Cố Ảnh Hậu Là Tiểu Đồ Ngốc

Chương 102: Chương 102: Người nhà




☆Chương 102: Người nhà.

Giang Nam Ảnh xách theo bữa ăn khuya, mới vừa mở cửa, liền thấy Cố Niệm Bắc vội vã chạy ra, trên mặt còn mang theo một bộ dáng vô tội khuôn mẫu.

“Em đây là đang làm gì đấy?” Giang Nam Ảnh hỏi.

“Em còn tưởng là Tân Nhạc quay lại rồi, sợ bị chị ấy bắt được em đang ăn bữa ăn khuya.” Phát hiện là Giang Nam Ảnh, Cố Niệm Bắc lại đem mì gói giấu đi lấy ra lại.

“Em thật đúng là không lo lắng thể trọng.” Giang Nam Ảnh vừa nói, một bên lại đem bữa ăn khuya đóng gói mang về đưa cho Cố Niệm Bắc.

“Chị cũng không lo lắng thể trọng của em.” Cố Niệm Bắc cười tiếp nhận bữa ăn khuya.

“Chị lại không phải người đại diện của em, tất nhiên không muốn làm em gầy hơn, chị chính là muốn nuôi em béo.”

Trong lúc Cố Niệm Bắc ăn, Giang Nam Ảnh hỏi về Tân Nhạc: “Sao tối rồi Tân Nhạc lại tới đây?”

“Chị ấy buổi tối cũng xem buổi phát sóng trực tiếp kia, hẳn là lo lắng cho em. Đúng rồi, cho chị xem bút ký em làm.” Cố Niệm Bắc đem vở đưa cho Giang Nam Ảnh, “Muốn khen em!”

Giang Nam Ảnh nghi hoặc mà tiếp nhận vở, sau khi nhìn thấy những dòng ghi nhớ của Cố Niệm Bắc, đột nhiên hối hận không mang nhẫn kim cương của Tằng Dật về, ít nhất coi như có món quà nhỏ.

“Khen em, đúng rồi, sắp tới nếu có thể, chị muốn mang em đi gặp Tằng Dật.” Nếu hiện tại đã công bố quan hệ của mình và Tằng Dật, Giang Nam Ảnh cảm thấy đã đến lúc mang Cố Niệm Bắc đi gặp Tằng Dật.

“Đợi lát nữa em hỏi Tân Nhạc một chút.” Bữa ăn khuya Giang Nam Ảnh mang về rõ ràng không có nóng, nhưng lúc này lại khiến Cố Niệm Bắc bị nóng đến mặt đỏ bừng.

Sau khi Tân Nhạc trở về, buổi tối Giang Nam Ảnh cũng không cần quay lại chỗ ở của mình, nàng và Cố Niệm Bắc xem như chân chính sinh hoạt ở chung với nhau.

Thừa dịp Giang Nam Ảnh còn ở trong phòng tắm, Cố Niệm Bắc chạy nhanh đi gọi điện thoại cho Tân Nhạc.

Buổi tối hôm nay bị lăn lộn một trận như vậy, Tân Nhạc vừa nhìn thấy cuộc gọi đến từ Cố Niệm Bắc liền muốn cúp máy, nhưng thân là người đại diện, đạo đức nghề nghiệp vẫn là làm nàng đi tiếp nhận điện thoại, mở miệng hỏi: “Chuyện gì?”

“Tân Nhạc, Nam Ảnh nói muốn mang em đi gặp Tằng Dật.”

“Thì sao? Gặp Tằng Dật thì làm sao, em cũng gặp qua bao nhiêu lần rồi.”

“Tằng Dật chính là anh trai của Nam Ảnh!”

“Ờ, buổi tối hôm nay chị đã biết.”

Cố Niệm Bắc rốt cuộc ý thức được Tân Nhạc hiện tại sẽ không lý giải được sự phấn khích của mình, đành phải giải thích: “Chuyện này có nghĩa là Nam Ảnh muốn mang em đi gặp người nhà của nàng a!

“Nàng có cầu hôn em chưa?”

“A, chưa có.”

“Vậy em hưng phấn như vậy làm gì.” Giờ phút này, Tân Nhạc rốt cuộc thở hắt ra một hơi. “Còn có chuyện gì sao?”

“Có.” Cố Niệm Bắc sợ Tân Nhạc cúp điện thoại, vội vàng mở miệng nói: “Mẹ em bên kia...... Chị có thử thử chưa..?”

Nghe được Cố Niệm Bắc nhắc tới việc này, Tân Nhạc mới nghiêm túc lên. Nàng phía trước nghĩ thử mở miệng, nhưng bất tri bất giác lại bị mẹ nàng vòng tới vấn đề khác, hơn nữa vì chuyện ảnh chụp, cho nên đến bây giờ vẫn chưa thử được cái gì cả.

“Vẫn chưa, em thật sự quyết định?” Tân Nhạc hy vọng Cố Niệm Bắc có thể thận trọng hơn một chút.

“Quyết định.”

“Mấy ngày nữa chị giúp em hỏi một chút, còn chuyện gì không?”

“Cái kia...... Chị nói em đi gặp Tằng Dật có nên mang lễ vật gì không, gọi hắn là gì a...?” Cố Niệm Bắc hiện tại trong đầu đều lộn xộn.

“Kêu hắn Tằng tổng, lấy kẹo sầu riêng trộn mù tạc do bọn hắn sản xuất mà làm quà.” Sau khi nói xong, Tân Nhạc liền tuyệt tình cắt đứt điện thoại.

Mà bên này, Giang Nam Ảnh cũng vừa lúc từ phòng tắm ra tới, vừa vặn nghe được câu hỏi này của Cố Niệm Bắc. Phát hiện Giang Nam Ảnh nghe được, Cố Niệm Bắc đành phải nhấp nháy đôi mắt nhìn về phía nàng, hỏi: “Nam Ảnh, chị nói cho em biết được không?” .

||||| Truyện đề cử: Thật Muốn Làm Em |||||

“Lễ vật thì làm như Tân Nhạc nói đi, còn về xưng hô, nếu em nguyện ý...” Giang Nam Ảnh mỉm cười, ánh mắt lấp lánh nhìn Cố Niệm Bắc, “Kêu hắn 'anh hai' thế nào?”

Cố Niệm Bắc ngủ đến ngày hôm sau mới nhớ tới một việc, đêm qua nàng gọi điện thoại cho Tân Nhạc, giống như cái gì cũng hỏi, nhưng lại quên hỏi khi nào thì bản thân có rảnh. Chẳng qua là, khi nàng mở di động ra, nhìn đến đống tin tức, nàng liền biết không cần hỏi Tân Nhạc khi nào mình có rảnh, dù sao Tằng Dật cũng không rảnh được.

Tin tức đầu đề là《 Tằng Dật đưa nhẫn kim cương cho người yêu thần bí, hư hư thực thực cầu hôn 》, còn có mấy nhà để tiêu đề là《 Nguyên nhân Tằng Dật chỉ từng có một người bạn gái hóa ra là vì hắn 》.

Cố Niệm Bắc nhìn đến cái tin tức này, phản ứng đầu tiên chính là, Tằng Dật thế nhưng lại đoạt đi mất đầu đề của mình và Nam Ảnh rồi. Trên mạng vốn dĩ còn đang che trời lấp đất toàn là quan hệ của Giang Nam Ảnh và Tằng Dật, hiện tại đại chúng ngược lại càng chú ý đến người yêu thần bí này của Tằng Dật rốt cuộc là ai.

Bởi vì có kinh nghiệm mấy tháng qua, kỹ thuật ngụy trang của Lý Du tăng lên rất nhiều, cho nên đến bây giờ đã không có người nhận ra đó là Lý Du.

Giang Nam Ảnh nhìn đến cái tin tức này muộn hơn Cố Niệm Bắc vài phút, nhưng mà không giống lần trước liếc mắt một cái liền nhận ra Tằng Dật, lúc này nàng cũng không nhận ra được nam nhân trước mặt Tằng Dật là ai, cho nên nàng đành phải gọi điện cho Tằng Dật.

“Em gái......”, Lúc Tằng Dật tiếp nhận điện thoại, màn hình di động vẫn là giao diện của tin tức kia.

“Xem ra anh đã nhìn thấy tin tức, nam nhân kia là ai?”

“Em không nhận ra sao?” Tằng Dật nghe được Giang Nam Ảnh nói, có chút kinh ngạc, “Lý Du a.”

“Không nhận ra.” Sau khi biết là ai, Giang Nam Ảnh nhìn lại mấy bức ảnh, cuối cùng cũng tìm được một chút bóng dáng của Lý Du.

“Nhẫn kim cương là chuyện như thế nào?” Đây mới là chỗ khiến Giang Nam Ảnh cảm thấy kì quái nhất, “Chắc không phải là anh nói với hắn, 'Em mua cái nhẫn kim cương, anh nhìn giúp em có đẹp không' đấy chứ?”

“Đó là...... Quà kết hôn anh tặng cho hắn.”

“Sao em lại không nghe nói Lý Du có bạn gái nhỉ?”

“Là không có, cho nên anh muốn tặng trước.”

Sau khi nghe Tằng Dật giải thích, Giang Nam Ảnh đã có thể cảm nhận được cảm giác tối hôm qua của Tân Nhạc, nàng nhịn xuống xúc động, nỗ lực bình tĩnh mà nói: “Anh tự mình giải quyết đi!”

Bị em gái cắt đứt điện thoại, Tằng Dật vẻ mặt vô tội, này rõ ràng không phải hắn sai, là Lý Du sai, là Lý Du bị chụp lén mà!

Mà giờ phút này, là một nhân vật chính khác trong tin tức, Lý Du lại vô cùng bình tĩnh nhìn báo chí đưa tin, lần này không giống lần trước, lần trước là mình bị chụp rất rõ ràng, lần này dù sao bị chụp rõ ràng cũng là Tằng Dật, hơn nữa đến tận bây giờ cũng không có người nhận ra mình, chín bỏ làm mười, chẳng khác nào người bị chụp đến không phải mình.

Vô cùng hài lòng với logic của bản thân, Lý Du vui sướng hưởng thụ bữa sáng, hôm nay lại là một ngày thật đẹp trời.

Nhiệt độ cái tai tiếng này giằng co gần hai tuần, mà trong hai tuần này, mặc dù các cao thủ chuyên soi bát quái sôi nổi ra trận, dùng hết các loại khoa học thủ đoạn, đem từ siêu sao đang nổi đến tiểu minh tinh mười tám tuyến ra đối chiếu, nhưng không có ai có thể khớp được với người trên ảnh. Đến cuối cùng, mọi người đều đồng tình rằng người yêu thần bí này của Tằng Dật là người ngoài giới, những cái tai tiếng lúc trước của Tằng Dật chỉ là vì bảo hộ người yêu này của hắn. Trong lúc nhất thời, Tằng Dật từ hình tượng công tử đào hoa ăn chơi biến thành nam nhân chu đáo và si tình bậc nhất.

Bởi vì Tằng Dật vẫn luôn không có đáp lại, cho nên hai tuần qua đi, nhiệt độ tai tiếng này cuối cùng cũng giảm xuống. Mà trong lúc này khi Tằng Dật vẫn luôn ngâm người trong văn phòng, thì nhân vật chính khác, Lý Du, lại tiêu sái ở bên ngoài lắc lư, có điều vì sợ bị đoán được, hắn khôi phục lại bộ dáng ban đầu, không còn khẩu trang kính râm không rời thân nữa.

Tại đây hai tuần, Tằng Dật bên này tuy rằng không có tiến triển gì, nhưng Tân Nhạc bên kia lại có tiến triển lớn.

“Mẹ em nói như thế nào?” Cố Niệm Bắc nghe nói Tân Nhạc đã thử xong, chạy nhanh gọi điện thoại hỏi.

“Dì không nói như thế nào, chị hỏi dì hi vọng sau này em tìm thấy đối tượng thế nào.” Tân Nhạc cố ý tạm dừng một chút, “Dì nói xinh đẹp.”

“Giới tính thì sao?” Cố Niệm Bắc để ý nhất điểm này, chỉ cần mẹ nàng đồng ý, ba nàng bên kia cũng không có vấn đề gì.

“Chị không tiện hỏi trực tiếp như vậy, có điều mẹ em lại nhắc tới chuyện của Vệ Phi, dì ấy mấy ngày nay thấy được cái video cắt ghép đầu tiên của đợt trước, nói rằng đã sớm biết em và Vệ Phi không thành được.”

“Nếu không, Tân Nhạc, chị lại giúp em hỏi một chút, lần này hỏi trắng ra thêm một chút?” Cố Niệm Bắc vẫn không thể hiểu được ý tứ của Tân Nhạc.

“Chị không cần thiết hỏi lại, nếu thật sự muốn hỏi, tự chính em đi hỏi đi.” Tân Nhạc nhắc nhở một chút, “Tuy rằng mấy video kia là cách nhau một đoạn thời gian, nhưng nếu mấy ngày nay mới xem, vậy những cái video đều đã được xem hết rồi, nói cách khác, mẹ em chẳng những thấy được Vệ Phi, mà còn thấy được Giang Nam Ảnh. Thông thường làm gì có ai dùng từ 'xinh đẹp' để hình dung nam nhân chứ?”

- --------Hết chương----------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.