Chung Cực Truyền Thừa

Chương 749: Chương 749: Ma thú Hư Thần Cảnh!




Nhưng Lâm Dịch không phải người tốt gì cả. Thấy hắc vụ tựa hồ rất sợ dính phải Lôi Điện, hắn càng muốn cho bọn nó một chút lôi điện. Lúc này năng lượng rót vào Lôi Đình Chi Linh, nhất thời Lâm Dịch giống như một điện cầu thật lớn, điên cuồng bán ra năng lượng lôi điện!

Những hắc vụ kia tốc độ tiêu tán sao có thể sánh với tốc độ bạo phát của Lôi Điện?

Trong nháy mắt, tiếng kêu thảm thiết bén nhọn đến cực điểm nổ vang bên tai Lâm Dịch. Từng tiếng mắng chửi, không ngừng phát ra.

Nhưng đối phương càng là thống khổ, trong lòng Lâm Dịch càng là thư sướng, tự nhiên liên tục bạo phát.

Sau một lát, một tiếng hét phẫn nộ vang lên:

- Hỗn đản! Cho rằng lão tử thực sự sợ năng lượng Lôi Điện của ngươi sao? Được. Là ngươi bức lão tử! Ta dù hao tổn một chút nguyên khí, tinh huyết của ngươi cũng đủ cho lão tử bồi bổ.

Thanh âm bén nhọn nghe qua không còn y chơi đùa như trước, ngược lại thành thẹn quá hóa giận. Lâm Dịch nhất thời để ý, mà năng lượng Lôi Điện càng phóng đến nhanh hơn. Nhưng thần thức đã vững vàng chế trụ Lôi Đình Chi Linh...Hắn có cảm giác đối phương tựa hồ muốn lao về phía Lôi Đình Chi Linh.

Quả nhiên, một cỗ năng lượng âm lãnh đến mức tận cùng lặng yên không chút tiếng động di động tới. Nếu không phải Lâm Dịch dò xét một mực chú ý xunh quanh, e rằng còn không phát hiện được. Bất quá lúc này có mấy chục đạo năng lượng đang bay thẳng đến năng lượng âm lãnh kia.

Năng lượng âm lãnh kia tựa hồ nhất thời khẽ run lên một cái, nhưng cư nhiên không hề nhúc nhích, gắng gượng chịu lần này. Bất quá năng lượng kia hiển nhiên đối với năng lượng âm lãnh cũng không tạo thành quá nhiều thương tổn. Năng lượng âm lãnh hơi dừng lại một chút, liền tiếp tục hướng phía Lôi Đình Chi Linh chạy qua.

Lâm Dịch hầu như có thể khẳng định vừa rồi đã khiến đối phương chịu chút quả đắng. Trong lòng nhất thời mơ hồ có chút buồn cười. Năng lượng Lôi Điện tích súc bạo phát, tựa hồ không hề phát giác ra, chỉ là mỗi lần bạo phát đều là hơn mười đạo năng lượng không cùng vị trí, công kích tới năng lượng âm lãnh kia.

Nhưng năng lượng âm lãnh cũng không dám lộn xộn chút nào, chỉ sợ đối phương chú ý, dĩ nhiên gắng gượng chịu đựng.

Dưới năm sáu lần công kích, năng lượng âm lãnh cũng không nhịn được có chút u ám...Dù sao năng lượng Lôi Điện này là khắc tinh của Hắc Sát Năng Lượng. Cho dù là bản thể của hắn cũng vô pháp thừa thụ bao nhiêu năng lượng Lôi Điện.

Bất quá hắn lại cảm giác được lại một chút nữa, hắn có thể xuất thủ đem Lôi Đình Chi Linh này khống chế trong tay mình. Hắc Sát Năng Lượng ngoài năng lực thôn phệ rất mạnh ra. Còn có một năng lực khác chính là ngay cả thần thức năng lượng cũng có thể thôn phệ - nói cách khác chỉ cần là bảo bối, bị Hắc Sát Năng Lượng của hắn chạm trúng dù cho còn chủ nhân, hắn cũng có thể dễ dàng chiếm lấy.

- Chính là lúc này!

Năng lượng âm lãnh ánh mắt sáng lên, liền muốn động thủ!

Nhưng mà đột nhiên, chỉ cảm thấy hoa mắt lên, Lôi Đình Chi Linh kia cư nhiên hoàn toàn biến mất?

Chuyện gì xảy ra?

Năng lượng âm lãnh có chút nghi hoặc quay đầu lại, mới vừa nhìn đã thấy Lâm Dịch lại khởi động huyết sắc năng lượng. Đứng đứng đối mặt với hắn lộ ra dáng tươi cười đáng sợ và trào phúng.

Năng lượng âm lãnh hơi thất thần một chút, lập tức một cỗ cảm giác tức giận rốt cuộc từ đáy lòng hắn bạo phát.

Cảm tình mấy lần vừa rồi tựa như vô ý, nhưng căn bản là đối phương cố ý công kích mình?

Bị người đùa bỡn như vậy, năng lượng âm lãnh quyết định sẽ không tiếc tất cả đại giới, cũng phải đem đối phương thôn phệ. Vốn hắn có dự định bằng cái giá nhỏ nhất để đổi lấy. Nhưng hiện tại vừa nhìn tựa hồ không quá có khả năng.

Bất quá đối phương cũng thật sự đủ tư cách để hắn không tiếc tất cả đại giới - thôn phệ hắn. Bản thân chí ít có thể bớt đi thời gian mấy trăm vạn năm nỗ lực. Nhất là năng lượng huyết sắc của hắn còn có thể đem Hắc Sát Năng Lượng của mình tiến hóa.

Nghĩ đến Hắc Sát Năng Lượng tiến hóa. Trong đôi mắt hồng sắc kỳ dị của hắn liền nhịn không được lộ ra thần sắc vui mừng và mong chờ...Hắc Sát Năng Lượng là hắn tiêu hao mấy trăm vạn năm tâm huyết, mô phỏng theo năng lượng của tối đỉnh tiêm ma thú - Sát Mộng Yểm Đẳng mà bắt chước làm ra. Hắn cũng không hổ là Thiên Tung kỳ tài. Hắc Sát Năng Lượng này mức độ cường hãn vượt xa bản thân hắn tưởng tượng!

Vô luận là năng lượng gì, Hắc Sát Năng Lượng đều có thể dễ dàng thôn phệ. Nó thậm chí có thể dựa vào hấp thu tinh huyết của cường giả khác để cho mình dùng!

Ngay từ đầu chỉ là nhằm vào năng lượng, sau này ngay cả thần thức cũng có thể dễ dàng thôn phệ. Trong đó năng lực đề thăng đâu chỉ trăm nghìn lần?

Chỉ là Hắc Sát Năng Lượng này có một nhược điểm trí mạng nhất - đó chính là rất sợ lôi điện. Chỉ cần một chút năng lượng Lôi Điện liền dễ dàng phá giải "Hắc Sát" năng lượng của hắn.

Điều này làm cho hắn đau đầu không ngớt, nhưng không có biện pháp nào khác.

Năng lượng Lôi Điện chính là năng lượng chính khí nhiều nhất trong bầu trời này. Mà Hắc Sát Năng Lượng của hắn lại chỉ là một trong phân chi của năng lượng Hắc Ám Hệ cũng đoạt lấy máu của kẻ khác, vô cùng nguy hiểm, tự nhiên là sợ hãi năng lượng Lôi Điện rồi.

Nhưng mà vừa rồi, khi hắn thôn phệ một chút huyết sắc năng lượng kia lại phát hiện Hắc Sát Năng Lượng của mình không ngờ sản sinh biến hóa.

Loại biến hóa này là hắn căn bản nghĩ cũng không dám nghĩ. Từ khi nào thôn phệ cư nhiên cũng biến thành một loại năng lượng cực kỳ chính nghĩa? Nhưng là Hắc Sát Năng Lượng của hắn khó khăn thôn phệ một chút huyết sắc năng lượng không ngờ lại xuất hiện một tia chính khí.

Điều này có nghĩa gì? Đây ý nghĩa chỉ cần thôn phệ đối phương như vậy Hắc Sát Năng Lượng của mình sẽ chân chính bước vào đại thành! Đến lúc đó sẽ không cần phải e ngại năng lượng Lôi Điện nữa!

Vừa nghĩ tới người trong hắc vụ này liền tâm thần không ngừng rung động. Hắn từa như thì thào tự nói:

- Bảy mươi vạn năm để ngươi đến xem bảo bối của ta đi sao...khặc khặc...

Một tiếng cười chói tai lại vang lên từ bốn phương tám hướng. Lâm Dịch vẫn duy trì thần sắc lãnh tuấn, vẻ mặt trầm tĩnh. Lúc này Tham Trắc Chi Giới cũng không có cách nào phát hiện vị trí của đối phương. Năng lượng âm lãnh vừa rồi đã biến mất vô tung vô ảnh. Bất quá hiện tại Lâm Dịch cũng không quá vội vã. Dù sau lúc này hắn đang ở trong hắc vụ do đối phương tạo ra. Nên tự nhiên là không cần lo ngại đối phương chạy thoát. Hơn nữa, hiện tại hắn đã hoàn toàn tiến nhập trong trạng thái chiến đấu. Lúc này đối phương đánh lén đã không thể có hiệu quả nữa. Hắn tin tưởng đối phương sẽ không lại làm sự tình vô nghĩ này.

Quả nhiên đối phương vừa cười ra, trong lòng Lâm Dịch ngưng thần đề phòng. Vẻ mặt cũng là bất động thanh sắc.

- Khặc khặc...Quả nhiên lợi hại. Ngươi cũng đủ tư cách để ta cùng người hảo hảo chơi đùa. Hiện tại, ta muốn cho ngươi xem đám bảo bối của ta trước...

- Gia hỏa này chỉ dùng lời nói cũng có thể dọa người ta sợ chết.

Lâm Dịch thầm nghĩ trong lòng.

Một tiếng rống tràn ngập khí tức chết chóc đột nhiên bạo nổ vang bên tai của Lâm Dịch! Hắn không khỏi quay đầu lại nhìn. Một con trâu, cơ nhục toàn thân giống như quái vật khổng lồ chợt xuất hiện trong hắc vụ!

Gia hỏa này thở phì phò như trâu, một đôi huyết sắc đồng mâu tràn đầy khí tức giết chóc. Chỉ vừa nhìn liền đủ để người ta tâm sinh sợ hãi.

- Ma thú?

Lâm Dịch không dám chắc suy đoán.

Khí tức giết chóc của đối phương quá nặng, điều này rất dễ khiến người ta liên tưởng đến ma. Nhưng mà năng lượng ba động trên người đối phương lại rõ ràng là cấp bậc Hư Thần Cảnh.

Ma thú cấp bậc Hư Thần Cảnh không phải không có, nhưng trong đó không có loại đầu trâu thân người này.

Cái này không khỏi làm trong lòng Lâm Dịch sản sinh nghi hoặc.

- Tê!

Một tiếng kêu quái dị chói tai vang lên bên người, Lâm Dịch quay đầu nhìn lại. Một tiếng kêu này liền có mấy trăm con ma thú loại côn trùng, thân hình mập mạp hiện ra! Sáu đôi mắt đều là huyết sắc, một cổ huyết tinh lan tràn ra.

Lại là một đầu ma thú Hư Thần Cảnh chưa từng thấy qua!

Trong lòng Lâm Dịch hơi u ám, nhưng vẫn giữ vững thần sắc. Hai đầu ma thú này đều có thực lực Hư Thần Cảnh trung kỳ, tuyệt đối không thể coi thường

- Ngang!

Lại một tiếng chim hót vang lên. Lâm Dịch ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy ở trong hắc vụ, hiện ra một đầu ma thú loài chim. Nó giương cánh chừng mấy trăm trượng. Bộ lông đều là màu xám đen. Đôi mắt cũng là huyết hồng sắc, tràn ngập một cổ tinh huyết.

Dưới bụng, mọc ra móng vuốt sắc bén giống như cái móc thật dài.

Lại là một đầu nữa...Thần sắc Lâm Dịch hơi chút ngưng trọng.

Ba đầu này đều là Hư Thần Cảnh ma thú chưa từng thấy qua.

Vào lúc này, thanh âm bén nhọn kia lại vang lên:

- Rất kinh ngạc sao? Ba đầu ma thú này chính là do ta dùng thời gian hơn bảy mươi vạn năm chế tạo ra. Bọn chúng đều là bảo bối của ta. Ngươi có thể chết dưới sự liên thủ công kích của bọn chúng, coi như là có phúc khí.

Lâm Dịch trầm mặc một hồi, lầu đầu mở miệng, mang theo vẻ nghi hoặc hỏi:

- Ta nhớ trong ma thú cấp bậc Hư Thần Cảnh tuyệt đối không có ba loại này. Sao ngươi đem chúng làm Hư Thần Cảnh đây?

Để trong ma thú bình thường xuất hiện Thần Cảnh ma thú là sự tình đắc ý nhất của chủ nhân hắc vụ này. Hiện tại có người hỏi, nhất thời khặc khặc cười lớn.

- Trong thời gian bảy mươi vạn năm này, ta đã đi khắp nơi, đem toàn bộ ma thú ngoài Tứ Giai gặp phải đều bắt tới đây. Bố trí cấm chế ở xung quanh, người không có tu vi vượt hơn ta, đừng hòng có thể phá vỡ. Sau đó lại ở bên trong thả ra Đấu Hồn Thảo...rồi đợi...

Chủ nhân thanh âm chói tai kia có ý nói.

Lâm Dịch vừa nghe, nhất thời khẽ nhíu mày lại, chậm rãi nói:

- Thì ra là Đấu Hồn Thảo...Ta nói những ma thú này sao có thể không ngừng công kích, thì ra là có chuyện như vậy.

Đấu Hồn Thảo tại Thiên Giới cũng là thực vật hiếm thấy. Hầu hết đều sinh trưởng trong khu vực yêu thú tụ tập. Đấu Hồn Thảo này đối với yêu thú mà nói là một loại vật bổ. Có thể tạm thời đề thăng năng lượng của chúng. Nhưng đối với ma thú mà nói lại chính là một đồ vật đủ để chúng mất mạng. Bởi vì Đấu Hồn Thảo phát ra một loại mùi chỉ ma thúó ma hạch có thể ngửi thấy được. Mà ma thú ngửi được loại mùi này nhất thời sẽ mất ý chí, chỉ có giết chóc. Chúng sẽ công kích toàn bộ sinh vât trong phạm vi nhận biết. Cho dù là đồng loại cũng không có ngoại lệ.

Chủ nhân thanh âm chói tai lại cười khặc khặc nói:

- Không sai. Trong thời gian bảy mươi vạn năm, ta đã bắt mấy triệu ma thú. Ba con trước mặt này chính là Thú vương trong đó. Không ai biết, trong giết chóc không ngừng, ngoài bản năng giết chóc, còn có một năng lực tiến hóa nữa sao? Hơn triệu con ma thú ở trong cấm chế do ta chế tạo không ngừng giết chóc, cuối cùng chỉ còn một con. Tuyệt đối chính là một con mạnh nhất. Khặc khặc. Hảo tâm nhắc nhở ngươi một câu. Đừng thấy ba bối này của ta chỉ là trình độ Hư Thần Cảnh trung kỳ, nhưng chúng có năng lực đặc thù, dù là Hư Thần Cảnh hậu kỳ cũng chưa chắc là đối thủ của chúng. Do đó...ngươi phải cẩn thận...Khặc khặc...

Lâm Dịch trầm mặc xuống, loại phương pháp tốt thắng kém loại này, ai cũng biết. Nhưng đem nó dùng trên mình hơn triệu đầu ma thú đã ngoài Tứ Giai, gia hỏa này có thể làm ra danh tác như vậy, xác thực cũng là một nhân tài.

Ánh mắt Lâm Dịch nhìn về phía ba đầu má thú bạo ngược kia, chúng bạo ngược bất kham. Một đôi đồng mâu huyết hồng sắc đều chăm chú nhìn về phía Lâm Dịch, tựa hồ tùy thời đều có thể phát động tấn công hắn.

Từ trong hơn triệu đầu ma thú chém giết lẫn nhau bộc lộ tài năng, là ma thú sống sót duy nhất, sao có thể là loại dễ đối phó? Khí tức giết chóc trên người chúng e là ngoài mười dặm cũng có thể cảm ứng được rõ ràng đi sao?

- Khặc khặc...bảo bối...giết hắn!

Mệnh lệnh công kích nhất thời được truyền xuống.

Ba đầu ma thú cũng đã vội vàng hướng khí Lâm Dịch điên cuồng công kích!

Ma thú đầu trâu mình người ngẩng đầu lên gầm giận dữ. Bàn chân to đạp về phía đỉnh đầu Lâm Dịch. Chỉ là công kích đơn thuần không ngờ kéo không gian xung quanh tầng tầng tan vỡ. Sự cường hãn có thể nghĩ!

Dù là Lâm Dịch tự nhận cường đại, nhưng cũng không muốn bị quái vật này dẫm nát dưới chân. Lúc này thân hình chợt lóe, mang theo huyết sắc năng lượng ầm ầm công kích đối phương! Chỉ thấy một tầng không gian sóng gợn nhất hời từ dưới chân nó mở ra, quấy đảo hắc vụ xung quanh.

Quái vật đầu trâu kia vừa mới công kích, ma thú loài côn trùng cũng công kích đến.

Chỉ thấy tốc độ của nó không ngờ cũng không hề chậm. Một đôi kìm thật lớn, trực tiếp kẹp về phía Lâm Dịch. Tốc độ của nó nhanh cỡ nào? Cho dù là con trùng bình thường nhất tốc độ khi săn mồi cũng không phải là nhân loại có thể thấy được. Con nổi bật nhất trong chúng dù cho tốc độ chậm hơn trăm lần, cũng vẫn có thể không thấy được chút dấu vết nào.

Như vậy tốc độ của ma thú loài côn trùng mạnh nhất có thể nhanh đến mức nào?

Lâm Dịch không biết, hắn chỉ biết, hầu như chỉ trong nháy mắt, thậm chí còn chưa có phục hồi tinh thần lại, cái kìm sâu kia đã kẹp lấy hắn!

Tấm bình chướng này trong nhát mắt hình thành hình dạng vặn vẹo quái dị. Thoạt nhìn như một cái phễu, huyết sắc năng lượng ở thắt lưng của Lâm Dịch thậm chí đã dính sát vào trên người hắn! Một cỗ lực lượng vô cùng khổng lồ từ bên hông hắn lướt đến, tựa hồ muốn đem hắn cắt thành hai nửa!

Hai mắt Lâm Dịch mạnh mẽ hiện lên những tia máu, hai tay chế trụ cái kìm thật lớn kia, hung bạo quát một tiếng, đồng thời song chưởng ầm ầm phát lực!

Cường độ thân thể của Lâm Dịch cường hãn cỡ nào? Dưới một chưởng toàn lực này, cho dù là con côn trùng kia cũng không phải là đối thủ của hắn. Cái kìm nhất thời bẻ ra một chút. Lâm Dịch nhân cơ hội mạnh mẽ nhảy lên một cái, tránh thoát! Chỉ nghe "phanh" một tiếng nổ lớn. Hai cái kìm của con côn trùng kia hợp lại với nhau. Lâm Dịch không khỏi kinh hãi đổ mồ hôi lạnh. Dù là bản thân thân thể cường hãn, nếu mà trúng phải cũng chỉ có kết cục thủng bụng!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.