Ngay khi Lâm Dịch đang bận suy nghĩ, một cổ tinh thần lực vô cùng cường hãn bỗng nhiên ập về phía hắn, mục tiêu công kích rõ ràng lại là linh hồn của hắn.
Linh hồn, với tư cách là bổn nguyên của tinh thần lực, trình độ trọng yếu có thể nghĩ. Linh hồn của một ngươi bị phá hư, cũng có nghĩa là ngươi ngày sau sẽ vĩnh viến biến thành một cái xác không hồn, không còn chút ý thức nào nữa.
Loại thống khổ không thuộc về mình ban đầu khi dị năng thức tỉnh kia, đúng là từ linh hồn truyền tới, trừ phi lực lượng thần bí màu đỏ cường hãn xuất hiện, sau khi một tia tinh thần phòng tuyến cuối cùng của Lâm Dịch bị công phá, cũng chính là lúc linh hồn của hắn bị xuyên thủng.
Lâm Dịch tuy rằng không biết có phải lúc mỗi người thức tỉnh dị năng cũng biến thái như mình ngày đó không, nhưng cảm giác đau đớn xâm nhập linh hồn này, Lâm Dịch cũng không muốn nếm lại nữa.
Sắc mặt đột biến, dưới cảm giác nguy cơ cực lớn khiến cho Lâm Dịch rõ ràng lập tức sử dụng được tinh thần lực mà bình thường phải chuẩn bị mấy chục giây.
Tinh thần lực màu vàng mang theo một tia xanh da trời lập tức tạo thành một mảnh tinh thần phòng tuyến, lập tức chắn công kích đến linh hồn Lâm Dịch ra ngoài ý thức của hắn, cũng lần nữa đi tới ý thức chi hải của mình .
Chỉ thấy đang so đấu với tinh thần lực của mình chính là một cổ năng lượng màu vàng cường hãn, nó xuất hiện quá đột ngột, Lâm Dịch căn bản không biết nó rõ ngọn nguồn của nó ở chỗ này, mà cường độ của nó so với tinh thần lực của Lâm Dịch thì mạnh hơn không ít. Dưới loại tình huống này, tinh thần lực của Lâm Dịch có thể nói liên tiếp bại lui, không ngừng suy yếu.
Cũng may đồng thời khi linh hồn lực Lâm Dịch suy yếu, cổ năng lượng này hiển nhiên cũng không phải vô cùng vô tận. Tuy rằng so với tinh thần lực của Lâm Dịch thì mạnh hơn không ít, nhưng cũng không phải cường thế tuyệt đối, đồng thời khi tinh thần lực Lâm Dịch suy yếu, cổ tinh thần lực kia cũng suy yếu theo.
Nhưng dù là thế, tim Lâm Dịch thật sự đã nhảy lên đến cuống họng, nếu như một mực tiêu hao chiến như vậy, không cần phải đợi đến cuối Lâm Dịch đã biết rõ kết cục của mình thế nào rồi, tuyệt đối lấy tình huồng mình biến thành cái xác không hồn mà chấm dứt.
Đương nhiên, điều kiện tiên quyết chính là lực lượng thần bí màu đỏ kia không hiện ra.
Nơi phát ra lực lượng màu đỏ kia khiến Lâm Dịch vẫn treo ở trong lòng, lực lượng cuồn cuộn như hải dương này, khiến Lâm Dịch căn bản không sinh ra nổi ý muốn đánh nhau, Lâm Dịch thậm chí còn có một tia vọng tưởng. . . Nếu như cổ lực lượng kia có thể bị mình điều khiển thì. . ..
Đương nhiên, Lâm Dịch cũng biết, đây là vọng tưởng. Mà hắn cũng không biết nơi phát ra lực lượng màu đỏ kia, mặc dù đã biết, lấy cường độ linh hồn của mình hôm nay, tuyệt đối không thể nào điều khiển được nó.
Bất quá, thứ hiện giờ Lâm Dịch cần quan tâm nhất lại là công kích bất thình lình trước mặt.
Lực lượng màu và cùng tinh thần lực màu vàng mang theo một tia xanh da trời của Lâm Dịch triền đấu trong ý thức hải của Lâm Dịch. Mà ở bên ngoài, bên ngoài thân thể Lâm Dịch, cũng xuất hiện biến hóa kinh người
Lâm Dịch dĩ nhiên dùng loại tư thế bất động quỷ dị này dừng ở cửa ra vào, một cổ hơi nước màu lam nhạt dĩ nhiên đã hoàn toàn bao vây người hắn lại. Thời gian dần qua, theo tranh đấu trong ý thức hải Lâm Dịch không ngừng thăng cấp, tầng hơi nước kia theo thời gian dần dung hợp, thời gian dần trôi qua, lại lần nữa xuất hiện dị tượng lúc thức tỉnh ngày đó.
Một tầng nước xuất hiện, chợt, thân thể Lâm Dịch được nước nâng lên, thân thể dần nổi lên giữa không trung, dĩ nhiên đã bảo trì tư thế cất bước một nửa, lại không rơi xuống đất. . .
Sắc mặt Lâm Dịch tái nhợt, nhắm chặt hai mắt, lông mày ngày càng cau chặt, một tầng mồ hôi dày đặc đột ngột xuất hiện trên trán Lâm Dịch. . .
Mà sau khi thân thể Lâm Dịch hoàn toàn lơ lửng lên không, thân thể lão giả một mực ghé vào mặt bàn ở cạnh Lâm Dịch đột nhiên tràn ra một hồi quang mang mông lung địa hoàng sắc. Chỉ thấy lão giả đột nhiên đứng thẳng thân thể lên, hai mắt hắn cũng đóng chặt lại, trên khuôn mặt già nua lộ ra mảnh nghiêm túc và trang trọng.
Đột nhiên, lão giả kia mãnh liệt mở mắt, lọt vào trong tầm mắt, đúng là Lâm Dịch lơ lửng trên không trung, bị nước bao trùm cả thân thể.
- Lĩnh vực Thủy hệ?
Lão giả kinh hãi mở to hai mắt.
Mà vào lúc này, trong ý thức hải của Lâm Dịch, Lâm Dịch nguyên bản đã sắp không duy trì được lại đột nhiên phát hiện, cổ lực lượng màu vàng như muốn lập tức công phá phòng tuyến sau cùng của Lâm Dịch rõ ràng lại đột nhiên biến mất thần bí như lúc nó xuất hiện?
Phản ứng của Lâm Dịch cũng chậm lại, cuối cùng, đã không còn áp lực của ngoại giới nữa, tinh thần lực vốn không nhiều lắm đột nhiên về lại linh hồn, mà Lâm Dịch cũng lập tức đã mất đi ý thức. . .
Thân thể Lâm Dịch đã mất đi ý thực, dần rơi xuống dưới, một khắc khi thủy cầu tiếp xúc với mặt đất, cứ như dần biến mất. . . Mà mãi cho đến khi vòng nước bên ngoài thân Lâm Dịch biến mất, lão giả kia mới phản ứng lại.
- Lại là lĩnh vực thủy hệ!
Tâm tình Lão giả bắt đầu nhanh chóng chuyển động, khuôn mặt già nua vì kích động mà xuất hiện một vòng đỏ ửng, bởi vì lão giả biết rất rõ sự cường đại của Lĩnh vực Dị Năng Giả.
Lâm Dịch không biết, kỳ thật trong Dị Năng Giả, ngoại trừ phân chia các hệ ra, còn có thêm rất nhiều phân chia cẩn thận. Cũng như trong Chiến Sĩ cũng phân chia ra phòng ngự tính, lực lượng hình, tốc độ hình v... v... Nhưng mà phân chia của Dị Năng Giả so với phân chia Chiến Sĩ thì càng thêm cẩn thận và tuyệt đối hơn một tí.
Dị Năng Giả bình thường có thể chia làm ba loại Khống Vật, Hóa Thân, Thuần Nguyên Tố.
Danh như ý nghĩa, ý của Khống Vật là chỉ ở trong phạm vi nhất định có thể tự do dùng ý niệm để điều khiển thuộc tính lực lượng trong phạm vi này. Giống như Khắc Lí Tư Lâm Dịch gặp được trước kia vậy, đúng là một Khống Vật Dị Năng Giả. Lấy thực lực Dị năng thao túng giả của hắn, đủ để khống chế gió trong phạm vi hai km để công kích.