Chym To Có Tác Cmn Dụng

Chương 42: Chương 42: Chym của ta thì ta làm chủ (kết thúc)...




Ta từ trong ngăn kéo trong phòng khám nam lấy ra tấm danh thiếp của Đan Thanh, cầm trong tay rất lâu. Cuối cùng cắn răng, bấm theo số điện thoại bên trên.

Đan Thanh lúc bắt điện thoại cười nhẹ một tiếng, cùng ta hẹn xong thời gian địa điểm.

Tên khách sạn đó rất quen, bởi vì ta lúc trước đã từng ở đó cùng Tiết Đồng. đó là chuyện sau khi ta uống say lộ chym, rõ ràng chưa tới mấy tháng, nhưng lúc nhớ lại dường như đã trôi qua lâu rồi.

ở tầng 10 khách sạn, ta tìm được số phòng 1069. Nếu là lúc trước ta sẽ không cảm thấy số phòng này có gì đặc biệt, nhưng bây giờ ta vừa nhìn thấy số phòng này trong lòng lập tức liền muốn nghiêng ngả. có lẽ, đây chính vấn đề nhạy cảm của gay sao?

Đan Thanh mặc một thân áo tắm, tóc vẫn còn ẩm ướt, mặt tự nhiên mở cửa cho ta, mời ta vào phòng.

Lúc đóng cửa, cậu ta đè ta lên cánh cửa muốn hôn ta, ta vội vàng quay đầu nghiêng qua né tránh cậu ta, ta nghĩ ta không có cách nào cùng một người không quen hôn môi. Đặc biệt, đối phương còn là đàn ông.

Có lẽ là người học ý đều có bệnh sạch sẽ hoặc là do bản thân ta, ta không thích cùng người lạ hôn môi. Ngoại trừ Uyển Uyển và Tiết Đồng ra, ta lúc trước cũng từng có không ít quan hệ với phụ nữ, nhưng cũng chỉ hôn môi cùng hai người đó.

Bây giờ, tên đàn ông này muốn hôn ta, tình hình này khiến ta cảm thấy có chút buồn nôn.

Cậu ta thấy động tác của ta, liền ngừng lại, cười hỏi ta muốn tắm trước hay không.

Loại cảm giác này...sao lại cảm thấy giống như quá trình tiêu chuẩn lúc trước ta đi tìm tiểu thử vậy chứ?

Xem ra, dường như cũng không kém bao nhiêu đi? Giống nhau đều là bên ngoài tìm người khác chơi, tìm kích thích. Nhưng khác biệt là ta lúc trước tìm phụ nữ, mà bây giờ lại là đàn ông.

Nhưng...sau khi ta và Uyển Uyển sống riêng, lúc cô đơn tìm tiểu thư cũng không có loại cảm giác tinh thần bất an, cũng không có cảm giác áy náy. Nhưng bây giờ ta lại cảm thấy vô cùng bất an và lo lắng, lo lắng Tiết Đồng thật sự biết ta ở bên ngoài cùng người khác chơi như vậy, cậu ấy có phải sẽ thật sự thiến ta không.

Có điều, có thể sẽ không, lúc trước là cậu ấy tự mình nói muốn ta ở bên ngoài tìm người khác thử.

Ta trong đầu loạn xạ đi vào phòng tắm tắm, mặc áo khoác tắm đi ra.

Đan Thanh pha hai ly cà phê ở bàn trà nhỏ đặt trước cửa sổ, kêu ta qua cùng uống. ta vì để tâm tình bình tĩnh lại, đi qua ngồi vào ghế bên cạnh, lấy một ly trong đó.

Ta bình thường không thích uống cà phê, nhưng bây giờ ta vì để đè bẹp cảm giác hoang mang, nhẹ nhàng uống một ngụm.

Đan Thanh sau khi biết ta không muốn phát triển nhanh như vậy liền ngồi bên cạnh bồi ta cùng nhau uống cà phê trò chuyện, nói nói, ta liền uống hết ly cà phê. Sau khi uống xong ta từ từ cảm thấy ta dường như đối với xung quanh nhạy bén hơn rất nhiều, thân thể cũng bắt đầu có chút phát nóng.

Lẽ nào...ta nhìn ly cà phê trong tay, hỏi Đan Thanh: “Trong ly cà phê này cậu bỏ vào cái gì?”

“Cũng không gì, chỉ là một chút đồ trợ hứng, sẽ khiến độ mẫn cảm của anh mạnh lên.”

Cậu ta đem ly trong tay đặt qua một bên, sau đó đi qua ngồi lên chân ta, hôn lấy mặt ta. Tên gia hỏa này khí lực thật lớn, ta dùng sức cũng không tránh được. cậu ta rõ ràng nhìn qua cũng không có bao nhiêu thịt, khí lực tại sao lại lớn như vậy?

Kỹ thuật hôn của cậu ta rất tốt, đầu lưỡi liếm trong mỗi nơi trong khoang miệng ta. Động tác tay cậu ta lại càng nhanh nhạy không thôi, đụng đến nơi nào của ta cũng đều cảm thấy giống như điện giật.

Rõ ràng thân thể ta nhạy cảm đến không cách nào tưởng tượng, nhưng loại cảm giác buồn nôn trong lòng ta là chuyện gì chứ?

Cậu ta quỳ xuống trước hạ thân ta, cởi áo choàng tắm của ta ra, túm chym ta cầm trong tay nhìn. Nheo mắt cười nói: “Anh không hổ là người lừa, quả nhiên rất to, em hôm nay có phúc rồi.”

Cảm giác buồn nôn tận đáy lòng ta càng lúc càng mạnh, không thể không nhắm mắt, ảo tưởng bây giờ người cầm chym ta là Tiết Đồng.

“Ưm, không chỉ thân thể to lớn, ngay cả chỉ số giản nỡ cũng rất lớn.” nghe cậu ta khen chym ta, ta cảm thấy vô cùng xoắn xuýt.

Chym ta được cậu ta liếm rất sướng, cao hứng đứng thẳng đợi chuyện sắp xảy ra. Nhưng cảm giác buồn nôn trong lòng ta càng lúc càng mãnh liệt, mạnh đến mức ta không cách nào đè nén.

Thế là....ta phun.

Không phải là chym ta sướng đến phun, mà là ta thật sự buồn nôn đến mức đem đồ trong bụng phun ra. Sau khi phun xong ta cả thấy trong miệng vẫn khó chịu, cái tên không kịp đẩy ra bị ta phun đầy mặt, vẫn còn đang thất thần, nhào vào nhà vệ sinh đóng cửa nôn một trận.

Đợi sau khi cơn buồn nôn của ta qua đi, ta đứng dậy súc miệng, trong lòng vùng vẫy nửa ngày sau đó mới mở cửa đi ra.

Đồ trước đó ta nôn ra trong phòng đã được quét dọn, nhưng mùi vẫn còn lởn vởn quanh phòng.

Đan Thanh không thấy nữa, nhưng có người đứng trước cửa sổ quay lưng về ta, đang nhìn ngoài cửa sổ, giả vờ trầm lắng. người đo mặc một thân đồng phục cảnh sát chỉnh tề, thân cao tráng kiện.

Nhìn bóng lưng đó, viền mắt ta ẩm ướt.

Mịa nó, chuyện hôm nay quả nhiên là do tên vương bát đản này bày ra!!!!

Ta nhào qua từ phía sau ôm cậu ấy, vặn vai cậu ấy, đem đầu dán lên cổ cậu ấy, hung hăng cắn một ngụm.

“Rất đau.” Cậu ấy nhịn đua, dùng giọng điệu rất bình thường nói.

“Mịa nó, anh hận không thể cắn chết em!!” ta không buông cậu ấy ra, từ trong kẽ răng chen ra mấy chữ rồi sau đó ngược lại dùng sức hôn cậu ấy.

“Vậy anh cắn chết em đi.” Thuận theo câu nói này của cậu ấy, trong miệng ta nếm được vị máu của cậu ấy, dọa ta vội vàng buông cậu ấy ra, phát hiện cổ cậu ấy đã bị ta cắn chảy máu, có dấu răng đầy máu. Có chút máu chảy ra, làm cổ áo đồng phục của cậu ấy đều dính máu. Trời ơi, hành vi này của ta, có tính là hại cảnh sát không?

Nhìn thấy tình hình này, ta bắt đầu tay chân lúng túng muốn tìm đồ lau cho cậu ấy, nhưng cậu ấy lại kéo tay ta nói: “Không sao, anh giúp em liếm là được.”

“Đồ ngốc, nước bọt của người là dơ nhất, bên trong có rất nhiều vi khuẩn.” ta quay sang cậu ấy nói, đem cậu ấy ấn ngồi xuống bên giường, sau đó đi tìm khăn sạch giúp cậu ấy lau. Cũng may ta cắn không sâu lắm, không bao lâu máu đã ngừng chảy, ta mới thở ra một hơi.

Sau đó...ta đột nhiên nhớ đến chuyện hôm nay, vội vàng kéo lấy cổ áo cậu ấy nói: “Mịa nó, tên khốn kiếp Tiết Đồng em, em đã sắp xếp người trước cho anh là ý gì! Muốn trốn một bên nhìn anh làm sao thượng người khác sao? Kêu tên kia lại đây, anh ở trước mặt em thượng cho em xem!”

“A Đình, xin lỗi.”

“Nếu xin lỗi có tác dụng thì cảnh sát bọn em có thể làm loạn sao? Tiểu dân phố bọn anh chỉ thể tùy tiện bị em chơi?” ta mắng Tiết Đồng không chút khoan nhượng, mà cậu ấy lại một mực để ta mắng, hoàn toàn không đáp trả.

Sau đó, ta mới biết, hóa ra cậu ấy trước đó trong lòng vẫn luôn bất an, cho rằng ta ngoại trừ cậu ấy ra không có cùng người khác thử qua, lo lắng ta chỉ là có hứng thú với thân thể cậu ấy, càng lo lắng lỡ như có một ngày cậu ấy không thể thỏa mãn ta thì ta sẽ ra ngoài tìm người khác.

Trong giới gay, hầu như không có kiểu làm cùng một người đàn ông. Cho dù là hai vợ chồng bình thường, cũng không thể nào một đời hoàn toàn đều trung thành với một người, càng đừng nói là trong giới gay lấy tính dục làm trói buộc.

Đàn ông đều có chym to thì sẽ có loại tâm lý tự đại giản nỡ. trong giới gay, đàn ông chym to đều là giành đến tay. Giống như ta chỉ lưu lạc trong giới gay một lần đã bị mọi người nhớ, rất nhiều người đều muốn hợp thể với người lừa đó.

Thà lo lắng ta bị người đàn ông khác câu dẫn, còn không bằng tìm mội người đến câu dẫn ta, thử một chút chân tình của ta/

Nghe cậu ấy nói xong, ta tức giận, nhưng đồng thời, lại cảm thấy ta luôn là nguyên nhân bất an của Tiết Đồng.

Hai tên ngốc bọn ta, rõ ràng sống chung với nhau mấy năm đều yêu đối phương đến tận đáy lòng, nhưng lại luôn lo lắng đối phương có phải chỉ là yêu thân thể mình.

Lúc trước mỗi lần sau khi làm xong cậu ấy đều nói yêu ta, mà ta vẫn luôn cho rằng cậu ấy muốn nói yêu chym ta, cho nên ta lo sợ lỡ như tương lai chym ta bất lực cậu ấy có phải sẽ rời xa ta hay không.

Mà lúc ta nói thích cậu ấy, cậu ấy cũng cho rằng ta bởi vì chỉ làm cùng cậu ấy, chưa thử qua mùi vị của người khác nên mới xem cậu ấy tôt, lo lắng ta trong phòng khám nam tiếp xúc nhiều đồng chí thì sẽ bị người khác câu dẫn đi mất.

Đợi sau khi hai bọn ta thẳng thắn với nhau mới phát hiện hóa ra hai bọn ta vậy mà đều là đồ ngốc, ngốc đến mức vậy mà không tin đối phương.

“Nói như vậy, trước đó em không làm với anh, chính là vì muốn để anh dục cầu bất mãn, tìm người đến câu dẫn anh, là vì muốn khảo nghiệm anh có phải là thật lòng yêu em?” trong mắt ta mang theo sát khí hỏi Tiết Đồng.

Cậu ấy dùng đôi mắt rất đen nhìn ta, rất thản nhiên nói: “Ừm, lúc đó em rất bận, nhưng cũng không bận đến vậy. có điều vì thử anh, em đã nhịn rất cực khổ.”

Ta bắt đầu bùng nổ, nhào đến máy tính bên cạnh, đem rượu trợ lực một ngụm uống hết, đem bình ném lên đất, nói với Tiết Đồng: “Vậy chúng ta còn nhịn cái gì? Đến làm đi!”

Trước đó ta nhịn rất lâu, bây giờ Tiết Đồng mặt một thân đồng phục cảnh sát đẹp trai, tiến hành sức hút chế phục với ta, ta nếu như còn có thể chịu đựng được mới lạ.

“Vậy anh muốn làm thế nào chứ?” Tiết Đồng nhìn động tác của ta, cậu ấy cười. lúc trước ta vẫn luôn cảm thấy nụ cười này của cậu ấy rất nguy hiểm, nhưng bây giờ nhìn lại, đây rõ ràng là câu dẫn mà, tại sao lúc trước ta không cảm nhận được?

Ta kéo Tiết Đồng đến nhà vệ sinh, để cậu ấy đứng đối diện gương, ta từ phía sau vươn tay lên mở thắt lưng cậu ấy.

Lần này ta rất thuận lợi là mở được thắt lưng của cậu ấy, đem quần kéo đến đầu gối cậu ấy.

Ta ôm cậu ấy từ phía sau, nói với cậu ấy: “Anh muốn cưỡng hiếp em! để em ngoại trừ anh ra sẽ không nghĩ tới chuyện loạn thất bát tao kia.”

Tiết Đồng cười ra tiếng một cái, đem chân tách ra một chút, nói với ta trong gương: “Còn đợi cái gì? Đến đi.”

“Đừng tưởng anh không dám, anh sớm đã muốn cưỡng hiếp em.”

“Haha.....ah......”

Trong lúc cậu ấy cười ta đâm thẳng về trước một cái, sau đó...ta vậy mà đã đâm vào rồi.....

“Này...em...sớm đã làm xong chuẩn bị để cho anh làm?”

“Không sai, thế nào?” Tiết Đồng thừa nhận, cậu ấy nói: “Này, anh vào rồi thì sung sướng rồi hả? Còn ngây ra đó làm gì, hiệu quả của thuốc còn chưa tới sao?”

Lúc này, ta cũng cảm thấy hiệu quả của rượu uống lúc trước quả thật là đang lên, thế là, ta túm lấy eo Tiết Đồng, bắt đầu chạy nước rút. “Tiết Đồng, đây là em tự tìm!”

Cuộc chiến xôi thịt từ nhà vệ sinh lên đến giường, vẫn luôn chiến đấu đến mấy tiếng, cho đến khi ta cảm thấy eo và chym đều sắp đứt mới kết thúc.

Ta mệt mắt mở không lên, nói với Tiết Đồng đang nằm bên cạnh tình hình cũng không khác gì ta: “Đợi anh và Uyển Uyển ly hôn xong, anh đem căn nhà cũ bán đi, dùng tiền đó đến trả một phần cho căn nhà mới.”

“Cái gì?” Tiết Đồng không biết sức lực ở đâu, cậu ấy lật người đè ta dưới thân, nói với ta: “Căn nhà cũ đó là nhà kết hôn của hai người mà!”

“Nhưng, nhà mới bây giờ cũng là nhà kết hôn của hai chúng ta, không phải sao?”

“Đồ ngốc, hai người chúng ta lại không thể kết hôn.”

“Nhưng chúng ta cùng nhau mua nhà, trên giấy chứng nhận tài sản chắc là có thể đứng tên hai người chúng ta chứ?”

“Gia hỏa nhà anh, quả thật là ngốc.”

“Anh rất ngốc, cho nên, anh vẫn luôn không có nói qua với em.” ta vươn tay ra ôm cổ cậu ấy, nhìn vào mắt cậu ấy, chân thành mà nói với cậu ấy: “Tiết Đồng, anh yêu em.”

“Tô Đình Chi, đồ ngốc nhà anh, em từ bốn năm một tháng lẻ hai mươi bảy ngày trước đã yêu anh rồi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.