Chung Cực Truyền Thừa

Chương 288: Chương 288: Truy kích




Sau khi Quy lão nhị đang ở một sòng bạc ở thôn nhỏ này biết được Quy lão tam bị người nhỏ đầu lưỡi, sắc mặt liền âm trầm xuống, tức tốc chạy tới tửu quán Quy lão tam bị tên lữ hành giả kia hạ thủ, lúc Quy lão nhị xuất hiện, tửu quán liền yên tĩnh trở lại, tất cả mọi người đều lộ ra biểu lộ trắng bệch, một cỗ thâm trầm áp bách tràn ngập trong tửu quán.

Quy lão nhị thân cao một mét chín, tướng mạo cũng tính là cường tráng, chỉ là bên trên góc mắt trái hắn có một vết đao kéo dài đến môi, khiến mặt hắn cực kỳ dữ tợn, mũi ưng âm trầm, con ngươi trong mắt hắn lóe lên vẻ độc ác sáng bóng, hắn lạnh lùng nhìn huyết dịch không ngừng từ trong miệng tràn ra giữa những ngón tay của Quy lão tam không còn chút khí lực đang nằm trên mặt đất, bên cạnh hắn chính là cái đầu lưỡi vẫn còn ướt đẫm máu, Quy lão nhị bắt đầu chăm chú vặn hai tay.

- Không quản các ngươi dùng biện pháp gì, trong vòng ba ngày, ta muốn biết vị trí cụ thể của tên tiểu tử kia, nếu không các ngươi có thể biến mất.

Quy lão nhị với tư cách là nhị cao thủ có thực lực lớn nhất trong những lữ hành giả tại vùng phía nam hành tỉnh Lý Á, hắn nói lời như vậy, tuyệt đối có tư cách.

Tất cả mọi người không khỏi phát lạnh trong nội tâm, chợt tái nhợt nghiêm mặt lĩnh mệnh, trong lúc nhất thời, mệnh lệnh Quy lão nhị lập tức truyền khắp toàn bộ thôn xóm, những lữ hành giả vốn là thủ hạ của Quy gia tam huynh đệ đang tiêu dao trong tửu quán hoặc là sòng bạc lập tức vội vàng chạy ra, nhân số rất nhiều, gần một ngàn tên, bởi vậy có thể tưởng tượng, Quy gia tam huynh đệ có uy thế cự đại cỡ nào trong thế giới lữ hành giả.

Chỉ một thoáng sau, gần trăm đầu Ước Ba Long đỗ bên ngoài thôn xóm lập tức bay lên trời, truy kích về hướng Lâm Dịch ly khai trước kia.

- Nhị gia, vậy còn bọn họ, làm sao bây giờ?

Trong tửu quán, còn lại vài chục lữ hành giả theo Quy lão nhị tới lúc trước, trong đó có một gã nhỏ giọng hỏi Quy lão nhị, ánh mắt Quy lão nhị liền quăng về phía nhưng lữ hành giả mâu thuẫn với Quy lão tam trước kia, lập tức sáu bảy lữ hành giả kia đều lộ vẻ hoảng sợ.

- Giết.

Miệng Quy lão nhị lạnh lùng thốt ra một câu.

Chỉ một thoáng sau, trong tửu quán truyền đến từng đợt tiếng đánh nhau, bất quá, chỉ một lát sau, hết thảy đều yên tĩnh trở lại.

Những đồng bạn của lữ hành giả kia, toàn bộ đều ngã xuống trong vũng máu, tuy rằng bọn hắn cũng có thực lực nhất định, nhưng đối mặt với địch thủ có số lượng gấp mấy lần, hiển nhiên thực lực bọn hắn vẫn là không đủ, rốt cục cũng chỉ đành nuốt hận dưới loạn đao đối phương.

Trên mặt Quy lão nhị không có chút biểu lộ nào, nguyên một mảnh lạnh như băng, giống như trận giết chóc trước mặt hắn chẳng qua chỉ là giết mấy con kiến, không đáng để chú ý, trong tửu quán sớm đã là huyết nhuộm cả phòng, huyết dịch ấm áp chảy ra từ những hi thể trên mặt đất, sắc mặt lão bản tửu quán tái nhợt, co đầu rút cổ lại trong quầy, hai mắt lộ vẻ sợ hãi, lúc còn trẻ hắn cũng là lữ hành giả, nhưng lúc này hắn đã già, Quy lão nhị lãnh huyết như vậy, khiến hắn không khỏi run rẩy một hồi trong lòng, người càng già, lá gan càng nhỏ, ý tứ đại khái là như vậy, nhiệt huyết lúc tuổi còn trẻ sớm đã loãng dần qua năm tháng, thời gian dần qua đã biến mất.

Quy lão nhị lạnh lùng quét mắt liếc nhìn, cho người vác Quy lão tam lên lưng, sau đó đi sau hắn tới cửa thôn.

Thấy Quy lão nhị tới, một người ở cửa thôn lập tức chạy nhanh ra ngoài, không lâu sau, mặt đất run lên nhè nhẹ, ba người dẫn đến ba đầu Ước Ba Long.

- Nhị gia.

Một người trong đó khiêm tốn cúi đầu kêu.

Quy lão nhị lạnh lẽo liếc nhìn người này, không để ý đến, chợt lên Ước Ba Long, mười mấy tên lữ hành giả phía sau hắn cũng lên theo, Ước Ba Long hơi xoay quanh, lập tức bay đi về hướng Lâm Dịch ly khai, bất quá chỉ hơn mười phút đồng hồ ngắn ngủi, thôn xóm mới vừa rồi còn náo nhiệt phi thường, giờ đã chỉ còn lại một ít lữ hành giả hành động một mình hoặc là tiểu đội lữ hành giả rồi, bọn hắn đều nhìn cửa thôn, trong miệng thảo luận về tên thanh niên có vẻ ngoài yếu ớt vừa xảy ra xung đột với Quy gia tam huynh đệ kia.

Trên lưng Ước Ba Long, Lâm Dịch và lão giả ăn thịt bò được đóng gói ở trong quán kia, sự tình vừa rồi phát sinh tại thôn xóm kia, Lâm Dịch sớm đã bỏ lại sau đầu, hiện tại, đối với Lâm Dịch mà nói, những lữ hành giả kia, hiển nhiên không xứng để hắn ghi nhớ.

- Hiện giờ đến Thạch Nguyên thành phố còn mất bao lâu thời gian?

Lâm Dịch quay đầu hỏi, bởi vì mấy lần trước luôn cưỡi Hắc Vân Điểu, hơn nữa lần này vì theo đường vòng qua thành Bách Nhạn, cho nên hắn cũng không rõ ràng tuyến đường trước mắt.

Lão giả ngẫm nghĩ, sau đó nói:

- Đại khái còn phải đi qua năm thành thị lớn mới có thể đến, tính cả thời gian nghỉ ngơi, có lẽ ba đến bốn tháng là đủ.

Lâm Dịch nghe vậy lập tức nhíu mày, lúc trước hắn cưỡi Hắc Vân Điểu từ thành Thạch Nguyên đến thành Hi á, cũng không quá đáng chỉ mấy mười ngày nửa tháng, không nghĩ tới cưỡi Ước Ba Long lại cần thời gian lâu như vậy, đoạn khoảng cách từ thành Hi á đến thành Bách Nhạn này, hết thảy cũng cần thời gian năm tháng, phải biết rằng, trước đó, bọn hắn đã ra đi được một tháng.

- Đại nhân, sau lưng có người.

Lão giả đột nhiên mở miệng nói, khiến Lâm Dịch đang trầm tư không khỏi nhìn lại, hảo gia hỏa, rậm rạp chằng chịt, phô thiên cái địa, ít nhất có trăm đầu Ước Ba Long đang tiến về hướng này, thân thể Ước Ba Long cực lớn, mặc dù chỉ có hơn mười đầu đồng thời phi hành, nhưng cũng cho người khác cảm giác dày đặc, mà lúc này, rõ ràng có gần trăm đầu Ước Ba Long đang bay tới hướng này, dày đặc rậm rạp như châu chấu.

Lâm Dịch hơi sững sờ, chợt nghi ngờ nói:

- Không biết những người này làm cái gì.

Tuy rằng trên đường cũng thường xuyên gặp Ước Ba Long, nhưng quy mô nhất cũng chỉ là những tiểu thương thương đội, thương đội lớn hơn một chút, cũng không quá đáng chỉ hơn mười đầu Ước Ba Long, mà loại Ước Ba Long quy mô lớn như thế này, Lâm Dịch chỉ mới gặp qua một lần lúc đi tới học viện Tông Phạm lần trước, chính là phong tỏa khu vực, bất quá, bây giờ Lâm Dịch không rõ ràng thế lực kia ở phương diện nào đấy.

Mà lúc này, Lâm Dịch căn bản không nghĩ tới nhiều Ước Ba Long như vậy sau lưng chính là vì hắn mà đến, lập tức tự nhiên nghi hoặc.

Những sắc mặt lão giả lại khẽ biến, thường xuyên hành tẩu trên đại lục, hắn lập tức suy đoán, mục đích của đối phương nhất định là vì vị đại nhân trẻ tuổi trước mặt, người có chút kinh nghiệm có thể đoán ra, đồng thời hành động Ước Ba Long quy mô lớn như thế này là cực kỳ hiếm thấy, chỉ xuất hiện dưới những tình huống cực kỳ đặc thù, mà lữ hành giả vừa rồi bị Lâm Dịch nhổ đầu lưỡi tại thôn xóm nhỏ kia rõ ràng là một nhân vật kiêu ngạo, ngay sau đó lại có một bầy Ước Ba Long nhiều như vậy xuất hiện sau lưng, nếu như là trùng hợp, như vậy cũng không khỏi quá xảo hợp rồi.

Lão giả lập tức nói:

- Đại nhân, cẩn thận một chút, mục tiêu của bọn hắn hẳn là ngài.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.