Chym To Có Tác Cmn Dụng

Chương 5: Chương 5: Cuộc sống của hai người chym




Cuộc đời, chính là thật giống như bánh răng, phải không ngừng chuyển động, một khi ngừng lại người cũng sẽ đi đời nhà ma. Giống như ta muốn vì sinh tồn mà nỗ lực liều mạng cực khổ, ta có lúc thật sự cảm thấy thật mệt, cho nên nếu như có thể sống, ta hi vọng mình sống đến 70 tuổi là đủ rồi.

Giống lúc trước đã đọc báo nói nhà khoa học nước XX phát hiện một phương pháp kéo dài tuổi thọ, người ta đều có thể sống đến 800 tuổi. ta cười đến đau phổi, thứ đồ ngốc như vậy cũng có người tin. Nghĩ thử xem, nếu như ta có thể sống đến 800 tuổi, ta sẽ chơi đến trước 60 tuổi, lúc 70 tuổi đi học tiểu học, học trong 60 năm, cấp hai ba mươi năm…cuối cùng lúc 220 tuổi tham gia công tác cho đến 600 tuổi về hưy rồi chơi thêm 200 năm đợi chết, hay là kiến nghị trước năm 220 giống bây giờ, sau đó từ năm 220 tuổi bắt đầu đi làm, cho đến lúc 760 về hưu?

Bây giờ làm việc mười mấy năm đã muốn đòi mạng rồi, đến lúc tăng thêm gấp mười có còn muốn người ta sống không hả, đây không phải chuyện ăn no chèo chống sao?

Đời người có hai cái thảm, tiền của người sắp chết còn chưa xài hết chắc là rất thảm, nhưng nếu như có thể sống đến 800 tuổi, người chưa chết còn không tiền xài, không phải càng thảm sao?

Được rồi, thật ra con người ta đó, có vài chuyện phân xanh, ta kháng Hàn kháng Nhật, ví dụ đơn giản nhất là ta từ nhỏ đến lớn xem tranh biếm họa Nhật Bản đều là sách lậu, ta kháng Hàn kháng đến nhìn tháy họ Hàn họ Kim đều có chút phản cảm theo lý tính.

Mà làm phân xanh giống như ta, bình thường phải làm sao phát tiết chứ? Đáp án là lên trang web nào đó viết tiểu thuyết. do trên mấy trang web đó không thể viết mấy thứ về chính trị, cho nên văn của ta đều là lấy giả tưởng là chính, chiến tranh gì đó thế giới tương lai, đánh cờ mà máu huyết sôi sùng sục.

Dù sao tầm tuổi này trạch nam ngồi chồm hổm một đống trước máy tính ăn mì gói đều thích viết mấy thứ trạch nam xuyên việt, trọng sinh sau đó phát tài, hoặc là bị một đám mỹ nữ đào tiền. đối với bất mãn kháng chiến chống Nhật rồi xuyên đến chiến tranh thế giới thứ hai đi đánh ma Nhật Bản, đến xuyên đến Đức đi tiêu diệt Hitler sau đó bản thân lại chinh phục thế giới.

Ta là một nửa trạch nam, thích viết cá lớn nuốt cá bé trong thế giới tương lai, mấy loại phi thuyền vũ trụ hành tinh văn minh. Từ năm đó sau khi thất nghiệp ở nhà, đến bây giờ cũng đã viết được bốn năm rồi, cũng xem như là có chút danh tiếng.

Sau khi ăn xong bửa sáng Tô Nam đã đi học rồi, ta thu dọn xong chén dĩa sau đó mới phát hiện Tiết Đồng đã nằm trên giường ta ngủ rồi. bất luận lạnh thế nào, Tiết Đồng cũng đều mặc quần boxer mà ngủ, bây giờ cũng không ngoại lệ.

Ta đứng ở bên giường nhìn tên gia hỏa sau khi ngủ này vẫn giống con gấu, không phải do hoài nghi bản thân là làm sao cùng tên gia hỏa này ở bên nhau bốn năm. Tiết Đồng thật ra lớn lên cũng không đẹp trai, nhưng cậu ta có hai hàng lông mày rậm cùng sống mũi cao khiến cậu ta rất anh khí rất có mùi vị nam nhân.

Cằm cậu ta đã mọc lún phún râu, dưới cằm hiện lên một mảng xanh xanh, tuy rằng chưa nhìn thấy cậu ta để râu, có điều đã có thể nhìn thấy nếu như cậu ta để râu, nhất định là kiểu râu quai nón. Người có tầm vóc và tướng mạo như cậu ta, nếu như để râu lại mặc toàn thân màu đen cộng thêm đeo kiếng đen, vậy nhất định sẽ giống hệt mấy lão đại xã hội đen trong tivi.

Rõ ràng là không có khác biệt gì với lúc trước, nhưng lại khiến ta sao lại cảm thấy hôm nay cậu ta cực kỳ mệt, cực kỳ hốc hác chứ? Chẳng lẽ ta cũng có giác quan thứ 6 của phụ nữ, hoặc là giác quan thứ 7 của Saint Seiya?

Ta ngồi ở trong một phòng khác, mở máy tính của ta, tính bắt đầu viết văn của hôm nay.

Vốn dĩ ta và vợ ta lúc cùng nhau mua căn hộ hai phòng ngủ một phòng khách này còn nói phòng nhỏ này tương lai là phòng của con trai, kết quả cuối cùng lại bỏ trống, bây giờ đổi thành thư phòng. Có điều do Tô Nam có lúc sẽ qua đây ở, cho nên phòng này ngoại trừ để máy tính thì còn có một chiếc giường đơn.

Ta luôn cảm thấy nguyên nhân Tô Nam thích ở đây là bởi vì cái máy tính này có thể để thằng nhóc không có chuyện gì thì đến trồng rau, tuy rằng lúc ta vừa bắt đầu chơi game trồng rau này cũng không mấy hứng thú, nhưng dưới chỉ điểm của Tô Nam ta cũng bắt đầu chơi. Bây giờ ta biết phải đồng thời tạo mấy acc clone, chuyện đầu tiên mỗi ngày lên mạng chính là đi ăn trộm rau.

Nghe tin tức nói có một cô gái nạp tiền cho account, rau trong nông trại vui vẻ của cô ta bị trộm, sau đó cô ta kiện người ăn trộm rau của cô ta lên tòa án. Haiz, sự đau thương của người thành thị, cái loại chuyện nhỏ như rau trong máy tính còn có người xem như chính sự mà làm, có thể thấy hiện giờ người thành thị đều thật rỗng tuếch.

Sau khi viết xong chap mới up lên mạng, sau đó bắt đầu nhìn bình luận của đọc giả, đám đọc giả đầu năm nay không phải sách của ai ai mà đến quảng cáo thì đọc một chữ cãi, hiếm khi xem một chương nghiêm túc đã vội chụp mũ còn mắng tác giả.

Tiêu đề: “Tác giả tàn dư của chủ nghĩa phong kiến, mau cút về cổ đại đi!!”

Bạn đọc XXX: cái văn chym thối gì chứ, còn nói là tương lai nữa, tại sao còn là đế chế? Còn phân cái gì mà chức tước, đẳng cấp? thậm chí còn có nô lệ. bây giờ đều là xã hội chủ nghĩa cộng sản người người bình đẳng rồi, không có khả năng mấy trăm năm sau văn minh nhân loại còn phải thục lùi về, đem người phân ra ba sáu chín cấp đi!

Được rồi, ta là phân xanh, có người còn bón hơn cả ta.

Ngón tay ta bay nhanh trên bàn phím đánh chữ, trả lời lại bạn đọc: xã hội bây giờ thật sự là người người bình đẳng sao? Nói đùa, trên thế giới này cậu ăn cơm no thì không có người chết đói sao? Cậu tứ chi kiện toàn trên thế giới này không có người chết vì bệnh sao? Cậu tốt nghiệp đại học trên thế giới này sẽ không có người chưa tốt nghiệp đại học sao?

Người người bình đẳng? một cục gạch rơi xuống đụng chết hai người, một người là hộ khẩu thành phố người kia là làm nông, người nhà bọn họ cầm tiền bồi thường đều như nhau sao?

Bạn đi trên đường lúc nhìn thấy ăn xin có phải sẽ cảm thấy ưu việt hơn? Nhìn thấy mấy người lái xe sang có phải là sẽ cảm thấy tự ti? Nhìn thấy người có lương cao hơn bạn thì ghen ghét? Nhìn thấy ông chủ đi qua liền căng thẳng?

Nếu như bạn có tiền rồi, bạn có phải sẽ thuê người đến giúp bạn làm việc nhà? Nếu như tiền của bạn rất nhiều, bạn có đi tìm vợ lẻ không?

Trong thế giới tương lai nếu như người ngoài hành tinh có khoa học kỹ thuật cao đến địa cầu, trong mắt bọn nó người địa cầu không khác gì với xã hội nguyên thủy thì người ngoài hành tinh sẽ bình đẳng với bạn? Nếu như người ngoài hành tinh giống tôm hùm thì bạn là sợ nó hay muốn ăn nó? Vậy đương nhiên là nếu như nó mạnh thì sợ nó, nếu như nó yếu thì đem nó ăn sạch sẽ rồi.

Thế giới này vốn dĩ vẫn luôn là cá lớn nuốt cá bé, làm gì có cái gọi là bình đẳng! chủ nghĩa cộng sản tốt sao? Nếu như cho bạn di dân miễn phí sang Mỹ vậy bạn đi không?

“A Đình, tên gia hỏa anh quả thật là miệng tiện.” đợi ta đem mấy thứ máu gà gửi đi mới phát hiện tên giả hỏa Tiết Đồng này không biết lúc nào đã đứng sau lưng ta, nhìn ta gõ chữ. Dù sao cậu ta cũng biết ta viết tiểu thuyết trên mạng, có lúc cũng sẽ nhìn xem, cho nên cũng không có gì là cậu ta không thể xem.

Thật ra cái tật miệng tiện này, là ta đã có từ nhỏ, bình thường cảm thấy ta thật giống Mr.Right, nhưng hai câu không đúng với ta thì liền sẽ cực kỳ hăng mắt bắt đầu miệng tiện. mà ta sở dĩ quen biết Tiết Đồng, cũng là bởi vì cái miệng tiện của ta.

Ta ngồi trên ghế quay đầu lại nhìn cậu ta, cậu ta vẫn mặc quần boxẻ, có điều đang dùng khăn lớn lau nước trên tóc, xem dáng vẻ là mới tắm rửa xong. Trời lạnh như vậy, cậu ta cũng không sợ cảm gì đó mà vẫn dùng nước lạnh tắm. tóc cậu ta rất ngắn, so với tấm ván cũng không dài bao nhiêu, cho nên hai ba cái đã lau khô.

Vóc dáng tráng kiện của Tiết Đồng nhưng lại không hề báo phì, cơ ngực và cơ chân đều rất rõ ràng, cơ bắp trên cánh tay và đùi càng thêm mạnh mẽ.

Nhìn thân thể cậu ấy, rõ ràng là đàn ông y chang ta, rõ ràng là ta thích phụ nữ, nhưng giống như đêm qua ta vẫn chưa thỏa mãn dục vọng lại cứng lên. Chym ta cực kỳ kích động định đứng dậy, muốn đem quần của người trước mặt kéo xuống rồi thân mật với cúc hoa của cậu ta một trận.

Tiết Đồng không hổ là cảnh sát, đối với nét mặt của người khác quan sát rất tỉ mỉ, vừa nhìn bộ dạng ta là cậu ta lộ ra nụ cười sáng tỏ, một phát chạy qua đem ta ôm tới phòng ngủ. rõ ràng ta cũng cỡ một mét bảy bảy, cân nặng 70kg, nhưng cậu ta có thể nhẹ nhàng đem ta ôm lên.

Cậu ta ném ta trên giường, kéo quần ta xuống liền liếm lên. Ta cảm thấy mình giống như một tiểu cô nương không sức lực bị người ta cưỡng gian, chỉ có thể mở mắt nhìn cậu ta há miệng đem chym ta ngậm vào miệng.

Động tác như vậy vợ của ta trước giờ chưa từng làm qua, ra ngoài tìm gái cũng chỉ có thể liếm một chút, nhưng Tiết Đồng lại có thể đem nó ngậm vào trong miệng, đây chứng minh miệng của đàn ông lí luận mạnh hơn phụ nữ.

Đợi cậu ta sau khi liến mấy vòng chym của ta đã ngoan ngoãn đứng dậy, không biết tại sao, con chym ngốc này đặc biệt nghe lời Tiết Đồng. rõ ràng ý chí của chủ nhân ta đây không cho phép nó đứng dậy, kết quả nó bội nghịch với ta, đâm đầu vào cúc hoa của Tiết Đồng.

“Này, ba con sói!” ta nhìn quần ngắn của cậu ta vừa cởi thì nhớ ra, vội vàng nhắc nhở cậu ta.

Tiết Đồng để chym của ta chống ở cúc hoa, kết quả mấy lần rồi cũng không vào được, cậu ta lấy gel bôi trơn trong tủ đầu giường rồi bôi lên chym ta, sau đó lại lần nữa đem chym ta nhét vào trong, thật không dễ gì cuối cùng cũng vào được, nhưng ta thật đau.

“Chym này của anh lớn lên to như vậy làm gì, thật phiền phức.” cậu ta vừa nói, vừa thả lỏng, sau đó từ từ động.

Ta khô lời, chym to là trời sinh, ta cũng không có cách nào, hơn nữa cậu ta lại không phải là ngày đầu tiên biết. có điều…

“Này, Tiết Đồng, nếu không có ba con sói đợi lát nữa có khi nào sẽ mang phân rơi ra không, đem giường làm dơ thì làm sao?”

“Tô Đình, con mẹ anh im miệng cho em!”

Được thôi, ta không nói nữa, ta làm, lần này không đem cậu làm không xuống được giường thì…ta cùng họ với con trai ta.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.