Kỳ thật Lâm Dịch vào trong sơn động cứu người cũng không tốn hao bao nhiêu thời gian, nói thì rất dài, nhưng từ trong lòng sơn động đi ra bên ngoài, nhiều nhất chỉ chừng một ngàn mét mà thôi, tuy đường trong đó uốn lượn, hơn nữa lại giết nhiều người, nhưng với tốc độ và lực lượng giết người Lâm Dịch, giết người căn bản là không tốn hao bao nhiêu thời gian, khoảng cách ngàn mét cộng thêm giết người, nhiều nhất không vượt quá năm phút đồng hồ mà thôi, mà tốc độ của đám cao tầng Hi Nhĩ cũng không chậm hơn bao nhiêu, bởi vì từ căn phòng lớn của Hi Nhĩ tới sơn động cũng chỉ vài trăm mét, hơn nữa bọn Hi Nhĩ trì hoãn trong phòng cũng vài phút, thời điểm đoàn người đi ra, cũng là lúc Lâm Dịch giết chết toàn bộ đám giám sát trong sơn động, sau đó từ trong sơn động đi ra.
- Đi, chúng ta phải chuẩn bị nghênh đón khách nhân thôi.
Tuy không rõ quy mô của đối phương, nhưng nói thế nào thì đối phương cũng đã tới đây, nhưng Hi Nhĩ đối với chiến lực của mình rất có lòng tin.
Nhất cấp Hưu Môn chiến sĩ ba mươi người, Nhị cấp Sinh Môn chiến sĩ mười hai người, Tam cấp Thương Môn chiến sĩ bảy người, Tứ cấp Đỗ Môn chiến sĩ hai người, hơn nữa Ngũ cấp Cảnh Môn chiến sĩ hai người... Chiến lực như vậy, tính toàn trên đại lục cũng không cường đại, nhưng tuyệt đối không tính là yếu, cũng khó trách Hi Nhĩ tràn đầy tự tin như vậy.
Nghĩ tới đây, bước chân của năm mươi người không khỏi nhanh hơn.
Mà Lâm Dịch dưới sự dẫn dắt của trung niên gầy gò cũng hướng về phía căn phòng lớn nhất. Trên đường đi trung niên gầy gò lộ ra biểu tình rất hưng phấn, nhưng lại có chút co quắp, muốn nói chuyện, nhưng lại không dám nói.
Lâm Dịch đương nhiên phát hiện ra biểu lộ của trung niên gầy gò này, nhưng bây giờ không phải là lúc suy nghĩ nhiều.
Vừa mới đi qua gian phòng của đám giám sát, một đội ngũ đông đảo xuất hiện trước mặt của hai người Lâm Dịch.
Trung niên gầy gò bị dọa giật nảy người, ngây ngốc một chút, dừng lại, mà Lâm Dịch cũng dừng lại.
Không cần trung niên gầy gò nó chuyện, nhìn cách ăn mặc của những người này, Lâm Dịch cũng có thể đoán ra thân phận của đối phương.
Đương nhiên bọn người Hi Nhĩ cũng nhìn thấy Lâm Dịch, bước chân không khỏi dừng lại. Lâm Dịch và trận doanh bên phía cao tầng doanh địa đứng đối diện nhau, cứ thế mà nhìn nhau.
Lâm Dịch quay đầu lại nhìn trung niên gầy gò nói ra:
- Đại thúc, ở đây không có công việc của ngươi, ngươi quay về hội hợp với bọn họ đi, một lát nữa ta sẽ đi tìm các ngươi.
Trung niên gầy gò nghe Lâm Dịch nói như vậy mới kịp thời phản ứng, không ngừng gật đầu, sau đó liền xoay người chạy đi, chạy được vài mét lúc này mới quay đầu lại nhìn Lâm Dịch, nói ra:
- Đại nhân, còn ngươi...
Lâm Dịch cũng không có quay đầu lại, cười nói:
- Yên tâm đi, ta lập tức tới ngay!
Trung niên gầy gò biết mình có lưu lại cũng không làm được chuyện gì, khẽ cắn môi, vượt qua góc phòng.
Trong quá trình này, Hi Nhĩ cũng không có lên tiếng chen ngang câu chuyện giữa Lâm Dịch và trung niên kia, thấy trung niên gầy gò kia rời đi, con mắt nhỏ hẹp của Hi Nhĩ híp lại và bắn ra hàn quang, một nụ cười tàn khốc lóe lên.
- Tiểu tử, lá gan của ngươi quá lớn a!
Sắ mặt của Lâm dịch sau khi trung niên gầy gò kia rời đi cũng biến thành lạnh buốt, nghe thấy lời của Hi Nhĩ, Lâm Dịch cũng không có trả lời, mà nhàn nhạt hỏi:
- Ngươi chính là Hi Nhĩ?
Tên giám sát kia hô to muốn đi báo cáo cho Hi Nhĩ đại nhân! Thời điểm nói ra những lời này, Lâm Dịch nghe rất rõ, cho nên lúc này mới lên tiếng hỏi thăm một câu.
Đôi mắt dài hẹp của Hi Nhĩ bắn ra hàn quang, gật đầu nói:
- Đúng vậy, ta chính là Hi Nhĩ, đồng bạn của ngươi đâu? Trốn ở kế bên sao? Muốn đánh lén?
Khi đang nói chuyện, Hi Nhĩ cố ý ngẩng đầu liếc nhìn bốn phía vài lần, mục đích nói ra lời này, đương nhiên là muốn lừa dối Lâm Dịch mà thôi, nhưng cũng không nói là có phát hiện ra cái gì.
Nhưng Lâm Dịch cũng hơi chau màu, căn bản không rõ đối phương nói cái gì nữa, ngẫm lại không biết ý tứ của đối phương, cho nên cũng không muốn xen vào, trực tiếp hỏi:
- Mặc dù là bắt buộc người ta làm việc không công, các ngươi cũng cũng không cần phải ngược đãi người ta như vậy chứ? Ta có thể biết nguyên nhân không?
Đột nhiên Hi Nhĩ cười hắc hắc, con mắt hẹp nhỏ, trong mắt híp lại hàn quang lóe lên, nói:
- Ta có thể lý giải là ngươi đang chất vấn ta không? Cái vấn đề này, ta cự tuyệt trả lời.
Hi Nhĩ nói ra lời này làm cho Lâm Dịch nhíu mày, chợt tưởng tượng ra mục đích của mình là giết chết bọn chúng, nguyên nhân vì sao bọn chúng ngược đãi thợ mỏ, đã không còn trọng yếu nữa, mà Lâm Dịch xem ra, cho dù là vì nguyên nhân gì, đều không thể cải biến hành vi của bọn chúng và tha thứ được.
Cho nên Lâm Dịch gật gật đầu, nói:
- Có thể, như vậy, chịu chết đi.
Nói ra lời này xong, bỗng nhiên Lâm Dịch phát động thế công, thân thể hóa thành một đạo hắc mang, công kích thẳng tới Hi Nhĩ!
Người bên phía Hi Nhĩ còn không kịp phản ứng lại, bọn chúng cũng không ngờ Lâm Dịch nói động thủ là lập tức động thủ, mà bên mình nhiều người như vậy, chẳng lẽ Lâm Dịch không nhìn thấy sao?
Tốc độ của Lâm Dịch đã vượt qua sức tưởng tượng của Hi Nhĩ, hắn căn bản không có thời gian Phá Môn, công kích của Lâm Dịch đã tới trước mặt.
Dưới sự bối rối, tay phải duỗi ra, kéo người đứng bên cạnh đang sững sờ ngây người, dùng thân thể của hắn làm bia chắn ném về phía Lâm Dịch.
Hi Nhĩ là chiến sĩ Ngũ cấp Cảnh Môn, dưới thời điểm bình thường chưa Phá Môn, cũng có thực lực tiếp cận chiến sĩ Tam cấp Thương Môn, mà người bị ném đi nọ, cho dù có Phá Môn cũng chỉ có trình độ chiến sĩ Nhị cấp mà thôi, đừng nói hắn sững sờ không có phòng bị, cho dù là có phóng bị, trong khoảng cách gần như vậy cũng không có khả năng tránh thoát một trảo của một tên chiến sĩ Tam cấp, bởi vị hắn lập tức bị Hi Nhĩ ném ra ngoài!
- Aaaaaa!
Người nọ mãi cho đến khi thân thể bị ném ra mới kịp phản ứng, nhìn thấy thế công của Lâm Dịch đã tới trước người của mình, hắn căn bản là không có chỗ trống phản kháng, trong mắt bắn ra hào quang sợ hãi, lớn tiếng kêu lên.