Chung Cực Truyền Thừa

Chương 386: Chương 386: Gặp lại Yến nhi. (P1)




Hiệu trưởng, chúng ta đi về trước đây.

Lâm Dịch cười mở miệng nói một tiếng, chợt muốn cùng Thủy Linh Lung rời đi, Lạp Cổ Kỳ lại đột nhiên nói:

- Lâm Dịch, ngươi ở lại một chút, ta tìm ngươi có việc, Linh Lung ngươi đi về trước đi.

Lâm Dịch không khỏi nghi hoặc nhìn hắn một cái, Thủy Linh Lung nhẹ gật đầu, sau khi chào một tiếng với hai người, liền rời khỏi văn phòng. Mà Lâm Dịch thì mở miệng hỏi:

- Làm sao vậy?

Lạp Cổ Kỳ cười cười nói:

- Ngồi xuống trước đã.

Lâm Dịch theo lời ngồi xuống trước mặt hắn, sau đó mở miệng:

- Có chuyện gì ngài cứ nói đi.

Vô Song Hội diễn ra gần sáu tháng, đã khiến Lâm Dịch và Lạp Cổ Kỳ rất quen thuộc, trong khi nói chuyện cũng không còn gò bó như trước nữa.

Lạp Cổ Kỳ nhẹ gật đầu, đột nhiên hỏi:

- Lâm Dịch, ngươi tới học viện Ngũ Hành đã bao lâu rồi?

Lâm Dịch nghe vậy ngẩn người, nhưng lại không biết Lạp Cổ Kỳ hỏi vấn đề này làm gì, nhưng hắn vẫn suy nghĩ một chút nói:

- Ân, đại khái cũng gần ba năm rồi.

Từ Ma Nguyên Động Quật, đến Vô Song Hội vừa mới chấm dứt, tính toán thời gian, quả thật đã qua hai ba năm.

Lạp Cổ Kỳ nghe vậy nhẹ gật đầu, sau đó có chút cảm khái cười nói:

- Ân, gần ba năm rồi, thật sự là khó có thể tưởng tượng, ba năm trước đây, ngươi vẫn chỉ là một gã lục cấp Chiến Sĩ và lục cấp Dị Năng Giả thôi, nhưng hiện giờ, rõ ràng đã phát triển trở thành một gã cường giả hạ tinh vị chính thức...

Lâm Dịch nghe vậy lại hoàn toàn không rõ Lạp Cổ Kỳ muốn nói điều gì, lập tức sau khi nhíu mày một chút liền trực tiếp mở miệng nói:

- Hiệu trưởng, có lời gì ngài cứ nói thẳng đi.

Lạp Cổ Kỳ nở nụ cười một chút, chợt gật đầu nói:

- Ân. Cho tới nay, ta đoán chừng ngươi cũng rất nghi hoặc, đến tột cùng mình có phải là người củahọc viện Ngũ Hành hay không a? Hiện giờ ngươi cũng rốt cục chính thức lớn lên rồi, cho nên, ta muốn thuê ngươi trở thành thể thuật đạo sư của học viện Ngũ Hành.

- Thể thuật đạo sư?

Lâm Dịch hoàn toàn kinh ngạc, chợt có chút không xác định nói:

- Ngài xác định là thể thuật đạo sư? Nhưng học viện Ngũ Hành là học viện đào tạo Dị Năng Giả ah. . .

Lạp Cổ Kỳ gật đầu cười sau đó nói:

- Đương nhiên, ta cũng không phải bảo ngươi chỉ dạy bọn họ thế nào phá môn, trên thực tế ta cũng phát hiện thân thể của Dị Năng Giả thật sự có chút quá mức gầy yếu, cho nên ta chỉ là muốn mời ngươi hỗ trợ rèn luyện thân thể bọn họ một chút thôi, dù sao cũng không phải tất cả Dị Năng Giả đều có thiên tư rất mạnh, đại bộ phận bọn hắn, cũng chỉ thiên tư bình thường thôi.

Lời nói của Lạp Cổ Kỳ khiến Lâm Dịch hiểu rõ ra, cũng như Lạp Cổ Kỳ nói, Dị Năng Giả tuy rằng mạnh, nhưng cũng chỉ là cường giả đẳng cấp cao sẽ tương đối mạnh thôi, nhưng đa số Dị Năng Giả thiên tư cũng chỉ là bình thường thôi, cuối cùng cả đời, có lẽ chỉ có thể đạt tới trình độ tam cấp đến tứ cấp dị năng. Trên đại lục nguy cơ tứ phía, loại trình độ này hiển nhiên ngay cả bảo vệ tánh mạng cũng khó khăn, nếu như thân thể còn gầy yếu như vậy thì chẳng phải càng hỏng bét sao?

Đương nhiên, Lâm Dịch cũng nhìn ra mục đích của Lạp Cổ Kỳ, mục đích của hắn, chỉ là vì cho mình một danh phận.

Nhưng Lâm Dịch sau khi suy nghĩ một chút vẫn lắc đầu nói:

- Hiệu trưởng, thật sự thật có lỗi, ta muốn cự tuyệt.

Lạp Cổ Kỳ không khỏi mà ngẩn ngơ, chợt lông mày lập tức có chút nhíu một cái nói:

- Vì sao?

Lâm Dịch cười cười sau nói:

- Bởi vì ta định mấy ngày nữa sẽ rời khỏi học viện Ngũ Hành.

- Rời khỏi?

Lông mày Lạp Cổ Kỳ lại lần nữa nhíu lại.

Lâm Dịch nhẹ gật đầu, sau đó nói:

- Đúng vậy, ta muốn đi các nơi trên đại lục lịch lãm rèn luyện một chút, lãnh hội thoáng một chút phong thổ các nơi trên Bạch Đế đại lục. Tuy rằng trước kia cũng đi qua không ít nơi, nhưng cũng chỉ là qua đường thôi, đến đi vội vàng, căn bản không có cảm giác gì. Lần này, ta muốn dùng thân phận một người lữ hành, hảo hảo lịch lãm rèn luyện một phen.

Lạp Cổ Kỳ nghe vậy giật mình, chợt gật đầu cười nói:

- Thì ra là thế. Ân, cũng đúng, Người trẻ tuổi nên xông xáo các nơi, bất quá mặc dù như vậy cũng không cần cự tuyệt a? Cùng lắm thì treo tên ở chỗ này, về sau ngươi cũng dễ có một chỗ quay về.

- Cái này. . .

Lâm Dịch nghĩ nghĩ, sau đó vẫn gật đầu nói:

- Nếu như chỉ là trên danh nghĩa thì. . . Được rồi.

Lạp Cổ Kỳ nghe vậy liền bật cười, sau khi nhẹ gật đầu, kéo ngăn kéo ra, từ bên trong lấy một cái chìa khóa nói:

- Đã làm lão sư, tự nhiên cũng phải có phòng ốc. . . Gian phòng của ngươi liền an bài ở đối diện phòng của Thủy Linh Lung đi, vừa vặn ở đó không có người.

Lâm Dịch nghe vậy lập tức ngạc nhiên, chợt nghi ngờ nói:

- Ngươi không phải một mực đều nói đang thi công sao? Như thế nào. . .

- Ách, không phải là gần đây mới xong sao? ha ha. . .

Lâm Dịch phiền muộn đi trên đường trường học, trong đầu nhớ lại biểu lộ cười gượng vừa rồi của Lạp Cổ Kỳ, trong miệng nhịn không được thầm nói:

- Gần đây mới xong? Ngươi rõ ràng mới trở về, sao mà biết được? Thật sự là một lão đầu tử keo kiệt mà!

Nói thầm một hồi, liền không để ý đến nữa, lập tức đi tới ký túc xa giáo sư.

Đi đến ngoài phòng Thủy Linh Lung, Lâm Dịch nghĩ nghĩ, quay người đi tới căn phòng thuộc về mình, móc chìa khóa ra thử thử một chút, lách cách một tiếng vang nhỏ, cửa được mở ra. Lập tức, một cổ hương vị nấm mốc từ bên trong truyền ra, Lâm Dịch lập tức nhíu mày, cẩn thận đẩy cửa vào, không khỏi ngẩng đầu tìm hiểu mọi nơi.

Xem ra gian phòng này đã để đó rất lâu không dùng rồi, đồ dùng trong nhà tuy rằng coi như đầy đủ hết, nhưng trên đó đã sinh ra một tầng nấm mốc, hương vị nấm mốc quả thực khiến người hít thở không thông!

Lâm Dịch lập tức tức giận nói:

- Đây là phòng mới xây xong sao? !

Nhưng sau một hồi tức giận, thực sự hoàn toàn bất đắc dĩ. . .

- Cũng may chỉ cần ở thêm mấy ngày là được rồi. . .

Lâm Dịch không khỏi an ủi mình thầm nghĩ.

Lập tức, đi đến trong phòng.

Cả gian phòng hoàn toàn là bộ dáng để không rất lâu không ai dùng, mạng nhện, lớp tro bụi giăng đầy khắp nơi.

Bất quá cũng may tổng thể mà nói coi như không tệ, ngoại trừ hơi bẩn một chút, hơi loạn một chút, hơi thối một chút ra. . . ách!

Lâm Dịch chỉ có thể trước tiên thu thập một chút, mở ra toàn bộ cửa sổ trong phong, mùi nấm mốc lập tức tan đi không ít. Sau đó, chi thấy trên người hắn lóe lên lam sắc quang mang, lĩnh vực đã lâu không sử dụng lại lần nữa được phóng ra.

Lâm Dịch lần này tiến vào hạ tinh vị chỉ là thể thuật tấn cấp thôi, mà dị năng của hắn còn dừng lại ở cấp độ bát cấp, khoảng cách đột phá còn rất dài.

Sự thật Lâm Dịch một mực rất chờ mong lĩnh vực tiến vào hạ tinh vị, dù sao thực lực tăng lên, luôn khiến người vui sướng.

Mà càng quan trọng hơn là hắn rất tò mò, đến tột cùng sau khi lĩnh vực tiến vào Tinh Vị Cảnh, sẽ sinh ra cái loại biến hóa thế nào đây?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.