Hơn mười thanh âm rạn nứt liên tục vang lên. Chỉ thấy trong mấy trăm tên cường giả Luyện Cách kỳ kia, lập tức có hơn mười người bạo phun ra máu tươi, từ không trung rơi xuống đất. Mà lúc này các cường giả Luyện Cách Kỳ cũng chỉ hồi phục lại tinh thần thoáng một chút. Từng đợt chấn động năng lượng ầm ầm nổ tung trên không trung, hóa thành từng đạo cột sáng năng lượng thanh thế kinh người, điên cuồng truy kích về cái bóng mơ hồ kia.
Lưu Phong nói động thủ liền động thủ ngay, căn bản không có một tia dấu hiệu nào. Đối phương còn chưa kịp phản ứng gì thì đã bị Giết. Mà Lạc Kỳ và tên cường giả Luyện Cách kỳ bên người Lưu Phong kia, lúc Lưu Phong vừa động, bọn hắn cũng liền bắn ra hai hướng. Trước khi công kích của mấy trăm tên cường giả Luyện Cách kỳ kia bay đến, bọn hắn đã rời khỏi vị trí của mình. Cho nên đợt công kích này căn bản không có hiệu quả.
Sắc mặt Mâu Quân lập tức biến đổi, hừ lạnh một tiếng. Chỉ thấy hai con mắt hắn mãnh liệt biến thành màu vàng, mà trên người hắn cũng ầm ầm bắn ra một hồi kim sắc quang mang. Ngay sau đó, Lâm Dịch chỉ cảm thấy một hồi năng lượng vô cùng không lồ mà lạ lẫm, lại dẫn theo một tia năng lượng quen thuộc bạo liệt ra.
Lâm Dịch có chút cảm ứng, ánh mắt lập tức lộ ra biểu lộ kinh ngạc.
- Lĩnh vực chi lực?
Ngay tại lúc Lâm Dịch suy nghĩ, cỗ năng lượng này đã dùng thế sét đánh không kịp bưng tai, hoàn toàn khuếch trương ra ngoài. Một lát sau, trên không trung đằng kia rõ ràng sinh ra một tòa kiến trúc bằng kim loại, vàng son lộng lẫy.
Toàn thân công trình kiến trúc này đều làm từ kim loại, hoàn toàn vứt bỏ trọn bầu trời ra ngoài.
Trong nháy mắt, vật này đã công nhiên bao phủ phạm vi mấy trăm kilomet. Không chỉ bao phủ cả Lâm Dịch mà tất cả mọi người đều tiến nhập vào trong tòa kiến trúc vàng son lộng lẫy này.
Lưu Phong, hắn cũng ở trong đó.
- Tê.
Mâu Quân đạm mạc nói ra một chữ. Chỉ thấy bọn bốn người Lưu Phong, Lạc Kỳ đã đi ra mấy chục kilomet, thân hình bọn hắn lập tức hơi dừng lại trên không trung.
Chỉ thấy trên người Lưu Phong đột nhiên bay lên một cỗ kiếm ý lăng lệ ác liệt đến cực điểm.
- Đùng!
Một tiếng nổ mạnh rung trời vang lên, sau đó Lưu Phong giống như một thanh hảo kiếm tuyệt thế, lăng không kích tới. Dùng uy năng không gì sánh kịp cưỡng ép, phá vỡ không gian định dạng của Mâu Quân. Bất quá, thân hình hắn lại dừng lại trên không trung. Một thanh Ngân kiếm màu trắng dài nhỏ lượn lờ bên người hắn. Những nơi đi qua, tất cả đều bị nghiền nát.
- Ta muốn đi thì không có kẻ nào có thể có thể ngăn trở. Kể cả ngươi.
Con mắt Mâu Quân lập tức híp lại, gắt gao nhìn Lưu Phong, một lát sau mới thở ra một hơi, nói:
- Tàng Kiếm. Khó trách ngươi dám vào Phần Thiên của ta. Nguyên lai là Long Lân đại nhân đã truyền Phá Tàng Kiếm cho ngươi.
Lưu Phong vẫn y nguyên lạnh nhạt nhìn ắn, đôi mắt vô kinh vô hỉ. Mà thanh trường kiếm vẫn y nguyên lượn lờ bên cạnh hắn, không ngừng xoay quanh. Những nơi thanh kiếm kia đi qua, tất cả không gian đều bị nghiền nát. Nhìn bên ngoài, hắn phảng phất như ở trong một không gian độc lập khác. Vô cùng quỷ dị.
- Hư Thần Khí?
Tuy Lâm Dịch không nhìn ra Phá Tàng Kiếm này có gì kinh người. Nhưng hắn có thể nhìn ra kiếm này là Hư Thần Khí.
Mà Cơ Nghiên bên người Lâm Dịch cũng lộ ra một tia biểu lộ cẩn thận. Khẩn trương nhìn trường kiếm Hư Thần Khí kia. Bộ dạng tựa hồ cực kỳ băn khoăn.
Lâm Dịch không khỏi hiếu kỳ, hỏi nàng:
- Ai, Tàng Kiếm này là cái gì a?
Cơ Nghiên nghe được câu hỏi của Lâm Dịch, không khỏi có chút sửng sốt, nhìn hắn một cái, vô ý thức không muốn cho hắn biết. Nhưng sau khi suy nghĩ một chút, Cơ Nghiên vẫn lạnh lùng mở miệng nói ra:
- Phá Tàng Kiếm được xưng là Hư Thần Khí gần với Thần Khí nhất. Tuy là Hư Thần Khí, nhưng nếu dùng hợp lý thì lực công kích có thể đạt được cấp bậc như Thần Khí. Đây vốn là vật Long Lân đại nhân sử dụng trước khi trở thành thần. Không nghĩ tới lại rõ ràng truyền cho Lưu Phong.
Nói xong, lông mày nàng cũng không khỏi cau lại.
Lâm Dịch không khỏi cau mày, kinh ngạc nói:
- Lực công kích gần bằng?
Cơ Nghiên khẽ gật đầu, lông mày nhíu chặt. Nhưng lại có chút để ý tới Lâm Dịch.
Hiện giờ, tình huống này cực kỳ quái dị. Lâm Dịch rõ ràng có ân oán với Phần Thiên, nhưng vì Lộng Viêm Thảo bị Lưu Phong đoạt đi cho nên hắn phải liên thủ với Phần Thiên để chống lại Phiêu Miểu Thiên rồi. Mà hiện tại Lâm Dịch và Cơ Nghiên đang đứng chính giữa đội ngũ song phương, nhưng hắn cũng có chút không rõ ràng mình nên đứng về bên nào.
Bất quá cũng may, đó cũng không phải là vấn đề gì. Tọa sơn quan hổ đấu, không thể nghi ngờ gì là một chuyện vô cùng thích ý.
- Nhìn về bên ngoài tựa hồ có gì kinh người sao?
Bất quá, Mâu Quân sớm đã có chuẩn bị. Đạo công kích này tới, hắn vẫn không có chút bối rối. Hừ lạnh nói:
- Xem ra các hạ không từ bỏ ý định rồi. Như vậy ta cũng đành phải ta tay thôi.
Nói xong, chỉ thấy kim quang trên người hắn ầm ầm đại thịnh. Một hồi tiếng kim loại ma sát chói tai vang lên. Ngay sau đó, một đạo kim vạn trượng bạo xuất ra, công kích đến.
Tuy Mâu Quân nói như vậy, nhưng hắn cũng biết Phá Tàng Kiếm này lợi hại. Kim mang vạn trượng hóa thành vạn đạo tấm lụa, đột nhiên vặn vẹo. Hoàn toàn vượt qua vết rách không gian kinh người này, bay thẳng về hướng Lưu Phong.
- Xoẹt.
Thanh âm giống như xé rách vải bông ầm ầm vang lên. Toàn bộ không gian sụp đổ hoàn toàn. Mà vết rách không gian kinh người kia chợt lóe lên, đánh tới Mâu Quân. Cùng lúc đó, vạn đạo kim mang của Mâu Quân cũng đánh về hướng Lưu Phong.