Chung Cực Truyền Thừa

Chương 75: Chương 75: Tu hành dã ngoại của lớp đặc biệt




Nhưng đạo sư lợi hại chân chính, vốn mỗi người đều có phương thức dạy học đặc biệt của mình. Nếu như nhiều lần chuyển biến phương thức tu hành, chỉ sợ cuối cùng hiệu quả ngược lại không tốt, khó coi. Bởi vậy phương thức dạy học của Tông Phạm chính là là, đám đạo sư thay phiên nhau. Nói thí dụ như đạo sư năm nhất năm nay là Ngụy Kiếm, đạo sư năm thứ năm là Sơn Lực, như vậy đợi một năm qua đi, Sơn Lực liền trở thành đạo sư của học viên mới tới, mà Ngụy kiếm thì tiếp tục dạy bảo lớp hắn dẫn đầu, mãi cho đến khi đệ tử tốt nghiệp.

Bởi như vậy, có thể cam đoan phương thức dạy học có tính thống nhất, chất lượng dạy học cũng theo đó tăng lên.

Bởi vậy, trong số thể thuật đạo sư đặc tự ban của Tông Phạm, cũng không có phân ra đẳng cấp, một mực ngang hàng.

Nghe được lời nói của nữ tử xinh đẹp..., Tông Dương gật đầu cười, nói:

- Có những lời này của các ngươi là được rồi. Ta ở chỗ này, chúc tu hành dã ngoại của các ngươi lần này hoàn thành viên mãn, tất cả mọi người bình an trở về!

Cứ như vậy, thời gian ba ngày thoáng cái qua đi.

Thời gian ba ngày này, Lâm Dịch liền không tiến vào trong ‘ Phong Vân Thư Các ’ nữa. Hiện giờ hắn cần chính là điều chỉnh tốt trạng thái của mình.

Cũng may tình trạng của hắn cho tới bây giờ cũng chưa từng chênh lệch, trải qua ba ngày cố ý điều chỉnh, thể xác và tinh thần đều đã tiến vào trạng thái đỉnh phỏng nhất

Sáng sớm trời còn chưa sáng, Lâm Dịch liền mang theo trang bị giống với lần trước, đi đến cửa sau trường học.

Sau khi trên đường hội hợp với bọn người La Á, Ám Tương, một nhóm bốn người đi tới cửa sau.

Khi bọn người Lâm Dịch đến, đã có chừng hai ba mươi người đang chờ rồi.

- Ah! Là nàng là nàng! Lâm Dịch, ngươi nhìn ngươi xem, là nàng a!

Con mắt La Á đột nhiên tỏa sáng, mãnh liệt túm lấy cánh tay Lâm Dịch hưng phấn thấp giọng hô.

Lâm Dịch đang đánh giá bốn phương bị động tác đột nhiên xuất hiện của La Á khiến hoảng sợ, bản năng nhìn về phía ánh mắt La Á, một thân ảnh tịnh lệ cao ngạo lập tức đập vào mi mắt.

Mái tóc màu đen nhánh chảy dài như thác nước dán ở sau lưng nàng, mặc dù chỉ một bên mặt, nhưng vẫn khó có thể che dấu dược dung nhan khuynh quốc khuynh thành của nàng.

Nét mặt của nàng vẫn trong trẻo nhưng lạnh lùng như trước, cặp môi đỏ mọng hơi mỏng có chút nhếch lên... Nàng tựa hồ trời sinh chính là tiêu điểm của mọi người, mặc dù chỉ im im lặng lặng đứng đấy như vậy, nhưng lại cho người một loại cảm giác xuất trần, tất cả mọi người đứng ở bên người nàng, đều bị biến thành bối cảnh...

- Lang Sa...

Lâm Dịch vô ý thức nói thầm một câu.

Mà Ám Tương bên người La Á cũng phát giác ánh mắt hai người có điểm gì là lạ, cũng không khỏi quay đầu lại nhìn.

Vừa nhìn lại, lập tức cảm thấy dung mạo bình thường mình vẫn lấy làm ngạo lập tức bị nữ tử kia ép xuống, trong lòng một hồi phẫn nộ không hiểu. dưới tay không khỏi hung hăng véo một cái!

- Ah! Ám Tương ngươi làm gì thế? !

La Á lập tức bị đau hô lên, hồn phách bị Lang Sa câu đi cũng lập tức về tới thân thể của hắn. Trên cánh tay La Á chỉ mặc một cái áo ngắn không có tay, lập tức tím lên.

- Hừ!

Ám Tương hung hăng trợn mắt liếc nhìn vẻ mặt phẫn nộ của La Á, sau đó quay đầu đi, hai người La Á để lại nhe răng nhếch miệng hít vào khí lạnh và Lâm Dịch có chút không hiểu thấu, đi về phía Ngụy Kiếm ở cửa sau.

Đưa mắt nhìn Ám Tương bỏ đi, La Á xoa cánh tay bị véo đỏ, nhe răng nhếch miệng mà nói:

- Cô nàng này làm sao vậy?

Lâm Dịch cũng gãi gãi đầu. Sau đó nhún vai, nói một câu danh ngôn của Lý.

"Ta cũng không biết, nữ nhân chung quy vẫn không hiểu thấu như thế.

Sau khi La Á nói thầm vài tiếng trong miệng, cũng không còn tâm tư tiếp tục nhìn mỹ nữ nữa, cùng ba người Lâm Dịch Lý Văn đi tới chỗ Ngụy Kiếm.

- Ngụy lão sư.

Lễ phép chào một tiếng, Ngụy Kiếm khẽ gật đầu với bọn họ, không nói gì.

Lúc này đã tới ước chừng có hơn ba mươi người. Mà đệ tử của lớp đặc biệt 60016 cũng đã đạt tới gần một nửa rồi.

Lại đợi ước chừng hơn mười phút đồng hồ, người đến cũng nhiều hơn.

Lâm Dịch phát hiện, người tới phần lớn đều là gương mặt quen thuộc, những người này đều đã xuất hiện trong ‘ Phong Vân Thư Các ’. Đối với bọn họ mà nói, việc Lâm Dịch liên tục hai năm cơ hồ mỗi ngày đều đi ‘ Phong Vân Thư Các ’ một chuyến hiển nhiên cũng tương đối quen thuộc. Tuy rằng trong ‘ Phong Vân Thư Các ’ cũng không trao đổi gì, nhưng nhìn thấy Lâm Dịch lúc này, cũng cũng không khỏi mỉm cười gật đầu với hắn, xem như bắt chuyện qua.

Bởi vì lúc này các học sinh của lớp đặc biệt năm hai cũng chưa toàn bộ đạt đến cấp bậc Tam cấp Thương Môn Chiến Sĩ, bởi vậy lần dã ngoại tu hành này bọn hắn cũng không có tham gia. Nhưng mà cân nhắc đến tính nguy hiểm của dã ngoại tu hành, cho nên toàn bộ sáu đạo sư lớp đặc biệt trong trường học ngược lại đều trình diện rồi.

Đối với những lão sư này, bọn Lâm Dịch cũng không xa lạ gì. Tuy rằng phân ra niên cấp, nhưng giữa đạo sư và đạo sư vẫn phải có đi lại, mà với tư cách đệ tử, nếu như nói hai năm ngay cả đạo sư thuộc một tiểu phân khu cũng không biết hết thì. . . Cũng thật sự có chút hư không tưởng nổi.

Sau khi một người học sinh cuối cùng đến cửa, Sơn Lực nhìn đồng hồ, sau đó nhẹ gật đầu với nữ đạo sư tướng mạo xinh đẹp.

- Tốt, người đã đến đông đủ, chúng ta liền chuẩn bị lên đường thôi

Thanh âm dễ nghe này phát ra từ miệng nữ đạo sư kia. Nữ đạo sư này Lâm Dịch biết, nàng gọi là Thu Hân, năm nay là thể thuật đạo sự của lớp đặc biệt năm nhất. Làm người rất ôn hòa, đối xử mọi người hiền lành, tướng mạo lại cực kỳ xinh đẹp, trong số đạo sư lớp đặc biệt, xem như một người cực kỳ có nhân khí.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.