Chung Cực Truyền Thừa

Chương 319: Chương 319: Thắng lợi nhẹ nhàng.




Khi nàng tỉnh lại, nàng mới phát hiện, mình đang ở một địa phương vô cùng xa lạ. Trong lòng nàng tràn đầy sợ hãi, không khỏi cuộn mình đứng dậy, mắt sợ hãi đánh giá bốn phía. Cuối cùng, động tác của nàng kinh động đến một người. Sau đó, sư phụ của nàng xuất hiện.

Sư phụ của Thủy Linh Lung, chính là hiệu phó của học viện Ngũ hành. Nàng là một nữ trưởng lão rất là hòa ái...tuy thực lực chỉ là một cường giả bát cấp, nhưng làm người lại vô cùng tốt. Đối đãi Thủy Linh Lung càng là không có gì để nói. Thì ra thời điểm đó chính là lần Vô Song hội lần trước diễn ra, Thủy Linh Lung trôi dạt theo nước biển đến phụ cận Vô Song đảo. Lại để cho phó hiệu trưởng đang tản bộ tại bãi biển phát hiện, mới cứu được nàng, cũng thu nàng làm đồ đệ. Cho nên, ngày đó khi Thủy Linh Lung biết được mình được tham dự Vô Song hội, mới kích động như vậy...không phải bởi vì Vô Song hội ban thưởng dày hậu như thế nào mà kích động. Mà là vì...nơi ấy là nơi đầu tiên nàng gặp sư phụ của mình và cũng là cố hương của nàng. Mặc dù, cố hương trong trí nhớ, chỉ là một nơi làm cho lòng người đau nhức.

Lâm Dịch lập tức liền không khỏi có chút cảm khái...không nghĩ tới Thủy Linh Lung lúc nhỏ, lại có một đoạn ký ức như vậy. Trong nội tâm càng tràn ngập sự thương tiếc đối với đối phương. Không khỏi hỏi tới nguyên nhân tử vong của sư phụ nàng.

Nói tới chuyện này, Thủy Linh Lung đã trầm mặc thật lâu, sau đó mới nói ra. Nguyên lại, sư phụ của nàng vì đột phá Thánh cấp, dẫn động Thủy nguyên tố trong thiên địa tiến vào trong cơ thể cùng với tinh thần bổn nguyên, nhưng bởi vì tuổi tác quá lớn, thân thể cùng tinh thần bổn nguyên trong nhất thời không cách nào thừa nhận một lực lượng cường đại như vậy, cuối cùng đột tử.

Lâm Dịch nghe đến đây, mới hoảng sợ mở to hai mắt. Hắn không biết là, thăng cấp lên Thánh cấp, còn có một loại nguy hiểm như vậy.

Thủy Linh Lung lúc này mới chậm rãi gật đầu:

- Từng nghe sư phụ nói qua, bát cấp tiến vào Thánh cấp, một mặt là xem ngộ tính. Ngộ tính cao, chỉ cần lĩnh ngộ đến một tầng lực lượng cao hơn, là có thể đột phá..Nhưng mặt kia chính là xem cường độ của thân thể và tinh thần bổn nguyên. Nếu không, mặc dù là lĩnh ngộ được, cũng không có tác dụng gì. Thân thể của ngươi không cách nào thừa nhận nó.

Lâm Dịch nghe mà như lọt vào sương mù, nghi hoặc vò đầu hỏi:

- Ngộ tính?

Thủy Linh Lung nhẹ gật đầu, sau khi suy nghĩ một chút mới lắc đầu nói:

- Cụ thể thế nào ta cũng nói không được..đại khái là một loại cảm giác chạm đến mà không thể với tới được.

Lâm Dịch gật đầu có chút hiểu được. Hai người liền hàn huyên thêm một chút, hờn dỗi tích súc nhiều ngày nay, rốt cuộc cũng được giải tỏa. Khi trời đã về tây, hai người mới chuyển người đi về...bất tri bất giác, hai người vậy mà nói suốt một bữa trưa.

Trở lại gian phòng, ngồi chưa được bao lâu, hai người liền quyết định ra ngoài ăn tối. Nhưng mà vừa mở cửa, Lạp Cổ Kỳ đã xuất hiện trước cửa ra vào, một tay đang làm hình dáng như muốn gõ cửa.

Lâm Dịch không khỏi ngẩn người, chợt cười nói:

- Hiệu trưởng, làm sao vậy? Hai người đệ tử định đi ăn cơm, ngài đã ăn chưa? Cùng đi có được không?

Lạp Cổ Kỳ có chút kinh ngạc thoáng nhìn qua người đứng bên cạnh Lâm Dịch, sắc mặt Thủy Linh Lung lúc này đã khôi phục lại bình thường. Thủy Linh Lung khi chứng kiến biểu lộ của Lạp Cổ Kỳ, lập tức cười nói:

- Đệ tử đã nghĩ thông suốt rồi.

Lạp Cổ Kỳ vui mừng cười cười, gật đầu nói:

- Nghĩ thông suốt là tốt rồi, nghĩ thông suốt là tốt rồi...Ừ, cuộc tranh tài cuối cùng vẫn chưa chấm dứt, ta vẫn chưa ăn cơm, đi thôi.

Một nhóm ba người, liền đi xuống lầu, đi tới khu người xem.

Để cho tiên vấn đề ăn cơm trong thời gian tham gia Vô Song hội này, Lạp Cổ Kỳ sớm đã đem sương phòng ngày đó toàn bộ bao lại...tuy giá cả xa xỉ, nhưng đối với Lạp Cổ Kỳ mà nói, điểm ấy chi tiêu chẳng thấm vào đâu cả. Nơi này có một câu nói...khu người xem, cũng không phải là miễn phí toàn bộ. Khu tuyển thủ tuy cũng có địa phương chuyên môn phục vụ đồ ăn thức uống cho các tuyển thủ. Nhưng, cơm tập thể, so về khẩu vị luôn kém hơn một chút so với các loại mỹ vị được chế tác tỉ mĩ.

Kêu một chút thức ăn và rượu, Lâm Dịch không khỏi nhìn chung quanh một chút rồi cười nói:

- Hiệu trưởng người không phải bình thường người đều ở cùng một chỗ với Khải tiên sinh sao? Ngài ấy hôm nay ở đâu rồi?

Khải tiên sinh trong miệng Lâm Dịch tự nhiên chính là Khải Ni Cổ Lạp. Bất quá hắn lại không biết nên xưng hô lão ấy như thế nào...gọi hắn là Khải? Lại lộ ra có chút không tôn kính. Dù sao lão bề ngoài nhìn như trẻ tuổi, nhưng trên thực tế hắn lại là một thánh giai cường giả, là bằng hữu của Lạp Cổ Kỳ. Gọi Khải lão sư...cái này không thể nghi ngờ là cũng không thích hợp. Cuối cùng đành kêu là Khải tiên sinh.

- Không biết. Mặc kệ tên đó đi...ta hôm nay tìm ngươi. Ngươi có biết việc gì không?

Lạp Cổ Kỳ trực tiếp mở miệng dò hỏi.

Lâm Dịch không khỏi ngẩn người, nghi ngờ nói:

- Việc gì vậy?

Lạp Cổ Kỳ nhíu mày hỏi:

- Trận đấu tiếp theo hôm nay ngươi không xem sao?

Lâm Dịch ngẩn người, sau đó cười nói:

- Trận đấu của đệ tử vừa kết thúc, thì cùng đi với Thủy lão sư qua bên kia đảo giải sầu. Trận đấu tiếp theo đệ tử không xem qua.

- Ah, khó trách...

Lạp Cổ Kỳ nhẹ gật đầu, sau đó nghiêm sắc mặt nói:

- Ta nói ba gã Thánh giai kia, hôm nay đã xuất hiện hai gã rồi.

Lâm Dịch nghe vậy trong lòng lập tức chấn động, thần sắc ngưng tụ. Rất nghiêm túc lắng nghe.

Lạp Cổ Kỳ nhíu mày, sau đó khẽ thở dài một tiếng mở miệng nói:

- Theo sự quan sát của ta. Thực lực của hai người này đều hết sức cường đại. Ước tính, thực lực của hai người này đều đạt đến trình độ Tiểu Tinh Vị trung giai. Dùng thực lực của ngươi, muốn thắng bọn hắn...thẳng thắn mà nói, là không có chút hy vọng nào.

Lâm Dịch lông mày lập tức cau lại, đột nhiên nghi hoặc nói:

- Tiểu Tinh Vị?

Lạp Cổ Kỳ lúc này mới nhớ tới hắn đang nói chuyện cùng với một người không phải là Thánh giai, lập tức mở miệng giải thích:

- Tiểu Tinh Vị, cũng chính là Thánh giai trong miệng các ngươi...Những điều này vốn là khi các ngươi đạt đến Thánh giai thì mới được biết. Bất quá ta tin tưởng dùng năng lực của các ngươi, tiến vào Thánh giai chỉ là chuyện sớm hay muộn. Nói với các ngươi cũng không có gì.

Dừng một chút, Lạp Cổ Kỳ nói tiếp:

- Thánh giai trong miệng người bình thường, thật sự là có chút không rõ ràng...chỉ cần vượt qua bát cấp, đã được thống nhất xưng là Thánh giai rồi. Nhưng trên thực tế, trong Thánh giai, cũng đồng dạng phân ra nhiều đẳng cấp.

- Đẳng cấp trong Thánh giai, đại khái có thể phân làm ba cấp Tiểu Tinh Vị, Trung Tinh Vị, Đại Tinh VỊ. Mỗi cấp lại chia làm ba giai đoạn thượng trung hạ. Tổng cộng là chín giai đoạn... Về phần đẳng cấp phía trên Đại Tinh Vị có hay không, ta cũng không biết.

- Đẳng cấp trong Thánh giai, so với tám đẳng cấp trước còn muốn nghiêm ngặt hơn. Nói một ví dụ đơn giản...Tiểu Tinh Vị hạ giai chính là người mới bước vào Thánh giai. Mà một cường giả trung giai Tiểu Tinh Vị, có thể rất dễ dàng đánh chết mười tên hạ giai Tiểu Tinh Vị. Thực lực chênh lệch như thế nào, ngươi có thể tưởng tượng được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.