Tự nhiên là tinh thần lực Lâm Dịch muốn điều khiển thế nào thì điều khiển thế ấy. . . Muốn hướng bên trái thì hướng bên trái, muốn đi bên phải thì đi bên phải.
Đương nhiên, loại quy luật này cũng không dễ tìm lắm. Tuy rằng không thay đổi, nhưng không có thời gian dài để quen thuộc thì căn bản không cần nói đến cái gì mà thuấn phát dị năng. Mỗi một loại dị năng đều cần luyện tập ngàn vạn lần, luyện tập rồi lại luyện tập mới có thể chính thức vận dụng vào trong công kích. Đây chẳng qua chỉ là lần đầu tiên Lâm Dịch điều khiển thôi, con đường của hắn, vẫn còn rất dài.
Sau khi Lâm Dịch ngây người thật lâu trong loại cảm giác này, lúc này mới mở to mắt.
Mà tầng lĩnh vực màu lam nhạt kia, lại theo ý niệm của Lâm Dịch vừa động, lập tức thu về! Tốc độ cực nhanh. Sau đó trước khi Lâm Dịch mở mắt ra, thân thể của hắn từ từ đáp xuống mặt đất, Lâm Dịch lúc này mới mở mắt.
Mà Thủy Linh Lung ở trước người hắn sau khi Lâm Dịch mở to mắt, thần sắc sợ hãi thán phục trong mắt nàng vẫn còn chưa tan.
- Cảm ơn người, lão sư.
Mở to mắt đã thấy Thủy Linh Lung, Lâm Dịch lập tức chân thành cảm tạ. . . Nếu như không phải Thủy Linh Lung dạy bảo, hắn căn bản sẽ không nghĩ tới, nguyên lai điều khiển dị năng cũng không phải đơn giản như trong tưởng tượng, dựa vào tự hắn lĩnh ngộ, chỉ sợ còn phải mất hai ba năm.
Thủy Linh Lung thu hồi sợ hãi thán phục trong mắt, thoả mãn gật đầu nói:
- Không tệ, ngươi đã đại khái nắm giữ điều khiển nguyên tố, nhưng chỉ là đại khái thôi, ngươi còn cần luyện tập nhiều hơn nữa, mới có thể đạt tới trình độ khiến dị năng như cánh tay mà sử dụng.
Thành công lần này khiến Lâm Dịch cảm thấy tràn đầy tin tưởng. Lập tức hung hăng gật đầu nói:
- Vâng! Lão sư!
Thủy Linh Lung nhẹ gật đầu. Sau đó nói:
- Mấy ngày gần đây ngươi cứ luyện tập điều khiển nguyên tố cho tốt đi, qua mấy ngày nữa ta lại dạy ngươi bài tiếp theo.
Lâm Dịch nhẹ gật đầu, sau đó không thể chờ đợi được nhắm mắt lại, khí vụ màu xanh da trời lại lần nữa xuất hiện. . .
Nhìn nhìn Lâm Dịch đắm chìm vào tu hành, Thủy Linh Lung quay người rời khỏi phòng, đi đến phòng hiệu trưởng.
Thời gian chậm rãi trôi qua trong khi Lâm Dịch hoàn toàn chìm đắm trong tu hành dị năng, năm học mới của Ngũ Hành Học Phủ cũng đã bắt đầu rồi. . . Bất quá Lâm Dịch vẫn một mực chìm đắm trong tu luyện lại hoàn toàn không biết.
Những ngày này, Lâm Dịch hoàn toàn chìm đắm trong khoái cảm tu luyện dị năng, hắn đã hoàn toàn thích loại cảm xúc cực kỳ quái dị mà thoải mái, mát lạnh mà ôn hòa này rồi. Mỗi ngày trừ ăn cơm và ngủ ra, Lâm Dịch cả người đều chìm đắm trong đó.
Ngủ thật sự đã bị Lâm Dịch vứt bỏ sau nửa tháng tu hành. Bởi vì lúc đó, Thủy Linh Lung dạy cho Lâm Dịch một phương pháp so với ngủ còn hữu dụng hơn. Không chỉ có thể hoàn toàn tiêu trừ mệt nhọc trong một ngày, càng có thể gia tăng tinh thần lực không gián đoạn. Đó chính là minh tưởng.
Nói lên minh tưởng, đây cơ hồ chính là trụ cột trong trụ cột của Dị Năng Giả, phải biết rằng, thứ cần thiết nhất của Dị Năng Giả, chính là tinh thần thực.
Chiến đấu của Dị Năng Giả, so đấu chính là độ mạnh yếu của dị năng và độ lớn nhỏ tinh thần lực. Khi cường độ dị năng tương đương nhau, một phương tinh thần lực cường đại không thể nghi ngờ chiếm được ưu thế rất lớn. Phải biết rằng, một Dị Năng Giả tinh thần lực bị tiêu hao không còn gì, thậm chí còn không bằng một người bình thường. Bởi vậy có thể thấy được tầm quang trọng của minh tưởng đối với Dị Năng Giả.
Nhưng dưới tình huống bình thường, tinh thần lực tinh tiến và khôi phục đều cực kỳ chậm chạp. Dưới điều kiện tiên quyết là tiêu hao sạch sẽ không còn gì, chờ đợi tinh thần lực tự động khôi phục thì không có thời gian hơn một tháng thì hoàn toàn không có khả năng. Lúc trước Lâm Dịch trong rừng rậm chính là tình huống như vậy. Trên thực tế từ sau ngày đầu tiên khi tinh thần lực tiêu hao hết, một thời gian ngắn sau đó trong rừng rậm, tinh thần lực Lâm Dịch vẫn một mực ở vào trạng thái nửa bão hòa. Tuy rằng chưa nói tới đại não cực kỳ trống rỗng, nhưng tuyệt đối không phải phi thường có tinh lực. Mãi đến khi ra ngoài rừng rậm, từ trong cấm kị sâm lâm ra đến La Nhĩ thành thì tinh thần lực của hắn mới hoàn toàn khôi phục lại.
Qua đó hoàn toàn có thể thấy được tinh thần lực của Dị Năng Giả khó khôi phục đến mức nào.
Mà lần này dưới sự thăm dò của Lạp Cổ Kỳ, tinh thần lực cũng hoàn toàn tiêu hao không còn gì, nhưng chỉ trong vòng mười ngày đã khôi phục hoàn toàn. Nếu nói đến công lao, phải quy công cho phương pháp chữa trị tinh thần lực mà Thủy Linh Lung truyền thụ cho hắn. Mãi cho đến khi Thủy Linh Lung lại lần nữa truyền thụ cho hắn phương pháp minh tưởng, Lâm Dịch mới biết được, thứ trước kia Thủy Linh Lung truyền thụ cho hắn, chính là một bộ phận khôi phục tinh thần lực trong minh tưởng.
Minh tưởng chính thức, ngoại trừ giai đoạn khôi phục ra, còn có hai giai đoạn tăng vật, tinh luyện. Trong tu luyện bình thường, tăng vật và tinh luyện mới tương đối thường dùng, mà khôi phục thì chỉ khi nào tinh thần lực tiêu hao mới sử dụng.
Dưới tình huống tinh thần lực hoàn toàn khôi phục, ý thức Lâm Dịch chìm vào trong ý thức hải, đầu một mảnh không minh, theo thời gian chậm rãi trôi qua, tốc độ Linh Hồn Kim Châu xoay tròn và sợi tơ kéo ra từ Kim Châu càng lúc càng nhanh. Thời gian dần trôi qua, vượt qua bong bóng lĩnh vực màu xanh da trời bao vây lấy Kim Châu, biến thành tinh thần lực màu vàng lam, tiến nhập vào trong tinh thần lực cực kỳ thật thà chất phác.
Từ chỗ Thủy Linh Lung Lâm Dịch biết được, trạng thái tinh thần lực của hắn lúc này còn ở vào trạng thái cấp thấp nhất, tuy rằng số lượng tinh thần lực đã đạt đến cảnh giới Thủ Hộ Giả, nhưng kỳ thật độ tinh thuần của tinh thần lực lại xa xa không đạt tới tiêu chuẩn.
Tinh thần lực tinh thuần chính thức, chính là trải qua gia đoạn tinh nguyện của minh tưởng ngưng kết lại, cuối cùng hình thành hình thái lỏng, mà nghe nói Thánh Giai tinh thần lực, đã tạo thành trạng thái hoàn toàn thực thể! Về cơ bản cùng tồn tại với Linh Hồn Kim Châu! Đã đến một bước này, độ tinh khiết của tinh thần lực đã đạt đến tình trạng không thể tưởng tượng được! Cho dù muốn tiêu hao sạch sẽ, cũng không phải là chuyện dễ dàng! Hơn nữa lực khôi phục lại càng tăng trưởng trên diện rộng!
Mà việc Lâm Dịch làm lúc này, chính là quá trình ngưng kết.