Chúng Thần Chi Nguyên

Chương 14: Chương 14: Động Phòng Giáo Điều






Cùng nhau ăn uống xong, chúng nhân từ biệt hoàng đế Lý Khang Hy, trở về Kiếm Thần phủ.

Huyền Nguyệt kêu: “Ai da! Hôm nay thật no hết sức, trước giờ chưa khi nào ăn nhiều sơn hào hải vị như thế này!”

Huyền Tuyết che miệng cười, nói: “Tứ sư muội bị mang lên núi thanh tu từ nhỏ, đương nhiên chưa ăn qua những thứ ngon ở nhân gian rồi!”

Huyền Phong mỉm cười nhìn mọi người, phiền muộn trước kia đã tan biến. Nàng quyết định ngày mai về Quảng Hàn Cung tạ tội với sư phụ nên nói với Lục Mộng Thần: “Lục sư đệ, chúng ta cũng phải cáo từ, quay về Quảng Hàn Cung phục mệnh sư phụ.”

Lục Mộng Thần ngẩn ra, nói: “Ồ, các vị sư tỷ, nhanh như vậy đã phải đi rồi sao?”

Dương Thanh Dao nhận thấy tấm chắn cứu mạng này sắp bị mất bèn vội vàng nói: “Bốn vị sư tỷ, nán lại thêm vài ngày đi! Ngày mai chúng ta đi Vọng Giang Lâu trứ danh nhất ở kinh đô ngắm cảnh.”

Huyền Nguyệt vốn tinh nghịch nhất, reo hò tán thưởng.

Huyền Phong cười, đáp: “Thanh Dao sư muội, nếu lưu lại nữa e rằng sư phụ sẽ quở trách thêm. Đa tạ sư muội và Lục sư đệ, chúng ta sau này có duyên sẽ gặp lại.”

Vừa dứt lời, dưới chân bốn vị tiên tử xuất hiện một đạo lưu quang rồi tan biến trong chớp mắt.

Lục Mộng Thần quay người nói với Dương Thanh Dao: “Thanh Dao, chúng ta vào nhà thôi.”

“Tả hộ pháp, bọn người Quảng Hàn Cung đã đi rồi. Chúng ta mau đến giết tiểu tử đó!”

“Thiên Minh, người tu chân giới sao có thể giết người ở kinh đô phồn hoa chứ! Đợi chúng ra ngoài rồi xuất thủ cũng không muộn.”

“Được, Tả hộ pháp! Tất cả đều theo ý ngươi.”

Hai người vào trong phòng, Dương Thanh Dao cúi đầu không nói gì, tựa như có vô vàn tâm sự.

Lục Mộng Thần chưa bao giờ nhìn thấy Thanh Dao như vậy, hắn vịn bờ vai mềm mại của nàng, nhỏ giọng hỏi: “Thanh Dao, nàng sao vậy? Có tâm sự gì phải không?”

Dương Thanh Dao nhíu mày, chầm chậm nói: “Mộng Thần à, chàng có chỗ không biết. Bích Hải Triều Thanh Tiêu trong tay thiếp chính là nguồn gốc tranh đoạt của tà phái. Thiếp lo sợ Ma Môn, Thánh Tà Tông đến cướp tiêu. Với tu vi của chúng ta sợ rằng khó mà chống đỡ!”

Lục Mộng Thần vừa nghe, đầu liền cúi xuống, hắn cũng cảm thấy việc này khá nan giải. Rất lâu sau, hắn nhẹ nhàng nói: “Thanh Dao, ta và nàng trở về Phong Thần Tông đi. Ta tin rằng những tà phái đó không dám đến quấy phá Phong Thần Tông đâu.”

Dương Thanh Dao vui mừng nói: “Tốt lắm, Mộng Thần, thiếp phát hiện chàng càng lúc càng thông minh!”

Giải quyết được việc này, hai người cảm thấy nhẹ nhõm bội phần.

Lục Mộng Thần ngồi trên giường, ngẩng đầu nhìn Dương Thanh Dao, cười nói: “Thanh Dao, chắc nàng nên cởi áo cho ta.”

Dương Thanh Dao cả kinh, không ngờ Lục Mộng Thần thật sự cho rằng lời nàng nói lúc đầu là quy tắc bất biến. Dù sao nghĩ lại có một nam nhân như vậy quả không tệ, cũng là một bảo ngọc.

Hai người khỏa thân chui vào trong chăn. Lục Mộng Thần nhẹ nhàng ôm Dương Thanh Dao, mỉm cười, tiếp: “Thanh Dao, chúng ta nên làm việc thứ hai.”

Dương Thanh Dao như muốn tự sát. Vạn lần không tưởng Lục Mộng Thần đã hoàn toàn tiếp thụ bài học.

Nàng nằm sấp trên người hắn, vô cùng bối rối. Chẳng biết tại sao lúc này Thanh Dao lại không có chút nhu cầu. Hay vì nàng đã luyện đến Ngưng Thần kỳ, đối với dục vọng của cơ thể đã bắt đầu giảm bớt. Lục Mộng Thần cảm thấy kỳ quái, hắn vỗ vỗ vào bờ lưng mượt mà của Thanh Dao, khẽ giọng nói: “Thanh Dao, nàng hôm nay sao lại không cử động?” Dương Thanh Dao chỉ hận không có lỗ để chui xuống. Khuôn mặt nàng ửng đỏ, khó xử nói: “Mộng Thần, chàng cần thiếp thực hiện quy củ phu thê thứ hai sao?”

Lục Mộng Thần ném ra một câu kinh thiên động địa: “Thanh Dao, nàng không biết rồi. Ta từ kinh nghiệm hai lần trước nhận thấy phương thức này đối với việc đột phá Tinh Tiên thần công có ích lợi rất lớn nên ta muốn hôm nay chúng ta tiếp tục làm việc thứ hai đó.”

Dương Thanh Dao không biết phải nói sao.

Có chút bất lực, động tác của Thanh Dao bắt đầu. Vì công lực của nàng hơi thấp, không quá một khắc, Thanh Dao đã chìm trong tiên cảnh bồng bềnh.

Xuân sắc…

Dương Thanh Dao so với thời gian vận động bình thường có ngắn hơn, dần dần dừng lại, tiến vào cảnh giới tầng thứ nhất Tinh Tiên thần công, trong một đêm đạt đến Ngưng Thần hậu kỳ.

Lục Mộng Thần ngầm vận tầng thứ tư Tinh Tiên thần công, di chuyển hàng chục vòng châu thiên nhưng cũng không có chút tiến triển, vẫn dừng lại ở cảnh giới Tứ Tương Sinh Diệt như trước. Hắn không khỏi thất vọng, đành vận từng vòng châu thiên một thử vận may.

Đêm nay, mỗi Lục Mộng Thần là không có tiến triển gì lớn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.