Tiêu Dịch Thành nổi giận! Cô gái này có não không vậy? Đi tắm lại không khoá cửa! Nếu ở phòng bên cạnh không phải anh mà là người đàn ông khác... Tiêu Dịch Thành đẩy mạnh cửa phòng tắm đang hé ra.
Nhìn thấy Tô Yên Nhiên... Không cởi đồ nằm trong bồn tắm... Xem chừng là ngủ quên.
Tiêu Dịch Thành có loại xúc động muốn mắng người: “Tắm cũng không biết cởi quần áo, còn ngủ quên, em là heo à?” Nhưng không thể mắng người... Phải tỉnh táo, phải lí trí, phải phong độ, phải bình tĩnh...
Tiêu Dịch Thành mặt u ám bước tới, vốn định đánh thức cô, lại bị những đường cong tuyệt mỹ do quần áo bị ướt dính sát vào người Tô Yên Nhiên tạo thành hấp dẫn, khiến anh nhất thời không suy nghĩ được gì, thứ nhất tự chủ của anh từ trước đến giờ luôn rất cao, thứ hai lửa giận bốc lên ngùn ngụt đã chiếm hết tâm trí anh, công tình nhẫn nại thất bại, vì thế rất không quân tử bắt đầu động khẩu rồi động thủ --- lấy hai tay véo hai má -phải trái của Tô Yên Nhiên, hét lên: “Tô Yên Nhiên! Cô gái chết tiệt! Tỉnh lại cho tôi!! Nếu còn ngủ nữa, tôi sẽ dìm đầu em vào nước cho em chết đuối luôn! --- Dù sao cũng ngu ngốc như vậy chết là đáng đời!”
--- --- Xem đi! ~ Tiêu đại boss mắng người cũng rất đặc sắc.
Tô Yên Nhiên cảm nhận được mặt bị đau, bĩu môi, tức tối mở mắt.
Thấy Tô Yên Nhiên tỉnh lại, Tiêu Dịch Thành thoáng buông lỏng tay, xoa mày nói tiếp: “Em tắm nhanh lên cho tôi! Sau đó ra ngoài nói chuyện!”
Tô Yên Nhiên sẽ ngoan ngoãn nghe lời anh? Lúc cô không say thì chắc rồi... Nhưng cô đang say thì dù làm chuyện có lý hay vô lý gì cũng sẽ được bỏ qua. Vì vậy, Tô Yên Nhiên “nhanh tay lẹ mắt” bắt lấy tay Tiêu Dịch Thành, nắm chặt... Lập tức Tiêu Dịch Thành có một loại linh cảm không hay... Kinh nghiệm lần trước khiến anh hiểu rõ: Cô gái này nhất định là bạch tuộc đầu thai, bị cô bám lấy thì chắc chắn không dễ dàng thoát được!
Tô Yên Nhiên nghiêng đầu cười ngây ngô với Tiêu Dịch Thành. Tiêu Dịch Thành hơi sửng sốt, không biết tại sao đột nhiên cô lại cười khúc khích, nhưng ngốc cũng đáng yêu... Thật muốn véo khuôn mặt của cô.
Quên nói, Tiêu Dịch Thành luôn thích nhìn Tô Yên Nhiên cười, vì mỗi khi cô cười, vừa có má lúm đồng tiền đáng yêu, vừa có răng khểnh dễ thương nữa... Mỗi lần thấy cô cười, tâm trạng của anh bất giác sẽ khá theo.
Sau đó, Tô Yên Nhiên nắm tay Tiêu Dịch Thành, đưa lên miệng... Kế tiếp... Cắn mạnh!
“A a a a a! -----” Trong phòng tắm truyền ra tiếng kêu thảm thiết của đàn ông.
May mà phòng tổng thống cách âm cực kỳ tốt, nếu không ai không biết nghe thấy tiếng kêu thảm thiết này, nói không chừng còn cho rằng Tiêu đại boss bị người ta SM nữa đấy...
Ống kính quay lại lúc sáng sớm, khi Tiêu Dịch Thành... Tỉnh lại.
Nhớ trước khi ngủ, cánh tay phải bị ôm chặt, bây giờ cuối cùng cô cũng buông ra, nhưng cô gái kia lại gối đầu lên tay của anh, cánh tay của cô cũng không an phận gác lên khuôn ngực trần của anh... Vì tối qua áo choàng tắm của anh cuối cùng bị ướt, anh không còn cách nào ngoài ngủ trần truồng... Dĩ nhiên, đồ lót vẫn còn. (-_-!)
Nâng tay trái lên, thấy trên mu bàn tay còn hiện rõ hai dấu răng, Tiêu Dịch Thành khẳng định anh không nằm mơ.
Đưa tay đẩy Tô Yên Nhiên bên cạnh vẫn đang say giấc mộng, không vui nói: “Dậy đi!”
Tô Yên Nhiên nhíu cái mũi đáng yêu, bĩu môi “ưm” một tiếng, sau đó không có phản ứng.
Tô Yên Nhiên rất thích ngủ nướng. Mỗi ngày thức dậy đều bực bội. Mỗi buổi sáng thức dậy đi làm, đồng hồ báo thức kêu năm lần bảy lượt mới đánh thức được cô.
Nhưng Tiêu Dịch Thành sao có thể nhẫn nại như vậy? Tối qua vì cô mà anh ngủ không ngon, đầu tiên là lửa giận... Sau đó là lửa dục... Cô gái này sao có thể ngủ ngon như vậy chứ?!
Nghiêng người sang, chống một tay lên đầu, Tiêu Dịch Thành tà ác bóp mũi Tô Yên Nhiên. “Tô Yên Nhiên, dậy đi! Tới giờ làm việc rồi!” ----- chỉ muốn dọa cô thôi, sáng nay đúng là có việc phải làm, nhưng sau chín giờ mới làm việc, bây giờ mới sáu giờ, còn rất sớm.
Ai bảo em làm tôi không ngủ được! Tôi cũng không cho em ngủ yên! Hừ hừ!
Tô Yên Nhiên vẫn như cũ không để ý tới anh, lỗ mũi bị bóp chặt nên cô há mồm ra, thở phù phù, tiếp tục ngủ... Phù phù... y hệt heo con.
Tiêu Dịch Thành còn chưa kịp suy nghĩ, đã đưa đầu về trước, dùng miệng chặn cái miệng nhỏ nhắn kia lại...
Mềm mềm, vị thơm ngọt... Rất ngon... Ừm, cắn cắn.. Không biết có phải do cô có thói quen uống sữa tươi mỗi ngày không? Nếu phải, thì phải duy trì thói quen này mới được...
Tô Yên Nhiên hoàn toàn bị cướp đoạt đương nhiên không chịu. Dù cô đang ngủ, cũng rất cáu kỉnh, miệng bắt đầu phát ra âm thanh ưm ưm, biểu thị kháng nghị, tay cũng khua lung tung.
Tô Yên Nhiên mơ hồ cảm thấy: Bị bóng đè rồi! ... Đoán chừng Tiêu Dịch Thành biết được ý nghĩ này của cô sẽ tức đến ói máu! O ( ╯ □ ╰ ) o!
Tiêu Dịch Thành hôn đến nghiện, bỏ luôn ý định đánh thức cô ban đầu, nới lỏng tay đang bóp mũi cô, tập trung mút hôn đôi môi mềm mại kia, nhưng phát hiện hình như Tô Yên Nhiên không biết dùng mũi hô hấp khi đang hôn --- không có kinh nghiệm hôn à, anh mừng thầm trong bụng, vì vậy rất “có lòng tốt” hô hấp nhân tạo cho cô một hơi.
Do em quyến rũ tôi trước... Hơn nữa tối qua em hành hạ tôi lâu như vậy, một chút ưu đãi cũng không có, bây giờ tôi thu một ít phí ưu đãi này cũng không quá đáng chứ...
Đúng vậy, tối qua hành hạ đúng là hành hạ --- sau khi Tô Yên Nhiên cắn anh một cái, lại còn tức giận buông tay anh ra, miệng còn lẩm bẩm: “Móng heo cứng quá…” Sau đó ngủ mê man, suýt chút nữa chọc Tiêu Dịch Thành tức chết…
Giận thì giận, dù sao cũng không thể bỏ mặc Tô Yên Nhiên nằm trong bồn tắm, vì thế Tiêu đại boss sắc mặt cực kỳ khó coi giúp cô gái nào đó cởi quần áo… Tắm… Còn giúp cô thay áo ngủ, cuối cùng còn mặc □□ cho cô… Cụ thể cả quá trình, nhớ lại thật kinh khủng, bởi vì mỗi lần nhớ lại, cả thể xác lẫn tinh thần anh đều bị tra tấn.
Anh là một người đàn ông khỏe mạnh bình thường cả tinh thần lẫn thể xác, hơn nữa tính dục cũng cực kỳ thành thạo, bảo anh giúp một thân thể xinh đẹp “Tắm rửa” ngoài ra không thể có hành động gì khác, cái này không hành hạ sao? Nhưng bảo anh hạ thủ với một cô gái say rượu tinh thần không tỉnh táo, chuyện như vậy anh làm không được, huống chi cô gái này là người anh chỉ muốn che chở, tuyệt đối không đành lòng nhúng chàm... Thậm chí quyết tâm sau này sẽ để cô “Đạt được mong ước” mà rời khỏi...
Nhưng bây giờ anh đổi ý. Đợi cô tỉnh lại, thấy anh ngủ bên cạnh cô, nhất định sẽ rất kích động, chắc chắn sẽ mượn chuyện này mà càng quấn lấy anh... Bỏ đi, giữ cô bên cạnh, cũng không có gì không tốt.
Dù không biết ý nghĩ này của anh có thể kéo dài được bao lâu, nhưng ít nhất giờ phút này, anh cũng rất thích cảm giá có cô chờ đợi bên cạnh.
Không biết đây có phải gọi là thích không, nhưng không sao, anh cũng có ý định nếm thử một lần. Dù cuối cùng không thể tiếp tục, cô sẽ hoàn toàn hết hi vọng... Không phải sao? Ừm, dĩ nhiên ~ anh cũng sẽ đền bù xứng đáng cho cô.
P/s: Tất cả những icon và dấu trong truyện đều do tác giả viết, không phải do mình thêm nhé :)