Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 224: Chương 224: Thanh Đồng Tiên Điện




Thanh Đồng Tiên Điện

- ---------------------------------

- Đây là?

- Thời điểm cô tu luyện, dán đạo Linh Phù này lên người có thể đẩy nhanh tốc độ tu luyện lên gấp năm lần, nhưng thừ này sẽ vô dụng khi cô tiến vào Luyện Thể Cảnh.

Mai Doãn Tuyết nói khẽ.

- Đa tạ.

Đường Phiên Phiên kinh hỉ cám ơn.

Gia tăng năm thành tốc độ tu luyện đồng nghĩa với việc cô nàng rất nhanh chóng sẽ tiến vào Luyện Thể Cảnh.

- Đại Tông Môn quả là Đại Tông Môn, có Linh Phù gia tăng tốc độ cho Phân Thân Cảnh hay không hề hề.

Diệp Hạo có chút hâm mộ hỏi.

- Có chứ, thứ này sẽ giúp cậu gia tăng một thành tốc độ tu luyện.

Mai Doãn Tuyết đưa cho Diệp Hạo một tờ Linh Phú nói.

- Chỉ một thành thôi sao?

- Phân Thân Cảnh đã thuộc cấp bậc bậc Trung trong Giới Tu Đạo rồi, còn Linh Phù gia tăng tốc độ tu luyện cho Ích Cốc Cảnh loại Linh Phù vẫn chưa được nghiên cứu ra.

- Được rồi một thành thì một thành.

Diệp Hạo nói rồi thu Linh Phù vào túi Càn Khôn.

Có còn hơn không.

Sau đó Diệp Hạo mời Mai Doãn Tuyết vào trong nhà, Đường Phiên Phiên nhanh chóng chạy đi pha trà.

- Thanh chủy thủ của tôi đâu.

Mai Doãn Tuyết quay qua hỏi Diệp Hạo.

- Tất nhiên ở trên người tôi rồi.

- Tất nhiên ở trên người cậu, còn không nhanh trả lại cho tôi?

- Tại sao cô lại quan tâm đến một kiện Trung Phẩm Linh Bảo đến như vậy?

- Nghe giọng điệu cậu chắc cậu đã có thứ cao cấp hơn nhiều rồi nhỉ, trước kia cho cậu để phòng thân, bây giờ tu vi của cậu đã là Phân Thân Cảnh, đương nhiên tôi phải thu thanh chủy thủ lại rồi.

- Có việc đó nữa sao?

- Cùng lắm tôi đưa lại cho cậu một chuôi Hạ Phẩm Linh Kiếm.

- Trung Phẩm không có sao?

- Không có.

- Chán vậy.

Diệp Hạo lấy thanh chủy thủ ra.

Mai Doãn Tuyết bỏ thanh chủy thủ vào trong áo.

- Tôi sẽ ở tại Ma Đô một đoạn thời gian.

Mai Doãn Tuyết vừa nói vừa nhìn xung quanh.

- Vậy thì cứ ở lại đây thôi.

Diệp Hạo nói.

- Không được.

- Thích mà còn bày đặt.

Diệp Hạo nhếch miệng khinh thường nói.

- Có tin tôi đập cậu một trận không?

Chưa kịp nói gì, Diệp Hạo đã phát hiện một chân Mai Doãn Tuyết đã đạp lên ngực mình, tay còn nắm cổ áo hắn nữa.

- Tin tin tin…

Hắn đã sớm biết rõ Mai Doãn Tuyết ngoài lạnh trong nóng, đừng nên bị bề ngoài đoan trang của nàng đánh lừa, thật ra đây là một nữ bạo long chính hiệu a.

- Chi phí mấy ngày nay của tôi đều do cậu chi trả.

- Tất nhiên rồi.

Mai Doãn Tuyết lúc này mới buông tha cho Diệp Hạo.

- Vậy mới ngoan chứ.

- Cô không lớn hơn tôi bao nhiêu tuổi đâu.

- Gọi tôi là tỷ tỷ.

- Tỷ tỷ.

Mai Doãn Tuyết giật mình.

- Từ khi nào mà cậu trở nên ngoan ngoãn như vậy?

- Tỷ tỷ, tên người tỷ có Bảo Mệnh Pháp Bảo hay gì tương tự không, có thể cho đệ đệ đây vài kiện chứ?

- Pháp bảo chỉ là vật ngoài thân, tu vi mới quan trọng nhất.

- Cái này tôi biết rõ chứ, nhưng lỡ may đánh không lại người khác thì thế nào?

- Có chân để làm gì mà không chạy đi.

- Lỡ như chạy không được.

- Cái này đúng là một vấn đề.

Mai Doãn Tuyết nâng cầm suy nghĩ.

- Vậy tôi sẽ cho cậu một đạo Kiếm Phù.

- Đâu?

- Cậu cho rằng Kiếm Phù muốn khắc là khắc à?

- Vậy khi nào tỷ tỷ có thời gian khắc cho tiểu đệ nhé, hihi? Tỷ tỷ có đói không? Để tiểu đệ nói cho tỷ biết trình độ nấu ăn của Phiên Phiên rất cao. Nếu tỷ muốn tiểu đệ sẽ kêu nàng làm vài ba món cho tỷ.

- Phiền phức lắm.

- Không phiền gì, tỷ ngồi đây nói chuyện với Diệp Hạo đi tôi đi làm ngay.

Đường Phiên Phiên vội vàng đứng lên nói.

Đường Phiên Phiên hiện tại đã chính thức đặt chân vào giới tu luyện, theo như lời Diệp Hạo nói nãy giờ, tu vi Mai Doãn Tuyết hẳn rất cao.

Nên giờ phải cố gắng tranh thủ nịnh nọt, để sau này còn được nàng chiếu cố.

Lần này Đường Phiên Phiên lấy toàn bộ vốn liếng của mình làm một bàn thức ăn thịnh soạn, mỗi món có thể nói sắc hương đều đủ.

Mai Doãn Tuyết ban đầu còn có vẻ rụt rè nhưng vì thức ăn quá ngon, nàng vứt bỏ dáng vẻ thục nữ mà há to miệng chiến đấu.

- Đồ ăn Phiên Phiên làm ngon thật.

- Vì nguyên liệu trong nhà có hạn, nếu có món sường xào chua ngọt sẽ còn tuyệt vời hơn nữa.

- Ngày mai tôi sẽ đi mua thêm nguyên liệu nấu ăn

- Ừ

- Cho tôi đi cùng với.

Sau khi an bài phòng nghỉ ngơi cho Mai Doãn Tuyết, Đường Phiên Phiên quay trở lại phòng mình.

Không bao lâu Diệp Hạo đẩy cửa bước vào.

Hai người từ khi xuyên phá tầng giấy mỏng kia đã không giống như mới quen nhau nữa, không giấu diếm nhau gì cả.

- Những ngày này anh hãy bồi tiếp Doãn Tuyết đi.

- Anh hiểu.

Diệp Hạo khẽ gật đầu.

- Em cũng hiểu mà.

Đường Phiên Phiên vô cùng hiểu rõ.

Trong thế giới Tu sĩ, Mai Doãn Tuyết là một đại gia lắm tiền nhiều của, nàng khẽ vung tay một cái, bảo bối có cả đống.

- Hiểu Minh nói với anh rằng, Thanh Đồng Tiên Điện không lâu nữa sẽ xuất hiện.

Diệp Hạo nhìn Đường Phiên Phiên nói.

- Nếu vậy, không lâu nữa ở đây sẽ tập trung rất nhiều Tu Hành Giả?

Cô lập tức đoán ra vấn đề.

- Đúng vậy.

- Chúng ta bây giờ nên làm gì?

- Lo lắng vô ích, cũng may thời gian Thanh Đồng Tiên Điện giáng lâm còn dài, thừa dịp này anh muốn đề cao tu vi bản thân lên một chút nữa.

Diệp Hạo nhún vai cười nói.

- Uhm.

Diệp Hạo nói chuyện với Đường Phiên Phiên một hồi nữa rồi quay về phòng mình.

Thời điểm tu luyện, hắn lấy đạo Linh Phù Mai Doãn Tuyết cho dán lên người.

Giờ hắn mới biết được thế giới tu chân có loại Linh Phù gia tăng tốc độ tu luyện này.

Còn cái gì có thể tăng tốc tốc độ tu luyện nữa không đây?

Sau một hồi tu luyện, Diệp Hạo lục lọi trong ký ức Hắc Long, xem một lúc hai mắt hắn bắt đầu sáng lên.

Có nha.

Thế nhưng đợi đến khi thấy được biện pháp, Diệp Hạo có cảm giác tự vả chính mình.

Thần Thông Thiên Phú của Hắc Long có một cái gọi là Vạn Thọ Quyết, mà đó giờ Diệp Hạo cảm thấy nó rất vô dụng.

Nhưng theo ký ức Hắc Long lưu lại, nếu tu luyện Vạn Thọ Quyết có thể gia tăng tốc độ tu luyện.

Bất quá Vạn Thọ Quyết rất Tà Ác, muốn tu luyện nó phải cướp đọa Năng Lượng Sinh Mệnh của người khác.

Sinh Mệnh Năng Lượng là một loại năng lượng đẳng cấp cao, nếu dựa vào nó, tốc độ tu luyện không nhanh mới lạ.

Hắc Long sở dĩ tu luyện nhanh vì dựa vào cái này.

Nhìn một hồi Diệp Hạo quyết định tu luyện Vạn Thọ Quyết.

Công pháp vĩnh viễn không có tà, thứ tà ác là tâm tính con người.

Thời gian từng ngày trôi qua rất nhanh.

Lúc Diệp Hạo tu luyện Vạn Thọ Quyết đến thời khắc mấu chốt, tiếng chuông điện thoại lại vang lên.

- Ông chủ không xong rồi.

- Chuyện gì?

- Trong Hội Sở xuất hiện một cao thủ đã đánh vài vị bảo tiêu bị thương, còn hung hăng gọi toàn bộ nữ phục vụ vào trong phòng của hắn nữa.

Trương Kình Tùng bất an kể.

- Chúng tôi muốn ngăn cản nhưng bị một đạo năng lực vô hình cản lại không vào được.

- Tôi lập tức tới ngay.

Diệp Hạo nói đến đây liền cúp máy.

Tên kia chắc chắn là Tu Sĩ.

Hắn không dám trì hoãn lao đến hướng Bồng Lai Hội Sở.

Lấy tu vi bây giờ của Diệp Hạo hiện giờ, bay đến đó không mất bao nhiêu thời gian cả.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.