Chung Cực Truyền Thừa

Chương 700: Chương 700: Chuyển bị ra tay.




Đương nhiên, đây chỉ là lý luận mà thôi, công kích bằng sóng âm, đối với Lâm Dịch mà nói, nhìn mãi đã quen mắt, không nói tới chuyện gặp được ở Thiên Giới. ở trong khu rừng cấm kỵ tại đại lục Bạch Đế, gặp được ma thú dơi, cũng có loại công kích bằng sóng âm này.

Đương nhiên, công kích của con dơi, đương nhiên không có lợi hại như công kích bằng sóng âm lúc nãy.

- Tên Lan Kinh Vương này đúng là lợi hại!

Chiếc nhẫn dò xét, so với việc chính bản thân của Lâm Dịch đích thân dò xét, còn muốn rõ ràng hơn một chút, cho nên Kim Bằng Vương và Lan Kinh Vương đối thoại hay quyết đấu với nhau, đều không vượt qua sự quan sát của Lâm Dịch.

Sóng âm tiếp tục một lúc, mới chuyển biến thành bình thường, bởi vì hiện giờ song phương giao chiến không phải cứng đối cứng, cho nên trong phạm vi trăm km, cũng tương đối bình thường trở lại.

Đợi đến khi sóng âm biến mất, Lâm Dịch mới tiếp tục quan sát địa phương hai người kịch chiến với nhau.

Kim Bằng Vương hiện giờ không thoải mái, công kích bằng sóng âm kia, chính là một trong những chiêu thức công kích truyền thừa mạnh nhất, mặc dù có màn hào quang phòng ngự, nhưng Kim Bằng Vương vẫn cảm thấy huyết khí toàn thân rung động, hắn phiền muộn muốn thổ huyết.

Công kích bằng sóng âm, Lan Kinh Vương là cường giả duy nhất chiến đấu bằng kỹ xảo, nhưng lại có công kích bằng cách gào rú, nhưng chuyện này cũng rất phù hợp với phong cách chiến đấu của Lan Kinh Vương, mà trước kia, Kim Bằng Vương đại đa số đều chiến bại, cũng là vì công kích bằng sóng âm này.

- Đáng chết, Lan Kinh lão nhân khốn kiếp!

Trong mắt của Kim Bằng Vương bắn ra sát khí dạt dào, hai cánh mở ra, bay lên cao, sau khi cách Lan Kinh Vương mấy ngàn thước, mới dừng lại...Tuy hắn đã phòng bị công kích bằng sóng âm của đối phương rồi, nhưng tốc độ của sóng âm rất nhanh, nhưng Kim Bằng Vương chỉ cần thời gian giảm xóc một chút, là hắn có thể tránh được.

Lan Kinh Vương thấy đối thủ bay ra xa, lập tức cười điên cuồng:

- Kim Bằng tiểu nhi, như thế nào? Không dám công kích? Ha ha...

Sau khi biến thành nguyên hình, thân ảnh của Lan Kinh Vương ẩn chứa khí tức cuồng vọng, tiếng cười này, cũng làm không gian chấn động nhè nhẹ, trong khí tức phóng đãng còn ẩn chứa khí tức bá đạo, từ trên thân thể khổng lồ của hắn truyền ra, cũng mang theo vài phần khí thế bá giả.

Trong mắt Kim Bằng Vương sát khí lập lòe, Lập thân thể trầm xuống, sau đó hừ lạnh một tiếng, đột nhiên hai cánh hợp lại, trực tiếp đánh về phía Lan Kinh Vương!

Mỏ ưng như tinh thiết tạo thành, lao thẳng về phía Lan Kình Vương bên dưới.

Thần sắc cuồng vọng của Lan Kinh Vương thu lại, sau đó biến thành cẩn thận...Bởi vì hắn biết rõ, thứ cứng rắn nhất trên người của Lan Kinh Vương, cái là cái mỏ của hắn.

Tuy thân thể Lan Kinh Vương tương đối cường hãn, nhưng so sánh với cái mỏ của Kim Bằng Vương, không thể nghi ngờ là còn kém nhiều lắm.

Tốc độ của Kim Bằng Vương nhanh tới tận cùng, cách nhau mấy ngàn thước, sau khi thu hai cánh lại, cả thân thể của hắn giống như mũi tên! Tốc độ cực nhanh, cộng thêm Kim Bằng Vương có thể thay đổi phương hướng, Lan Kinh biết rõ, trừ đón đở, không còn đường nào khác cả.

Đã biết rõ không thể đón đỡ, trong mắt của Lan Kinh Vương có chiến ý thiêu đốt hứng hực! Hai mắt tỏa sáng, ngửa đầu lên trời nói:

- Ha ha, Kim Bằng tiểu nhi, hôm nay lão tử sẽ cho ngươi tâm phục khẩu phục.

Nói xong, đột nhiên hít sâu một hơi, lam sắc quang mang tập trung vào miệng của hắn! Năng lượng mạnh mẽ tụ tập lại, làm cho không gian chung quanh, cũng phải rung động lắc lư.

Có thể tưởng tượng, lần cứng đối cứng này, chỉ sợ song phương không ai tốt đẹp cả.

Nhưng mà, nhưng vào lúc này, Kim Bằng Vương sắp chạm tới mục tiêu, trên mặt xuất hiện nụ cười lạnh, Lan Kinh Vương hơi sững sờ, sau đó, một đạo bạch quang, từ dưới chân đối phương truyền đến! Lan Kinh Vương không có chút thời gian phản ứng nào, đạo ánh sáng năm màu này, đã đâm vào cái trán của Lan Kinh Vương!

Chiến ý dạt dào trong mắt của Lan Kinh Vương, trong nháy mắt đã biến thành mê mang.

Oanh!

Kim Bằng Vương sao có thể bỏ qua cơ hội như vậy? Thần sắc mê mang trong mắt của Lan Kinh Vương lập lòe, năng lượng lam sắc trong miệng chưa bắn ra, nhưng khi Kim Bằng Vương bay tới gần, chỉ trong nháy mắt đó, cái mỏ cứng rắn của Kim Bằng Vương, đã đâm vào bộ ngực của Lan Kinh Vương!

Ầm ầm...

Một tiếng nổ kinh thiên động địa, khi va chạm vào ngực của Lan Kinh Vương, nhưng năng lượng lam sắc trong miệng của Lan Kinh Vương thế nào? Trong nháy mắt va chạm với nhau, nó đã bắn ra, năng lượng chấn động cực kỳ hỗn loạn, mới bay ra chưa được một trăm mét, đã nổ tung, mà cùng lúc đó, máu tươi như bão táp, từ trong lồng ngực Lan Kinh Vương bắn ra, bộ ngực mất đi một khối thịt, máu tươi từ trong miệng Lan Kinh Vương phun ra, thân thể không còn điều khiển được nữa. từ trên không trung, rớt thẳng xuống mắt đất.

Lực lượng va đập với mặt đất cực mạnh, không gian chung quanh, trong nháy mắt đã sụp đổ.

Kim Bằng Vương thấy thế, trong mắt hiện ra một tia vui mừng, làm gì cho Lan Kinh Vương cơ hội hồi khí chứ? Hai cánh thu lại lần nữa, từ trên không trung lao thẳng xuống dưới!

Tiếng ưng kêu bén nhọn, văng vẳng bên tai...

Thời điểm Kim Bằng Vương dùng cải mỏ công kích Lan Kinh Vương. Lâm Dịch đứng cách bọn họ chưa tới hai mươi km.

Vừa thấy thân thể Lan Kinh Vương bị nện bay đi, trong mắt của Lâm Dịch hiện ra một tia hoảng sợ, nhưng lập tức biến thành cương nghị, thân hình lao nhanh, bỗng nhiên gia tốc, bay về phía chiến trường.

Hạ xuống đất, tay trái của Lâm Dịch, có một đầu tiểu Hắc Long quấn quanh, cùng lúc đó, lực lượng lĩnh vực bủng nổ, khoảng cách hai mươi km, đã biến thành lĩnh vực của Lâm Dịch.

Không sai, Lâm Dịch muốn đi cứu ngươi, cứu...Lan Kinh Vương!

Thời điểm Lâm Dịch tới, Lan Kinh Vương và Kim Bằng Vương đang đối thoại, từ phong cách chiến đấu của hai người, tính cách của Lan Kinh Vương đã biểu hiện trong chiến đấu, Lâm Dịch không khó suy đoán ra, hắn là người có tính cách ngay thẳng, làm cho Lâm Dịch sinh ra hảo cảm, đây là thứ nhất.

Thứ hai...Lan Kinh Vương là cường giả Hư Thần.

Đây mới là điểm chính yếu nhất...Chỉ cần mình cứu nó, mà Lan Kinh Vương, nếu muốn báo ân, mình sẽ có linh tinh, như vậy muốn rời đi, không có vấn đề gì cả.

Lâm Dịch tới nơi này, không có quen biết với cường giả Hư Thần, tùy tiện đến thăm thỉnh cầu người khác ngưng tự linh tinh cho mình, nói cái gì cũng có cảm giác rất quỷ dị, cho nên khi nhìn thấy Lan Kinh Vương và Kim Bằng Vương quyết đấu, hắn liền sinh ra suy nghĩ...Đương nhiên, mục đích của hắn chỉ giới hạn ở trên người Lan Kinh Vương. Nếu Lan Kinh Vương có thể giết chết Kim Bằng Vương, hắn cũng không có đi ra, bởi vì Kim Bằng cho Lâm Dịch cảm giác của tiểu nhân âm hiểm, loại lũ tiểu nhân này, chắc chắn sẽ tham món lợi nhỏ, lấy oán trả ơn...Lâm Dịch không cho rằng hắn không giết mình đoạt bảo.

Đương nhiên, tất cả chỉ là phân tích của Lâm Dịch mà thôi...Dù sao, hắn cũng chưa từng tiếp xúc với Lan Kinh Vương, lý giải về hắn, cũng chỉ qua mấy câu đối thoại mà thôi.

Đối với Lâm Dịch mà nói, hắn không phải là người dễ chịu thiệt...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.