Chung Cực Truyền Thừa

Chương 547: Chương 547: Cửu U Băng Diễm.




Lâm Dịch không khỏi quay đầu liếc mắt nhìn Cửu U Băng Diễm đang không ngừng từ trong băng phóng lao ra. Lại nghĩ đến quá khứ nhiều nhất chỉ có năm sáu đóa, hắn cũng không nhịn được nhíu mày lại.

Trên thực tế, khi từ trong miệng Bạch Tiếu Thiên biết được quá khứ Cực Trú Hàn Viên mở ra là không ai biết. Mà lần này, Thiên Vị Cảnh cường giả đem tất cả Đại Tinh Vị thượng giai cường giả đều thông tri đến. Hắn liền mơ hồ có chút cảm giác được lần này khẳng định không phải đơn giản như vậy.

Mà ở địa phương cách đoàn người Lâm Dịch không xa, đàm luận tương tự cũng đang diễn ra.

- Chết tiệt. Lúc này không ngờ có nhiều Cửu U Băng Diễm như vậy? Vậy còn thông tri nhiều người như thế làm cái gì? Con mẹ nó!

Mộc Loan bên phía Cổ Năng tính tình hung bạo, nhất thời thô lỗ nói. Cũng khó trách hắn phẫn nộ như vậy. Bởi vì vừa rồi người đứng gần hắn nhất, tuy rằng cảm giác được không đúng, lập tức rời khỏi, nhưng vẫn bị cổ hàn ý kia xâm nhập cơ thể. Để hắn không khỏi run rẩy từng đợt. Lúc này sắc mặt hắn cũng là tái nhợt, một bên đỏ hổng. Chính là chính là biểu hiện Hỏa Nguyên Tố trong cơ thể hắn đang khu trừ hàn ý.

Và tên Cổ Năng trưởng lão ở xung quánh sắc mặt cũng là không tốt lắm. Vừa rồi Cổ Năng là ở tương đối gần, tuy rằng ngoại trừ Mộc Loan, cũng không có ai bị hàn ý xâm thể. Nhưng thực tại cũng khiến bọn họ bị dọa sợ. Sắc mặt tự nhiên không dễ coi.

- Vậy phải làm sao bây giờ? Loại Cửu U Băng Diễm này cho dù chúng ta dùng toàn bộ năng lượng hộ thân, cũng tuyệt đối không đi được quá xa.

Nữ tử tên Khải Sắt Lâm kia đạm mạc nói. Trên khuôn mặt cũng có một tia kinh hãi.

- Trước xem tình huống thế nào lại nói.

Tạp Bá Lý nhíu mày suy nghĩ, lập tức sắc mặt tái xanh nói.

Trên thực tế, trong lòng hắn đã có tính toán. Nếu là Cửu U Băng Diễm này không biến mất, như vậy cho dù liều mạng làm hỏng Thứ Thần Khí trong tay cũng nhất định phải đi vào được!

Cách chỗ Cổ Năng không xa, đoàn người Cổ Văn cũng đang đàm luận.

- Tình hình lần này không quá tốt a!

Một gã trung niên nhíu mày, lập tức vừa cười vừa nói. Vừa rồi bọn họ cách khá xa, do đó không bị kinh sợ gì. Trên thần thái so với Cổ Năng vẫn thoải mái hơn nhiều.

- Hắc hắc, tình huống tuy rằng không ổn, nhưng không phải cũng chứng tỏ cơ hội lớn hơn sao? Tốt nhất là để những gia hỏa của Cổ Thuật, Cổ Năng cùng với đế quốc Bạch gia kia biết khó mà lui, năm danh ngạch liền toàn bộ thuộc về chúng ta, hắc hắc...

Trung niên nhân vừa dứt lời, một gã thanh niên cũng cười, nói. Nhìn thần sắc, tựa hồ căn bản không để Cửu U Băng Diễm này vào mắt.

- Thanh Long lần trước ở chỗ này đạt được thần khí. Đích xác cũng đủ bảo chứng năm người chúng ta tiến nhập. Bất quá, tạm thời không vội. Nhìn hành động của những người khác lại nói.

Lúc này, vẻ mặt lạnh lùng nhìn Cửu U Băng Diễm phía dưới, Lâm Thiên Ngạo đột nhiên mở miệng nói. Xem ra hắn ở trong Cổ Văn địa vị thật sự rất cao. Mọi người nghe vậy đều gật đầu, thần sắc trên mặt cực kỳ thoải mái nhìn bốn phía xung quanh.

Mà bên kia, đám người Cổ Thuật cũng đang đàm luận. Trên tay bọn họ cũng có Thứ Thần Khí, có thể bảo đảm bọn họ bình an tiến nhập bên trong.

Nhưng lúc này những cường giả khác cũng thật không ngờ nơi này hung hiểm như vậy. Lúc này đã có chút chân tay luống cuống. Cực Trú Hàn Viên nguy hiểm vượt xa tưởng tượng của bọn họ! Đây còn chưa có tiến nhập Cực Trú Hàn Viên, đã có Cửu U Băng Diễm đến chăm sóc bọn họ. Chờ tiến nhập bên trong, chẳng phải trực tiếp do quái vật Thiên Vị Cảnh chú ý bọn họ sao? Tuy rằng Cực Trú Hàn Viên xác thực rất hấp dẫn người ta, nhưng nhìn tình huống hiện tại, tựa hồ cũng không phải dễ dàng như bọn họ tưởng tượng. Mặc dù có vài người thực lực cường đại, trong tay nắm bảo vật cũng vẫn do dự tiến nhập bên trong có đáng giá hay không?

Ước chừng hơn mười phút, trong băng phong kia, mới ngừng tuôn ra Cửu U Băng Diễm. Quang mang cũng dần dần ảm đạm xuống. Tại giữa ngọn núi, xuất hiệm một động sâu màu đen. Mà đạo quang trụ kia vẫn duy trì liên tục. Cửu U Băng Diễm ở trong đó chậm rãi huyền phù, tinh lam sắc đóa hoa nhìn rất đẹp, nhưng trong đó ẩn chứa nguy cơ ngay cả Đại Tinh Vị thượng giai cường giả cũng không dám khinh thường!

Tràng diện có chút nặng nề, tiếng nghị luận đều đều, cũng không có bất kỳ kẻ nào dám can đảm lấy thân thử nghiệm. Đều giữ thái độ quan vọng chờ đợi cái gì đó.

- Ai nha, bỏ đi, chính là Cửu U Băng Diễm cũng không phải ta có thể xuyên qua. Chư vị tiếp tục đi, tiểu đệ không theo. Một người đột nhiên lớn tiếng nói. Mọi người đều không khỏi quay hướng đó nhìn lại, chỉ thấy một đạo lưu quang hiện lên, đã có người ly khai.

Có người thứ nhất rời khỏi, tự nhiên cũng có người thứ hai rời khỏi. Dần dần, lưu quang càng ngày càng nhiều đều hướng phía chân trời vọt đi. Đương nhiên, cũng có vài người ở khu vực tương đối an toàn chờ đợi, tựa hồ tự vấn chính mình không có biện pháp thông qua khu vực Cửu U Băng Diễm này, lại không cam lòng cứ như vậy rời khỏi. Xem có thể lại đục nước béo cò hay không?

Thân ảnh trước quang tráo nhất thời ít đi. Trước còn chừng hơn một nghìn người, hiện tại đã chỉ còn lại có mấy trăm người. Mà trong đó Đại Tinh Vị thượng giai cường giả lại tựa hồ lưu lại không ít.

Những người này tuy rằng ở trên đại lục gã đều không biết, nhưng trên thực tế, người người đều là nhân vật năm đó đầu lĩnh. Sau này những năm tháng dài dằng dặc, lựa chọn ngủ đông tiềm tu. Nhưng đây chỉ là để cho thực lực của bọn họ càng mạnh. Cửu U Băng Diễm tuy rằng đáng sợ, nhưng còn chưa đủ để bọn họ nhìn mà từ bỏ. Do đó vẫn chờ đợi, hầu hết đều là đang quan sát...

Đế Bá nhìn trái phải, những người này đều áp dụng phương pháp quan sát, tựa hồ đều không muốn là người đầu tiên lấy thân thử nghiệm. Lập tức khinh thường bĩu môi, cố ý lớn tiếng than thở:

- Ai, con người kiên trì quả nhiên là tốt. Chúng ta đúng là tự thẹn không bằng. Đi, nếu không có nhân loại cường giả nguyện ý đi vào trước, chúng ta liền di vào trước xem sao! Xem trong Cực Trú Hàn Viên rốt cuộc cất giấu loại bảo vật gì?

Đế Bá vừa dứt lời, nhất thời ma thú xung quanh cười ha hả. Từ đầu đến giờ, ma thú thật ra không có rời khỏi.

Bởi vậy bốn năm mươi người cười ha hả, có vẻ cực kỳ chói tai. Một bên nhân loại cường giả sắc mặt nhất thời khó coi. Trong ánh mắt nhìn về phía đám ma thú cũng mơ hồ hiện ra một ít không vui. Bất quá lại không có ai đứng ra.

Đế Bá nói xong câu đó, liền quay đầu hô:

- Nhị đệ, phòng ngự của ngươi không thành vấn đề chứ?

- Đại ca yên tâm, chính là Cửu U Băng Diễm mà thôi, còn không đáng kể.

Trong đám ma thú, nhất thời vang lên một trận thanh âm dày đặc. Một thanh niên thấp bé mập mạp, cũng từ trong đám ma thú đi ra. Thanh niên mập mạp này thoạt nhìn cực kỳ chất phác, cũng khiến người ta kinh ngạc là một gã ma thú Đại Tinh Vị thượng giai.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.