Chung Cực Truyền Thừa

Chương 374: Chương 374: Trận đấu bắt đầu! (P1)




Thư Mộng có chút bận tâm nhìn Lâm Dịch, nói:

- Hay là, chúng ta hủy bỏ thi đấu có được không?

Thảm trạng của Thanh Y trên lôi đài vừa rồi khiến Thư Mộng có chút không khỏi liên tưởng đến Lâm Dịch, nhưng có thể dễ dàng đoán được, với mâu thuẫn giữa Bố Lan Đặc và Lâm Dịch, nếu cuối cùng Lâm Dịch bị biến thành như Thanh Y, hiển nhiên vẫn còn rất may mắn, nhưng Lâm Dịch có thể may mắn như vậy sao? Thư Mộng không dám khẳng định, nàng cũng không biết Lâm Dịch có thể tăng cường lực lượng chiến văn siêu hạng của mình lên gấp ba mươi lần, có thể nghĩ nàng lo lắng như thế nào.

Lâm Dịch khẽ cười một cái, nhẹ nắm bàn tay có chút lạnh buốt của nàng, tựa như an ủi, tự tin cười nói:

- Yên tâm đi, không có vấn đề gì đâu.

- Nhưng mà..

Thư Mộng còn muốn nói điều gì, nhưng ánh mắt tự tin của Lâm Dịch đã ngăn lời nàng lại.

- Lâm Dịch.

Sau lưng truyền đến một thanh âm, Lâm Dịch không khỏi quay đầu lại, đúng là Lạp Cổ Kỳ.

Đứng sau lưng Lạp Cổ Kỳ chính là Thủy Linh Lung và Khải Ni Cổ Lạp, Thủy Linh Lung hơi khẽ cúi đầu, chỉ là lúc Lâm Dịch quay đầu lại nhìn hắn một cái, nàng càng cúi đầu thấp hơn, không biết đang suy nghĩ gì, mà Lạp Cổ Kỳ tức thì thấy Lâm Dịch đang cầm chặt tay Thư Mộng, tựa hồ ý thức được cái gì, không khỏi quay đầu lại thoáng nhìn qua Thủy Linh Lung đang cúi đầu, nhưng cuối cùng chỉ là im ắng thở dài, cũng không nói gì thêm, vấn đề tình cảm của những người trẻ tuổi này, Lạp Cổ Kỳ tự nhủ mình vẫn không nên nhúng tay vào thì hơn.

- Hiệu trưởng, lão sư, Khải tiên sinh.

Lâm Dịch cười chào hỏi với mọi người, mà cũng chỉ có Lạp Cổ Kỳ và Khải Ni Cổ Lạp nhẹ gật đầu, Thủy Linh Lung tuy cũng nhẹ gật đầu, nhưng một mực không ngẩng đầu lên.

Thấy bộ dạng của Thủy Linh Lung, Lâm Dịch đột nhiên nghĩ đến cái gì, bàn tay đang giữ chặt tay Thư Mộng không khỏi buông lỏng ra, Thư Mộng cũng không có chú ý tới, sau khi Lâm Dịch buông tay nàng ra, nàng lập tức chạy tới bên người Thủy Linh Lung, ngọt ngào hô một tiếng:

- Thủy tỷ tỷ.

Sau đó khoác tay nàng.

Thân thể Thủy Linh Lung rõ ràng chấn động thoáng một chút, chợt ngẩng đầu nhìn Thư Mộng, lộ ra dáng tươi cười.

- Muội muội.

Từ lúc ở trong Ma Nguyên Động Quật, vì quan hệ của Lâm Dịch nên cảm tình giữa hai người đã khá tốt rồi, trên thực tế, lúc các nàng gặp mặt sáng nay, vì hôm nay là trận đấu của Lâm Dịch và Thánh Giai, Thủy Linh Lung tự nhiên không yên tâm, tạm ngừng tu hành một ngày, nàng vốn có ý định cùng Lâm Dịch đến khu tuyển thủ để quan sát, nhưng nàng thật không ngờ, sau khi rời khu tuyển thủ lại gặp được Thư Mộng.

Trong Ma Nguyên Động Quật, Lâm Dịch và Thư Mộng biểu hiện cảm tình giữa hai người ra ngoài, Thủy Linh Lung đều nhìn thấy, sau khi thấy Thư Mộng, lòng nàng lập tức loạn cả lên trong nháy mắt, thế nên sau này, lúc mấy người tới, nàng đều lấy cớ muốn đi tìm Lạp Cổ Kỳ để tách ra, nàng thủy chung vẫn không cách nào vượt qua được thân phận giữa hai người.

Trên thực tế, tới bây giờ nàng vẫn còn mê mang, nàng và Lâm Dịch, đến tột cùng quan hệ giữa hai người là như thế nào?

Nói là thầy trò? Trên thực tế nàng cũng không có truyền thụ cho Lâm Dịch cái gì, chỉ là nói cho hắn một ít phương pháp sử dụng dị năng, dị năng cụ thể thì một cái cũng không có, mà những cái này, chỉ cần là dị năng giả thì đều có thể truyền thụ cho người khác.

Nói là tỷ đệ? Nhưng nàng lại rất rõ ràng tình cảm của mình đối với Lâm Dịch không chỉ như vậy rồi, nàng yêu hắn.

Mà nói là tình nhân, giữa hai người tồn tại một tầng phân cách vô hình, thủy chung chưa từng bị xuyên phá, nàng không biết lòng của hắn.

Theo lý thuyết, nàng nên ghen ghét Thư Mộng, nhưng sau khi thấy Thư Mộng cười ngọt ngào gọi mình là tỷ tỷ, vô luận như thế nào cũng không thể oán hận được, Thủy Linh Lung chưa bao giờ là một người giỏi ghen ghét.

Cuối cùng, nàng chỉ có thể im ắng than nhẹ, nàng và Lâm Dịch, cũng chỉ có thể xem xét ý lão thiên gia rồi, thuận theo tự nhiên a.

Tương thông một ít, nụ cười trên mặt Thủy Linh Lung cũng biến thành nhu hòa.

Lạp Cổ Kỳ và Lâm Dịch tự nhiên một mực quan sát biểu lộ của Thủy Linh Lung, lúc thấy nàng lộ ra dáng vẻ tươi cười nhu hòa, hai nam nhân này không khỏi thở dài một hơi, Lạp Cổ Kỳ tự nhiên không muốn nhìn thấy Thủy Linh Lung thương tâm, Lâm Dịch lại càng như vậy.

Về phần Lâm Dịch, hắn cũng thật sự không biết đến tột cùng mình nghĩ như thế nào, đối với Thư Mộng, không nghi ngờ gì, hắn yêu nàng! Khi biết được thân phận Thư Mộng là vị hôn phu của Bố Lan Đặc, đầu óc hắn liền trống rỗng, cái này là một biểu hiện của tình yêu dành cho Thư Mộng, mà đối với Thủy Linh Lung, không thể phủ nhận, trong lòng Lâm Dịch có nàng, đặc biệt là khi biết được thân thế của nàng, thậm chí chuyến đi tới Thủy gia thôn, càng làm Lâm Dịch thương yêu Thủy Linh Lung hơn trong nội tâm, nếu như nhất định phải chọn một từ trong hai người, Lâm Dịch thật sự không biết nên lựa chọn như thế nào, cho nên, hiện giờ hắn chỉ có thể hết sức lảng tránh vấn đề này.

Cũng may, Thư Mộng tựa hồ như cũng không rõ ràng lắm mối quan hệ vi diệu giữa hắn và Thủy Linh Lung, mà Thủy Linh Lung tựa hồ cũng không nói cho Thư Mộng điều gì, cho nên Lâm Dịch có một loại tâm lý rất là may mắn.

Thấy hai người cũng không phát sinh xung đột gì, Lạp Cổ Kỳ thầm than, đồng thời thở dài một hơi, chợt nhìn về phía Lâm Dịch, nói:

- Lúc chiến đấu, nên cẩn thận một chút thì hơn, ngươi còn trẻ, không cần phải dốc sức liều mạng vì cuộc tranh tài này.

Lạp Cổ Kỳ tự nhiên cũng biết Lâm Dịch có thể tăng lực lượng Bạch Hổ chiến văn lên gấp ba mươi lần, lời nói như vậy cũng là hợp tình hợp lý, mà Lâm Dịch cũng không nghĩ đến nói ra bí mật chiến văn của mình trước khi trận đấu diễn ra, lập tức cười cười, sau đó nói:

- Cảm ơn hiệu trưởng, đệ tử sẽ chú ý.

Lạp Cổ Kỳ nhẹ gật đầu, liền không nói gì thêm.

Thời gian trôi qua vô cùng nhanh, rất nhanh liền đã đến giữa trưa.

Ánh mặt trời giữa trưa treo cao cao trên không trung, tản ra sáng bóng nóng rực, tuy rằng hiện giờ đã là tháng mười, nhưng khí hậu quần Vô Song đảo vẫn rất nóng bức.

Mà tại phía bắc Vô Song đảo, lúc này sớm đã tấp nập người đứng, dọc theo biên giới gạt ra xa xa, nhìn thoáng qua, nhân số đại khái không dưới mấy vạn người.

Quang Minh thánh thủ Bạch Ngạn Thanh có chút nhẹ gật đầu với Bạch Tiếu Thiên, sau đó thân hình lóe lên, tiến đến không trng.

Những khán giả vốn ầm ĩ không thôi lập tức đình chỉ tiếng ồn ào, ngẩng đầu nhìn lại Bạch Ngạn Thanh trên không trung.

- Bây giờ là trận thi đấu bán kết thứ hai giữa Bố Lan Đặc và Lâm Dịch, mời hai người dự thi tiến vào sân thi đấu.

Bạch Ngạn Thanh nhàn nhạt mở miệng nói, thanh âm của hắn không lớn, nhưng lại truyền bá ra xa xa, Bạch Ngạn Thanh trở thành Thánh Giai cũng chừng một ngàn năm, hôm nay đã là cường giảTrung Tinh Vị thượng giai, sử dụng kỹ xảo năng lượng như vây, hiển nhiên vô cùng thành thục.

Bố Lan Đặc bước lên trước Lâm Dịch một bước, bay vào không trung, đi tới bên người Bạch Ngạn Thanh, ánh mắt của hắn nhìn thẳng tắp về hướng Lâm Dịch, hàn ý trong mắt hiện ra vô cùng trắng trợn, hắn đã chờ đợi ngày này một thời gian rất lâu rồi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.