Edit: Euphoria
11.
Thời tiết vừa đẹp, một vòng thái dương chói lọi treo cao trên Tát La Thành.
Vai ác mặc áo choàng đen, ngồi ở tiểu tửu quán, đánh cái ngáp rồi nhìn đám người bên ngoài lui tới.
Dù hiện tại hắn là tội phạm truy nã của vương quốc nhưng đi ra ngoài một chút hít thở không khí vẫn không thành vấn đề, rốt cuộc thì bức họa kia xấu đến nỗi chính hắn cũng nhận không ra mình, huống chi bá tánh bình thường.
Để ngừa vạn nhất, hắn vẫn khoác kiện áo choàng đen che lấp khuôn mặt.
Có cái gọi là nơi nào có vai chính thì nơi đó sẽ có vai ác.
Vai ác vừa ngồi liền nhìn thấy khuôn mặt shota với đôi mắt lam của đạo tặc từ trong đám người đi ra trên tay còn cầm một túi đá quý.
Đạo tặc hướng phía sau nhìn thoáng qua, bất động thanh sắc mà đem đá quý túi nhét vào trong túi sau của mình làm như không có việc gì chắp tay sau lưng đi vào tửu quán.
Vai ác nghĩ thầm theo đạo lý thì kiếm sĩ nhất định sẽ đi xuất hiện phía sau đạo tặc, tức giận mà mệnh lệnh đạo tặc đem túi đá quý trả lại trở về.
Kia chắc hắn phải nhanh rời đi. Vết thương lần trước còn chưa khỏi, hắn không nhất thiết phải cùng kiếm sĩ cứng đối cứng.
Hắn vừa nghĩ xong thì tiểu đạo tặc đã cầm rượu ngồi xuống đối diện hắn, còn chớp chớp đôi mắt xanh lam đầy hứng thú mà đánh giá hắn.
Vai ác bưng bát rượu: “?”
Đạo tặc chắp hai cái cánh tay để ở trên mặt bàn, cười tủm tỉm hỏi vai ác: “Ngươi là hắc ma pháp sư đi?”
Vai ác: “?”
Đạo tặc nói: “Không phủ nhận, đó chính là thừa nhận?”
Vai ác nói: “Không phải ta.”
Đạo tặc nói: “Trừ bỏ hắc ma pháp sư, ai sẽ mặc thành như vậy và ngồi ở tửu quán đâu?”
Vai ác nói: “Kỳ thật Vu sư cùng pháp sư có khi cũng mặc áo choàng đen đi.”
Chỉ bằng lời nói của đạo tặc, căn bản không có khả năng đánh được hắn, cũng không biết đạo tặc như thế nào có dũng khí một mình ngồi đây cùng hắn đáp lời. . Chính chủ,