Chuyến Tàu Tình Yêu Của Trùm Xã Hội Đen

Chương 2: Chương 2




Thủy Y phát hiện mình bị người ta đè ở trên vách tường không thể động đậy. Cô nhìn kỹ mới phát hiện đứng ở trước mắt là ba người đàn ông cao to vạm vỡ rồi đưa tay nắm ở trên người cô, trên người phát ra một mùi hôi thối làm người ta muốn nôn mửa, nhìn bộ dáng nghèo túng kia của bọn hắn, cô suy đoán bọn hắn chắc hẳn là kẻ lang thang! “Các người muốn làm gì?” Cô hiểu rõ rồi lớn tiếng hỏi. Bọn hắn lặp tức nói tràng tiếng Hà Lan khó hiểu cuối cùng mới xen lẫn một câu tiếng anh không thành thục: “Money!” (Tiền) Chẳng lẽ đám người này là muốn đòi tiền của cô? Thấy cô không có bất kỳ phản ứng nào dường như tính liều chết không theo bọn hắn, nhưng mà một phát bắt được cổ áo của cô dùng sức xé ra, áo sơ mi của cô gần như bị xé thành hai nữa. “Các người.” Trong mắt Thủy Y bắn ra tức giận. Nhưng cô vẫn cố giữ vững trấn định bộ dáng không có một vẻ bối rối, dường như không có chút lo lắng cho mình, nhưng tức khắc có người phát ra tiếng kêu rên, kỳ quái chính là bọn hắn từng tên một bay ra ngoài còn bị tay đấm chân đá một phen, mà người đáng bọn hắn chính là Thiên Long Cương Triệt! Điều này khiến cho Thủy Y kinh ngạc trợn to mắt. Đám người lang thang bị Thiên Long Cương Triệt đánh cho tơi bời, chỉ có thể quỳ xuống đất cầu xin tha thứ rồi thừa cơ mà bỏ trốn mất dạng. Mà Thủy Y đối với võ thuật lợi hại của Cương Triệt cũng ra sức lớn tiếng trầm trồ khen ngợi. Ai ngờ người vừa chạy thì Thiên Long Cương Triệt cũng ngã xuống. Thủy Y vội vàng chạy tới đỡ hắn dậy hồi hộp hỏi: “Anh làm sao vậy?” “Em vừa mới phun cái gì vậy?” Ánh mắt Cương Triệt đau xót, “ Em phun vào con mắt trái của anh!” Bỗng nhiên hắn chảy nước mắt trước mắt hơi mơ hồ, “May mà mắt phải anh còn nhìn thấy nếu không thì anh tiêu rồi, có thể sẽ bị bọn họ đánh cho một trận cũng không có cách cứu em.” “Tôi làm sao biết anh lại đột nhiên chạy đến?” Thủy Y bất đắc dĩ nói, “Đây là thuốc xịt tự vệ mà con gái dùng để phòng thân, lúc đầu tôi nhắm ngay ánh mắt của bọn hắn phun, ai ngờ anh lại đột nhiên chạy tới, anh đánh bọn hắn đồng thời thuốc xịt tự vệ vừa lúc phun vào mắt trái của anh!” Cô đỡ hắn đến góc nghỉ ngơi. “Em thật là một cô gái kỳ quái!” Cương Triệt không dám tin mà hỏi. “Em lại không mở miệng cầu cứu? Không kêu cứu mạng? Em có biết lúc nãy rất nguy hiểm không? Không nghĩ là em có thể sẽ bị hại sao?” “Chẳng lẽ tôi phải lộ ra vẻ mặt hoảng sợ ăn nói khép nép mà hướng bọn hắn cầu xin tha thứ sao? Để cho bọn hắn lộ ra nụ cười đắc ý cùng thỏa mãn lòng hư vinh của đám đàn ông kia? Hừ! Đánh chết tôi cũng không làm thế!” Thủy Y cực kỳ giận dữ nói. Cô lấy ra bình nước thấm ướt khăn tay nhẹ nhàng đặt lên trên ánh mắt của hắn không nhanh không chậm nói: “Huống chi căn bản tôi không sợ bọn họ! Một cô gái trẻ dám một mình đi ra ngoài du lịch, dám đi khắp nơi, tất nhiên không thể thiếu vũ khí tự vệ phòng thân được.” Lại thấy cô lấy từ trong túi quần jean ra một con dao nhỏ Thụy Sĩ, thuốc xịt tự vệ, còn có còi báo động âm thanh lớn dọa người. “Em thật là có gan làm liều!” Anh lắc đầu một cái bội phục nói. “Chính xác.” Cô thật thà nói. “Tôi chính là không sợ trời không sợ đất! Hơn nữa tôi rất tin chuyện đàn ông có thể làm thì phụ nữ cũng có thể làm.” Trong lòng anh đành phải cười một tiếng. “Cho dù tôi là con gái, tôi tin tưởng vẫn có thể đánh bại đàn ông. Cho dù sức lực không sánh bằng đàn ông nhưng tôi có thể dùng đầu óc.” Cô nói liên tục mà phát biểu ý nghĩ của mình. “Từ nhỏ đến lớn tôi đều học trường học tư nhân quý tộc Cơ Đốc Giáo, thánh kinh tất nhiên là chương trình học mỗi ngày, tôi thích nhất là sách Cựu ước, câu chuyện tôi yêu thích nhất chính là David và người khổng lồ Goliath. David lúc còn nhỏ đã lộ ra trí thông minh đem tảng đá đặt ở trên đầu đồ đá dùng hết toàn lực mà ném tảng đá bay ra đánh trúng đầu của người khổng lồ Goliath, vì vậy mà Goliath chết. Dân phi-li-tin nhìn thấy tình huống thuận lợi như thế, liền nhấc chân bỏ chạy, khiến ngườiIsraelgiành thắng lợi!” Thủy Y giọng nói tràn đầy tự tin. “Anh xem! David chỉ dùng cục đá nhỏ thì đánh bại người khổng lồ! Cho nên tôi tin tưởng chỉ cần có ‘vũ khí công kích’ nho nhỏ là có thể đem người đàn ông bắt nạt tôi đánh cho tơi bời luôn!” Không nghĩ tới cô nhìn như yếu đuối lại có nghị lực hơn so với đàn ông, tâm của Thiên Long Cương Triệt thình lình mà bị cô hấp dẫn thật sâu. Anh nghĩ đến cô cô độc trong lòng càng thêm yêu thương. Mà cô hình như đột nhiên nhớ tới cái gì đó tràn đầy hoài nghi mà hỏi: “A? Anh làm sao lại xuất hiện ở nơi này?” Cô nhìn lên đèn neon, nhận thấy đám người lui tới nơi thế giới xa hoa trụy lạc này quả thật náo nhiệt hơn so với ban ngày. Anh chính là vẫn luôn đi theo cô. Bởi vì lần đầu tiên nhìn thấy cô liền đối với cô có sự quan tâm không thể tin được – anh không rời bỏ cô được. Nhưng mà anh lại ấp úng nói không được. Một người đàn ông chẳng biết tại sao lại đi theo sau lưng cô cả ngày thì còn có thể là cái gì? “Ồ!” Vẻ mặt Thủy Y bỗng nhiên hiểu ra. “Tôi biết rồi, là anh muốn đi khu đèn đỏ tìm phụ nữ phải không? Tôi nghe nói đàn ông Phương Đông đều rất có hứng thú với phụ nữ cao to ở Phương Tây đúng không?” Sắc mặt cô bỗng biến thành khinh thường mà nói. “Anh thật sự khiếm nhã không chịu nổi! Không nghĩ tới anh là người như vậy!” “Đây thật sự là vu khống!” Nhưng mà anh lại chỉ có thể nhìn cô chằm chằm mà không thể bào chữa. “Con mắt của anh đỡ chút nào chưa?” Cô lạnh lùng hỏi. “Đỡ rồi.” Anh cố gắng trừng mắt mà nhìn mặc dù con mắt vẫn chưa thoải mái bất quá tầm mắt lại rõ nét hơn nhiều. “Cám ơn em.” “Tôi đi đây!” Cô đứng lên vỗ vỗ bụi bặm trên quần tiện tay lấy ra một cái áo sơ mi khác trong cái túi mặc lên người che lại quần áo đã bị rách tả tơi. “Tôi không quấy rầy anh đi tìm vui! Tôi nghĩ anh là một anh chàng đẹp trai đến từ Phương Đông huyền bí có thể khiến cho phụ nữ Phương Tây ái mộ hơn nữa còn cướp lấy trái tim của họ.” Cô châm chọc nói. Cô tùy ý mà phất tay một cái ra vẻ như không quan tâm giống như đối với Thiên Long Cương Triệt không có chút lưu luyến. Mà cô cũng không có nói bất kỳ lời cám ơn nào, có thể ở trong lòng cô căn bản không cảm kích anh ra tay giúp đỡ, bởi vì nếu anh không có xuất hiện cô cũng tin tưởng mình có năng lực đánh bại ba kẻ lang thang đưa bàn tay không có ý tốt với cô ra. Đã như vậy thì cần gì phải nói cám ơn. “Này! Một cô gái như em ra ngoài đi du lịch rất nguy hiểm.” Anh hướng về phía tấm lưng mảnh khảnh của cô kêu lên. Nhưng mà cô hoàn toàn không trả lời. Anh vội vàng cầm hành lý lên len lén đi theo phía sau cô, mặc dù anh hiểu đây là một loại hành độnh tự rước lấy nhục nhã, nhưng mà anh không có cách nào ngăn chặn sự xúc động kia mà bám theo sau lưng cô thật chặt chẽ, còn phải cẩn thận sợ bị cô phát hiện! Cuộc hành trình ngày đầu tiên ở Hà Lan bị mấy kẻ lang thang phá hư, lần này khiến cho hào hứng của cô ởAmsterdamđã không còn. Vì vậy Hướng Thủy Y quyết định đi đường vòng mà rời khỏi Hà Lan đi miền nam nước Bỉ thủ đôBrussels, rồi cô thẳng hướng tớiParisthủ đô nước Pháp. Trước tiên cô vào trạm xe lửa trung tâm thành phố. Xung quanh trạm xe lửa đều là các nhà cung cấp và các cửa hàng ở các ngã tư đường, trên phố còn có các nghệ sĩ đang trình diễn nhạc cụ tiếng nhạc vang lên khắp nơi làm cho tâm tình người ta cũng phấn chấn theo. Đối với cô mà nói hình như chỉ có trạm xe lửa chật chội náo nhiệt này là chỗ an toàn nhất. Sau khi trải qua nỗi kinh hoàng lòng cô vẫn còn sợ hãi cho tới khi đến nhà trọ cũng cảm thấy không an toàn. Vì vậy cô quyết định vẫn nên cẩn thận một chút thì hơn, tối nay liền dừng lại ở trạm xe lửa ngủ trên ghế trong sân ga là được rồi. Dù sao sân ga có bảo vệ đi tuần tra cũng rất an toàn! Người tuổi trẻ du ngoạn ở Châu Âu vì tiết kiệm tiền cùng thời gian thì luôn mà cầm theo túi ngủ để ngủ ở ven đường, mà xung quanh trạm xe lửa cũng thường nhìn thấy cảnh tượng này, cho nên coi như thêm một cô gái nhỏ tóc đen mắt đen cũng chẳng có gì lạ. Trạm xe lửa ở Châu Âu đều có thiết kế phòng tắm cùng phòng giặt quần áo cho các du khách, cô đã dùng một ít tiền vào nhà tắm để tắm rửa cho thoải mái, sau thay đổi quần áo sạch sẽ cả người hình như lại sáng sủa hẳn lên, cô hài lòng đi tới kiếm chỗ an toàn rồi lấy túi ngủ đã chuẩn bị mà nghỉ ngơi một chút. Sáng sớm ngày mai xe lửa đã khởi hành điBrussels, cô nhắc nhở mình ngàn vạn lần không được ngủ quên. Chỉ cần ngày mai ngồi lên xe lửa cô sẽ đến một đất nước khác – Bỉ, nghĩ đến đây cô liền hưng phấn không thôi, rất nhanh liền mỉm cười mà ngủ thiếp đi. Thiên Long Cương Triệt đứng lặng ở nơi xa len lén nhìn cô mà lắc đầu thở dài. Cô là một cô gái đặc biệt. Một cái nhăn mày một nụ cười giơ tay nhấc nhân của cô, còn có kiểu suy nghĩ lạ lùng cùng hành động dũng cảm dị thường của cô cũng làm cho anh lâm vào mê muội. Cô hẳn là con gái của nhà giàu có, nhưng mà cô lại có thể nằm xuống đất mà ngủ không thèm để ý đến ánh mắt của người khác. Cô tự nhận mình có thể bình đẳng với đàn ông mà không sợ hãi. Mà vẻ đẹp của cô lại càng khiến lòng người run sợ, chính cô dường như lại hồn nhiên không phát giác ra, từ lúc lớn cho tới giờ anh chưa từng gặp qua một cô gái xinh đẹp như hoa mà lại độc lập tự chủ như thế! Ánh mắt của anh luôn không nhịn được mà chuyển hướng đi theo cô, cuộc hành trình Châu Âu đã không còn quan trọng nữa, phong cảnh xinh đẹp của Châu Âu cũng bị anh để ra khỏi trí nhớ, hiện tại anh chỉ quan tâm đến một chuyện đó chính là cô. Tâm tư Cương Triệt rối loạn mà suy nghĩ cả đêm vì sao mình lại không bình thường như thế. Thủy Y như mong muốn mà đáp xe lửa đi thẳng tớiBrusselscủa Bỉ. Không nghĩ tới khoảng cách rộng lớn giữa các lãnh thổ của các quốc gia lục địa Châu Âu, nhưng mà từAmsterdamđến Brussel lại chỉ cần ba giờ đi xe. Lúc trước ở Đài Loan cô mua vé xe lửa Châu Âu liên hợp là chỗ ngồi sang trọng ở khoang hạng nhất, có thể ngồi chỗ tốt nhất mà đây là người mua khoang phổ thông không thể thưởng thức Người trên xe lửa rất nhiều cô trước tiên tranh giành một khoang ghế tốt nhất ở khoang hạng nhất, cái khoang ghế này chỉ có bốn người ngồi có hai ghế to lớn cho hai người ngồi, ngồi đối mặt với nhau còn có một các bàn ăn có thể dùng để ăn cơm. Thật tốt! Cô một mình độc hưởng cái khoang ghế sang trọng rộng rãi thoải mái. Cái ghế dài lớn còn có thể để cho cô làm giường ngủ còn có thể đọc tạp chí, cũng tùy thời gọi nhân viên phục vụ làm các loại phục vụ, cô muốn nhân dịp ba giờ này mà hưởng thụ một phen thật tốt. Khi xe lửa bắt đầu chạy thì thần kinh vừa mới buông lỏng lại lập tức căng thẳng. Bởi vì lúc này cửa khoang ghế được mở ra đi vào hai người da đen cơ hồ cao hai trăm centimet. Bọn họ như tay quyền anh, dáng người to con cùng màu da giống như than củi đen, xem ra một bộ dáng cực kỳ hung ác, khiến cho Thủy Y khẩn trương ngay cả trái tim cũng bị níu chặt. Thủy Y thở dai một hơi khóc không ra nước mắt rồi lại như không có việc gì. Bọn họ tại sao lại muốn ngồi ở chỗ này? Tại sao không tới khoang ghế khác mà ngồi? Chẳng lẽ vì thấy cô ngồi lẻ loi một mình mà thoạt nhìn bộ dáng rất dễ ăn hiếp? Phàm là người mua vé khoang hạng nhất đương nhiên có quyền lợi ngồi ở khoang ghế khoang hạng nhất, cho dù mọi người không quen biết nhau, cho dù là cô vào trước nhưng chỉ cần còn chỗ trống cô cũng không có quyền đuổi người ta đi. Cô cũng không có kì thị chủng tộc mà là cái người da đen đó khuôn mặt xem ra rất hung ác khiến cho cô vô cùng sợ hãi. Đột nhiên trong lúc đó Thiên Long Cương Triệt xuất hiện, khuôn mặt tươi cười anh nhẹ nhàng đẩy cửa vào lập tức đi tới bên người Thủy Y. “Anh có thể ngồi chỗ này không?” Anh lễ phép mà hỏi thăm. Cám ơn ông trời! Cứu tinh đến! Rốt cuộc cô cũng có bạn! Cô chưa từng có khát vọng anh xuất hiện như thế! “Dĩ nhiên có thể!” Cô lập tức chuyển qua chỗ ngồi bên cạnh. Thiên Long Cương Triệt sau khi cất xong hành lý thì ngồi xuống. “Sao anh lại xuất hiện ở nơi này!” Cô kinh ngạc hỏi. “Rất đúng lúc phải không? Lại đúng tuyến đường với em. Thật ra thì anh muốn điBrusselsxem chú bé đi tiểu nổi tiếng thế giới.” Anh thuận miệng bịa ra vài lời nói dối. “Nếu như không phải vội vàng nhảy lên xe lửa thiếu chút nữa anh không đuổi kịp chuyến xe này! Sau khi đi lên lại mất một lúc tìm chỗ ngồi không nghĩ tới ở trong khoang ghế này còn có thể gặp được em, lại vừa lúc còn một chỗ trống!” Thật ra anh đã sớm tính toán rất tốt rồi, vẫn là nên đi theo cô, bất luận cô đi nơi nào anh cũng phải đi theo. “Ồ!” Thủy Y đáp một tiếng. “Nói như vậy vừa lúc tuyến đường của chúng ta giống nhau nha!” “Ừ! Rất có thể.” Cương Triệt chột dạ lấy ra bản đồ xe lửa Châu Âu ra làm bộ nghiêm túc nói: “Kế tiếp em nhất định sẽ đi Paris sau đó ngồi xe lửa đi Barcelona Tây Ban Nha hoặc làMadridthủ đô Tây Ban Nha. Hai người chỉ cần ngẩng đầu là có thể đón nhận ánh mắt của người da đen ngồi đối diện, điều này làm cho Thủy Y cảm thấy không được tự nhiên mà ánh mắt của Cương Triệt cũng lạnh như băng mà có mang sự cảnh giác dường như chuẩn bị tùy thời bảo vệ Thủy Y! Lúc này một người đàn ông trung niên mặc đồng phục đi tới kiểm tra vé. Thủy Y ngoan ngoãn đưa vé xe lửa ra cho ông nhìn, sau đó là Cương Triệt lại đến hai người da đen kia. Tiếp theo hình như có tranh chấp người kiểm tra vé lại ra lệnh cho hai người da đen kia rời khỏi, nhưng mà bọn họ lại kiên trì không chấp hành từ kịch liệt đến kháng cự, chỉ một lúc sau thì cảnh sát xuất hiện. Thủy Y chưa từng nghĩ tới thì ra trên xe lửa Châu Âu cũng có cảnh sát mà người kiểm tra vé kia có quyền ra lệnh hai người da đen kia lặp tức rời khỏi khoang ghế. Bởi vậy bên trong khoang ghế chỉ còn lại hai người là cô và Cương Triệt. “Lúc nãy đến cuối cùng là xảy ra chuyện gì?” Thủy Y vẫn không hiểu chút nào. Không nghĩ tới ngay cả tiếng Pháp mà Cương Triệt nghe cũng hiểu được anh hướng Thủy Y giải thích. “Bởi vì hai người da đen kia là mua vé thường không phải là khoang hạng nhất sang trọng, vé của bọn họ ngồi sai chỗ rồi, tự nhiên sẽ bị mời đến khoang hạng hai.” Thủy Y nhận thấy nói: “Từ chuyện này cũng có thể thấy người Châu Âu chấp pháp nghiêm khắc. Mọi người theo lệ mà làm việc, việc này nếu như là ở Đài Loan có thể thừa nước đục thả câu mà bỏ qua rồi! Này có thể là trị an ở Châu Âu tốt đẹp cuộc sống người dân ổn định có thể là một trong những nguyên nhân này.” Lần này mặc dù không thể một mình độc chiếm khoang ghế nhưng đáy lòng cô đã thoải mái hơn lúc đầu, cô và Thiên Long Cương Triệt đều là người Phương Đông lại ngồi chung một chỗ nên không cần lo lắng hoảng sợ. Hiện tại khoang ghế sang trọng này chỉ còn lại bọn họ, lần này anh nên tận hưởng thật tốt đoạn đường xe từAmsterdamđếnBrussels. “Hắc! Anh xem!” Ngón tay của Thủy Y hướng ngoài cửa sổ có một loạt ngôi nhà xinh đẹp gạch đỏ ngói trắng bên cạnh lại là một khu vực thập tự giá. “Nghĩa trang và các hộ gia đình ở gần nhau, khiến cho cô khó có thể tưởng tượng ngay cả Châu Âu cũng xảy ra các loại tình huống như vậy. Nhiều người ở bên cạnh nghĩa trang như vậy không trách được lúc ấy có thây ma hay ma cà rồng trong truyền thuyết thời Trung cổ.” [thời xã hội phong kiến, thời trung cổ (trong lịch sử Trung Quốc thường chỉ khoảng thời gian Nguỵ Tấn, Nam Bắc Triều, Tuỳ Đường)] Cương Triệt nhếch mép cười một tiếng. “Dù sao bây giờ đất đai đều là tấc đất tấc vàng giống như nghĩa trang công cộng gầnTokyoquá đông thoạt nhìn giống như một thành phố của người chết vậy.” Anh quan tâm hỏi : “Em sợ sao?” “Không.” Cô lắc đầu và nói ra suy nghĩ của mình. “Tôi cảm thấy nghĩa trang giống như cái bóng của thành phố đi song song với nhau thực sự ở phía sau thành phố. Người dân thưc sự bây giờ của thành phố chính là cái bóng dáng của người dân trong quá khứ. Phần mộ không thể xác định được nhân sinh… không ai có thể tránh khỏi cái chết.” Trong lòng cô hiểu rõ một ngày nào đó của một tháng sau khi cô về lại Đài Loan sẽ là ngày cô chỉ còn hai bàn tay trắng đối mặt với cái chết. “Không phải là chúng ta nên đối mặt với cái chết sao?” Cô nhàn nhạt mà nói. Vẻ mặt cô đột nhiên hiện lên vẻ buồn thảm cùng phiền muộn trong lòng cũng không tránh được ánh mắt sắc bén của Cương Triệt. Anh phát hiện cô thường hiện lên buồn rầu đến tột cùng là có chuyện gì quấy nhiễu cô đây? Cô lại trầm mặc anh cũng không nói một lời. Mà phong cảnh ngoài cửa sổ giống như một bức tranh yên tĩnh mà ấm áp. Xe lửa đang lắc lư từ từ đi tới giữa hai bên bãi cỏ xanh biếc từ từ mà lui về phía sau rời khỏi tầm mắt của người chính là một mảnh đồng ruộng xanh mướt mà địa thế nhấp nhô giống như là sóng nhỏ phe phẩy trên mặt biển. Ngôi nhà nhỏ có nóc nhà mùa nâu nằm rải rác ở trong rừng cọ thẳng hàng. Cảnh sắc lúc này phảng nhất giống như tiên cảnh ở trần gian (cảnh thần tiên), khiến cho cô tối hôm qua ngủ không ngon giấc, rất nhanh liền rơi vào ngủ mê man. Cô ngủ thiếp đi anh không dám phát ra bất kỳ tiếng động nào sợ đánh thức cô. Anh nhẹ nhàng quay đầu nhìn chằm chằm cô ngủ, trong lòng dâng lên một chút rung động. Anh chưa từng quên trán cô hay nhăn lại khiến cho anh nhìn thấy vô cùng đau lòng Thời gian trôi qua xe lửa liên tục hướng tớiBrussels, hướng được gọi là ngã tư đường của Châu Âu. Anh nhẹ nhàng vỗ cô, cô lập tức thức giấc uể oải mà nhìn anh. “Sắp đến rồi! Còn hai trạm nữa là đếnBrussels.” Thiên Long Cương Triệt tốt bụng mà nhắc nhở cô. “Mau chuẩn bị một chút đi! Nếu không sẽ không kịp.” “Cám ơn anh!” Cô vội vàng đứng dậy đưa tay lấy hành lý. “Đừng khách sáo. Mọi người đều người đến từ nơi khác vốn là nên quan tâm nhiều hơn thôi!” Cương Triệt lễ độ mà trả lời. Thủy Y cười lộ ra lúm đồng tiền dường như đã không còn địch ý với Cương Triệt nhân cơ hộ hỏi: “Anh tính đi nơi nào củaBrusselsđây?” Cuốn sách du lịch đặt biệt giới thiệu nước Bỉ mặc dù là một quốc gia nhỏ nhưng mà văn hóa của bọn họ, nghệ thuật và âm nhạc đều có biểu hiện xuất sắc nhất, cho nên đi Bỉ tuyệt đối không thể bỏ qua giáo đường thời trung cổ cùng viện bảo tàng phong phú. Nói đến lịch sử cùng du lịch Thủy Y đúng là nói hăng say. * thời trung cổ (chỉ thời đại xã hội phong kiến trong lịch sử Châu âu) “Vậy em bằng lòng.” Anh dùng lại một lát mới quyết định lấy dũng khí nói: “Để cho anh làm bạn với em, chúng ta cùng đi du lịch được không?” “Anh sẽ không chơi sao?” Cô hạ thấp khóe miệng hỏi. “Không phải vậy.” Cương Triệt biết yêu cầu của anh làm người khác khó chịu vì vậy giả bộ đáng thương nói: “Kỳ thật bởi vì tài liệu du lịch của anh không chu đáo, đặt biệt là Bỉ căn bản không có chuẩn bị lại càng không biết nên đi nơi nào chơi, anh đang vì chuyện này mà nhức đầu, thật may là gặp em, em có lòng từ bi mà chúng ta cùng là người Phương Đông hơn nữa lại rất có duyên, có lòng tốt giúp anh một chút đi!” Mặc dù vẻ mặt cô không muốn, nhưng lại cảm thấy thiếu anh một ân huệ, dù sao anh cũng đã từng giúp cô, vì vậy mà miễn cưỡng gật đầu đáp ứng. “Hai ngày nha!” Cô đặt biệt nhấn mạnh. “Sau này mọi người đường ai nấy đi không liên can đến nhau.” “Em thật là kỳ quái!” Anh thật không hiểu cô. Tại sao không thích người ta đi cùng? “Tôi thích sự tự do cũng hi vọng tận hưởng ngày nghỉ của một tháng này thật tốt!” Cô thẳng thắn nói. “Em ghét ràng buộc?” Anh thăm dò hỏi. “Có thể nói vậy cũng có thể nói không phải.” Dù sao chuyện của cô ràng buộc rất nhiều! Cô vĩnh viễn không cách nào bỏ rơi người mẹ đáng thương, không cách nào quên sự thù hận để tha thứ cho cha đã nói mình là nỗi nhục của gia đình là chuyện không thể nào quên được. Sau khi xuống xe lửa bọn họ tiến vào cố đôBrusselscó ngàn năm lịch sử. Trong trung tâm thành phốBrusselscó viện bảo tàng cất giữ đầy đủ các loại văn hóa cũng tràn đầy hơi thở nghệ thuật cùng lịch sử. Quảng Trường Lớn là nơi tụ tập của các thương nhân từ thế kỷ mười hai tới nay cũng là trung tâm kinh tế ngày xưa, cho nên Quảng trường ởBrusselsđược gọi là đẹp nhất thế giới. Trên mặt đường của quảng trường toàn bộ đá được dán giấy thiếp vàng. Còn có giáo hội lớn thánh Michelle được xây dựng từ thế kỷ mười ba đây là công trình kiến trúc có phong cách nhất ở Bỉ. Mà hiện Brussels còn giữ là di tích cung điện là do Louie mười sáu xây dựng nên, ở nơi này không nên bỏ qua là chú bé đi tè nổi tiếng khắp nơi. Bất cứ lúc nào chỗ nào Thiên Long Cương Triệt đều không quên mang máy chụp ảnh treo ở trước ngực muốn đem cảnh đẹp có một không hai ở trước mắt hoặc là di tích cổ có giá trị vô cùng mà lưu làm kỷ niệm. Mà Thủy Y lại bất đồng. Cô chẳng qua là lẳng lặng đứng nhìn lẳng lặng thưởng thức không giống một loại khách du lịch ra sức mà chụp hình làm kỷ niệm. “Em không chụp hình sao?” Anh tò mò hỏi “Không cần.” Cô thành thật nói. “Chỉ cần để tâm dùng ánh mắt nhìn là được rồi!” Cô muốn dùng ánh mắt của mình đem các nơi trước mắt đều khắc ở trong đầu. Nếu như tương lai có một ngày cô bị mù như vậy những cảnh đẹp này vẫn sẽ vĩnh viễn lưu lại cảnh tượng trong lòng cô. “Anh giúp em chụp hình được không?” Anh làm bộ như thích thú mà cầm máy chụp hình lên, thật ra thì đáy lòng rất mong muốn lưu lại bóng dáng xinh đẹp của cô. “Không muốn.” Cô kích động cự tuyệt chỉ thiếu không có đưa tay đánh rơi máy chụp hình của anh. Anh sợ vội vàng dừng lại chụp hình lại liên tục đối với cô áy náy. “Không sao.” Cô bắt buộc mình tỉnh táo lại mở miệng nói: “Hôm nay hành trình dừng tại đây.” Mặt trời xuống núi hoàng hôn mờ ảo có vẻ xinh đẹp mà sâu sắc Thủy Y muốn thừa dịp này mà tạm biệt Cương Triệt. “Em không đói bụng sao?” Anh chán nản mất một lúc. Mà vẻ mặt cô vội vã nói tạm biệt khiến cho anh rất nản lòng. Anh ở trước mặt phụ luôn là ngang ngược không có gì là không làm được. Các cô ấy chủ động tang bốc anh lại càng không ngừng nịnh bợ anh. Chỉ có cô hoàn toàn đối với anh không có vẻ mặt tốt còn hơi một tí là cho anh vấp phải trắc trở! “Hôm nay hành trình rất vội vàng ngay cả buổi trưa cũng chỉ lấy bánh nướng xốp nổi tiếng của Bỉ ăn no. Thế này đi anh mời em ăn bữa cơm xem như là cám ơn em đã giúp đỡ làm người dẫn đường tốt nhất!” Anh không chết tâm mà đề nghị. “Không cần.” Cô lạnh lùng mà cự tuyệt. “Tôi muốn ngồi xe suốt đêm đếnParis.” Đây là lý do tốt nhất có thể rời khỏi anh ta. Huống chi như vậy còn có thể tiết kiệm được tiền thuê ở lại một đêm. “Dù cho như vậy em cũng nên nhìn xem hôm nay có tuyến xe lửa đêm hay không! Nếu như không có em lại chờ đợi vô ích sao?” Anh ân cần nói: “Như vậy đi! Anh cùng em đến trạm xe nhìn thời gian biểu một chút được không?” Anh quan tâm khiến cho cô không có lý do để cự tuyệt đành phải để cho anh tiếp tục theo bên người. Thật may! Cương Triệt nhìn bảng thời gian phía trên chỉ dòng chữ Brussel –Paris. Xe lửa là buổi tối mười một giờ. “Nếu vậy tôi phải tranh thủ thời gian để ngắm nhìn.” Thủy Y không chút nghĩ ngợi nói. “ Vậy thì đáp chuyến xe lửa mười một giờ đi đếnParisthôi!” “Vậy buổi tối không phải là em phải ngủ trên xe sao? Có tính ngủ giường nằm không?” Anh có lòng nhắc nhở. “Nhưng mà muốn giường nằm thì phải thêm một ít tiền là được – bởi vì nó không có bao gồm trong vé liên hợp mà chúng ta đã mua.” “Tôi sẽ mua ‘một cái giường’ để ngủ.” Cô thẳng thắn nói. “Bởi vì tôi thật sự đã mệt rồi!” Vành mắt của cô đã nổi lên vòng đen lớn lại thâm. Thật ra thì một người tự mình đi du lịch suy cho cùng là vất vả hơn so với đi cùng một đoàn chẳng những không có xe đi chơi cũng không có người hướng dẫn du lịch. Người dẫn đầu và các thành viên mọi việc cũng chỉ có thể dựa trên thỏa thuận riêng của họ, tự mình sắp xếp chuyện ăn uống, phụ thuộc vào cuộc hành trình chẳng qua cũng bởi vì như thế mới có vẻ mới mẻ cùng ly kỳ. Mà phương thức bọn họ du lịch phần lớn là dựa vào cặp chân liên tục đi bộ một đường dài như vậy. Nhất là ngày hôm nay, bọn họ thực dự đi đường quá nhiều. “Em thoạt nhìn rất mệt mỏi ngoại trừ cần ngủ một giấc thật tốt, ngoài ra còn cần ăn một bữa thật ngon, em nhìn em đi hai ngày nay đều dựa vào bánh mì để ăn làm sao có thể có dinh dưỡng?” Anh không nghĩ qua là thuận miệng nói thiếu chút nữa để cho cô phát hiện anh thực sự bám theo cô, anh vội vàng im lặng không nói thêm gì nữa. May mà cô bởi vì quá mức mệt mỏi mà không có nghe được có gì không đúng. “Đi thôi! Dù sao cách thời gian lên đường còn rất lâu như vậy thừa dịp này rảnh rỗi chúng ta đi ăn một bữa cho thật ngon. Em muốn ăn món ăn Trung Quốc hay không?” Anh cố gắng lấy thức ăn ngon để dụ cô, vừa mới nghe nhắc tới món ăn Trung Quốc vị giác của cô hình như hoàn toàn thức tỉnh ý nghĩ muốn trở về ăn món ăn Đài Loan. “Tôi rất muốn vô cùng muốn.” Cô ủ rũ cuối đầu nói. “Từ lúc ngồi máy bay cho đến bây giờ đã liên tục mấy ngày chưa ăn đến cơm trắng nóng hổi rồi, sắp không chịu nổi rồi!” “Vậy thì đi thôi!” Anh liều mạng khoe. “Người Trung Quốc kiêu ngạo nhất là khắp nơi đều có người Trung Quốc cho dù là ở Tây Âu hay Đông Âu tùy tiện tìm một chút cũng sẽ có quán ăn Trung Quốc nha!” “Vừa rồi tôi cũng có chú ý tới một quán cơm Bắc Kinh rất lớn.” Cô không ngượng ngùng nói: “Nếu như có vịt quay Bắc Kinh thì tốt.” Nói đến vịt quay nó dường như đã xuất hiện ở trước mặt cô, càng đói bụng đến choáng váng, tứ chi mệt mỏi. “Đi nhanh đi! Chúng ta ăn một bữa cho thật đã!” Anh hét lớn. Nhưng mà hai chân của cô đã đau đến sắp không nghe sai bảo, nếu không phải là anh ở sau lưng đẩy cô, cô thật là không đi nhanh được. “Uống đi! Đây là trà xanh chính gốc Đài Loan!” Cương Triệt rộng rãi mà kêu rất nhiều món ăn nổi tiếng Trung Quốc trừ gà vịt cá ra còn có một tô canh tẩm bổ hầm thuốc bắc nóng hổi. Dĩ nhiên là không thể thiếu trà mà người Phương Đông quen uống. Khi trà xanh nóng hổi xuống bụng thì Thủy Y gần như cảm động muốn khóc chảy nước mắt. Mặc dù đây không phải là trà chất lượng tốt nhưng lúc này mà có thể có được trà xanh để uống đã cảm thấy vừa lòng rồi. Nhìn các loại món ăn ngon liên tục lên bàn miệng của cô đã sớm mở to thèm nhỏ dãi vì vậy mà không khách khí ăn ngấu nghiến. Chẳng những cô ăn xong hai chén cơm trắng gần như ăn sạch cả đĩa gà, tiếp theo bắt đầu cá chình hấp, vịt quay Bắc Kinh cũng bị cô tiêu diệt sạch sẽ, cho đến nước trái cây thì cô mới sờ sờ cái bụng đã no thỏa mãn nói: “Thật là không dễ được! Cám ơn anh đã mời tôi ăn thỏa thích!” Đối với sự quan tâm cùng rộng rãi của anh khiến cô không khỏi cảm động. “Vậy sau này mỗi ngày anh đều mời em ăn món ăn Trung Quốc được không?” Anh nắm chặc cơ hội hiếm có này mà nói. “Có ý gì?” Cô nhạy cảm mà buông đũa xuống lạnh lùng nói. “Đây là không có khả năng hành trình của chúng ta khác nhau, tôi không thể nào luôn luôn đi theo anh, chúng ta cũng không có khả năng luôn chạm mặt.” “Nói cũng đúng!” Anh không dám nói thêm gì nữa. Ai! Vẫn bị cô cự tuyệt anh thật sự rất chán nản. Đợi đến ban đêm lúc bọn họ trở lại trạm xe lửa Thủy Y chuẩn bị đáp xe lửa đi tớiParis. Thủy Y lần nữa lại phất tay nói lời tạm biệt mà anh lại vẫn dùng tiếng Trung nói với cô: “Hẹn gặp lại.” Hẹn gặp lại – Chúng ta còn có thể lại gặp nhau. * Brussels – thủ đô của vương quốc Bỉ, là một trong những thành phố văn hóa cổ của châu Âu, nơi đặt trụ sở chính của các cơ quan đầu não của Liên minh châu Âu. Vì vậy, một cách không chính thức, người ta gọi Brusselslà thủ đô của châu Âu – Trái tim của Châu Âu. Chịu ảnh hưởng của khí hậu đại dương ôn hòa nên thời tiết Brussles khá dễ chịu. Mùa Hè là mùa đẹp nhất trong năm với bầu trời trong xanh, cây cối tốt tươi; mùa Thu thường có những cơn mưa rào bất chợt; còn mùa Đông lạnh nhưng không buốt giá, tuyết rơi từ tháng Một đến tháng Ba. Thành phố này nổi tiếng với các công trình kiến trúc cổ thời kỳ Phục Hưng và kiểu Gô-tích. Nổi bật giữa lòng Brussels là Quảng trường Lớn (Grand Place), từng được đại văn hào Pháp Victor Hugo ca tụng là “Quảng trường đẹp nhất thế giới”, mặt đường được lát đá hoa cương và những tòa nhà nguy nga tráng lệ xây dựng từ thế kỷ XV. Quảng trường Lớn còn nổi tiếng với sự kiện “thảm hoa” diễn ra 2 năm 1 lần (vào các năm chẵn) được tổ chức vào giữa tháng Tám thu hút rất nhiều du khách đến thưởng ngoạn. Năm 1998 Quảng trường được UNESCO công nhận là Di sản Văn hóa nhân loại.

Brussels còn được mệnh danh là “Kinh đô của bảo tàng” với hơn 90 viện bảo tàng, trong đó có những bảo tàng nổi tiếng như: Bảo tàng Khoa học tự nhiên, Bảo tàng Mỹ thuật cổ đại và đương đại, Bảo tàng Ô tô cổ, Viện Âm nhạc, Quân sự… và nổi tiếng nhất là Atominum – Viện bảo tàng khoa học kỹ thuật, xây dựng vào năm 1958 – Công trình mô phỏng theo cấu trúc tinh thể phân tử sắt với tỷ lệ phóng to hơn 160 tỷ lần, cao 102m, nặng sấp xỉ 2400 tấn gồm 9 quả cầu thép, đường kính mỗi quả 18m.. Kiến trúc sư André Waterkeyn thiết kế Atomium cho Expo đầu tiên sau Đệ Nhị Thế Chiến với mong muốn nó sẽ là biểu tượng của thời đại nguyên tử và việc sử dụng năng lượng hạch nhân vì mục đích hòa bình. Ở Brussels còn có một “châu Âu thu nhỏ” trong công viên với mô hình khoảng 300 thắng cảnh tiêu biểu của hơn 15 nước châu Âu. NếuNew Yorkcó tượng Nữ thần tự to uy nghi, Coppenhagen tự hào với Nàng Tiên cá quyền rũ thì Brussles cũng có biểu tượn riêng. Đó chính là “Manneken Pis” (Cậu bé đứng tè) nghe đâu đã được du khách quốc tế tặng cho 600 bộ y phục khác nhau và từ lâu đã trở thành biểu tượng du lịch củaBrussels.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.