☆Chương 21: Lời nói dối và Gây thù chuốc oán.
“Đàm Việt ngàn vạn lần đừng xem phát sóng trực tiếp.” Dù là Tân Nhạc tại hiện trường, hay Diệp Quý xem phát sóng trực tiếp ở nhà, giờ phút này cùng có chung ý nghĩ. Trên thế giới, so với việc bạn gái cũ yêu nhau mười năm nói muốn kết hôn với người không phải là ngươi, thì càng thêm châm chọc chính là khi nàng cầu hôn lại nói những lời mà ngươi đã nói.
Nếu như xem những bức ảnh đã từng chụp của Sầm Diệc Thư, sẽ phát hiện trên tay nàng vẫn luôn có một chiếc nhẫn, chiếc nhẫn đó là khi Sầm Diệc Thư đạt được giải thưởng vàng 'Diễn viên mới xuất sắc nhất', Đàm Việt đã đưa cho nàng.
Tân Nhạc vẫn còn nhớ rõ thời điểm ba người các nàng hội tụ bằng hữu, Sầm Diệc Thư vẻ mặt khoe khoang nói với nàng: “Mình lấy giải thưởng về đến nhà thì đã gần rạng sáng, vốn dĩ cho rằng nàng đã ngủ, kết quả là thấy người vẫn còn đứng chờ ở cửa, đã vậy còn không nói tiếng nào. Mình lo lắng nghĩ làm sao vậy, không ngờ nàng ngượng ngùng xoắn xít mà lấy nhẫn ra, nói với mình, rằng mình quá hoàn mỹ, nàng sợ hãi người khác sẽ cướp mình đi, phải dùng nhẫn trói buộc lại.”
“Cậu cậu cậu....”, Tân Nhạc nhìn Đàm Việt mắc cỡ đỏ mặt lao tới bịt miệng Sầm Diệc Thư, “Cậu đừng nói nữa!”
Hai người ầm ĩ một lúc sau, mới nhớ ra là còn có Tân Nhạc đang một bên an tĩnh uống cà phê.
Một lần nữa ngồi xuống, Sầm Diệc Thư hướng Tân Nhạc chớp chớp mắt, nói: “Thật ra những lời này là do mình tự soạn, cậu ấy thật sự chỉ là tặng cái nhẫn, gì cũng chưa có nói. Những lời này là mình chuẩn bị nói với Đàm Việt khi nàng lấy được giải thưởng Kim Lập.”
Trở về hiện tại, Tân Nhạc nhìn đến Sầm Diệc Thư đang tiếp nhận lời chúc phúc của mọi người. Năm ấy Đàm Việt rốt cuộc cũng không có đạt được giải thưởng Kim Lập, mà là Cố Niệm Bắc lấy thưởng. Có nhiều khi nàng suy nghĩ, giải thưởng Kim Lập đã thay đổi quỹ đạo của quá nhiều người, cho dù là Cố Niệm Bắc năm đó vô tình tiến vào giới giải trí, hay là Sầm Diệc Thư cùng Đàm Việt, hay thậm chí là với Giang Nam Ảnh.
Tân Nhạc lại đem đầu ánh nhìn hướng tới Giang Nam Ảnh, giờ phút này nàng là cái dạng tâm tình gì..?
Giang Nam Ảnh cũng không có phát hiện tầm mắt của Tân Nhạc, so với những lần được đề cử trước, Giang Nam Ảnh lần này thế nhưng không có một tia khẩn trương. Nếu thật sự muốn hình dung trạng thái của nàng giờ phút này, thì đó chính là trống rỗng, trống rỗng đến nỗi nàng thậm chí còn có tâm tư đi quan sát trò khôi hài bên cạnh. Sầm Diệc Thư tìm cái vị hôn phu kia thật sự là không được rồi, lời nói hay ánh mắt khi nói chuyện với người khác quá mơ màng, né tránh. Nhưng mà kỹ thuật diễn của Sầm Diệc Thư quả thực vượt xa Giang Nam Ảnh tưởng tượng, cái gì chi tiết nho nhỏ luyến ái ngọt ngào nàng chỉ cần há mồm liền ra tới, biên đến ra hình ra dáng.
Liền lấy thí dụ như việc Sầm Diệc Thư vừa nói kia, lúc mà nàng cùng vị hôn phu còn chưa ở bên nhau, mỗi lần Sầm Diệc Thư treo dây thép thì không thấy xuất hiện vị hôn phu cùng đoàn phim, sau lại ở bên nhau mới biết là vị hôn phu là lo lắng nàng sẽ khẩn trương.
“Hắn còn nói, hắn đều đã chuẩn bị tốt lý do, nếu có người hỏi liền nói là đang tìm diễn viên khác.”
“Nếu là chị hỏi thì sao? Không phải sẽ gây hiểu lầm sao?”
“Hắn bảo nếu là chị hỏi, sẽ nói là chỉ đang đi lang thang xung quanh thôi.”
Giang Nam Ảnh sở dĩ biết Sầm Diệc Thư nói bừa là vì, đầu năm nàng vừa cùng Sầm Diệc Thư hợp tác quay một bộ phim truyền hình, bộ phim kia cảnh quay đánh võ rất nhiều, nhưng nàng còn chưa thấy được cái vị hôn phu này, mà thật ra lại gặp được Đàm Việt lúc ấy chưa có cùng Sầm Diệc Thư quấy nháo.
Đối với Đàm Việt, Giang Nam Ảnh cảm thấy có điểm đáng tiếc, Đàm Việt cùng Sầm Diệc Thư nhiều năm bạn tốt, kết quả hai người ly biệt, Đàm Việt còn bị Sầm Diệc Thư bức tới nỗi phải xuất ngoại.
Giang Nam Ảnh hiện giờ trong đầu còn đang nghĩ những chuyện linh tinh không liên quan đến giải thưởng Kim Lập, thì bên kia Cố Niệm Bắc, tất nhiên đã sớm biết trước kết quả, lại giày vò đầu óc nghĩ về giải thưởng Kim Lập.
Bởi vì biểu tình nôn nóng trên mặt Cố Niệm Bắc quá mức rõ ràng, Hà Nghiêm ngồi bên cạnh không nhịn được mở miệng: “Niệm Bắc, chú tin tưởng cháu có năng lực, hơn nữa lần này cũng là tại chú cả, nếu lần này may rủi không thể đạt được, lần sau nhất định trả lại cho cháu một bộ điện ảnh chắc chắn được ảnh hậu.”
“Lão Hà, cháu là cũng rất tin tưởng bản thân.” Đối mặt với lời an ủi của Hà Nghiêm, Cố Niệm Bắc cũng không thể nói ra là chính bởi vì quá tin tưởng, cho nên hiện tại nàng mới nôn nóng bất an. Nàng không phải nôn nóng vì giải thưởng Kim Lập, nàng là vì Giang Nam Ảnh.
Lần lượt các giải thưởng được công bố, một cái rồi lại một cái, không khí hiện trường đạt tới đỉnh điểm.
“Bây giờ xin kính mời vị khách quý bí ẩn của chúng ta tới tuyên bố giải thưởng 'Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất' của giải Kim Lập năm nay.”
Tuy rằng nói là khách quý bí ẩn, nhưng mọi người đều biết vị này chính là ảnh đế của những năm trước, Tiêu Trạch Giai. Người chủ trì vừa nói xong, dù là tại hiện trường hay ở trước màn hình, đều vang lên tiếng thét chói tai cùng hoan hô, giá trị của nhan sắc thuộc top Châu Á không phải chỉ là lời nói suông.
Trong tiếng kinh hô của mọi người, cơ quan sân khấu mở ra, giàn giáo chậm rãi kéo lên tới.
“Chào mọi người.” Khi thân ảnh kia hoàn toàn lộ diện trước mặt đại chúng, hội trường náo nhiệt nháy mắt im bặt, tiếng thét chói tai của mọi người tựa như bị nghẹn lại ở yết hầu.
Cố Niệm Bắc dùng tay chống đỡ cái đầu phát đau của mình, nàng như thế nào lại quên mất là lần này còn có cái nhạc đệm này chứ, thật phiền toái a.
Người kia đứng trên sân khấu không chút nào thèm để ý đến không khí hiện trường đang nặng như dây chì, vui vẻ phất tay mở miệng nói: “Mọi người tưởng là Tiêu Trạch Giai có phải không, vốn đúng là anh ta, nhưng mà......”, Người trên sân khấu cố ý kéo dài âm điệu, “Vợ anh ta vừa vặn hôm nay tới ngày sinh em bé, thế là liền nhờ tôi tới phát thưởng thay, mọi người có cao hứng không?” Không chờ mọi người trả lời, liền chính mình tự đáp: “Không cao hứng cũng vô dụng, ai bảo Tiêu Trạch Giai đã kết hôn, mà vợ cũng là muốn hôm nay sinh con cơ chứ!”
“Hắn thật đúng là một chút cũng không thay đổi, toàn lựa những lời các fangirl không thích nghe.” Người trên sấn khấu này chính là đạo diễn của bộ《 Ánh trăng tròn 》năm đó, Trang Tử Chu. Nếu nói Cố Niệm Bắc là 'hố đen', thì Trang Tử Chu xác thực chính là súng máy, đi tới đâu tàn sát tới đó. Cố Niệm Bắc vẫn luôn cảm thấy nguyên nhân khiến năm đó Trang Tử Chu không tìm thấy diễn viên thích hợp để quay chụp《 Ánh trăng tròn 》chính là do miệng của hắn thực sự quá độc.
“Được rồi, để tôi xem danh sách đề cử năm nay nào.” Trang Tử Chu nhìn vài lần, mở miệng nói: “Các vị năm nay đều là người quen, đặc biệt là Cố Niệm Bắc, trong nhà cúp nhiều đến có thể bày mấy trò tiêu khiển, tôi nói cô như thế nào không biết nhường người khác, lấy nhiều thưởng như vậy còn có ý tứ sao?”
Trang Tử Chu nói xong lời này, không chỉ Cố Niệm Bắc, mà toàn bộ nữ diễn viên trong danh sách đề cử giải 'Nữ chính xuất sắc nhất' đều muốn đánh hắn. Lời nói này đúng là gây thù chuốc oán đến lợi hại, nếu Cố Niệm Bắc không đoạt giải, những lời này của Trang Tử Chu còn không phải là muốn nói Cố Niệm Bắc mua giải sao?!
Bởi vì Trang Tử Chu lời này thật sự quá mức, người chủ trì không thể không ra tới cứu nguy: “Và bây giờ xin mời mọi người cùng xem một chút về những tác phẩm của các vị được đề cử 'Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất'.”
Trong lúc màn hình trình phát tác phẩm, Trang Tử Chu thật sự không có nói chuyện, các vị nữ diễn viên rốt cuộc có thời gian bình ổn cảm xúc muốn đánh người.
“Tôi xin tuyên bố người được chọn là 'Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất' năm nay.” Trang Tử Chu mở phong thư, sau đó đem tầm mắt hướng Cố Niệm Bắc, vẻ mặt đáng tiếc, “Năm nay cô vẫn là không thành công rồi, chúc mừng Cố Niệm Bắc đạt được giải thưởng 'Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất' của giải thưởng Kim Lập thứ 83.”
Nói cái gì mà lại không thành công vậy chứ! Cố Niệm Bắc cười khổ đứng dậy, nàng thật sự muốn sau khi nhận cúp liền cầm đi đánh Trang Tử Chu.
Thời điểm bước lên sân khấu, Cố Niệm Bắc hướng tới vị trí ngồi của Giang Nam Ảnh nhìn lướt qua, nhưng khoảng cách quá xa, nàng căn bản không có cách nào nhìn được biểu tình của đối phương.
- ---------------------------
Editor có lời muốn thưa: chuyện dưới đây là hư cấu.
Cố Niệm Bắc: Mà quả thực Trang Tử Chu nói cũng đúng.
Tân Nhạc: Đúng cái gì cơ?
Cố Niệm Bắc: Thì vụ đạt cúp á. Quả thực nó cũng được kha khá, hôm nọ em còn thử xếp chơi bowlling.
Tân Nhạc:.... Em làm cái gì cơ?? w(゚Д゚╬)w