Như thường lệ, A Mộc Mộc lại xuống quán mạt chược của mẹ làm chân sai vặt.
Bác gái A: “A Mộc xuống phụ mẹ hả? Ngoan ghê... Cửu vạn! Chạm! (1)”
A Mộc Mộc: “...”
Bác gái B: “Nghe bảo cháu có người yêu rồi phải không? Sao không đi hẹn hò đi... Yêu Kê! Chạm! (2)?
A Mộc Mộc: “...”
Mẹ Mộc Mộc rít gào: “Thằng nhóc ngốc này, đi hẹn hò ngay cho mẹ, loanh quanh ở đây làm khỉ gì? Kỳ này mà không rước được con dâu về thì ăn đòn nát đít nghe con!... Lục bính! Ăn! (3)”
(1) (3) (3) đều là thuật ngữ dùng trong trò mạt chược. Mình cũng không rành về mạt chược lắm nên xin phép giữ nguyên từ gốc ạ. Mong mọi người thông cảm.
A Mộc Mộc: “...”
Dưới ánh mắt hình viên đạn của mẫu hậu đại nhân và các quan cận thần, A Mộc Mộc đành móc điện thoại.
Mộc Tử Quân: “A Mộc, có chuyện gì sao?”
A Mộc Mộc mặt đơ: “Hẹn hò không?”
“Phụt...” Mộc Tử Quân oanh liệt thổ huyết, “Hẹn em gái cậu!”
A Mộc Mộc quay sang mẫu hậu đại nhân: “Mẹ, anh ấy đòi hẹn hò với em gái con.”
Mẹ Mộc Mộc: “...” Đây không phải con tôi đây không phải con tôi đây không phải con tôi!!!!!
Mộc Tử Quân: “...” Mình không quen tên này mình không quen tên này mình không quen tên này!!!!!
Mộc Tử Quân lau vệt máu bên khoé miệng: “Sao tự dưng cậu lại đòi đi hẹn hò?”
A Mộc Mộc: “Có người kêu.”
Mộc Tử Quân đỡ trán, biết ngay mà, thứ đầu gỗ như cậu sao có thể tự dưng nảy ra ý định muốn đi hẹn hò chứ?
Dù rất vui vì ít ra A Mộc Mộc còn biết chủ động, Mộc Tử Quân vẫn phải từ chối: “Tiếc thật đấy, hôm nay tôi phải hoàn thành bản thảo, không đi chơi với cậu được đâu.”
A Mộc Mộc: “Ồ.”
Mộc Tử Quân: “Ồ cái đầu cậu!” Tôi sẽ tự hiểu đây là tiếng thở dài đầy tiếc nuối xót xa đau đớn của cậu vì không thể hẹn hò cũng một người vừa đẹp trai vừa ngầu lòi vừa hoàn mĩ như tôi.
“Ồ...” A Mộc Mộc đột nhiên cao giọng, “Cái đầu tôi!”
Mộc Tử Quân: “Cái sự ngốc của cậu sắp vượt không gian tràn qua chỗ tôi rồi đây này!”
A Mộc Mộc: “Ồ!”
Mộc Tử Quân: “...”
A Mộc Mộc: “... Xin lỗi, thuận mồm.”
Mộc Tử Quân: “Khi nghe cậu bảo muốn hẹn hò với tôi, tôi rất vui, thật đó... Cấm nói chữ đó!”
A Mộc Mộc ngoan ngoãn nuốt ngay tiếng “Ồ” đã dâng lên đến miệng.
Mộc Tử Quân: “Hôm nay là tôi phải chạy deadline, sớm nhất cũng phải chín giờ tối mới xong. Giờ đó cậu rảnh không, chúng ta đi hẹn hò?”
“Ồ... À không, ý tôi là, được!”
Mộc Tử Quân vui sướng nở nụ cười: “Quyết định vậy nhé! Bye bye! Chồng yêu, moah~ moah~”
Mẹ Mộc Mộc cùng một lốc các bác gái A, B, C, D, E, F, G, H: “Hú hú hú ---!!!”
Mộc Tử Quân giật nảy mình: “Tiếng gì vậy?” Giữa thành phố sao lại có sói tru? Nghe mà sởn hết cả da gà!
“Không có gì đâu.” A Mộc Mộc bình tĩnh, “Tôi nhấn nhầm vào nút loa ngoài ấy mà.”
Mắt phải Mộc Tử Quân nháy liên tục: “... Cậu đang ở đâu thế?”
A Mộc Mộc: “Quán mạt chược của mẹ tôi.”
Mộc Tử Quân: “...” WTF?!!!! Xí, hồi nãy mình vừa nói gì nhỉ? Chồng yêu moah~ moah~! Yêu moah~ moah~! Moah~ moah~! Moah~!... Cậu giết tôi luôn đi!!!
Mười giờ tối, ở một rạp chiếu phim kinh doanh trái phép.
Mộc Tử Quân: “Cho tôi hai vé phim “Lời ru ngọt ngào“.”
Muốn làm một số chuyện kích thích cùng người yêu hả? Mời đi thẳng đến rạp chiếu phim.
Có điều, buổi xem phim hôm nay hơi lỗi một tí: A Mộc Mộc ngủ khò khò suốt từ đầu phim đến cuối phim.
Mộc Tử Quân phẫn nỗ đập bàn: “Ông chủ, đây là thể loại phim quái gì thế?!”
Ông chủ chỉ A Mộc Mộc vẫn còn đang ngái ngủ: “Phim thành công quá rồi còn gì, cậu không thấy cậu ta ngủ không biết trời trăng gì hết hả?”
A Mộc Mộc mắt nhắm mắt mở: “A?”
Mộc Tử Quân nhìn A Mộc Mộc, xụ mặt: “Cậu quan tâm đến tôi một chút được không? Phim chán thì cậu cũng có thể tán gẫu với tôi mà.”
A Mộc Mộc tỉnh ngộ, hình như cậu vừa unlock được một skill mới.
A Mộc Mộc: “Mộc Tử.”
Mộc Tử Quân mỉm cười: “Sao?”
A Mộc Mộc nghiêm mặt hỏi: “Anh biết hát bài “Ngôi sao nhỏ” không?”
Mộc Tử Quân: “Biết chớ.”
A Mộc Mộc: “...”
Mộc Tử Quân: “...?”
A Mộc Mộc: “...”
Mộc Tử Quân khóc không ra nước mắt, “Rồi rồi, tôi không biết, tôi không biết được chưa?!”
A Mộc Mộc nghiêng đầu: “Rốt cuộc anh có biết hát hay không?”
Mộc Tử Quân chắc như đinh đóng cột: “Không!”
Bấy giờ A Mộc Mộc mới mỉm cười: “Tôi cũng không.”
Mộc Tử Quân: “...” Lúc thượng đế ban phát khiếu hài hước, tên này đã giương ô ra chắn hả?
Mộc Tử Quân xù lông, nhảy dựng lên: “Này thì pha trò, ông đây cốc chết ngươi!”
A Mộc Mộc vui vẻ: “Anh lùn quá, cốc không tới đầu tôi đâu.”
“Cậu!” Mộc Tử Quân vung vẩy nắm đấm, “Cậu được lắm, cứ chờ đó đi, quân tử trả thù mười năm chưa muộn!”
A Mộc Mộc bình tĩnh tóm lấy nắm đấm của Mộc Tử Quân: “Tay lạnh lạnh, nắm thích ghê.”
Mộc Tử Quân hừ một tiếng: “Băng cơ ngọc cốt* nó phải như thế!”
A Mộc Mộc nhìn nhìn tay mình: “Tay tôi nóng, vậy phải gọi là gì?”
Mộc Tử Quân liếc sang: “Cậu hả? Cậu là dục hỏa đốt người**.”
A Mộc Mộc: “...”
*Băng cơ ngọc cốt: Hình dung da dẻ dáng dấp trắng nuột mịn màng của người đẹp.
*Dục hỏa đốt người: Ý chỉ con người đầy ham muốn tình dục.