Trong mắt nữ tử hiện lên một tia tiếc hận, than nhẹ một tiếng, liếc mắt nhìn Lâm Dịch sau khi biến thân lộ ra vẻ than nhiên và ưu nhã, sau đó mở miệng nói:
- Ta chịu thua!
Nói xong, xoay người rời khỏi lôi đài.
Lâm Dịch thản nhiên nhìn theo nàng hạ lôi đài, trọng tài tuyên bố Lâm Dịch thắng lợi, thẳng đến sau khi hắn giải trừ linh văn biến thân, tim đập mới chợt nhanh hơn!
- Nguy hiểm thật!
Tim Lâm Dịch đập bình bịch liên tục. Ngay vừa rồi, khi Tiễn Chỉ cường hãn đến cực điểm sắp xuyên thủng người hắn, cách hắn chỉ có nửa thước. Cự ly nửa thước, lấy tốc độ của nó, hầu như có thể hoàn toàn không để ý! Nếu là Lâm Dịch chậm dù chỉ vài giây, thanh sắc năng lượng sẽ xuyên qua đầu hắn.
- Quả nhiên, đến lúc này, đã không có ai là kẻ yếu cả.
Đến lúc này, Lâm Dịch mới cảm thận được sâu sắc điểm này. Vô Song Hội quả nhiên không hổ là đại lục đệ nhất thịnh hội.
Từ trên lôi đài đi xuống, Thủy Linh Lung lập tức chào đón, cũng không chú ý nhiều, nắm cánh tay bị xuyên thủng của Lâm Dịch. Kéo ống tay áo lộ ra một cái lỗ bị cháy đen ước chừng một ngón tay. Máu tươi còn đang chảy ra. Chỉ thấy trên tay Thủy Linh Lung nhất thời lóe ra lam sắc quang mang, khẽ đặt lên chỗ bị cánh tay bị thương của Lâm Dịch, một cổ cảm giác thanh lương nhất thời từ vết thương truyền đến. Sau một lát, khi Thủy Linh Lung dời tay, vết thương bên trong đã hoàn toàn khép lại. Thủy hệ dị năng, hiệu quả chữa thương quả nhiên là tốt.
Mà Lâm Dịch cũng trả giá cánh tay trái bị thương, chính thức tấn cấp 68 cường. Trận đấu phía sau sẽ là Vô Song Hội chân chính!
Thời gian lại chậm rãi trôi qua. Thi đấu từ 136 cường tấn 68 cường đã kết thúc vào ngày hôm qua. Mà hôm nay, Vô Song Hội tràng lại nghỉ một ngày. Bởi vì bắt đầu từ thi đấu ngày mai, sẽ trở thành trận đấu một đấu một chân chính. Trên lôi đài thật lớn, dựng lôi dài nhỏ muốn dỡ bỏ chung quy cũng tốn chút thời gian. Hơn nữa, người dự thi cũng cần một chút thời gian để điều chỉnh trạng thái của mình.
Lạp Cổ Kỳ thoả mãn nhìn Lâm Dịch, cười nói:
- Tơp 68 cường. Nỗ lực a. Tranh thủ đạt được thành tích tốt nhất! Lấy lĩnh vực của ngươi lại thêm thực lực trung đẳng Bạch Hổ linh văn. Chỉ cần không gặp phải Thánh Giai, tiến nhập tiền ngũ, hẳn là không thành vấn đề.
Lâm Dịch cười gật đầu:
- Ân, đệ tử sẽ nỗ lực.
Lạp Cổ Kỳ cười gật đầu, không có nói nữa.
- Nếu như gặp phải Thánh Giai, tốt nhất là chịu thua đi!
Thủy Linh Lung nhíu mày nói. Lúc đầu Lạp Cơ Tư và tên thanh y Thánh Giai kia tỷ thí, ký ức của nàng vẫn còn mới mẻ. Đối phương thực sự quá mức cường đại, Hỏa Long dài đến vài trăm thước, không ngờ một cái phất tay liền trực tiếp đánh tan. Thực sự quá đáng sợ.
Lâm Dịch gật đầu nói:
- Yên tâm đi lão sư, ta biết nên làm như thế nào!
Thủy Linh Lung gật đầu, liền không nói gì nữa.
- Ngày mai Bạch tiểu tử kia nên qua đây rồi?
Khải Ni Cổ Lạp đột nhiên quay đầu dò hỏi Lạp Cổ Kỳ.
Lạp Cổ Kỳ thất thần, chợt gật đầu nói:
- Hẳn là vậy. Dù sao từ ngày mai bắt đầu chính là quyết đấu top 68 cường.
Khải Ni Cổ Lạp nghe vậy, nhíu nhíu mày, hắc hắc cười nói:
- Chờ tiểu tử kia đến. Chúng ta nên hảo hảo uống một chén. Tính toán thời gian, chúng ta đã khoảng mười năm không có tụ tập cùng uống với nhau. Lần trước tựa hồ cũng là tại Vô Song Hội.
Lạp Cổ Kỳ nghe vậy gật đầu, chợt có chút cảm khái nói:
- Thời gian thực sự quá nhanh a. Trong nháy mắt đã hơn ba trăm năm.
Khải Ni Cổ Lạp nghe vậy tán thành gật đầu:
- Đúng vậy...thực nhanh!
Ăn xong bữa cơm, Lâm Dịch và Thủy Linh Lung liền trở lại phòng. Thở ra một hơi, sau đó, Lâm Dịch liền nhập định.
Nhưng mà vừa mới nhập định, cổ cảm giác mạc danh kỳ diệu kia lại xuất hiện. Lâm Dịch tâm thần khẽ động đã nghĩ muốn nắm bắt nó, nhưng rồi lại nhất vô sở hoạch.
Lâm Dịch không khỏi có chút phiền toái và nghi hoặc. Đó rốt cuộc là cái gì? Cũng không biết là bắt đầu từ lúc nào trong lòng Lâm Dịch lại hiện lên một tia cảm giác huyền ảo khó hiểu. Rõ ràng có thể cảm giác được thiết thực, nhưng mà khi Lâm Dịch tận lực cảm thụ, cổ cảm giác kia lại đột nhiên biến mất, tựa hồ luôn luôn thiếu một cái gì đó.
Ngay từ đầu cảm giác cũng rất rõ ràng. Gần đây, cổ cảm giác kia cũng càng lúc càng rõ ràng hơn, nhưng thủy chung không có nắm bắt được. Điều này làm cho Lâm Dịch có chút phiền muộn.
- Đến tột cùng là cái gì?
Lâm Dịch không khỏi có chút phiền toái.
Lâm Dịch chưa từ bỏ ý định tận lực tìm lại cảm giác này. Nhưng lại một chút cũng vô pháp cảm giác ra được. Như cổ cảm giác huyền diệu đến cực điểm kia, căn bản là chưa bao giờ từng xuất hiện qua.
Sáng sớm hôm sau, cả Vô Song Đảo đều rơi vào trong một bầu không khí náo nhiệt. Nguyên nhân thứ nhất là vì từ hôm nay trở đi, đã là quyết đấu của cường giả chân chính. Cuối cùng hơn ba tháng rốt cuộc đi tới hôm nay. Khán giả tự nhiên là kích động không ngớt.
Mà một nguyên nhân khác cũng bởi vì một người đến - Bạch Đế đế quốc đương nhiệm quân chủ, Bạch Lạc!
Nói đến, nội bộ hoàng tộc đế quốc, thân phận Bạch Lạc có thể kém hơn bất luận một ai tromg đám Thánh Giai Bạch Tiếu Thiên trên đài chủ tịch. Nhưng hắn dù sao cũng là người lãnh đạo trên danh nghĩa của toàn bộ đại lục. Huống chi, trong tay hắn cũng là nắm thực quyền hành chính. Cần nói rõ hơn là, thân phận nội bộ hoàng tộc cùng thực quyền hành chính cũng không có gì xung đột.
Bạch Lạc xuất hiện để khán giả càng hưng phấn. Tuy rằng những khán giả này hầu hết đều là người của một vài gia tộc thần bí cổ xưa trên đại lục. Nhưng dù sao hoàng tộc đế quốc vẫn là gia tộc mạnh nhất trên đại lục. Cùng hoàng tộc đế quốc làm tốt quan hệ là căn bản để những gia tộc cổ xưa này đặt chân trên đại lục.
Do đó, khi Lạp Cổ Kỳ và Khải Ni Cổ Lạp muốn tìm Bạch Lạc ôn chuyện, bên cạnh hắn đã vây đầy người.
- Xem ra chỉ có thể chờ buổi tối lại tìm hắn.
Trên mặt Khải Ni Cổ Lạp lộ ra một tia bất đắc dĩ. Lạp Cổ Kỳ thì cười khẽ gật đầu, không nói gì.
- Hiệu trưởng, Khải tiên sinh, lão sư, đệ tử xin phép được đi trước.
Lâm Dịch quay đầu nói với ba người rằng.
Mấy người Lạp Cổ Kỳ gật đầu, nói:
- Nỗ lực lên!
- Ân.
Lâm Dịch đáp ứng một tiếng, liền đi tới phía lôi đài.
Hiện tại là sáng sớm bảy giờ bốn mươi. Đêm qua có người thông báo. Hôm nay sáng sớm tám giờ, toàn bộ cường giả tấn cấp 68 cường đều phải tập hợp tại lôi đài này. Cụ thể chuyện gì cũng không có nói, lập tức Lâm Dịch chỉ đành nghi hoặc đi tới.
Hôm nay Vô Song Hội tràng tbiến thành bộ dáng như lúc đầu đến đây. Lôi đài nhỏ trên lôi đài thật lớn kia đã hoàn toàn dỡ xuống. Vị trí đài chủ tịch cũng chuyển về phía sau khoảng mấy chục thước. Lâm Dịch Lâm Dịch liếc mắt nhìn đài chủ tịch, chỉ thấy bên cạnh Bạch Tiếu Thiên có một người thanh niên xa lạ.
Người thanh niên này tướng mạo cực kỳ uy nghiêm. Khuông mặt chữ quốc uy nghiêm mang theo dáng tươi cười thân mật, có vẻ rất hòa nhã.