Chung Cực Truyền Thừa

Chương 461: Chương 461: Chạy tới.




Lâm Dịch nghe vậy nhẹ thở phào nhẹ nhỏm. Tuy rằng bây giờ Thư gia có lẽ cũng chưa có chuyện gì, nhưng Lâm Dịch chỉ cần vừa nghĩ tới Thư Mộng hôm nay đang trong nguy hiểm, liền cảm thấy trong lòng vẫn có chút vội vàng xao động. Mà lúc này nghe Trương Dịch vừa nói như vậy, cũng miễn cưỡng đè nén xuống lo lắng trong lòng, nhẹ gật đầu, không nói thêm gì.

- Các ngươi bảo Trương Nhậm an bài cho các ngươi một chỗ nghỉ đi, đoạn đường này có lẽ đã rất mệt phải không, nghỉ ngơi một chút, đợi sau khi có tin tức, ta sẽ lập tức thông tri cho các ngươi.

Trương Dịch nói ra.

Ba người Lâm Dịch sau khi nhìn nhau, đều nhẹ gật đầu, sau đó liền đi ra ngoài.

Hỏi thăm một hộ vệ đang trực trên hành lang, hộ vệ kia liền lập tức chạy tới thông tri Trương Nhậm. Bất quá sau một lát, Trương Nhậm và hộ vệ kia cùng đi đến trước mặt ba người, mang theo ba người đến một căn phòng gần đó.

Sau khi đi vào phòng, Lâm Dịch liền nằm trên giường. Đoạn đường này đến toàn bộ đều là do hắn dùng lĩnh vực mang Trương Tạp và Thư Hạo tới. Trương Tạp và Thư Hạo căn bản không có chút tiêu hao nào, mà khoảng cách dài như thế, phi hành với lĩnh vực lâu như thế, tiêu hao đối với tinh thần lực của Lâm Dịch rất lớn. Lập tức sau khi nằm lên giường, liền ngủ thiếp đi mất.

Cũng không biết đã qua bao lâu, Lâm Dịch mới mơ mơ màng màng bị lay tỉnh. Đa số tinh thần lực đều tiêu hao ở lĩnh vực, khi tinh thần lực tập trung còn không có cảm giác gì, nhưng một khi buông lỏng xuống, liền sẽ lập tức lâm vào một loại ngủ sâu hoàn toàn mất ý thức. Trừ phi có cảm giác nguy cơ cực kỳ trọng đại làm ảnh hưởng đến tinh thần lực, nếu không rất khó tỉnh lại. Đây cũng là vì sao lấy lực lượng của Lâm Dịch, nhưng ngay cả có người đến gần cũng không biết được.

- Lâm đại ca...Lâm đại ca...

Thanh âm Thư Hạo vang lên bên tai, Lâm Dịch chậm rãi mở mắt, lọt vào trong tầm mắt đúng là khuôn mặt của Thư Hạo.

Thấy Lâm Dịch tỉnh lại, Thư Hạo lập tức cười nói:

- Lâm đại ca, Trương Tứ trưởng lão bảo ca qua đó một chuyến.

- Có chuyện gì vậy?

Lâm Dịch từ trên giường ngồi dậy, mơ mơ màng màng thuận miệng hỏi một câu.

- Tin tức mới nhất về tình hình chiến đấu với tứ đại gia tộc đã đến.

Thư Hạo nói thẳng.

Lâm Dịch nghe vậy lập tức con mắt sáng ngời, buồn ngủ lập tức hoàn toàn biến mất nói:

- Thật sao? Chúng ta đi.

Lập tức trực tiếp đứng lên, đi đến gian phòng lú trước. Thư Hạo thì bước nhanh theo sau lưng hắn.

Đông đông đông...

- Ai?

Thanh âm của Tứ trưởng lão vang lên.

- Là ta.

Lâm Dịch trả lời một tiếng, chợt một tiếng mở cửa vang lên, đúng là Trương Tạp.

- Tỉnh rồi sao?

Trương Tạp cười cười. Lâm Dịch thì nhẹ gật đầu, liền không chờ được nữa đi vào trong.

- Đến rồi sao, mời ngồi.

Tứ trưởng lão ngẩng đầu nhìn đến Lâm Dịch tiến đến, lên tiếng nói. Lâm Dịch nói một tiếng cảm tạ, liền ngồi xuống. Ngồi xuống liền không nhịn đượcn nữa hỏi:

- Nghe nói có tin tức về Thư gia truyền tới? Như thế nào vậy?

Tứ trưởng lão lắc đầu sau đó nói:

- Không nên gấp gáp. Đến đây, ta giới thiệu cho ngươi một chút. Vị này, chính là tổng bộ trưởng của ám điểm, Trương Lỗ.

- Trương Dịch chỉ chỉ trước người hắn. Đến tận đây lúc, Lâm Dịch mới phát hiện nguyên lai trong phòng còn có thêm một người.

Đó là một gã thanh niên tướng mạo cực kỳ chững chạc. Luận tướng mạo, so với Trương Dịch hơi kém, nhưng luận trình độ lạnh như băng, còn hơn lúc trước. Lâm Dịch từ lúc vào cửa cho đến bây giờ, hắn thậm chí ngay cả mí mắt cũng không nháy một cái, chỉ hơi hơi cúi đầu, đứng ở bên người Tứ trưởng lão.

- Lâm công tử.

Trương Lỗ hiển nhiên cũng đã nghe qua tên của Lâm Dịch. Nghe thấy Trương Dịch giới thiệu, liền quay người hướng Lâm Dịch có chút thi lễ một cái, lễ phép gọi một tiếng.

- Trương bộ trưởng không cần khách khí. Xin hỏi, về phía Thư gia có tình huống thế nào vậy?

Lâm Dịch lúc này làm gì có tâm tư đi khách sáo gì nữa, lập tức liền trực tiếp hỏi. Nguy cơ của Thư gia, chính là nguy cơ của Thư Mộng, mà Thư Mộng, đúng là một trong số không nhiều người ọng yếu trong lòng hắn.

- Từ báo cáo của tình báo ở Huyền Mộng thành, Thư gia tạm thời còn không có nguy cơ gì lớn. Người của tứ đại gia tộc vẫn vây quanh lấy phủ đệ của Thư gia, người Thư gia không dám đơn giản đi ra ngoài. Mà trong thời gian hơn bốn tháng ngắn ngủi, bọn hắn đã tiến hành năm lần đàm phán. Bất quá đều không đạt thành nhất trí. An Đệ Tư tứ đại gia tộc hiện giờ quan trọng nhất là ổn định Thư gia và Thư Nhiên. Trong thời gian ngắn, chắc có lẽ không xảy ra vấn đề gì đâu.

Trương Lỗ ngắn gọn nói. Lâm Dịch nghe vậy không khỏi hơi có chút thở dài một hơi. Chỉ cần hiện giờ còn không có vấn đề gì là tốt rồi. Đợi đến khi đám người mình đuổi tới, chuyện cũng coi như là có thể giải quyết rồi. Gia tộc An Đệ Tư cho dù có càn rỡ cỡ nào, cũng quả quyết không dám đơn giản đắc tội một gia tộc có cường giả đã ngoài Đại tinh vị làm chỗ dựa. Mà Lâm Dịch sau khi gia trì chiến văn, chiến lực của hắn không kém hơn Đại tinh vị trung giai chút nào.

- Như vậy cũng tốt...

Lâm Dịch thở dài một hơi rồi nói ra, mà những người khác thì đều bật cười. Lâm Dịch có chút sửng sốt một chút, sau đó khuôn mặt tuấn tú liền đỏ lên, nhưng lại không nói gì.

- Tốt rồi, hiện giờ mọi người an tâm chờ ở đây một thời gian ngắn đi, một tuần lễ, đợi một tuần lễ nữa, vô luận người phía sau có đuổi kịp hay không, một tuần lễ sau, chúng ta liền xuất phát, tiến đến thành Huyền Mộng.

Trương Dịch nhẹ gật đầu, sau đó lên tiếng tổng kết nói.

Vì vậy, bọn người Lâm Dịch liền an tâm ở lại ám điểm của Trương gia. Thành Huyền Mộng cách thành Tiên Dương cũng không gần, dù là phi hành, cũng trọn vẹn mất hơn mười ngày, nhưng bởi vì có tình báo mới nhất của Trương Lỗ cho nên không có người nào lo lắng cả.

Mà trong thời gian một tuần lễ kế tiếp, các trưởng lão của Thư gia và Trương gia khác cùng xuất phát với bọn người Trương Tạp, Thư Hạo từ Trưởng lão, cũng đều lục tục ngo ngoe tìm đến. Tốc độ của Lâm Dịch tuy rằng rất nhanh, nhưng so với võ giả tốc độ hình đã ngoài Trung tinh vị mà nói, cũng không nhanh hơn bao nhiêu. Bởi vậy mặc dù nói là nhanh, nhưng cũng chỉ nhanh một hai ngày thôi. Bốn ngày sau đó, tất cả trưởng lão cũng đã đuổi tới. Vận khí không tệ, không có bất kỳ người nào đụng phải ma thú trong vùng biển như hắn cả.

Tuy rằng thời gian đuổi tới sớm một chút, nhưng những trưởng lão này cũng cần phải nghĩ ngơi, đợt nghỉ ngơi này cần hai ngày, sau kế hoạch một tuần, mọi người liền xuất phát.

Một đường bay gấp.

Thảm thực vật của vùng phía nam cực kỳ phong phú tươi tốt, từ không trung bay qua, cúi đầu mà xem, đều là một mảnh xanh lá, xanh ngắt ướt át. Mà các loại ma thú sinh hoạt trong đó, đối với bọn người Lâm Dịch, lại không có chút uy hiếp nào cả.

Mười ngày sau, mọi người đã đi tới biên giới thành Huyền Mộng, đúng vào lúc trời đã chạng vạng tối.

Trời chiều như máu, vạn trượng hồng mang bao trùm toàn bộ Thành Huyền Mộng một tầng hồng sắc, lộ ra thê mỹ vô cùng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.