Sau một thời gian ta nghỉ ngơi, cuối cùng ta cũng bắt đầu lại đi làm, vẫn là làm nghề cũ, bác sĩ nhi khoa. Có điều ta cảm thấy mình thật sự là quá bi thương, người khác đều là từ tầng thấp nhất bò lên, mà ta mấy năm nay tuy rằng từ đầu làm ở bệnh viện công rồi lăn tới bệnh viện tư, rồi lại từ bệnh viện tư lăn đến xã khang. Người khác đều là càng bò càng cao, mà ta thì càng trượt càng thấp.
Nhưng vậy thì lại làm sao, đời người chuyện không như ý thì đã có chín mười rồi, khó khăn cũng phải cố gắng phấn đấu. so với mỗi ngày buồn chán trạch ở nhà, ta vẫn không bằng đi làm tốt hơn, ở chỗ làm tiếp xúc nhiều người chút sẽ không có tinh thần thất thường.
Tiết Đồng cũng biết ta là đàn ông có tự tôn, cho nên cậu ấy cũng chưa bao giờ nói mấy lời như muốn ta ở nhà nấu cơm, cậu ấy nuôi ta. Cũng may cậu ấy không nói, nếu như cậu ấy thật sự nói ra ta nhất định sẽ quất cậu ấy...không sai, ta không đánh lại cậu ấy, nhưng ta có thể ở trên giường đẩy ngã cậu ấy.
...Đây cũng là chuyện duy nhất ta có thể chinh phục cậu ấy, vì vậy, ta tuy rằng cảm thấy kiêu ngạo nhưng cũng lại cảm thấy bản thân rất đáng thương.
Bởi vì ta cẩn thận suy nghĩ một chút, phát hiện ta ngoại trừ chym to ra thì thật sự không tìm ra được ưu điểm nào.
Chỗ làm mới là một tiểu khu khá lớn, cư dân trên ngàn hộ, tiểu khu xung quanh cũng nhiều. trong khu này có hai trường tiểu học, ba trường mẫu giáo.
Người nhiều, con nít cũng nhiều, cho nên xã khang của tiểu khu này cũng to hơn xã khang của nơi khác nhiều. xã khang tiểu khu khác cũng chỉ là phòng khám hai phòng một cửa, ba bốn bác sĩ. Mà ở đây lại giống như một bệnh viện nhỏ, là một căn nhà 3 tầng nằm độc lập ở một góc của tiểu khu, bên dưới còn có một hoa viên nhỏ, môi trường tươi đẹp, chim hót hoa thơm, thật sự là nơi đi làm, nơi dưỡng già không tồi.
Tuy rằng lương không nhiều, nhưng môi trường ở đây khiến ta vô cùng hài lòng, nếu như làm việc lâu dài ở đây chắc chắn là một nơi tốt.
Phòng khám cũng phân thành đa khoa, nhi khoa, nha khoa, phụ khoa, khoa chăm sóc, mấy phòng khám, thậm chí khoa chăm sóc vậy mà còn có một phòng chuyên môn châm cứu trung y, bên trong xếp ba cái giường, chuyên môn cho người đến châm cứu và chạy điện liệu. bác sĩ làm điện liệu là một ông già hơn 60 tuổi, đừng thấy tuổi ông ta lớn, thật ra người bệnh của ông ta khá nhiều, có lúc trong ngày thường còn phải xếp hàng. Ta thấy người đi châm cứu không chỉ là người gia, còn có không ít người trẻ, đều chật cả phòng làm việc. giống như đau xương cổ, trật khớp tay đều chiếm đa số.
Nhi khoa bây giờ là mới mở, vốn dĩ có ba bác sĩ đa khoa, bây giờ một trong số đó thành bác sĩ nhi khoa, tuyển thêm hai bác sĩ nhi khoa. Ta vẫn là khá may, bởi vì lần này vẫn là nam nữ kết hợp làm việc không mệt, một bác sĩ nhi khoa khác là một cô gái mặt tròn hơn hai mươi tuổi, lớn lên bình thường, nhưng cười lên rất có sự gần gũi. Cô ấy đối với đồng nghiệp và bệnh nhân nhỏ đều rất tốt, hơn nữa hình như không có bạn trai, cô ấy đi làm không bao lâu thì có người giới thiệu bạn trai cho cô ấy.
Bởi vì chỉ phục vụ tiểu khu ben cạnh, cho nên ngoại trừ thứ bảy hơi bận chút thì thời gian khác ta cũng khá rãnh. Thời gian làm việc ở đây thứ bảy phải đi làm, thời gian khác luân phiên nghỉ, cho nên một tuần đại khái có thể nghỉ hai đến ba ngày, vẫn xem như là khá nhẹ nhàng, vừa hay là thời gian đi làm ở xã khang là sáng tám giờ đến tối chín giờ, cũng chính là nói không cần trực đêm.
Lầu một là phòng khám các loại và truyền nước biển, lầu hai chủ yếu là hóa nghiệm cùng tiêm chích vắc xin, lầu ba là ký túc xá của nhân viên bác sĩ, có điều ở đây đã đủ người, nếu như ta muốn dọn vào thì chỉ có thể ở chung với người khác.
Bỏ đi, ta có nhà có phòng, không cần cùng người khác giành, người ta cũng không dễ dàng.
Xã khang đó cách chỗ ta ở khá xa, mỗi ngày phải dậy trước giờ đi làm 40 phút, đây quả thật là chuyện phiền phức, hoàn toàn đem thời gian làm việc nghỉ ngơi của ta làm loạn lên. Có điều có một điểm khá tốt, chính là nơi ta đi làm cách chỗ ở của Uyển Uyển khá gần, cho nên buổi trưa lúc tan ca có thể mua thức ăn đến chỗ Uyển Uyển làm cơm.
Đối với việc làm này của ta, Uyển Uyển giơ hai tay hai chân hoan nghênh, có điều Tiết Đồng có chút không vui lắm, nhưng cậu ấy cũng không có cách nào.
Mà cách kháng nghị của Tiết Đồng là mỗi ngày tan ca lập tức đi đón Tô Nam tan học, sau đó cùng Tô Nam trở về bên này ăn cơm, cuối cùng chỗ ở của Uyển Uyển trở thành nơi tạm thời dừng chân của bọn ta.
Tuy rằng như vậy cũng không tệ, nhưng ta luôn cảm thấy có chút không tự do, không phải địa bàn của mình vẫn là có chút không thoải mái.
Có điều cũng không có cách, ở đây đi làm tuy rằng nhẹ nhàng nhưng lương không cao, lại thêm tiền gửi ngân hàng của ta không ít, muốn mua nhà gần đây quả thật là có chút độ khó. Có điều giống như bây giờ mỗi ngày lái xe, tiền xăng dầu cũng không ít.
Vốn dĩ giá dầu nước ta đã cao rồi, không chuyện gì cứ thích đổi còn thích lái máy bay, cứ tiếp tục như vậy chỉ có thể đổi sang đi bus đi làm.
Hoặc là...thuê nhà gần đây? Ta đang cân nhắc đến vấn đề này.
Bởi vì không tiện các loại, cho nên lúc lão Khải tìm ta đến làm ở phòng khám nam khoa của anh ta, ta lưỡng lự. anh ta thấy ta có chút động lòng, thế là đưa ra dụ dỗ--tiền lương tính theo ngày, mỗi ngày X trăm, hơn nữa một tuần tính một lần.
Từ xưa đến nay đều có chuyện một văn tiền đẩy ngã anh hùng, ta cũng không ngoại lệ.
Nếu vào xã hội nguyên thủy có thể ăn no mặc ấm, mọi người đã cảm thấy là chuyện rất hạnh phúc, nhưng xã hội hiện đại người ta trải qua quá tốt rồi, chỉ muốn các loại tài nguyên vật chất cũng trở nên càng ngày càng xoi mói.
Đời người cực cực khổ khổ cả đời là vì cái gì? Không ngoài ăn mặc ở đi lại. ăn mặc ở đi lại dựa vào cái gì? Đương nhiên là dựa vào tiền. Cái gọi là người chết vì tiền, chim chết vì miếng ăn, chính là đạo lý này.
Mà muốn sống tốt, thứ quan trọng nhất chính là tiền.
Giống như có câu nói <Tôi lại không phải nhân dân tệ, làm sao có thể khiến mỗi người đều thích tôi>, câu này đã nói rõ mỗi người đều có ưu khuyết điểm, cũng nói rõ chỉ có ngốc mới không yêu tiền.
Cho nên...vì thế giới hòa bình, vì xã hội vững bền, vì gia đình hạnh phúc, vì khám phá cuộc sống nam đồng tính, vì kiếm nhiều tiền, ta đồng ý đi đến phòng khám lão Khải làm.
Lúc quay về nói với Tiết Đồng ta muốn đi phòng khám đó kiêm chức, Tiết Đồng vô cùng không vui, không muốn kêu ta đi, nhưng cuối cùng cậu ấy vẫn là thỏa hiệp. bởi vì...ta bịt miệng cậu ấy—dùng miệng của ta.
“Anh muốn làm?”
“Ừm.”
“Anh không đau nữa hả?”
“Vẫn còn hơi đau, cho nên anh cũng muốn để em cũng đau.”
Vừa may lần trước Tiết Đồng mua đồ mua nhầm hộp ba con sói vẫn còn, ta liền ôm cậu ấy nói muốn thử bao kia, Tiết Đồng lúc đầu có chút không vui ta dùng chiêu này đối phó cậu ấy, nhưng bị ta sờ mó cũng đành phải đáp ứng.
Tuy rằng mới nửa tháng không làm, ta lại cảm thấy đã rất lâu rồi, bọn ta cùng nhau ngâm trong bồn tắm ở nhà vệ sinh, sau đó trong bồn tắm giúp nhau tắm, tắm tới tắm lui không cẩn thận quên mất chuyện còn phải thử bao, trực tiếp ở trong bồn tắm làm luôn.
Đợi lúc làm xong ta mới thấy lúc này nước trong bồn tắm đã ít hơn một nửa, đều là trong lúc bọn ta làm mà tràn ra, trong nhà vệ sinh đều là nước. nếu như bình thường ta sẽ lập tức dùng cây lau nhà lau khô nước, nhưng bây giờ chữ sắc trên đầu, ai còn có sức rãnh rỗi đi để ý nước nhà vệ sinh, bọn chúng từ từ sẽ tự mình từ ống thoát nước chảy xuống đường nước. có điều nước này cả nửa ngày vẫn chưa có chảy hết, có khả năng là đường thoát nước có vấn đề, lúc sau ta phải kiểm tra một chút.
Bọn ta sau khi đơn giản lau sạch nước lại đi vào phòng ngủ vật lộn tiếp, lúc này ta mới nhớ lại chuyện dùng bao.
Bao này màu đen, bên trên còn có mấy thứ giống như gai nhỏ, có điều do mấy gai nhỏ này đều bên ngoài, lúc ta dùng không có cảm giác khác biệt gì so với bao thường, nhưng Tiết Đồng hình như cảm thấy kích thích không giống bình thường, sướng đến kêu mãi.
Âm thanh của cậu ấy cũng kích thích đến ta, hại ta quên mất kỹ xảo gì đó, chỉ nhớ đến đâm đâm đâm, suýt chút nữa khiến Tiết Đồng cũng bốc lửa.
Sau chuyện, Tiết Đồng thở dài nói cậu ấy vậy mà bị ta dùng sắc dụ.
Ta kháo, đây cũng gọi là sắc dụ? Ta chỗ nào có sắc, còn dụ nữa.
Tiết Đồng dùng đôi mắt đen láy nhìn ta, nhẹ nhàng nói với ta: “Em vẫn luôn cho rằng không muốn đem anh vào giới đồng chí, thật sợ anh vào nơi đó tiếp xúc đàn ông khác sẽ thích người khác. Nhưng sau đó anh lại vô tình vào cái vòng này, bây giờ còn muốn đến hang sói đó làm việc.”
“Anh thiếu tiền, nhất thiết phải có tiền mới có thể cung cấp cho Tô Nam đi học, trả tiền nhà. Hơn nữa, lúc đó không phải em giới thiệu anh đi chỗ đó sao?”
“Em hối hận rồi, em sợ anh bị người khác cướp mất.” cậu ấy đem đầu vùi lên cổ ta, trầm mặc một chút, nói: “Bất luận anh tương lai yêu người đàn ông khác, anh phải nhớ, em là người yêu anh nhất.”
Tuy rằng lời cậu ấy nói có chút buồn nôn, nhưng ta vẫn bị ý tứ trong lời này đánh trúng một cái, gì mà kêu ta bất luận tương lai ta yêu người đàn ông nào? Ta chỉ thượng qua một người đàn ông, cũng chỉ yêu có một người đàn ông, đó chính là Tiết Đồng, ngoại trừ Tiết Đồng ra ta dường như đối với đàn ông khác hình như cũng không có cảm giác gì.
Hơn nữa nói chuyện đồng tính ở Trung Quốc vẫn là chuyện khá cấm kỵ, ta không có chuyện gì đi tìm chuyện yêu người đàn ông khác chứ, lỡ như người đó không phải người biết giữ bí mật như Tiết Đồng, mà là một tên miệng rộng thì ta không phải là xong đời rồi sao.
“Anh làm sao sẽ yêu người khác chứ, hơn nữa đàn ông thất bại giống anh ngoại trừ em ra chắc cũng không có người khác thích đâu.” Ta cảm thấy Tiết Đồng bắt đầu đối với ta có chút lo được lo mất rồi, cho nên ta hạ thấp bản thân để an ủi cậu ấy.
“Làm gì có, em cảm thấy anh rất tốt.” Tiết Đồng nghe lời ta, bắt đầu cười lên.
“Nhưng anh cảm thấy anh ngoại trừ chym to ra cũng không có ưu điểm gì khác, em làm sao lại thích anh.” Ta nói sự thật, bởi vì ta cảm thấy Tiết Đồng ban đầu thích ta không hiểu tại sao thích.
“Thật ra không cần ưu điểm cũng không quan trọng, trong thế giới đồng tính chỉ cần chym to là có thể lăn lộn rất tốt rồi.” câu này của Tiết Đồng rõ ràng là đang an ủi ta, nhưng ta nghe vào trong tai lại cảm thấy khó chịu.
“Chỉ cần chym to là được?”
“Không sai, nếu như anh bây giờ muốn đi quán bar nào ngâm người, muốn ngâm ai cũng đều được, bởi vì anh lần trước lộ chym, anh đã là người nổi tiếng trong giới gay rồi.”
Aiz...ta cũng không biết ta vậy mà đã là người nổi tiếng rồi? Nổi tiếng trong giới gay, đây coi là chuyện gì chứ.
Trước khi đến phòng khám nam khoa đi làm, ta đã nói với lão Khải là không khám tại nhà, hơn nữa sẽ không xuất đầu lộ diện ở phòng khám gần đó. Suy cho cùng bác sĩ kiêm chức không ít, nhưng bác sĩ nhi kiêm chức bác sĩ nam khoa có chút kỳ quái, càng kỳ hơn là một phòng khám phục vụ gay lấy danh nghĩa nam khoa.
Tuy rằng ta dưới sự dụ bắt của Tiết Đồng mà trở thành nam đồng chí, nhưng ta cảm thấy mình vẫn không đến trình độ gặp đàn ông lièn muốn làm, nhiều nhất chỉ là giả đồng chí thôi, suy cho cùng ta ngoại trừ Tiết Đồng ra vẫn chưa chạm qua người đàn ông khác.
Lúc vừa đến chỗ đó đi làm ta còn phải theo bên cạnh bác sĩ Đơn học một chút như thế nào xem chym hoặc cúc hoa cho người bệnh, lão Khải đã sắp xếp cho ta một trợ thủ cùng nhau học.
Lúc ta nhìn thấy trợ thủ đó liền kháo một tiếng, mịa nó, vậy mà lại là tên chym non âm hồn không tan này.
Lúc ta nhìn thấy cậu ta theo phản xạ lùi về sau, lo lắng cậu ta lại hạ dược ta sau đó đánh chủ ý với chym ta. Cậu ta nhìn thấy ta như vậy ngược lại bắt đầu coi thường ta: “Anh trốn cái gì, em lại không phải tai họa khủng khiếp. lại không thể ăn anh. Chuyện lần trước đã qua, em đã đối với hai người chết tâm rồi. Cậu em nói đúng, đàn ông chym to thiên hạ có nhiều, nhưng đàn ông chỉ chung thủy một người thì không nhiều, em tội gì lại đi phá hoại tình cảm hai người chứ.”
Không sai, ta tại sao sợ cậu ta, có lẽ ta đánh không lại Tiết Đồng, nhưng ta khẳng định có thể đánh thắng tên chym non. Tuy rằng ta không quá tin lời cậu ta, nhưng suy cho cùng sau này cũng là đồng nghiệp, hòa ái sống chung cũng tốt.
“Cậu không phải đánh chủ lên tôi, vậy cậu đến đây làm gì?”
“Haha.” Tên chym non thấy ta đối với cậu ta không có cảnh giác nhiều như vậy nữa, liền rộng lượng nói: “Em là đến nhìn chym.”
“Cái gì? Nhìn chym?” đây là phòng khám nam khoa, lại không phải công viên, nhìn chym gì...đợi chút, cậu ta nói nhìn chym, lẽ nào là chỉ con chym bên dưới của đàn ông?
Cậu ta nhìn thấy vẻ mặt của ta, cảm thấy ta chắc là đoán ra cái gì, liền trực tiếp nói: “Không sai, đây là phòng khám nam khoa, cho nên em nhất định có thể tìm được một người đàn ông chym to khiến em thỏa mãn.”
Tuy rằng ta không muốn đả kích cậu ta, nhưng ta vẫn muốn nói, ở đây là phòng khám nam khoa, cho nên có thể đến đây đương nhiên là đàn ông, là đàn ông thì nhất định có chym, có điều đàn ông có thể đến đây nhìn chym đều phải là chym có vấn đề, nếu như chym có vấn đề thì to có tác dụng cái mông gì.
Ta đem lời này nói với tên chym non, cậu ta lại không cho là đúng nói: “Có vài người đàn ông rất dũng mãnh, bọn họ luôn có thể làm đàn ông khác bị thương, em chỉ cần ở đây tiếp xúc với mấy người đàn ông có hoa cúc bị thương, liền nhất định có thể từ bên cạnh anh ta tìm được người đàn ông có chym to.”
Aiz...đối với loại thần logic này của tên chym non, ta quả thật không lời nào có thể nói rồi.
Bỏ đi, cậu ta muốn nhìn chym thì cứ tùy ý nhìn đi, dù sao chỉ cần không liên quan đến ta, ta liền không có áp lực.