Trần Trym Nhỏ vốn không được tác giả yêu thương độc giả quý mến, trym to thì cũng ếu có tác dụng, đằng nào cũng có cưa được ‘đồng chí’ nào đâu.
Trên đời này còn có thằng nào xui xẻo hơn Trần Trym Nhỏ sao!? Há há há há… há há há há.
….. A! Có! Anh bác sĩ! Trym anh gãy cmnr… Há há há há… há há há há…
Mà xem đi xem lại, mình thấy sếp già là hạnh phúc nhất. Nhưng mình chẳng muốn nguyền rủa lão với Chọt Cúc Mày nhà lão tí nào cả O(∩_∩)O~
…… Dù sao thì, theo vòng quay của chuyện, cũng nên đến lượt lão lên thớt rồi!
=皿= Tác giả không hành cho nhân vật chết lên chết xuống thì sẽ không buông tha đâu.
—–
Khả năng nhẫn nhịn của Trần Trym Nhỏ đúng là vô biên. Bị ném bánh bao vào mặt xong, gã vẫn có thể lau mặt ngồi xuống nói chuyện được.
Chủ nhân cũng bị hành vi không biết xấu hổ của gã chấn động tinh thần. Sao mà… mặt dày thế.
Hắn u uất nhìn chủ nhân: “Bao giờ thì em định đi làm lại?”
Anh bác sĩ cướp lời: “Chưa quyết định khi nào.”
Trần Trym Nhỏ: “Tại sao?”
Anh bác sĩ cướp lời tiếp: “Cậu nghĩ xuất tinh sớm trị dễ lắm hả?”
Trần Trym Nhỏ: “……”
Chủ nhân: “……”
Mình: “……”
Bác sĩ: “Huống hồ em ấy còn phải chăm sóc tôi.”
Trần Trym Nhỏ phẫn nộ: “Dựa vào cái gì!?”
…… Mình sợ bác sĩ sẽ nói: Vì em ấy làm gãy nó.
Bác sĩ cướp lời tiếp: “Mẹ em ấy và mẹ tôi đều đã đồng ý.”
Trần Trym Nhỏ: “……!!!”
Chủ nhân: “……”
Mình thật sự muốn bắn đầy mặt thằng bác sĩ, bán cho hắn dính chặt vô tường đối diện quầy bánh bao, có gỡ cũng không gỡ xuống được…… Tranh giành cái con khỉ!! Tưởng đây là mua đồ giảm giá mà tranh với giành!?
Trần Trym Nhỏ: “Gặp người nhà…… Sao có thể nhanh thế được? Bọn mày chim chuột với nhau từ bao giờ?”
Sau khi bị mày phun hết vào mặt…… Mày dùng cái giọng điệu oán phu thế định làm loạn à? Mày với chủ nhân tao biết nhau cũng đã được 1 tuần đâu!
Bác sĩ: “Từ khi chúng tôi mới chỉ là trứng đã thụ tinh.”
Trần Trym Nhỏ: “……”
Chủ nhân: “…… = =”
Bác sĩ: “Từ khi chúng tôi mới chỉ là trứng được thụ tinh, mẹ em ấy… nhầm, mẹ đã hứa gả em ấy cho tôi. Cậu từ đâu tới thì về lại chỗ đó đi.”
Trần Trym Nhỏ lầu bầu một lúc: “Tôi từ *beep* của em ấy tới.”
Chủ nhân: “……=口=!”
Bác sĩ: “……”
…… Cho mình phát biểu một câu! Sa đọa cũng có giới hạn thôi chứ!