Chiến văn và dị năng của con vào ba tuổi đã thức tỉnh? Vậy tại sao. . .
Lâm Dịch không dám tin hỏi.
Cái này cũng khó trách Lâm Dịch không thể tin được, dù sao, thời gian dị năng và chiến văn thức tỉnh, rõ ràng đều là chuyện trong ba năm gần đây, sao có thể nói là đã thức tình vào lúc ba tuổi? Chẳng lẽ, trong đó còn chuyện gì hắn không biết sao?
Lâm Dịch nhìn Lâm Cường, cùng đợi câu trả lời của hắn.
Lâm Cường nhẹ gật đầu, nhìn Lâm Dịch thật sâu, chậm rãi mở miệng nói:
- Đúng vậy, chiến văn và dị năng của con đã thức tỉnh khi con ba tuổi, sở dĩ mãi cho đến ba năm gần đây mới xuất hiện, là vì. . . Trước đó, chúng ta đã lại lần nữa phong ấn.
- Một lần nữa phong ấn?
Lâm Dịch không rõ ràng lắm nhìn Lâm Cường.
Lâm Cường gật đầu, ngẩng đầu nhìn không trung, trong miệng nói ra:
- Đúng vậy, một lần nữa phong ấn.
- Dị năng của con là gì con hẳn rất rõ a? Đúng vậy, Lĩnh Vực Dị Năng Giả, trong khoảng thời gian ở Ngũ Hành, cha nghĩ con cũng đã nghe người khác nói qua truyền thuyết về Lĩnh Vực Dị Năng Giả a? Lĩnh Vực Dị Năng Giả trên thế giới này tuy rằng không thưa thớt như vẻ bể ngoài, nhưng tổng số cũng tuyệt đối không cao hơn mười người, nguyên nhân lớn nhất của chuyện này, ngoại trừ bản thân Lĩnh Vực Dị Năng Giả đã cực kỳ hiếm thấy ra, chính là vì trong lúc Lĩnh Vực Dị Năng Giả thức tỉnh năng lượng trong thiên địa dũng mãnh vào ý thức hải của Giác Tỉnh Giả thật sự quá mức cường đại. Nếu như không có Dị Năng Giả phương diện tinh thần vượt qua hạ tinh vị trung giai hỗ trợ bảo vệ ý thức hải, cổ năng lượng này có thể tại trong khoảnh khắc hoàn toàn đánh vỡ linh hồn của Giác Tỉnh Giả, từ đó biến thành hoạt tử nhân, độ hung hiểm của nó, có thể nghĩ nha?
- Đại lục này còn có Lĩnh Vực Dị Năng Giả khác sao?
Lâm Dịch đột nhiên ngẩn người, từ trong lời của Lâm Cường, hắn đã nghe ra ý khác.
Lâm Cường gật đầu nói:
- Đương nhiên còn, hôm nay bên ngoài, đoán chừng cũng chỉ có con và Bạch Tiếu Thiên thôi. Nhưng trên thực tế, trong các cường giả Tinh Vị Cảnh lánh đời, vẫn có Lĩnh Vực Dị Năng Giả. Kỳ thật trong cổ năng cũng có chừng bốn gã. Nói toàn bộ đại lục không cao hơn mười tên Lĩnh Vực Dị Năng Giả, đây cũng là cách nghĩ tương đối bảo thủ, dù sao, đại lục này quá rộng lớn. . .
Lâm Dịch nhẹ gật đầu, suy nghĩ một chút thấy cũng đúng, đại lục này rộng lớn vô biên như thế, trong đó còn bao nhiêu nơi mà ngay cả cường giả Tinh Vị Cảnh cũng chưa từng đến? Tuy rằng lịch sử của Bạch Đế đế quốc chừng hơn sáu vạn năm, nhưng trên đại lục, còn có bao nhiêu nơi tất cả mọi người đều chưa từng đi qua? Hôm nay đủ loại số liệu lưu truyền trên đại lục cũng chỉ là đã biết thôi, còn rất nhiều thứ không biết, lập tức cũng không kỳ quái nữa, nhẹ gật đầu nói:
- Ân, về sau thì sao?
Lâm Cường nói tiếp:
- Cha và mẹ con tuy rằng đều đã đạt đến trung tinh vị, nhưng đáng tiếc, hai người chúng ta cũng không phải tinh thần Dị Năng Giả, mà con lúc ấy chẳng qua mới ba tuổi thôi, con khi đó, ngay cả ý thức hải cũng chưa xây dựng xong, sao có thể thừa nhận được lực lượng khổng lồ lúc thức tỉnh chứ? Trong lúc nhất thời, cha và mẫu thân con lo lắng vạn phần, rồi lại vô kế khả thi.
Lâm Dịch có thể tưởng tượng tình huống lúc đó khẩn cấp đến cỡ nào, nói như vậy, dị năng thức tỉnh đều có điềm báo trước nhất định cả, lúc vừa mới thức tỉnh, năng lượng không thể nào trong nháy mắt đạt đến trình độ cường đại nhất, trong lúc đó, còn có quá trình tụ lực nhất định.
Chỉ cần hồi tưởng lại sự đau đớn khi thức tỉnh lĩnh vực dị năng lúc trong Cấm kị sâm lâm, Lâm Dịch không khó tưởng tượng đau đớn như vậy đối với một hài đồng ba tuổi mà nói, ý vị như thế nào. Không chút khoa trương mà nói, thức tỉnh một khi chính thức bắt đầu, ý thức hải của mình trong nháy mắt sẽ hoàn toàn sụp đổ.
Tuy rằng hiện giờ mình vẫn còn sống tốt, nhưng Lâm Dịch vẫn nhịn không được mang theo một vẻ khẩn trương truy vấn:
- Vậy về sau thế nào? Cha và mẹ làm sao thể phong bế năng lượng đó?
Lâm Cường nhìn thoáng qua Lâm Dịch mang theo chút khẩn trương, lộ ra vẻ tươi cười nói:
- Tệ hơn không chỉ có dị năng thức tỉnh, còn có chiến văn của con nữa, cũng cơ hồ đồng thời thức tỉnh. . .
- Nếu như nói lĩnh vực dị năng thức tỉnh là tác dụng lên ý thức hải, như vậy chiến văn thức tỉnh, tựu là song trọng khảo nghiệm trên cả thân thể và tinh thần, nhưng đối với con lúc ấy, không kể đến dị năng thức tỉnh, chỉ riêng chiến văn thức tỉnh cũng đủ khiến người chết non rồi.
Lâm Dịch đồng ý nhẹ gật đầu. Ngày đó Lâm Cường dùng khỏa quang cầu màu xanh da trời kia, lúc mình có được chiến văn, song trọng tra tấn trên tinh thần và thân thể, chỉ là suy nghĩ một chút đã khiến da đầu người run lên. Nếu như đau đớn như vậy tác dụng lên người một hài đồng ba tuổi, không cần nghĩ, cũng biết hậu quả sẽ như thế nào rồi.
Lâm Cường khẽ thở dài một tiếng, chậm rãi nói tiếp:
- Tình huống gấp gáp, mắt thấy con sẽ vì lực lượng cường đại sinh ra lúc dị năng và chiến văn đồng thời thức tỉnh mà chết non, cha không còn lựa chọn nào khác.
Trong lòng Lâm Dịch lập tức khẽ động, liên tưởng đến lời nói trước kia của Lâm Cường, sau khi sững sờ, lập tức thì thào nói:
- Cha sử dụng vật đó?
Lâm Cường nhẹ gật đầu, ngẩng đầu nhìn hướng không trung:
- Cha không còn lựa chọn nào khác. lúc ấy con mới ba tuổi, thân thể vốn gầy yếu không chịu nổi. Mặc dù cha và mẫu thân con hai người muốn hợp lực dùng lực lượng của mình đến bảo hộ con, nhưng thân thể của con quá yếu, đến cả năng lượng bảo hộ cũng hoàn toàn không cách nào thừa nhận, nỗ lực trợ giúp con không được mấy tác dụng, con cũng đã càng ngày càng suy yếu, dưới tình huống khẩn cấp, cha chỉ có thể nghĩ đến nó.
Lâm Dịch trong lòng lập tức chấn động. . . Khó trách, chẳng lẽ. . .
Chứng kiến biểu lộ của Lâm Dịch, Lâm Cường liền biết rõ hắn đã đoán ra, lập tức gật đầu nói:
- Đúng như con nghĩ, Tam đại truyền thừa thế lực một mực không buông tha truy tìm vật đó, tuy rằng đã qua hơn hai trăm năm, nhưng bọn hắn còn không buông tha. . .
- Vật đó quả nhiên rất cường đại, khi cha lấy nó ra từ không gian giới chỉ, sau đó đeo lên bên tai trái con, bất quá chỉ một lát công phu, từ trên đó phóng ra một cổ lực lượng bàng đại khiến ngay cả cha cũng sợ hãi! Quang mang lam sắc và huyết sắc hòa lẫn trên người con, cổ lực lượng kia cường đại đến mức mặc dù là cha và mẹ của con, cũng hoàn toàn không cách nào tiến vào trong đó, chúng ta chỉ có thể ở ngoài đợi. Dị tượng trọn vẹn giằng co hơn nửa canh giờ mới chấm dứt, mà nguy cơ của con, cũng coi như tạm thời vượt qua.
- Tiếp sau đó, người của Tam đại truyền thừa liền tìm tới sao?
Lâm Dịch nhìn Lâm Cường truy vấn.
Nhưng Lâm Cường lại ngoài ý định lắc đầu, nói:
- Tuy rằng khí tức vật đó phát ra, khẳng định bị cảm ứng được rồi, nhưng dù sao đã qua hơn hai trăm năm, Cham đại truyền thừa thế lực lại phân tán, không có khả năng lập tức đuổi tới được.