Không cách nào tưởng tượng.
- Mời các vị đại nhân.
Trương Nhậm lại nói một tiếng, dẫn đầu bước xuống cầu thang, ba người Lâm Dịch đi theo.
Cầu thang này cũng thật dài, Lâm Dịch đoán thoáng một chút, chỉ sợ đã đi xuống trọn vẹn gần năm, sáu mươi thước mới đi hết cầu thang. Mà bên trong, xuất hiện một hành lang. Trên vách tường bốn phía hành lang này, cách mỗi bước lại treo một cây đèn năng lượng, chiếu rọi hành lang này. Mà cỗ thanh âm huyên náo to lớn, ẩn ẩn từ bên trong truyền tới.
- Tứ trưởng lão và bằng hữu của ngài đang ở đây.
Trương Nhậm nói ra, bước chân không ngừng, mang theo ba người Lâm Dịch đi về phía trước.
Phạm vi ám bộ dưới đáy này cũng thật lớn. Lúc đi được một khoảng cách ước chừng hơn trăm thước, sau một cái chuyển biến, phía trước rộng mở trong sáng. Mà thanh âm cũng biến lớn lên trong nháy mắt.
Đây là một không gian trống trải ước chừng ngàn mét, có hơn mười lối đi, xuất hiện trên vách tường không gian trống trải này. Mà lối đi bọn người Lâm Dịch đi đến, chính là một trong số đó.
Giữa phiến không gian trống trải này, nhân số rất nhiều. Những người này muôn hình muôn vẻ, cả trai cả gái, giả trẻ lớn bé, trang phục khác nhau. Sau khi bọn người Lâm Dịch đi vào, những người kia đều cực kỳ hiếu kỳ nhìn nhìn bọn họ, sau đó liền không hề để ý tới mục đích bọn họ tiến vào.
- Những người này...
Trương Tạp cũng cực kỳ kinh ngạc, quy mô phân bộ, dù là hắn cũng cảm thấy có chút giật mình.
- Những người này là người trong tộc hoặc là nhân viên phục vụ cho gia tộc. Phần lớn ở đây là một ít nhân viên tình báo, cơ hồ toàn bộ chức nghiệp giả tại hành tỉnh Nam Á, trong bọn họ có Liệp ma giả, có hành giả, có thương nhân, có bồi bàn tửu điếm, cũng có nữ tử thanh lâu phong trần,...Tóm lại là muôn hình muôn vẻ, không đồng nhất. Mà công tác của bọn hắn, chính là lấy được tình báo hữu dụng theo con đường của từng người, sau đó thông qua những thông đạo khác, truyền tin tức vào nơi này.
Trương Nhậm thấy Trương Tạp nghi vấn, lập tức trả lời.
- À.
Trương Tạp và Lâm Dịch cũng không khỏi lắp bắp kinh hãi, bất quá nghĩ đến cũng đúng, Trương gia với tư cách là gia tộc lớn nhất Nam Á hành tỉnh, sự nghiệp gia tộc cực kỳ rộng lớn, nếu không có con đường tin tức hài lòng, quả thật là không thể nào.
Nói đên đây, chúng ta nói một chút về quan hệ Thư gia và Trương gia.
Thế lực Thư gia chủ yếu phân tán ra ba hành tỉnh, chính là hành tỉnh Nam Á, hành tỉnh Lý Khắc, hành tỉnh Bái Á. Mà Trương gia thì độc chiếm hành tỉnh Nam Á mà thôi, luận thế lực phân bố rộng khắp, Thư gia tự nhiên lớn hơn. Nhưng nếu bàn về lực ảnh hưởng tại Nam Á, không thể nghi ngờ gì Trương gia lớn hơn một ít.
Một thế lực phân bố rộng khắp, phạm vi lớn. Một thế lực lại tương đối tập trung, ảnh hưởng mạnh. Cho nên thực sự muốn tính toán hai gia tộc này đến tột cùng ai lớn hơn, ai mạnh hơn,...Cũng không biết nên so sánh như thế nào. Tại hai hành tỉnh khác, lực ảnh hưởng Trương gia tự nhiên không lớn bằng Thư gia, nhưng ở hành tỉnh Nam á, lực ảnh hưởng Thư gia lại xa xa không bằng Trương gia rồi.
Về phần nói vì cái gì Thư gia lại đặt tổng bộ tại hành tỉnh Nam Á, cái này thật sự không thể xem là mâu thuẫn. Dù sao, nhìn bên ngoài, Thư gia và Trương gia tựa hồ cũng không liên quan, nhưng theo Lục trưởng lão Thư gia và một ít trưởng lão khác xuất hiện tại chỗ Tứ trưởng lão Trương gia. Tựa hồ cũng đã đủ để nói rõ cái gì rồi.
- Ám bộ này do các tiền bối Trương gia hao phí gần vạn năm mới kiến tạo ra được đấy. Nhân lực vật lực hao phí trong lúc ấy, căn bản không thể nào tính nổi. Là đầu mối tình báo then chốt cực kỳ trọng yếu của gia tộc, đây cũng là nguyên nhân vì cái gì mà lúc tộc trưởng phái người đến, ta lại để ý cẩn thận như vậy.
Trương Nhậm tiếp tục nói.
Lúc này Trương Tạp có hơi cảm khái, nhẹ gật đầu:
- Quy mô tổng bộ này, khách quan mà nói, cũng là không kém chút nào.
Hôm nay Trương Tạp đã là cường giả Hạ tinh vị hạ giai, có thể nói là chính thức tiến nhập vào hạch tâm Trương gia. Hắn cũng biết một vài bí mật của gia tộc. Ví dụ như, dưới nền đất tổng bộ Trương gia, cũng có một thành phố cực kỳ khổng lồ dưới mặt đất. Đương nhiên, thành phố kia cũng không phải dùng để sưu tập tình báo. Mà là dùng để sưu tầm những tài phú và ảo vật Trương gia thu được từ lúc quật khởi tới bây giờ.
Hai vạn năm, tài phú tích lũy của một gia tộc lớn như vậy. Có thể tưởng tượng là một loại kinh người như thế nào? Có thể nói, nơi đó là hạch tâm trong hạch tâm của Trương gia. Trương Nhậm gật đầu cười, sau đó nói:
- Tứ trưởng lão và bằng hữu của hắn đang ở tại tổng bộ trưởng xử, thỉnh các vị đại nhân theo ta.
Nói xong, đưa tay ra làm một thế mời. Mọi người lập tức đình chỉ đề tài này, đi theo sau lưng Trương Nhậm, đi đến một lối đi.
Những lối đi này, trước cửa mỗi lối đều có hai gã hộ vệ đang bảo vệ. Nhưng Trương Nhậm là một trong những bộ trưởng ngoại bộ, dưới sự dẫn dắt của hắn, mọi người cũng không bị lục soát, tra xét các loại, mà là trực tiếp đi vào.
Cái thông đạo này cũng thật dài, mà trong hành lang, có thể nhìn thấy không ngừng có người đi đi lại lại. Lúc có người nhìn thấy Trương Nhậm, đều cung kính hô một tiếng bộ trưởng, sau đó lộ ra thần sắc tò mò với ba người sau lưng Trương Nhậm.
Sau khi đi tiếp gần mấy ngàn thước, Trương Nhậm mới ngừng lại trước một cửa ra vào một gian phòng, quay đầu cười nói với Trương Tạp:
- Đại nhân, Tứ trưởng lão bọn hắn ở đây.
Con mắt Trương Tạp lập tức sáng ngời, nhẹ gật đầu với Trương Nhậm, sau đó thò tay gõ cửa.
- Đông đông đông...
- Là ai?
Bên trong truyền đến một thanh âm, Trương Tạp nghe xong, lập tức lộ vẻ vui mừng, quay đầu lại nói:
- Là Tứ trưởng lão.
Sau đó quay đầu lại, lớn tiếng nói:
- Tứ trưởng lão, là cháu, Trương Tạp.
- Tạp nhi?
Hô một tiếng, cửa bị mở ra, Tứ trưởng lão một mực lạnh lùng xuất hiện ở cửa ra vào, thần sắc của hắn tựa hồ có vài phần lo lắng. Nhưng sau khi nhìn thấy Trương Tạp tươi cười đứng trước mặt hắn, lúc này mới thở dài một hơi, nói:
- Không có việc gì là tốt rồi, không có việc gì là tốt rồi...
- Tứ trưởng lão.
Trương Nhậm lập tức cung kính khom người hành lễ với Tứ trưởng lão. Trương Dịch có chút nhẹ gật đầu, liền không hề để ý tới hắn, nói với Trương Tạp:
- Trước tiên tiến vào rồi nói sau.
Trương Tạp nhẹ gật đầu, quay đầu lại nói với Trương Nhậm:
- Tốt rồi, ngươi lui ra trước đi.
Trương Nhậm khom người lĩnh mệnh, lui xuống. Sau đó Trương Tạp mang theo Lâm Dịch và Thư Hạo đi vào trng.
Lúc Trương Dịch nhìn thấy Lâm Dịch sau lưng Trương Tạp, đột nhiên hơi sững sờ, chợt khẽ nhíu mày, nhưng lại không nói gì.
Đi vào phòng, bố cục gian phòng cũng cực kỳ đơn giản, Sau khi tiến vào, mới phát hiện trong phòng còn có một thanh niên khác, tướng mạo khôi ngô, vẻ mặt cương dương. Thư Hạo vừa nhìn thấy thanh niên này, lập tức bước nhanh vài bước, đi đến trước mặt hắn, hành lễ nói:
- Lục trưởng lão.