Chuyện Hằng Ngày Của Nhà Mộc Tử

Chương 18: Chương 18: Làm hoặc chia tay, cậu chọn đi!




Sáng hôm sau, A Mộc Mộc bị chọt tỉnh.

Mộc Tử Quân ngồi trên người cậu, u ám chất vấn: “Cậu còn nhớ tối qua cậu đã làm gì với tôi không?”

A Mộc Mộc chết máy vài giây, sau đó cuống cuồng lắc đầu.

Mộc Tử Quân sắc mặt âm trầm, vung tay đấm một cú xuống gối đầu của A Mộc Mộc, đỏ mặt tía tai: “Cậu con mẹ nó không hề làm gì hết!!”

A Mộc Mộc thở phào nhẹ nhõm: “Ồ.”

Mộc Tử Quân: “...” Ồ cái đầu cậu!

Chợt Mộc Tử Quân hạ giọng, buồn bã hỏi: “Tôi không xứng để cậu động lòng sao?”

A Mộc Mộc: “Không phải.”

Mộc Tử Quân hờn dỗi liếc cậu: “Thế sao cậu lại...”

A Mộc Mộc nhỏ giọng: “Không thể làm chuyện đó trong lúc một trong hai bên đang ngủ.”

Mộc Tử Quân phát điên: “Cái đó ai chả biết, ngủ rồi thì còn làm ăn gì được nữa?!”

A Mộc Mộc: “...”

Vì bị Mộc Tử Quân đè nên A Mộc Mộc chỉ có thể rướn được nửa người trên. Cậu bảo: “Anh, anh xuống trước đi rồi có gì từ từ nói...”

Mộc Tử Quân đè A Mộc Mộc lại: “Muốn chạy hả, đừng hòng!”

Chợt, một vật cứng cứng nào đó chọc vào mông Mộc Tử Quân. Đến khi nhận ra đó là thứ gì, Mộc Tử Quân liền nở nụ cười bỉ ổi: “Rõ ràng cậu cũng có phản ứng mà. A Mộc ngoan, nghe lời anh đi, rồi anh sẽ cho cưng biết thế nào là sung sướng.”

A Mộc Mộc mặt đỏ như gấc, luống cuống đẩy Mộc Tử Quân xuống: “Tôi, tôi vào WC.”

Mộc Tử Quân bùng nổ, nhào tới siết chặt eo A Mộc Mộc: “Cậu thà đi WC cũng không chịu đè tôi?! Rốt cuộc là tôi quan trọng hay là tay phải của cậu quan trọng hả hả hả?!!”

A Mộc Mộc sửng sốt: “Tôi quen dùng tay trái.”

Mộc Tử Quân: “...” Mi đang lấy ông ra làm trò đùa đấy phỏng?!

Mộc Tử Quân cọ đầu vào ngực A Mộc Mộc: “Tôi mặc kệ tôi mặc kệ tôi mặc kệ! Ông đây đã nhịn ba tháng rồi, nếu hôm nay cậu còn không chịu làm, tôi sẽ...”

A Mộc Mộc đẩy anh ra, thở dài: “Mộc Tử, không được.”

Mộc Tử Quân: “Ai nói tôi không được? Của tôi khoẻ mạnh lắm đấy nhé, không tin cậu xem thử đi!”

A Mộc Mộc đỏ mặt, ngây ngô gãi đầu: “Tôi, tôi còn chưa chuẩn bị xong.”

“Khỏi lo!” Mộc Tử Quân kéo ngăn tủ đầu giường ra, một đống bao cao su và gel bôi trơn hiện ra trước mắt A Mộc Mộc, “Giờ chỉ còn thiếu mỗi cậu nữa thôi đó.”

Nửa ngày sau, khúc gỗ A Mộc Mộc mới hoá trở lại hình người, vẫn kiên quyết lắc đầu.

Mộc Tử Quân tức đến bật cười: “Lý Vô Trạch, tôi cho cậu hai lựa chọn, làm, hoặc chia tay!”

Lời vừa dứt, cả hai đều sững sờ.

“Tôi... Tôi...” Mộc Tử Quân vừa hổ thẹn vừa chột dạ. Trước giờ anh ghét nhất là loại người yêu hở cái là đòi chia tay, thế mà, trong cơn nóng giận, bản thân anh lại vô tình biến thành loại người đó.

Phải giận đến mức nào mới có thể gọi thẳng tên thật của cậu?... A Mộc Mộc ngơ ngẩn nhìn trần nhà, trong đầu rối tinh rồi bù, không biết phải làm sao bây giờ.

Mộc Tử Quân thấy A Mộc Mộc lại trở về nguyên hình khúc gỗ, hừ một tiếng, chui vào chăn, không thèm đếm xỉa gì tới cậu nữa.

Một lúc lâu sau, A Mộc Mộc mới chậm rãi nằm xuống cạnh cục chăn Mộc Tử, nói nhỏ: “Tôi thực sự không muốn làm anh tức giận.”

Mộc Tử Quân ló hai con mắt ra, chớp chớp: “Thật sao?”

A Mộc Mộc nhắm mắt lại, vành tai lại chuyển sang màu hồng: “Đến đi.”

Mộc Tử Quân tung chăn, “Dà hú” một tiếng, bổ nhào vào người A Mộc Mộc.

Sáng bảnh mắt mà điểm tâm vẫn chẳng thấy đâu, Mặc Quân hậm hực định vào phòng Mộc Tử Quân xách đầu anh dậy. Nhưng chưa đến được cửa phòng, y đã nghe thấy những âm thanh không phù hợp với con nít:

“Ừm, a! Chính là chỗ đó! Đừng, đừng mà... Nhẹ chút! Ha, ha, a... Sâu quá rồi!... Ưm...”

Mặc Quân bất lực nhìn trời, ôm bụng đói thất thểu xuống nhà bếp úp mì gói.

“Ghét nhất là loại người như cậu!”

Mộc Tử Quân trần truồng nằm bò trên người A Mộc Mộc, khàn khàn mắng cậu, còn cạp một miếng lên xương quai xanh của cậu để trút giận nữa: “So với loại t*ng trùng thượng não và loại lãnh khốc vô tình, cậu còn đáng ghét hơn! Dưới giường thì làm bộ ngây thơ trong trắng lắm, cởi đồ rồi thì còn phóng túng hơn cả tôi! Bày đặt từ chối cho lắm vào, hồi nãy là tên nào hành tôi muốn gãy cả eo hử?!”

A Mộc Mộc giúp Mộc Tử Quân xoa xoa cái eo cứng đờ, mặt nóng đến bốc khói, cúi đầu nhỏ giọng: “Xin lỗi mà.”

“Đó đó, lại giả bộ nữa!” Mộc Tử Quân hung dữ xoè móng vuốt cào A Mộc Mộc mấy đường, “Cất JJ vào là đeo bộ mặt thiếu nữ ngây thơ lên ngay! Hừ!”

“... Anh ngồi im đi.” Mặt A Mộc Mộc tối sầm, cậu có thể cảm nhận được nơi mềm mềm nào đó đang cọ tới cọ lui trên người cậu.

Mộc Tử Quân nạt lại: “Mắc gì tôi phải nghe lời cậu?!... Trời đất!”

Vừa dứt lời, A Mộc Mộc đã lật người đè anh xuống giường, tách hai chân anh ra, cầm lấy huynh đệ đã ngóc đầu dậy của mình, chống lên cửa vào ướt át.

Mộc Tử Quân mắng: “Cậu còn muốn chơi trần?!” Sau đó chủ động giữ lấy chân mình: “Cho tôi coi kết quả học tập của cậu nào.”

Tai A Mộc Mộc lại đỏ rần rần, nhưng động tác lại không hề dừng lại. Hai ngón tay của cậu chậm rãi ra vào nơi vừa bị xâm phạm, cảm nhận nội bích không ngừng co rút, như cái miệng nhỏ hút lấy ngón tay mình. Hạ thân A Mộc Mộc lại cứng đến phát đau.

Mộc Tử Quân mò mẫn xuống thân dưới của A Mộc Mộc, vuốt vuốt mấy cái, cười khẽ, trêu chọc y: “Sao lại cứng đến mức này?

Nói rồi, anh rướn người lên, ngậm cắn vành tai hồng hồng của A Mộc Mộc, nũng nịu: “Chồng à, chỗ đó đã ướt lắm rồi, chồng mau đâm vào đi.”

A Mộc Mộc nhíu mày, cậu đang cố nhẫn nhịn mà người này cứ năm lần bảy lượt khiêu khích cậu. A Mộc Mộc mạnh mẽ đè Mộc Tử Quân xuống, dứt khoát rút ngón tay ra, thay vào đó là phân thân thô cứng của mình.

Mộc Tử Quân vòng tay ôm lấy cổ A Mộc Mộc, khoé mắt đo đỏ như mắt thỏ, hai cái chân thon dài quấn rịt lấy eo cậu, phía sau chậm rãi co rút.

Cảm nhận được vật cứng đang cố chen vào cơ thể mình, Mộc Tử Quân không khỏi thở ra một hơi, dán sát lên môi A Mộc Mộc, khàn khàn bảo: “Nhanh lên nào.”

Bộ não A Mộc Mộc sắp chết máy vì nóng rồi, cậu mím môi, bất chấp tất cả, ưỡn hông đâm mạnh vào. Mặc dù vừa được yêu thương, nhưng phía sau của đàn ông không tài nào kham nổi động tác thô bạo như vậy, tức thì Mộc Tử Quân đau đến mặt mày trắng bệch, mồ hôi lạnh tuôn như suối.

A Mộc Mộc hoảng hồn, vội phanh lại ngay lập tức. Đang lúc luống cuống không biết nên rút ra hay tiếp tục đẩy vào, thì Mộc Tử Quân, sau khi đã cào mấy đường lên lưng A Mộc Mộc, thở ra một hơi, run rẩy bảo: “Đồ ngốc, đừng có dừng lại nửa chừng chứ...”

A Mộc Mộc thở dài, dịu dàng hôn lên khoé mắt rớm nước của Mộc Tử Quân, thong thả đẩy phân thân của mình vào. Để phân tán sự chú ý của người dưới thân, cậu còn cố ý âu yếm hai đầu ngực sưng đỏ, hạ thân rỉ nước và đôi môi không ngừng tràn ra những tiếng rên rỉ của anh.

“A Mộc... A Mộc...” Mộc Tử Quân ôm lấy vai A Mộc Mộc, gọi tên cậu trong vô thức. Hai mắt anh mơ màng, gò má phiếm hồng, khoé môi còn vương một sợi chỉ bạc thật dài.

A Mộc Mộc kề sát vào tai Mộc Tử Quân, thì thầm: “Tôi ở đây.” Sau đó giữ chặt cái eo thon gọn của Mộc Tử Quân, bắt đầu chuyển động.

“A! Ha, ha, sâu quá...” Mộc Tử Quân vốn định trêu A Mộc Mộc rằng, học bá có khác, tốc độ tiếp thu kiến thức quả thật hơn hẳn người thường. Nhưng dưới động tác ngày càng mạnh mẽ của A Mộc Mộc, âm thanh phát ra từ miệng anh chỉ còn là những tiếng thở dốc.

Mộc Tử Quân nâng mặt A Mộc Mộc lên, chiêm ngưỡng biểu cảm mê đắm của cậu mà miệng cười toe toét. Nháy mắt, Mộc Tử Quân cảm thấy thứ đang chôn trong cơ thể mình lại to thêm một vòng. Anh chỉ kịp khó chịu rên lên một tiếng, miệng đã bị đôi môi mềm mềm của A Mộc Mộc chặn lại.

Mộc Tử Quân ý loạn tình mê, mò đến nơi hai người kết hợp, sờ sờ cửa huyệt của mình, thấy nơi đó mặc dù đã hơi sưng lên, nhưng vẫn ngậm chặt lấy phân thân của A Mộc Mộc, không một kẽ hở. Một dòng nước ấm xông vào tim anh, ngọt ngào như mật.

Ba tháng cấm dục, đổi lấy một A Mộc Mộc. Rất đáng.

Chiều, A Mộc Mộc ra ngoài mua thuốc, Mặc Quân nhân cơ hội vào thăm ông bạn chí cốt.

Y liếc dấu hôn chói mắt lộ ra trên cổ Mộc Tử Quân, tặc lưỡi: “Chắc kịch liệt lắm ha?”

Mộc Tử Quân cười hớn hở: “Tất nhiên.”

Mặc Quân: “A Mộc thế nào?”

Mộc Tử Quân thở dài: “Giả heo thịt hổ.”

“Gì?” Mặc Quân ngơ ngác.

Mộc Tử Quân: “Thì dưới giường là cừu non, trên giường là sói đói, làm xong, xuống giường lại lập tức biến trở về con cừu ngây thơ trong sáng.”

Mặc Quân cười dâm đãng: “Hợp với cậu quá còn gì? Đói khát như cậu thì chỉ có loại như A Mộc mới kham nổi thôi, ráng mà giữ cho tốt đó.”

Mộc Tử Quân ném gối vào mặt y: “Cút!”

[Nhật ký chồng chồng]

Nhật ký của A Mộc Mộc:

No zuo no die why he tried?

Nhật ký của Mộc Tử Quân:

No tried no high give me five!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.