Hôm đó đi làm, có một đứa con nít phát sốt khóc mãi, thân thích cậu nhóc đến 5,6,7,8 người, nhào vào túm người nhà bệnh nhân khác ra rồi đem con trai mình đưa đến trước mặt ta, muốn ta trị bệnh trước cho con trai anh ta.
Ách, đầu năm nay, con cái nhà ai cũng là bảo vật, mỗi nhà chỉ sinh một đứa hậu quả là bốn người già hai người lớn một đứa trẻ. Đứa trẻ vốn dĩ là thể trạng yếu, có điều cũng có sức miễn dịch, giống như phát sốt dùng túi chườm lạnh cũng có thể khỏi, nhưng lại cứ khăng khăng bắt ta truyền dịch, nói như vậy sẽ chữa nhanh. Thật ra truyền dịch tác dụng phụ rất lớn, hạ nhiệt cũng chỉ là vật lý mà thôi, huyết quản con nít nhỏ còn thích động đậy, thật sự khiến y tá rất khó làm.
À không, ta theo lệ thường sau khi chẩn đoán xong cho con nhà này thì kê ít thuốc, người nhà cậu nhóc vừa nhìn không có chích thuốc, liền nhất định muốn ta cho con họ truyền dịch. Dưới yêu cầu của người nhà ta buộc phải truyền dịch cho đứa bé, để y tá treo lên.
Người nhà này đều là loại dư dinh dưỡng, người già phúc hậu, hai vợ chồng nuột nà, đứa trẻ kia chỉ có 6 tháng, nhưng lại hai mươi cân, kháu kha kháu khỉnh. Y tá vừa đem kim tiêm vào thì thằng bé liền lớn tiếng khóc lên, tay chân vung vẫy, kim gãy, máu chảy ra, người nhà cậu nhóc gấp lên, liền đem đứa nhỏ giật lấy liền mắng y tá là heo, một đám đàn ông túm lại đi qua tát cô y tá một tát, khiến cô y tá yếu đuối lùi xa hai ba mét.
…
Cứ như vậy, y tá khoa nhi lại chạy một người, phòng ban khác còn đỡ, nhưng người nhà bệnh nhân nhi khoa vừa nghe đến con mình khóc thì đều trở nên hoàn toàn không có lý trí. Đập đồ đánh người gì đó, đều trở thành chuyện thường. mịa nó, bác sĩ bọn ta lại không phải là quan âm bồ tát, đem con nít bị bệnh để ở chỗ chúng ta, ta dùng tay sờ một cái thì bọn chúng có thể khỏi?
Aiz, đầu năm nay, con nít đều là bảo bối, nhưng y tá giúp đỡ trong khoa nhi lại từng người chạy mất, sau này chẳng lẽ muốn bác sĩ bọn ta đến chích cho con nít sao?
Aiz, đúng rồi, còn có một người có thể dùng, đó chính là tên thực tập sinh phi lễ ta bất thành, vẫn luôn muốn lại lần nữa xuống tay với ta, sau này chuyện truyền dịch đều để cậu ta làm đi, nếu như vậu ta bị đánh đi thì càng tốt. mỗi lần đi nhà vệ sinh đều bị cậu ta dùng ánh mắt thiếu nữ mà nhìn ta, đều khiến ta sắp đau trứng tiểu không ra rồi.
Mịa nó, Tô Đình Chi ta sống 33 năm, vẫn luôn chỉ biết khiến người khác tiểu không ra, mấy lúc ta cũng gặp báo ứng rồi.
Lúc buổi tối tan ca tính đi sang Tiết Đồng thổ tào, kết quả lại phát hiện trên bàn bếp để một đống đồ đợi ta đến làm, Tiết Đồng đang xem tin tức, con trai nhà ta muốn đổi kênh, bị Tiết Đồng vỗ vào ót phía sau hai cái liền ngoan ngoan làm bài tập.
Aiz, tên tiểu tử Tô Nam này, xem bộ dáng ta là Mr.Right thật dễ ăn hiếp đúng không, mỗi lần đều cùng ta tranh cãi. Nhưng nhóc cũng là người biết sợ, một người là mẹ nó, người kia chính là Tiết Đồng.
Mẹ nó nhìn nó không nghe lời liền không để ý nó, cuối cùng nó không thể không ngoan ngoãn, mà Tiết Đồng lại càng tương phản, tên nhóc Tô Nam này vừa quấy phá là Tiết Đồng sẽ túm quần nhóc mà đánh vào mông, cuối cùng nó không thể không ngoan ngoãn dưới uy của Tiết Đồng.
Nói như vậy, nhà chúng ta thì ta xem như là người dễ bị ăn hiếp nhất sao?
Lúc ta ở nhà bếp xào rau thì nghe thấy tin tức tivi đang phát tin quốc tế, hình như là hai nước Triều Hàn đánh nhau, đối với loại chuyện chó cắn chó này, ta cảm thấy siêu sướng.
Tô Nam nói: “Chú Tiết, hai quốc gia này đang làm gì?”
Tiết Đồng nói: “Chúng nó đang đánh pháo.”
“Vậy hai nước này lúc trước là quan hệ gì? Bây giờ tại sao lại đánh pháo?”
“Bọn họ vốn dĩ là một nhà, sau lại ngu ngốc mà bị Mỹ cho XO rồi, kết quả không để ý đến kẻ giàu có ngu ngốc bên trên lại bị XO nữa, liền đánh pháo lẫn nhau.”
Nghe thấy đối thoại của hai người, ta đột nhiên biết tại sao thành tích học tập của Tô Nam nhà ta tại sao càng ngày càng kém rồi, ta không có chỉ đạo nó là một chuyện, nhưng bị tên gia hỏa Tiết Đồng hướng dẫn sai lại là một nguyên nhân khác.
Ta cầm cái xẻng từ phòng bếp ló đầu ra, nói với Tiết Đồng: “Này, em dừng có dạy bậy Tô Nam mấy thứ kỳ quái có được không?”
“Được.”
Rất nhanh, tiếng tivi trở thành dê bụng đen và sói xui xẻo, mà Tiết Đồng theo đi vào phòng bếp giúp ta.
Thật ra lúc vừa bắt đầu Tiết Đồng liền đem đồ ăn xử lý kha khá, sạch sẽ đợi ta đến nấu, giống bây giờ cá đang trong nồi, ta chỉ cần đợi bên cạnh là xong.
Tiết Đồng đi đến sau lưng ta ôn eo ta, đem đầu cúi lên cổ ta nói: “Toàn là mùi thịt cá.”
Ta còng đang muốn phản bác cậu ta, tay cậu ta đã luồn vào bên dưới tạp dề cột trên lưng ta mò lên.
“A Đình, bộ dạng anh nấu ăn thật đẹp, thật muốn ở phòng bếp xâm phạm anh.” Theo lời cậu ta là cậu ta nhẹ liếm lên cổ ta cùng thứ đồ cưng cứng đang chọt lên mông ta.
Sau cổ ta rất mẫn cảm, cho nên chuyện Tiết Đồng thích nhất chính là dùng tay massage cổ ta hoặc là hôn ở đó, bình thường chỉ có cậu ta vừa động chỗ này ta liền cảm thấy có cỗ nhiệt khí truyền thẳng xuống chym ta. Nhưng bây giờ…cá trong nồi còn đang nấu, con trai ta trong phòng khách còn đang xem hoạt hình.
Vẫn may bên ngoài cửa phòng bếp nhà ta là một cây to, nếu không người lầu đối diện nhìn thấy nhất định sẽ bị dọa chết, hai đại lão gia ôm nhau muốn sống sao hả.
Ta trên tay cầm nắp nồi, chịu đựng dục vọng chym trong quần bị nghẹn nói: “Đừng…ở đây. Ăn cơm xong, đợi Tô Nam đi rồi nói.”
“Em muốn bây giờ liền ăn chym anh.”
Nếu như tim ta biết phát ra âm thanh, vậy bây giờ nhất định là một tiếng “phốc”, máu phun ra.
Lúc ăn cơm, Tô Nam ngồi đối diện ta, Tiết Đồng ngồi bên cạnh ta, tay trái cậu ta vẫn luôn không an phận mà sờ một cái như có như không trên đùi ta. Làm ta sau khi ăn cơm xong vẫn luôn ngồi trên ghế không dám đứng dậy, không còn cách, chym ta quá lớn, vừa có phản ứng là nhìn rất rõ, nếu như bị Tô Nam nhìn thấy, vậy ta mặt mũi làm cha già của ta đây vứt đi đâu.
Mỗi lần đến lúc này, ta đều hận chym ta chỉ có thể nhỏ thôi, như vậy xem như đứng dậy cũng không ai thấy.
Thật không dễ gì Tiết Đồng đem Tô Nam đưa xuống dưới lầu, ta ngay cả nồi đều không kịp thu dọn liền chạy vào nhà vệ sinh kéo quần xuống ngồi trên bồn cầu đánh sùng lục. lúc mới đánh được một nữa Tiết Đồng mở cửa nhà vệ sinh đi vào, cậu ta phi thường gian trá mà cười nói: “Làm gì mà tự mình động thủ vậy, em giúp anh nha.”
Ta thấy là cậu ta, cảm thấy kỳ lạ, rõ ràng bình thường mỗi lần tiễn Tô Nam là nửa tiếng, sao mà mới một lúc đã trở về. lẽ nào ta lần này làm đặc biệt lâu?
Tiết Đồng ngồi xổm trước mặt ta kéo tay ta nói: “Em ở cổng tiểu khu kêu xe cho nó, đưa nó 100 tệ, nói tiền còn dư cho nó mua bánh ăn.”
“Tiết đồng tên gia hỏa nhà em, nếu như Tô Nam tương lai sún răng nhất định là em hại.”
Tiết Đồng túm chym ta nói: “Nghe nói thành phần chủ yếu của thứ này của đàn ông chính có đường trái cây, nếu như em sún răng nhất định là anh hại.”
Còn không đợi ta từ trong lời nói của cậu ta hiểu được, cậu ta liền đem chym ta ngậm lấy, giúp ta kẹp chặt.
Chớp mắt, loại khoái cảm từ chym ta truyền đến đỉnh đầu, khiến ta sướng đến sắp bay lên.
Aiz, đàn ông mà, luôn là chịu không được hấp dẫn mà, năm đó lúc chúng ta vừa bắt đầu cậu ta chính là như vậy mà khẩu giao cho ta, mới khiến chym ta khuất phục dưới ngân uy của cậy ta, cho đến tận bây giờ, ta vẫn là không cách nào tránh khỏi bị cậu ta lại lần nữa hấp dẫn.
Tuy rằng râu cậu ta lại dài ra, nhưng quấn ta thật sướng.
Đợi ta sau khi một lần phun ra ngồi trên bồn cầu không muốn động, mà Tiết Đồng lại rất hăng hái xả nước nóng vào bồn tắm, bên trong còn có tinh dầu tắm, sau đó cởi sạch ngâm vào trong.
Tuy rằng dáng vẻ cậu ta cách dung mạo của mỹ nữ 180km, nhưng không biết sao, trong mắt ta nhìn thấy cơ bắp cậu ta lộ ra ngoài lại nhịn không được muốn đem tên đàn ông
cơ bắp chắc khỏe, mặt đầy râu đó hôn rồi lại hôn.
Ta hai cái liền cởi sạch đồ trên người ném lên giá bên cạnh, đi vào bồn tắm ngâm.
Thời tiết bây giờ rất lạnh, ngâm nước nóng tắm thật là một chuyện hạnh phúc.
Tiết Đồng quay đầu lại để ta giúp cậu ấy chà lưng, ta chà tấm lưng dày rộng đó thì chym bên dưới thẳng tắp chọc vào mông cậu ta, mông cậu ta nhẹ nhẹ nâng lên, đem chym ta đè xuống dưới nhè nhẹ ma sát. Ta gấp lên, đẩy bả vai cậu ta muốn cậu ta đem mông nhấc lên. Nhưng cậu ta lại quay đầu lại ngăn cản ta, đem chym hai người đặt bên cạnh nhau mà vuốt.
“Để anh đi vào.”
“Hôm nay không được, em ngày mai phải đi công tác.”
Nghe đến lời này của cậu ta, ta tức giận: “Em đó không muốn làm thì nói sớm chứ, quyến rũ anh làm mông hả?”
Cậu ta ôm cổ ta hôn rồi nói: “Em đêm nay không đem anh vắt khô thì em lo lắng anh quay đầu liền bị tên thực tập sinh chim non kia tập kích, cho nên…”
Đêm đó, chym ta bị Tiết Đồng tên cặn bã này dùng tay cùng miệng làm ta bốn lần, thẳng đến khi nó không giao được hàng ra nữa cậu ta mới thỏa mãn. Lúc ta không muốn bị cậu ta dùng tay làm thì cậu ta nói: “Vậy để em thượng anh đi, dù sao anh ngày mai cũng không đi làm.”
Tên gia hỏa này quá khốn nạn rồi, rõ ràng biết trong cúc hoa của ta ngoại trừ đi ra cái đó thì cũng không có bị bất cứ thứ gì làm qua, cậu ta vậy mà dám đánh chủ ý lên cúc hoa của ta, không có cửa, không có cửa sổ luôn.
Ai muốn đánh chủ ý lên cúc hoa ta, ta sẽ khiến cúc hoa kẻ đó nở bung luôn.
Ngày thứ hai sau khi Tiết Đồng đi, ta đột nhiên cảm thấy buồn chán, đi vào thư viện mượn sách.
Aiz, thư viện này, nghe đâu là do nhà thiết kế nổi tiếng Nhật Bản làm, chính phủ dùng mấy trăm triệu sửa thành công trình hình tượng thành phố, nhưng thật ra nghe nói nội tình do ai đó tung ra nói phòng cháy ở đây đều là sản phẩm ba không. Thật lo lắng nếu ngày nào đó ở đây phát hỏa, mười mấy vạn cuốn sách cùng phòng cháy không hợp cách sẽ đốt thành dạng gì.
Thật nhớ thư viện lúc trước, tuy rằng nhỏ, sách tuy cũ, còn bị rỉ nước, nhưng rất ấm áp. Khí thế bây giờ của thư viện này rất chắc, rất hợp với quốc tế, nhưng lại lộ rõ mùi kim loại quá nặng, nhân tình không có, hơn nữa bên trong càng lúc càng không có sách hay.
Gì mà tiểu thuyết ngôn tình thiếu nữ, tiểu thuyết mạng, gì mà tiểu thuyết đồng nhân, tiểu thuyết thanh xuân đau khổ đều ở bên tron, lỡ không cẩn thận rút ra xem đến lúc đó còn thật sự khiến người ta đau trứng. ta đang trong khu sách mới dạo một vòng, đa số đều là tiểu thuyết đau trứng có bìa là thiếu nữ mắt to phấn hồng công ty JS hoặc là tiểu thuyết mạng nổi tiếng, thậm chí ngay cả sách mới của Tứ cô nương cũng nhìn thấy.
Sách y học cũng có, nhưng đều cảm thấy rất không thận trọng. giống như sách nào đó nghe nói cực kỳ bán chạy tên “Đem X ăn vào rồi nhả ra”, báo tin tức nói đã ăn chết mấy người rồi, nhưng vẫn như cũ có rất nhiều người tin.
Còn có một chồng sách ghi tên tác giả nước ngoài thật ra ở nước ngoài căn bản không có ai từng nghe tới, đơn thuần là hàng hóa của vài người trong nước kêu người có tên nước ngoài làm ra.
Hơn nữa ở đây, ta còn gặp một người đáng ghét, đó chính là tên thực tập sinh chim non có tên rất giống nam chính ngôn tình. Cậu ta ở khu sách mới xem một cuốn tiểu thuyết thanh xuân đau khổ rất thiếu nữ, lúc cậu ta nhìn thấy ta, cậu ta lớn tiếng gọi tên ta, thu hút được nhiều ánh mắt coi thường của người xem xung quanh.
Ta ngay cả sách cũng không mượn liền quay lưng rời đi, mịa nó, sao mà đi đến đây cũng sẽ gặp phiền phức không dứt vậy hả?
Xem ra gần đây quá xui rồi, ta vẫn là nên đi chùa thắp nhang thôi.
Thắp nhang xong, ta muốn khấn vái, nhưng phát hiện cần tiền, không nói bao nhiêu, chỉ là nói nhìn rồi cho.
Bây giờ đầu năm nay nha, Phật tử thật ra là muốn người thêm Phật $, người có tiền vĩ đại nhất.
Bỏ đi, làm một thanh niên tri thức thời đại mới, không mê tín, bổn mạng gì đó không có khoa học căn cứ, chúng ta nên cứng rắn bài trừ mê tín, tin tưởng khoa học…cho nên ta quyết định xem bổn mạng trên máy tính.