Chung Cực Toàn Năng Học Sinh

Chương 499: Chương 499: Thiên Địa Nhậm Ngã Hành




Thiên Địa Nhậm Ngã Hành

- ---------------------

- Lý Thiên Thiên, cô muốn ngăn ta?

Diệp Hạo trầm mặc một chút rồi nói.

- Thiên Yêu là minh hữu của tôi.

Lý Thiên Thiên nghiêm túc nhìn Diệp Hạo nói.

- Cô cảm thấy mình có thể ngăn cản ta sao?

Diệp Hạo cười lạnh đáp.

Lý Thiên Thiên không hổ là truyền nhân của Cửu Âm Cung, nhiều ngày không gặp đã đạt đến Trọng Kiếp tam chuyển.

Dù Diệp Hạo có nhiều cơ duyên như vậy nhưng Lý Thiên Thiên vẫn đuổi kịp tu vi Diệp Hạo.

- Thử rồi mới biết.

Âm thanh Lý Thiên Thiên vừa rơi xuống, bên cạnh cô xuất hiện môt đạo thân ảnh mờ ảo, khác biệt là trên trán thân ảnh mờ ảo phóng uy năng kinh khủng.

Kinh khủng vô biên!

Kinh khủng như vậy!

Cho dù Long Đằng, cường giả Địa Tiên nhưng vẫn có cảm giác run sợ kinh hãi.

Chân Tiên!

Nhóm cường giả Long Đằng hô to.

Chỉ có cường giả Chân Tiên mới có uy áp mạnh như thế.

Tay Diệp Hạo chợt động, sau một khắc Ngũ Sắc Bảo Tháp đang khôi phục trong Linh Tuyền ở Thánh Địa Tu Luyện xuất hiện trên tay hắn.

- Khí tức lần này của cô còn lâu mới mạnh như lần trước, Lý Thiên Thiên, nếu như ta đoán không nhần, thủ đoạn này của cô cũng không kiên trì được bao lâu, đúng không?

Thân ảnh mở ảo quét qua Ngũ Sắc bảo tháp trong tay Diệp Hạo một cái nói.

- Ngũ Sắc Bảo Tháp trong tay ngươi không phải cũng không hoàn toàn không phục sao?

- Có thể cưỡng ép thôi động vẫn đánh cùng ngươi một trận được.

- Nói như vậy,muốn khôi phục Ngũ Sắc Bảo Tháp cũng không biết cần bao nhiêu thời gian.

Ánh mắt Diệp Hạo tức khắc lóe lên.

- Diệp Hạo, ngươi không xuất thủ, ta cũng không xuất thủ, như thế nào?

Lý Thiên Thiên thế thứ ba vẫn rất kiêng kị Ngũ Sắc Bảo Tháp trong tay Diệp Hạo.

- Quân.

- Lâm.

- Tam.

- Thiên.

- Giới.

Và đây là những gì Diệp Hạo đáp lại.

Đúng lúc này, toàn bộ không gian Côn Lôn đều vô tình sụp đổ, trên trán Diệp Hạo phóng ra khí tức tựa thần linh, trùng trùng điệp điệp uy áp tràn ngập đến trái tim mỗi người.

A!

A!

A!

Rất nhiều Yêu Thú trong địa vực Côn Lôn không kịp phản ứng gì đã bị xé thành nhiều mảnh.

- Lớn mật.

Lý Thiên Thiên thế thứ tám không thể không ra tay.

Nếu cứ mặc cho Diệp Hạo thôi động, chỉ sợ toàn bộ Yêu thú ở Côn Lôn Yêu vực đều sẽ chôn vùi trong tay hắn.

Mà theo lấy bàn tay Lý Thiên Thiên vung về phía dưới, không gian ngày càng nghiêm trọng bỗng ngừng trệ.

Lúc này vô luận nhân tộc hay Yêu Tộc đều có cảm giác sống sót sau tai nạn.

Dù Diệp Hạo dùng Quân Lâm Tam Thiên Giới đã tránh nhân tộc nhưng cái loại cảm giác sinh mệnh không thể điều khiển vẫn hiện hữu, làm cả đám tu sĩ phải kinh hồn.

- Thiên.

- Địa.

- Ta.

- Cuồng.

Theo việc Diệp Hạo nói ra những cổ ngữ này, toàn thân hắn bỗng phát ra uy năng khủng bố, đáng sợ, sức mạnh to lớn hội tụ thành một ma ảnh thôn tín sơn hà.

Ma Ảnh gào thét, khí trùng Tinh Hà.

Theo việc Ma Ảnh đập xuống Lý Thiên Thiên thế thứ tám, sắc mặt Lý Thiên Thiên hoàn toàn thay đổi.

Trọng Kiếp bát chuyển có thể mạnh như thế sao?

Không có khả năng.

Lý Thiên Thiên biết rất nhiều tuấn kiệt.

Nhưng ở Trọng Kiếp bát chuyển đã dám đối đầu với Chân Tiên thì chưa từng nghe qua.

- Nguyệt Khuyết.

Hai tay Lý Thiên Thiên thế thứ tám kết ấn, một vòng trăng tròn ảm đạm bay lên không trung.

Vòng trăng tròn càng lên cao càng lớn ra.

Chỉ trong vòng một cái hô hấp đã có thể so sánh với đạo Ma Ảnh kia.

Mà lúc này, đạo Ma Ảnh vừa vặn đập xuống.

Theo một tiếng va chạm kinh thiên động địa vang lên, vòng viên nguyệt nở rộ hào quang bức Ma Ảnh lùi lại vài bước.

- Lại đến.

Ánh mắt Diệp Hạo càng thêm băng lãnh.

Nhưng thực lực chênh lệch song phương thực sự quá lớn.

Ngay lúc so phương liên tục va chạm ba lần, đạo Ma Ảnh bịch một tiếng bể nát, mà lúc này khóe miệng Diệp Hạo xuất hiệu một ít máu tươi.

- Diệp Hạo bị thương.

- Có thể không bị thương sao?

- Đúng vậy a, vị kia chính là Chân Tiên a.

- Phải biết cho dù Địa Tiên cũng còn lâu mới là đối thủ của Chân Tiên, mà Diệp Hạo hiện tại còn chưa đặt chân đến cấp độ Địa Tiên nữa.

Thân hình Đường Phiên Phiên lóe lên xuất hiện bên người Diệp Hạo.

- Anh không sao chứ?

Đường Phiên Phiên lo lắng hỏi thăm.

Tâm Ma lau sạch máu tươi khóe miệng, nói.

- Đều do gia hỏa bản tôn này, nếu cứ để mặc cho ta tăng tu vi thì làm gì có thể xuất hiện tình trạng này chứ?

Tâm Ma không cam lòng a.

Nếu tu vi bản thân đạt Trọng Kiếp thập chuyển thì làm gì cần e ngại người này.

- Diệp Hạo.

Lý Thiên Thiên thế thứ tám đến gần Diệp Hạo.

- Hôm nay chính là ngày chết của ngươi.

- Ngày chết của ta?

Khóe miệng Tâm Ma cười lạnh một cái.

- Bây giờ nói câu này có phải quá sớm?

Bước chân Lý Thiên Thiên không khỏi ngừng lại.

Bởi vì trong tay Diệp Hạo xuất hiện một bó dây thừng phát ra hào quang kim sắc.

Ánh mắt Lý Thiên Thiên trở nên độc ác.

Cô liếc mắt một cái đã biết cái dây thừng trong tay Diệp Hạo không bình thường.

- Diệp Hạo, ta thừa nhận tàn niệm thế thứ tám lưu lại không phải đối thủ của ngươi, nhưng một khi tàn niệm thế thứ tám lưu lại vẫn lạc thì ta sẽ cưỡng ép tiến hành hợp nhất tám đời trước, đến lúc đó dù dây thừng trong tay ngươi có mạnh đến đâu cũng không đối phó được ta đâu.

Lý Thiên Thiên nhìn Diệp Hạo một lát rồi trầm giọng nói.

Nghe vậy Diệp Hạo trầm mặc xuống.

- Ta biết người ngươi lo lắng Thiên Yêu, nhưng đừng lo, Thiên Yêu sẽ chết.

- Gì cơ?

Diệp Hạo nghi ngờ nhì Lý Thiên Thiên, bởi vì cô ta đang truyền âm cho mình.

- Từ khi Thiên Yêu vận dụng Thông linh ngọc thạch ta đưa cho hắn, hắnđã vô tình trúng Khôi Lỗi Thuật của ta rồi.

- Khôi Lỗi Thuật?

- Chúng ta đều là nhân tộc, talàm sao có thể hại đồng tộc?

Lý Thiên Thiên nghiêm túc nói.

- Ta chỉ cần Tiên dịch của Thiên Yêu thôi.

- Cô muốn luyện hóa Thiên Yêu?

Diệp Hạo trầm giọng hỏi lại.

- Không sai.

Lý Thiên Thiên thản nhiên thừa nhận.

- Sau khi lấy được Tiên dịch tu vi của ta sẽ nhanh chóng được tăng lên, đợi đến lúc độ kiếp thành công chính là thời khắc tatrở về Tiên Vực.

- Ta muốn một nửa.

Diệp Hạo suy ngẫm một chút nói ra đề nghị.

- Có thể.

Lý Thiên Thiên hơi trầm ngâm nhưng vẫn đáp ứng.

Trước đó Lý Thiên Thiên cũng định hợp tác cùng Thiên Yêu, nhưng lại nhận ra sự cường đại của Diệp Hạo mới thay đổi kế hoạch này.

Diệp Hạo có thể ở độ tuổi này đã có tu vi và chiến lược đáng kinh ngạc như vậy, phía sau Diệp Hạo sao có thể đơn giản được, vì thế cách xưng hô cũng thay đổi theo.

- Cậu đến từ đâu?

- Vạn Ma Quật.

Sắc mặt Lý Thiên Thiên hoàn toàn thay đổi.

- Cậu… cậu nói cậu đến từ Vạn Ma Quật?

- Có vấn đề gì hả?

- Vạn Ma Quật,một trong thập đại cấm địaở Tiên Vực, nhiều năm như vậy không ai có thể sống sót ra khỏi đó cả.

- Thanh Ma tiền bối ở bên trong.

- Thanh Ma?

Lông mi Lý Thiên Thiên lộ ra một vòng suy tư.

- Tôi chưa từng nghe danh tiếng Thanh Ma.

- Thanh Ma tiền bối chỉ còn một bước nữa mới thành Thần, cô chưa từng nghe cũng rất bình thường.

- Tiên Vương cảnh?

Diệp Hạo từ chối trả lời.

Trên thực tế Diệp Hạo cũng không biết nhiều về cảnh giới ở Tiên Vực, thế nhưng lúc này không thể biểu hiện ra như dế mũi, sẽ bị người ta chiếm tiên cơ.

Nếu không làm vậy, Lý Thiên Thiên sẽ kiêng kị sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.