Mà Lâm Dịch trong đó, khí chất trên mặt ngày hôm nay đã không cải biến nhanh chóng như trước nữa. Chợt nhìn qua, khí chất của hắn tựa hồ không khác gì trước lúc tiến vào cảnh giới huyền diệu, nhưng nhìn kỹ, thì lại thấy có một chút khác biệt...Nhưng mà, đến tột cùng là khác ở chỗ nào, lại không có ai có thể nói cho minh bạch.
Hắn vẫn lẳng lặng xếp bằng trên không trung như cũ...khuôn mặt của hắn an hòa mà bình tĩnh, thậm chí mơ hồ phủ lên một nụ cười khuây khỏa. Hắn tựa hồ như đang hưởng thụ loại cảm ngộ này, do đó mới không ngừng lột xác.
- Cứ tiếp tục như vậy, e là không kịp mất rồi.
Chu Vân chăm chú cau mày, biểu lộ ra vẻ lo lắng.
- Ba ngày...ta e là chúng ta đã không còn cơ hội, mặc dù bây giờ hắn có lập tức ngưng tụ ra thần cách, chỉ sợ cũng không cách nào kịp thức tỉnh Bạch Hổ thần và Hắc Long thần...Đông Nam Thiên, Tây Bắc Thiên, Bắc Phương Thiên...đã xong rồi.
Sử Vũ biểu tình đắng chát nhìn xem Lâm Dịch mơ hồ mang theo dáng tươi cười, trong lòng rõ ràng lại có chút hâm mộ.
Chỉ có cường giả Thần cấp mới có thể cảm ứng được tứ thần thức tỉnh. Với tư cách là cường giả Ngưng Thần kỳ, chỉ còn hạnh phúc hơn họ a? Ít nhất cũng không phải chịu loại giày vò vô hình này.
Bọn họ đều là cường giả Thần cấp, ở Thiên giới này muốn gió được gió, muốn mưa được mưa. Bất luận kẻ nào ở trước mặt bọn họ, đều chỉ như con kiến mà thôi. Nhưng mà, hôm này bọn hắn lại phải thừa nhận cái cảm giác muốn làm nhưng bất lực này, thật là khó chịu.
- Cứ tiếp tục chờ đợi với hắn như vậy, chẳng bằng trực tiếp giết đến tận cửa! Xem xem có thể phá hủy kế hoạch thức tỉnh của những tên đáng ghét kia không!
Sau lưng Hắc Hổ là một gã Thần cấp đột nhiên hất tay, lớn tiếng hô.
Sắc mặt Hắc Hổ có chút trầm xuống, liếc mắt quát:
- Hồ đồ! Tứ đại chung cực thần thức tỉnh, há là những người như chúng ta có thể phá hư được? Không nói đến mấy tên gia hỏa của các Thiên kia, chỉ cần chúng ta công kích thì sự phản kích vô ý thức từ tứ thần kia cũng đã đủ để chúng ta vẫn lạc rồi!
- Vậy thì sao chứ?
Vị Thần cấp kia không phục nói:
- Chẳng lẽ cứ ở chỗ này chờ chết sao? Cứ tiếp tục như vậy, chẳng bằng hiện tại tiến lên, có thể giết được tên nào thì lãi tên đó! Cho dù có vẫn lạc, ít nhất tứ thần còn chưa thức tỉnh, thì không cách nào tập trung được thần cách của chúng ta...cùng lắm thì lúc đó học theo Huyết Hổ, tìm một tiểu vị diện, sau khi ngưng tụ ra thần cách liền quay lại báo thù, chẳng phải là tốt hơn sao?
Cường giả Thần cấp này vừa nói ra, tất cả mọi người đều ngây người, ý chí lập tức nổi lên.
Hoàn toàn chính xác, chỉ cần linh hồn tứ đại thần còn chưa hoàn toàn thức tỉnh, bọn hắn liền không cách nào khóa chặt thần cách của mình. Cho đến lúc đó, mặc dù là vẫn lạc, ít nhất cũng có thể bảo trụ mạng của mình. Sau đó lại tìm một vị diện bí mật, vụng trộm ngưng tụ thần cách...chỉ cần bảo trụ được thần cách, Bạch Hổ thần đại nhân nhất định có thể tỉnh lại được, làm vậy, chẳng phải là vẹn toàn đôi bên?
- Quả thực là nói hươu nói vượn!
Hắc Hổ lại lần nữa cả giận nói, có người trực diện nói:
- Chẳng lẽ ngươi để cho chúng ta làm người nhát gan sợ chết sao? Loại hành vi này, cùng đào binh có gì khác nhau?
Người nọ cũng không chút e dè nói:
- Đây là ngộ biến tùng quyền! Nếu không, nguyên một đám người chúng ta ngây ngốc chờ ở chỗ này căn bản là không có một chút cơ hội nào, sau đó lại để cho tứ thần tới tiêu diệt hoàn toàn...đây là cử chỉ của mãng phu!
- Cử chỉ của mãng phu?
Hắc Hổ hừ lạnh một tiếng, toàn bộ không gian phảng phất như đều run lên, hắn trừng mắt lên nói:
- Không nên khinh thường tứ thần. Cứ cho là lúc đầu họ tìm không thấy thần cách của ngươi, nhưng khi ngươi một lần nữa chuyển thế thì lực lượng của họ sớm đã khôi phục đến đỉnh phong...Ngươi cho rằng chỉ ngươi nghĩ được điều này? Thanh Long Bảo vì sao phải đánh một cái vị diện nho nhỏ? Rất có thể là bởi vì họ phát hiện Huyết Hổ ẩn náu ở đó? Trước lúc tứ thần thức tỉnh đã có thể điều tra ra được việc này, ngươi cho rằng lúc tứ thần khôi phục đến đỉnh phong tìm không thấy sao?
Người kia nhất thời có chút nghẹn họng, Hắc Hổ lại nói:
- Cách làm như vậy, chẳng qua là có thể kéo dài hơi tàn thêm một chút mà thôi, căn bản chưa nói gì tới ngộ biến tùng quyền! Hơn nữa hiện giờ Lâm Dịch đã bại lộ tung tích, đợi đến lúc tứ thần khôi phục, cái thứ nhất tìm, chỉ sợ sẽ là những người có được Hổ thần Chiến Văn này! Đến lúc đó Lâm Dịch chết đi, hắn lại không có bất kỳ huyết mạch nào được lưu lại...ngươi nói, đại nhân còn có cơ hội phục sinh sao?
Người nọ hoàn toàn tắt tiếng, cúi đầu xuống, không cam lòng mà nói:
- Chẳng lẽ cứ chờ như vậy? Chờ đối phương tới lấy tính mạng của chúng ta? Sau đó nhốt vĩnh viễn thần cách của chúng ta?
Tâm tình tức giận của Hắc Hổ sau khi phát tiết cũng chậm rãi bình tĩnh lại, ánh mắt nhìn về Lâm Dịch ở phía ngoài:
- Tuy ta còn chưa tiếp xúc với hắn, nhưng nếu đại nhân đã lựa chọn, ta tin rằng hắn sẽ không làm cho chúng ta thất vọng. So với đợi vài vạn năm trong tuyệt vọng để rồi bị giết, thì chẳng bằng đánh cược một lần vào con đường nhìn như tuyệt cảnh, nhưng thực tế lại có một đường sinh cơ này.
Tất cả mọi người trầm mặc...Hắc Hổ nói rất chính xác. Hổ thần Chiến Văn này là truyền thừa từ tổ tông, tuy Lâm Dịch còn có cha mẹ và một muội muội, nhưng Hổ thần Chiến Văn đã xuất hiện ở trên người hắn, thì hắn chính là người được chọn...đương nhiên, cũng có thể là một khởi điểm, nhưng trong huyết mạch thân sinh của hắn sau này, cũng phải vài vạn năm, thậm chí mấy chục vạn năm sau mới có thể xuất hiện một cái Hổ Thần Chiến Văn lần thứ hai.
Nhưng mà Lâm Dịch lại chưa có một đứa con nào, nói cách khác...nếu như hiện tại Lâm Dịch bị giết đi..., trên đời sẽ không còn cái gọi là Hổ thần Chiến Văn nữa.
Không có Hổ Thần Chiến Văn cũng chính là không còn cách nào để kêu gọi Bạch Hổ thần và Hắc Long thần trở về từ trong hư không.
Vân Tinh lẳng lặng nghe cuộc nói chuyện giữa Hắc Hổ và vị Thần cấp cường giả kia, cho tới lúc này mới nhẹ thở dài một hơi mà nói:
- Hắc Hổ nói không sai. Đợi chờ bị giết trong tuyệt vọng, không bằng ở trong tuyệt vọng tìm một đường hy vọng..., chuyện chúng ta có thể làm bây giờ, chỉ có chờ!
...
Ở bên ngoài vô cùng ồn ào, nhưng Lâm Dịch ở trong ý thức hải, lại hết sức hưởng thụ.
Hắn căn bản không biết là ngoại giới đã xảy ra chuyện gì, thậm chí đã xảy ra chuyện uy hiếp đến tính mạng của hắn. Thiên đạo vẫn tiếp tục diễn biến như cũ, mỗi một lần diễn biến, Thiên đạo trong lòng Lâm Dịch lại tiến thêm một bước.
Trong ý thức hải, Linh hồn kim châu kia, băng liên ở phía trên nó vẫn chậm rãi xoay tròn như cũ, mà từng đạo Thiên đạo, lại như những sợi tơ quấn quanh Linh hồn kim châu, rèn luyện nó...đây là trình tự trọng yếu để ngưng tụ ra thần cách.
Thu nạp hoàn toàn Thiên đạo, từ đó khứ vu tồn tinh, tìm được con đường chính thức hợp nhất Thiên đạo của mình. Khi tất cả Thiên đạo đều được rèn luyện, Thiên đạo chính thức liền sẽ thành hình. Mà trong quá trình thành hình này, thần cách cũng sẽ được ngưng tụ.
Đây là một quá trình tích lũy chậm rãi. Bình thường mà nói..., chỉ sợ cũng phải mấy trăm năm mới hoàn thành quá trình này. Nhưng mà, Lâm Dịch hiện giờ lại phát hiện ở một chỗ thần bí, tựa hồ có một loại Thiên đạo càng thêm tinh luyện đang ảnh hưởng đến hắn. Đã có được sự dẫn dắt, quá trình này liền diễn ra vô cùng mau lẹ.
Đương nhiên, nói là đơn giản mau lẹ, cũng chỉ là tương đối mà thôi. Dù sao cũng cần phải tiêu phí thời gian.
Hôm nay bộ dạng của băng liên và tinh thể tiểu kiếm kia, đã có biến hóa rất lớn. Tuy nó vẫn là tinh thể, nhưng mà trên thân của hai thứ đó, đều mơ hồ nổi lên một tia màu vàng...từng cổ uy áp cường đại tới cực điểm, phát ra từ trên thân hai thứ đó.
Cái này đương nhiên chính là bổn mạng thần khí trong truyền thuyết. Từng cường giả Thần cấp lúc ngưng tụ thần cách, nếu như có được một thanh Chân Thần khí, liền có thể đem nó để vào trong ý thức hải để Thiên đạo rèn luyện...Chân thần khí được Thiên đạo rèn luyện, phẩm giai lập tức đề thăng đến thần khí, thậm chí là vượt qua thần khí...Uy lực của thần khí này có thể nói là đã hoàn toàn vượt xa những thần khí thông thường, xa đến mức không người nào có thể tưởng tượng được.
Ngày đó Bàng Văn và Chu Vân, Long Dương và Ngụy Nhược đại chiến, đều không có sử dụng bổn mạnh thần khí của mình.
Cũng may là như thế, nếu không chừng đoán chừng Lâm Dịch hiện tại đã bị xé thành nhiều mảnh, nào còn cơ hội để ngưng tụ cái gọi là thần cách chứ?
Bất kể nói thế nào, Thiên đạo của Lâm Dịch, đang chậm rãi hình thành trong ý thức hải của Lâm Dịch...cũng sắp ngưng tụ thần cách.
...
Thời gian, lại lần nữa chậm chạp mà kiên định chuyển động, thời gian ba ngày, đã qua!
Bên trên bầu trời, bốn tiếng kêu to rõ của tứ thần thú, trọn vẹn vang lên suốt bốn mươi chín ngày, hôm nay, đã đạt đến đỉnh điểm! Tất cả cường giả Thần cấp hầu như đều bị thanh âm này chấn động đến run người!
Trong ánh mắt Vân Tinh, Chu Vân...các thần, đều đã hiện lên một tia tuyệt vọng.
- Quả nhiên, vẫn là không kịp rồi...
Vân Tinh lẳng lặng nhìn gương mặt của Lâm Dịch, thời gian dần trôi qua đôi mắt cũng mờ đi.
Không có ai hiểu rõ hơn họ sự mạnh mẽ của chung cực thần. Không chút nào khoa trương, nếu như đối phương sốt ruột báo thù thì..., lúc bọn hắn vừa thức tỉnh, cũng chính là lúc toàn thể Thần cấp chỗ này bỏ mình!
- Chuẩn bị đi, bất kể như thế nào...địch nhân giết đến tận cửa, dùng cách nào chúng ta cũng phải đem theo được vài người!
Thanh âm của Chu Vân rất trầm thấp...suốt bốn mươi chín ngày này, hắn hầu như chưa từng ngáp một cái nào, khí tức lười biếng toàn thân, hôm nay đã bị một cổ khí tức dứt khoát thay thế.
Thân là cường giả Thần cấp, lần đầu tiên bọn họ cảm nhận được cảm giác tuyệt vọng vô lực.
Ánh mắt Hắc Hổ cũng dần trở nên lo lắng, hít sâu một hơi, ngẩng đầu lên:
- Vậy thì chiến a!
Thanh âm trầm ổn mà có lực vang lên, làm cho thân hình mọi người chung quanh run nhè nhẹ...lập tức, khí thế của bọn hắn cũng hoàn toàn nhấc lên.
- Chung cực thần thì như thế nào? Chính là chết, ta cũng phải để cho họ chịu một điểm tổn thương!
Long Dương cũng lộ ra một thần sắc dứt khoát, ngạo nghễ nói.
Đã đến lúc này, tất cả mọi người đều đã không để ý tới sinh tử rồi...đương nhiên, dù có để ý cũng không còn cách nào khác.
- Ý chí chiến đấu của mọi người đều rất cao a...
Đúng vào lúc này, một thanh âm chậm rãi vang lên. Tất cả Thần cấp đều khẽ chấn động, ánh mắt cùng nhìn về một phía.
Ngân quang lập lòe, một thân ảnh xuất hiện.
Đôi đồng tử màu huyết sắc mang theo một nụ cười thản nhiên, ánh mắt tràn ngập cơ trí quét nhìn toàn trường, sau đó mang theo nụ cười ôn hòa nói:
- Các bằng hữu, lại gặp mặt.
- Huyết Hổ?
Sử Vũ và Phần Viêm là người phản ứng lại đầu tiên, vội vàng đi qua nghênh đón, lộ ra nụ cười vui vẻ.
- Tiểu tử ngươi sống lại, lại không nói một tiếng nào với chúng ta? Hại chúng ta không công lo lắng lâu như vậy!
Sử Vũ hung hăng đánh một quyền lên người Huyết Hổ, ngữ khí bất mãn.
- Phốc!
Nhưng mà Huyết Hổ sắc mặt hơi đổi, lập tức tái mặt phun ra một ngụm máu tươi!
- A...?
Trò đùa này có thể không phải là bình thường, Sử Vũ vội vàng đỡ lấy thân hình lung la lung lay của hắn, một đạo năng lượng, lập tức được truyền vào trong người đối phương!
Nhưng mà, lúc năng lượng vừa tiến vào người đối phương, Sử Vũ liền trợn trừng con mắt, bất khả tư nghị nói:
- Cái này, đây...đây là có chuyện gì? Thân thể của ngươi...
Huyết Hổ sắc mặt trắng xám lắc đầu, miễn cưỡng nói;
- Có chuyện gì lát nữa hãy hỏi...ta không kiên trì được bao lâu nữa, trước dẫn ta đến chỗ Lâm Dịch...qua một hồi nữa, có thể là không còn kịp rồi...
Nói xong hắn dừng lại một chút, hồi tưởng lại nói:
- Bông tai này chính là bổn mạng thần khí của ta, cho nên cũng theo thần cách ở bên cạnh ta...lúc đó ta định bắt liên lạc với hai vị đại nhân, lại phát hiện rằng ta lúc ấy mới chỉ có thực lực Ngưng Thần kỳ căn bản là không thể nào làm được. Vì vậy, ta đã tìm được vị diện Gia Nhĩ Ba Tư, mở ra một không gian nhỏ, ở trong đó ta tinh luyện lại thần cách một lần nữa.
Nói tới chỗ này, hắn lại lần nữa cười khổ:
- Nhưng đến khi liên lạc được với thần hồn của hai vị đại nhân, lại chỉ thấy được một đoạn thần hồn ngắn của Bạch Hổ thần đại nhân. Người nói cho ta biết, thần hồn của người và Hắc Long thần bị thương rất nặng, nhất định phải nghỉ ngơi mấy vạn năm mới lấy lại sức, để cho ta trước lúc tứ thần thức tỉnh mấy trăm năm, tìm một người thừa kế, để cho bọn họ có thể mượn lực lượng của người thừa kế mà khôi phục lại...cũng báo cho ta biết phải làm như thế nào.
Tất cả mọi người đều không biết thì ra sau Ngũ thần biến này còn xảy ra nhiều chuyện như vậy, không khỏi đều nhìn xem Huyết Hổ, đợi câu nói tiếp theo của hắn.
Thân thể Huyết Hổ hiển nhiên còn rất suy yếu, Nguyên Thủy chi khí quá mức cường đại, thân thể hắn căn bản không có khả năng thừa nhận, tuy hiện giờ đã đem Nguyên Thủy chi khí hoàn toàn đẩy ra, nhưng muốn thân thể hắn trong một lát khôi phục lại trạng thái đỉnh phong, hiển nhiên là không có khả năng, Bởi vậy, hắn kịch liệt ho khan hai tiếng, rồi mới lên tiếng:
- Đại nhân nói cho ta biết, mấu chốt để cho người và Hắc Long thần đại nhân trở về ngay tại một tia năng lượng ẩn trong tinh huyết của họ...Lúc tinh huyết của đại nhân tiến vào bổn mạng thần khí của ta cũng mang theo một chút, mà một tia năng lượng phân thân của Hắc Long thần đại nhân cũng chính là lúc người bị tứ thần đánh ngã mà vẫn lạc, được đại nhân lưu lại thần hồn cùng nhau tiến vào trong đó. Đại nhân nói cho ta biết, tinh huyết này cũng không phải mỗi người đều có thể sử dụng, hơn nữa nó còn thông qua phương thức huyết mạch truyền thừa, tùy cơ hội xuất hiện trên người hậu đại của người thứ nhất, chỉ khi hoàn toàn dung hợp cổ tinh huyết này, cùng với bông tai bổn mạng của ta, mới có thể trở thành người thừa kế chân chính cuối cùng...