Chuyện Tình Của Những Chiếc Áo Len

Chương 26: Chương 26: Yêu Anh...lời Nói Muộn Màng...




tuôi xin lồi mờ, tha lỗi nha Pinkie283 , ^^ mấy tập trc tuôi tag zô hỏng có dc ^^

---

cô ngồi trước hàng ghế chờ trong bệnh viện. Thì Tsunade cùng Sasori bước tới vẻ hối hả. Tsunade thấy cô, trong cô vẻ rất vui...nhưng ko! Cô muốn đó là vỏ bộc cho riêng mình. Trong lòng cô giờ thì thấp thỏm nhìn vào bên trong căn phòng đó. Tsunade bước tới ngồi cùng cô. bà ta nói:

- trông con có vẻ vui?

cô nhìn bà. rồi nhếch mép. cô từ tốn nói:

- nên mở tiệc

- Sakura...em biết nói?_ Sasori bất ngờ hỏi

Sakura gật đầu

Thì Tsunade nói, giọng pha chút phẫn nộ:

- Sakura à... Sasuke nó, bị như thế tất cả là tại con, mà con dám n-

- IM ĐI!!_ cô hét toáng lên, chỉ vì cô ko muốn cô nhớ lại

- Sakura, con...

- bà là cái thá gì? Người nuôi? Bà cũng nhận được 800 triệu yên rồi? Giờ bà nên...CÚT!

- SAKURA!_ Sasori hét

- còn anh... Chỉ là kết nghĩa? Thì anh có tư cách, nhân cách gì mà ở nhà tôi! Anh cũng như bà ta! Nên...xéo!

- SAKURA, TA MUỐN NÓI RẰNG SASUKE NÓ YÊU CON!

- hứ?_ cô nhếch mép_ yêu ư? Bà có chứng cứ gì?

- thế tại sao nó lại lao ra ngoài đường cứu con?

- chẳng qua là...đóng kịch!_ cái mà cô cho là lí do...

- con im đi!

- tôi ko im! Chẳng qua thằng chó Sasuke đó! Nó lừa tôi, vì tôi là tiểu thư haruno.,ko thì cũng chỉ vì thân xác!

“Chát!” Sasori tát cô em gái...

- em đi theo anh!!!_ anh nắm chặt tay cô, kéo đi ra ngoài

( à...biệt thự của sặc nó gần bệnh viện, đi cỡ 30 mấy bước là tới à...^^)

Sasori mở cửa ra(vì hok có khoá). Anh kéo mạnh Sakura, mặc cô la hét ỏm tỏi

Dẫn cô lên phòng. Lục lục cái hộp mà có nắp ra. Anh lấy chiếc áo len màu đen xen kẽ xanh ra. Cổ áo có đan chữ :“ Em yêu anh!”

Sasori nhẹ nhàng đưa cho cô. Nói:

- cái này...sasuke đã đc anh đưa cho. Cậu ta quí như báu vật. Vì nó là của em!

Sakura cười khinh bỉ. Nói:

- thì sao? Anh với Nó đóng kịch cũng ko tệ!

- đợi tiếp !

Anh lôi ra thêm chiếc hộp màu hồng nhạt đã phai. Anh kéo sợi dây chuyền ra( sợi dây í í). Mặt dây chuyền vẫn sáng nhưng in đậm 1 màu...đỏ! Là do anh nắm đã quá chặt, mỗi khi đập phá nhà cửa, máu me dính đầy mặt dây chuyền và. Tất nhiên sợi dây cũng ko tránh khỏi, Sasori nói tiếp:

- cậu ta khi nào cũng đập phá nhà cửa, chỉ vì nhớ em! Đau vì em... Lúc nào cũg nắm chặt nó, máu trộn lẫn mặt dây chuyền lẫn dây!

- thì sao!_ “vẫn giữ sao?”

Anh thở dài... Nói:

- em chưa biết! Nó vẫn chưa nói! Xin lỗi nhé... Sasuke ,tôi đã ko làm đúng ý cậu!

- nói!

- ...năm mà em nằm viện! Cậu ta biết em là tiểu thư haruno...

- hắn là đồ đê tiện! Biết sao ko nói!

- biết rằng, em có hôn ước từ nhỏ! Biết rằng, chính bản thân bị ép buộc phải rời xa em! Biết rằng...cậu ta phải làm thế! Cũng chỉ vì tương lai, hạnh phúc , của em! Thà làm mình đau còn hơn...làm người mình yêu phải đau! Cậu ta đã bắt buộc nói những lời đó với em. Hắn ta biết rằng em sẽ đau, nhưng ko cho em biết răngf hắn còn đau hơn em!... Hắn ta biết rằng chắn chắn em sẽ hận hắn, và đó là điều hắn muốn, muốn em quên đi hắn, để bắt đầu cuộc sống mới. Chỉ còn riêng hắn đứng lẻ loi trong sự đơn độc. Ngắm nhìn em hạnh phúc. Hắn ta cũng biết rằng...chắc chắn rằng, em sẽ hạnh phúc, yêu thương người khác, và ko phải hắn! Và đấy chính là điều hăns muốn. chấp nhận hi sinh em, nhưng giá của hắn quá đắt ,nên hắn đã...chịu đau khổ, khóc,đau và mất đi người mình yêu, Để đổi tất cả, đau khổ của bản thân nó đổi được là niềm hạnh phúc của em! Giọt nước mắt của nó đổi được là nụ cười của em! Nỗi đau của nó,đổi được tương lai của em. Và...tình yêu của nó ,nó sẽ bất chấp mọi thứ...chỉ cần em vui,hạnh phúc và luôn nở nụ cười! Tình yêu của hắn ta rất lớn lao, chấp nhận hi sinh em, . . Em nên nhớ rằng...người mình yêu sẽ ko thể hiện qua lời nói, chỉ thể hiện qua hành động... Sau ngần ấy điều đó, nó ko thể từ chối đc rằng... Sasuke yêu Sakura.._ Mắt Sasori ngấn lệ_ NHƯNG NÓ KO HỀ BIẾT RẰNG! Sakura, kẻ làm ơn mắc oán! Sakura là kẻ đã làm nó đau! Tim rỉ máu,cũng chỉ vì kẻ đó! Cuối cùng cái giá cuối cùng của nó là... Sự lạnh lùng của kẻ mà hắn yêu..._ sasori hét to

-...

Mắt cô giản to hơn, thét:

- ko! Ko ha ha_ cô cười như con...điên==_ ha ha làm gì có?

- thế tại sao nó lại cứu em...

Sakura ngừng cười lại, mắt giãn to hơn. Cô khuỵu người xuống. Đầu kề bên thành giường

Cô là nàng ngốc!...

Hình ảnh khi anh cười hiện lên

Tôi yêu em...

Hình ảnh anh hôn cô hiện lên...

Thì sao? Tôi ghen đấy!

Hình ảnh anh tức giận...

Tôi chán ngấy cô!

Hình ảnh anh quát...

Nếu tôi nói yêu em...liệu..

Hình ảnh anh bị thương...

Hãy..hãy sống tốt... Tôi mãi yêu em...haruno sakura...

Máu! Là máu của anh!!!

“Á!!!” Cô vò mái tóc mình. Khóc thét lên.

Anh cút cho tôi!

Đồ cặn bã

Đồ thối tha!

Tôi hận anh!!

“Đừng!...tôi xin lỗi!!! Đừng!...đừng” cô vụt đi

Còn anh, senju sasori. Đứng lặng người ở đó. Anh đưa tay quệt mắt. “ mãi em cũng chẳng thuộc về anh”

Cô tới bệnh viện. Gặp tsunade. Bà ta nói:

- con biết rồi đúng chứ?

- con..con xin lỗi, hãy tha th-_ cô ngất đi, do đói với kiệt sức

“Em yêu anh...” Sakura nói khẽ

---

1083 chữ^^ mai ra tiếp ^^ nói trc là bùnnnnnnnnn lắm đâys nhưng đừng lo ,trong đầu tuôi hết ròi, do nhát nên thế~~ hãy bị con gió cuốn đi để lại cái vote + cmt. Rồi mai tới típ, rồi để lại cái vote thằng cmt ^^ tuôi cũng cuốn theo chìu gió, tránh anh gạch chị đá:v

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.