Lâm Dịch nhìn hắn, đột nhiên mở miệng nói:
- Nếu ta đã sắp chết rồi, ít nhất cũng cho ta biết là ai muốn mua mạng của ta chứ? Đừng nói là ngươi không biết, ta biết rõ ngươi cũng biết.
1061 nghe vậy bật cười, bất đắc dĩ nói:
- Chúng ta chỉ là người chấp hành thôi, ở phía trên còn người chuyên môn tiếp xúc với cố chủ, bọn hắn mệnh lệnh, mà chúng ta chấp hành, chỉ đơn giản như vậy. Mà thứ chúng ta cần biết chỉ là mục tiêu là người nào thôi, cụ thể cố chủ là ai, chúng ta thật sự không rõ lắm.
Lời nói của 1061 lập tức khiến Lâm Dịch nhướng mày, không khỏi lại lần nữa xác định nói:
- Ngươi thật sự không biết?
1061 nhẹ gật đầu, cười nói:
- Thật sự không biết.
Lúc này đối thoại của hai người, căn bản không giống như đối thoại giữa sát thủ và mục tiêu nữa, ngược lại giống với đối thoại giữa bằng hữu thân thiết với nhau. Theo 1061 thấy, Lâm Dịch đã là một người chết rồi, tự nhiên cũng không cần phải mặt lạnh với hắn làm gì, Huống chi. . . Thiên tư của Lâm Dịch quả thật cũng khiến hắn cảm thấy tiếc hận.
Đương nhiên, tiếc hận chỉ là tiếc hận, với tư cách là sát thủ do Thiên Sát bồi dưỡng ra, hắn vẫn rất rõ mình nên làm gì.
Lâm Dịch thấy thế, liền biết rõ hắn thật sự không biết, lập tức cũng không cần thiết nhiều lời nữa, chỉ lạnh lùng quét mắt liếc năm người chung quanh, thanh âm đùng đùng trên đỉnh đầu càng ngày càng kịch liệt, cứ như vậy trong hơn mười giây ngắn ngủi, tầng lưới điện màu đen kia đã cách đỉnh đầu hắn không đến một mét.
- Các ngươi đều là bát môn Chiến Sĩ?
Lâm Dịch đột nhiên hỏi một vấn đề khiến tất cả mọi người có chút sững sờ, không khỏi mang theo nghi hoặc nhìn về phía Lâm Dịch.
Sau khi hỏi xong, Lâm Dịch hít sâu một hơi, chợt hai mắt có chút khép lại, tay trái vẫn ôm lấy tay phải, chỉ nghe hắn đột nhiên hô:
- Bạch Hổ chiến văn, hiện.
Hồng mang, trong khoảnh khắc đại thịnh.
1061 lập tức sắc mặt đại biến chợt quát lên:
- Tốc độ nhanh hơn.
Chỉ thấy hắn mãnh liệt hét lớn một tiếng, hắc sắc điện mang kết nối hai tay hắn lập tức thêm tráng kiện gấp đôi, bốn người còn lại cũng lập tức hiểu rõ đã xảy ra chuyện gì, bọn hắn không hề nghĩ tới, Lâm Dịch này không chỉ là một gã bát cấp Chiến Sĩ, lại càng có được chiến văn, lập tức hắc sắc điện mang kết nối bọn hắn lập tức bành trướng ra gấp đôi có thừa, mà lưới điện màu đen trên đỉnh đầu Lâm Dịch, cũng đồng thời khi bọn hắn tăng lớn độ mạnh yếu, tốc độ ép xuống càng nhanh hơn.
Hồng mang đại thịnh, cũng lúc đó chỉ nghe Lâm Dịch hét lớn một tiếng, hồng mang tránh đi, mà Lâm Dịch cũng xuất hiện trước mặt năm ngươi.
Một đôi đồng tử huyết sắc yêu dị xuất hiện trong mắt mấy ngươi, dưới ánh nhìn soi mói của đôi đồng tử yêu dị kia, năm người này lập tức cảm giác được một cổ sợ hãi thâm trầm, toàn thân như trong khoảnh khắc mất đi tất cả lực lượng vậy, chỉ có thể sững sờ nhìn Lâm Dịch đã biến thành nửa người nửa hổ trong tràng.
Cái đuôi vằn hắc bạch dài nhỏ giao nhau nhẹ lắc bên cạnh thân Lâm Dịch, mà trên đỉnh đầu hắn, nguyên bản đã sắp tiếp xúc với lưới điện, lúc này đã hoàn toàn bất động tại vị trí nguyên lại, khoảng cách đầu Lâm Dịch nhiều nhất chỉ chừng hai mươi phân. Một cổ khí thế đã thực chất hóa xuất hiện quanh thân Lâm Dịch, mà tay phải nguyên vốn đã huyết nhục mơ hồ kia, lúc này đã hoàn toàn khôi phục nguyên trạng.
Con mắt huyết sắc đồng tử của Lâm Dịch nhàn nhạt nhìn mọi người, một cổ uy áp tuyệt cường, nhàn nhạt tràn ngập đến.
- Rút lui!
1061 sắc mặt đại biến, đột nhiên hét to, khí thế cường đại tràn ra trên người Lâm Dịch lúc này đã cho hắn biết, vô luận như thế nào, năm người mình tuyệt đối không phải là đối thủ của hắn nữa, xem ra nhiệm vụ này muốn hoàn thành, nhất định phải là thành viên đã đạt tới Thánh cấp mới có thể hoàn thành được.
Với tư cách sát thủ, 1061 rất rõ ràng một đạo lý, đó chính là, khi thực lực của mục tiêu hơn xa ngươi, không nên do dự, có thể chạy được bao xa thì chạy bấy nhiêu, chỉ có đồ đần biết rõ chuyện không thể làm mà còn làm, tuyệt đối sẽ không được tổ chức ca ngợi. Trên thực tế. . . Loại ngu xuẩn này không thể nào sống lâu được.
Nghe được lời nói của 1061... bốn người còn lại lập tức thu hồi lực lượng của mình, lưới điện rung động đùng đùng trên đỉnh đầu Lâm Dịch lập tức biến mất vô tung, mà năm người kia, thì phân ra các phương hướng, nổ bắn ra ngoài.
- Muốn chạy trốn?
Lâm Dịch đột nhiên cười khẽ một tiếng, chợt, chỉ thấy thân ảnh của hắn mơ hồ một cái, lập tức biến mất không thấy gì nữa, mà cùng lúc đó, âm thanh hét thảm một tiếng lập tức vang lên
Bốn người còn lại không tự chủ được dừng lại thân hình, từng người quay đầu nhìn về phía tiếng kêu thảm thiết, lập tức kinh hãi, hai mắt trừng trừng nhìn Lâm Dịch cứ như vậy xuyên thẳng qua lồng ngực người này, máu tươi lập tức phun ra từ miệng vết thương. Người nọ mắt trợn tròn, kịch liệt mà tham lam muốn hô hấp. . . Nhưng mặc cho hắn cố gắng thế nào căn bản cũng không có tác dụng gì cả.
Lâm Dịch tùy ý rút tay ra, người nọ lập tức mất đi lực chống đỡ, ngã sấp xuống mặt đất, toàn thân thỉnh thoảng run rẩy, Lâm Dịch lần này, liền trực tiếp xuyên phá trái tim của hắn.
- 1063!
Sự thủ lạt của Lâm Dịch lập tức khiến trong nội tâm bốn người khác cảm thấy một hồi thấm mát da đầu, tê liệt thoáng một phát như bị điện giật vậy.
Nhưng Lâm Dịch đứng nguyên tại chỗ, con mắt huyết sắc đồng tử quét mắt nhìn bốn người trốn đi khắp nơi, thản nhiên nói:
- Các ngươi, một người cũng đừng mong trốn được.
Ngữ khí nhàn nhạt, lại giống như tử thần ma chú vậy, khiến nội tâm bốn người còn lại lập tức lạnh run.
Đó là tốc độ gì? ? Từ nơi dừng chân trước đó của Lâm Dịch đến nơi hắn vừa rời khỏi, khoảng cách cũng chừng trăm mét, nhưng mà, chẳng qua chỉ trong nháy mắt, 1063 đã bị giết, hắn căn bản ngay cả một tia chỗ trống để phản kháng cũng không có.