☆Chương 73: Người thông minh và Tiểu đồ ngốc.
Không chỉ có mình Giang Nam Ảnh không hiểu, vị hôn phu giả của Sầm Diệc Thư—thân phận thật là em họ của Sầm Diệc Thư—Vệ Huy cũng không hiểu nổi. Từ sau lễ trao giải Kim Lập, Vệ Huy liền cọ nhiệt độ của chị hắn, trước đại chúng công bố bản thân đóng nam số 2 trong một bộ web drama*, hơn nữa Sầm Diệc Thư hiện tại cũng có điện ảnh muốn diễn, vì thế chị em bọn họ mấy tháng nay cũng chỉ có thể “gặp mặt” nhau trên hot search.
*web drama: chính là phim chiếu mạng không cần thông qua việc sản xuất của đài truyền hình.
Vệ Huy cũng là lần đầu tiên phát hiện hóa ra công ty lớn cũng là chơi đến mấy cái chiêu kia, xào tai tiếng khởi nhiệt thổi bay người so với mấy công ty nhỏ thậm chí còn không biết xấu hổ hơn nhiều. Nhưng mà Vệ Huy là thế nào cũng không hề nghĩ đến, lần đầu tiên gặp mặt sau mấy tháng, Sầm Diệc Thư lại bắt hắn phối hợp cái chuyện hoang đường như vậy.
“Chị, chị đừng có hồ đồ được không! Không phải đã nói rằng qua một thời gian liền thông báo chúng ta vì tình cảm tan vỡ mà chia tay sao!” Vệ Huy cầm mấy cái thiệp cưới đủ loại phong cách mà Sầm Diệc Thư đưa qua, bị dọa đến đứng ngồi không yên.
Sầm Diệc Thư làm như không nghe thấy lời Vệ Huy nói, chỉ vào ảnh: “Kiểu này không tồi, chúng ta làm thiệp mời theo phong cách này đi.”
“Chị, chị tin tưởng Đàm Việt, chị ấy sẽ tức giận!” Vệ Huy gấp đến nỗi nói năng lộn xộn.
Nghe đến Đàm Việt, Sầm Diệc Thư mới phản ứng, buông tấm phong cách thiệp mời xuống, bình tĩnh nói: “Nàng sẽ không tức giận, đến chị sống chết ra sao nàng cũng không thèm để ý, làm sao có thể bởi vì chị kết hôn mà tức giận đây.”
Vệ Huy lúc này là thật sự sợ ngây người, trong thời gian hắn đi đóng phim, chị hắn cùng Đàm Việt rốt cuộc lại xảy ra chuyện gì vậy!?
“Hiện tại có thể tiếp tục chọn không?” Sầm Diệc Thư lại cầm lấy hình ảnh.
“Chị, đừng như vậy.” Vệ Huy đè tay Sầm Diệp Thư, nghiêm túc khuyên nhủ, “Nếu chị và Đàm Việt cũng không còn khả năng, vậy thì chị không cần lại lôi kéo em diễn kịch, chị, chị cũng nên buông Đàm Việt, một lần nữa bắt đầu lại đi.”
Sầm Diệc Thư trực tiếp ném tay Vệ Huy ra, tiếp tục cầm lấy hình ảnh, Vệ Huy còn muốn tiếp tục khuyên nhủ, đã bị Sầm Diệc Thư nói một câu lấp kín miệng.
“Ai nói chị cùng Đàm Việt là không có khả năng, nếu chị thật sự muốn kết hôn, nàng nhất định sẽ về nước.” Sầm Diệc Thư quá hiểu Đàm Việt, Đàm Việt tuyệt đối sẽ điều tra đối tượng mà nàng kết hôn. Từ lúc bắt đầu chia tay cho đến tận bây giờ, đều vẫn đang là trong kế hoạch của nàng.
Sầm Diệc Thư từ rất sớm đã nhận ra Đàm Việt đáy lòng bất an. Đàm Việt vẫn luôn cảm thấy rồi sẽ có một ngày Sầm Diệc Thư sẽ bỏ rơi nàng đi kết hôn sinh con, chờ đến khi Sầm Diệc Thư phát hiện ra rằng dù nàng có làm bất cứ chuyện gì cũng không thể tiêu trừ được nỗi bất an kia, nàng liền hiểu rõ, các nàng hiện tại cần phải chia tay. So với việc mâu thuẫn bùng nổ rồi chia tay, không bằng ở lúc tình nghĩa nồng đậm tách ra, “dẫu lìa ngỏ ý còn vương tơ lòng” mới có thể tiếp tục tái duyên. Sau khi nàng cố ý làm lơ cùng những tai tiếng liên tục không ngừng kéo đến, Đàm Việt quả nhiên như nàng mong muốn đòi chia tay.
Duy nhất không ở trong kế hoạch chính là Vệ Huy, chuyện kết hôn giả này là trong nháy mắt nhìn đến Vệ Huy liền lập kế hoạch, Sầm Diệc Thư biết căn nguyên của sự bất an trong lòng Đàm Việt chính là sự kiện thư tình năm đó, hiện tại vừa lúc có thể tóm Vệ Huy tới trợ giúp các nàng hóa giải chuyện này.
Sầm Diệc Thư muốn cho Đàm Việt nhìn thấy chuyện nàng sợ hãi nhất phát sinh, sau đó nói cho nàng biết rằng, này hết thảy đều là giả, mình vĩnh viễn sẽ không bao giờ buông tay nàng, vĩnh viễn sẽ không rời khỏi nàng. Kế hoạch hoang đường này Sầm Diệc Thư chỉ cùng người đại diện Du Cốc nói qua. Sầm Diệc Thư còn đã tính sẵn, sau khi kết thúc sẽ rời khỏi màn ảnh, chuyển tới bộ phận sau màn (hậu trường). Nàng đem suy nghĩ của mình nói cho Du Cốc. Tuy rằng bị Du Cốc mắng cho một trận, nhưng khi Du Cốc bắt đầu kí kết với người mới, cũng như giới thiệu cho Sầm Diệc Thư một ít kinh nghiệm hậu trường, nàng biết Du Cốc rốt cuộc vẫn đồng ý.
Chỉ là Sầm Diệc Thư không nghĩ tới chính mình sau khi uống say lại có thể yếu đuối như vậy, cũng không ngờ tới Đàm Việt vậy mà một chút cũng không quan tâm nàng, trong giây phút Đàm Việt cắt đứt điện thoại kia, Sầm Diệc Thư là thật sự luống cuống, nhưng mà bởi vì có Cố Niệm Bắc, nàng mới miễn cưỡng duy trì trấn định.
Sau ngày hôm đó, nàng vẫn luôn thử hỏi Tân Nhạc liệu Đàm Việt có gọi điện thoại đến dò hỏi tin tức của nàng không, dưới sự truy vấn trong đau khổ của nàng, Tân Nhạc nói rằng Đàm Việt thậm chí một cú điện thoại cũng không có gọi tới. Vì để Sầm Diệc Thư tin, Tân Nhạc còn đem nhật kí cuộc gọi mở ra.
Sầm Diệc Thư là bất chấp tiến vào tổ quay chụp, lại cố chấp tìm kéo Vệ Huy trở về tiếp tục cái kế hoạch hoang đường này. Nàng trước nay đều không nghĩ tới, Đàm Việt sẽ bỏ rơi nàng, sẽ rời khỏi nàng, hóa ra đây chính là cảm giác sợ hãi và bất an.
Thời điểm Sầm Diệc Thư và Vệ Huy gặp mặt nhau, Đàm Việt cũng đã đáp xuống sân bay, bộ《 Hải Giác Dữ Sa Châu 》kia đã quay xong, kế tiếp nàng có ba tháng nghỉ ngơi. Đàm Việt dự định tận dụng trong ba tháng này nên đi giải tỏa một chút thời gian.
Sầm Diệc Thư quả thực hiểu rõ Đàm Việt, chỉ là nàng không thể đoán trước được bộ điện ảnh《 Hải Giác Dữ Sa Châu 》này lại ảnh hưởng đến Đàm Việt.
Nội dung của《 Hải Giác Dữ Sa Châu 》là sau khi bị nam chủ vứt bỏ hai lần, nữ chủ cuối cùng trưởng thành, khi lần nữa gặp lại hắn, nàng liền đá hắn xuống bãi đất bồi, một mình lên thuyền, đi đến nơi cố hương trong miệng nam chủ nhắc đến.
Cảnh xuất sắc nhất của bộ điện ảnh này là khúc nữ chủ một mình lên thuyền, nhưng mà này cũng không phải là màn Đàm Việt thích nhất, nàng là thích nhất cảnh nam chủ bị nữ chủ bỏ lại trên bãi bồi, ưng thuận thề non hẹn biển lừa gạt nữ chủ. Nếu khi ấy nữ chủ không rời đi, cho dù lời thề non hẹn biển kia đều là giả, hai người cũng sẽ phải cùng nhau đến hết đời.
《 Hải Giác Dữ Sa Châu 》chủ đề là buông, nhưng thân là diễn viên chính, Đàm Việt làm sao cũng không thể buông được.
Vài ngày sau, Đàm Việt chạy tới nơi nàng muốn đến, mà bên kia, ngày đoàn phim《 Hoang Đảo 》quay về cổ trấn nghỉ ngơi cuối cùng cũng tới rồi.
Trừ bỏ Lục Y Vũ đi thay mặt giúp Sầm Diệc Thư, đa số mọi người đều đến thành phố lân cận nghỉ ngơi, chỉ có Cố Niệm Bắc lười đến nơi khác, trực tiếp ở lại cổ trấn, dù sao nàng đi đến thành thị khác cũng không thể ra khỏi cửa, trạch* ở nơi nào không phải là trạch a. Có điều Cố Niệm Bắc cũng không có ở lại lữ xá thanh niên, hiện tại không cần đóng phim, liền thuê một phòng khách sạn điều kiện tốt.
*trạch: có nghĩa là trốn tránh, lẩn trốn hoặc trú ngụ.
Giang Nam Ảnh có việc nên đi ra ngoài cả một buổi sáng, khi trở về nàng cho rằng Cố Niệm Bắc đã sớm rời giường, cho nên cũng không nghĩ nhiều, trực tiếp lấy chìa khóa phòng mở cửa, kết quả vừa mở cửa liền thấy Cố Niệm Bắc vẫn còn nằm trên giường, ngủ đến không biết trời trăng mây đất, đến gối đầu cũng bị đá xuống giường.
Cố Niệm Bắc thật sự là ngủ quá say, trong lúc nhất thời Giang Nam Ảnh do dự nên hay không đánh thức Cố Niệm Bắc, suy cho cùng thì sáu ngày tiếp theo lại phải ngủ lều trại.
“Thôi, để em ấy tiếp tục ngủ đi.” Giang Nam Ảnh chuẩn bị rời khỏi phòng Cố Niệm Bắc, quay lại phòng của mình.
“Nam Ảnh?” Một giọng nói mơ màng từ trên giường truyền tới.
Giang Nam Ảnh đành phải dừng lại bước chân, cô nương này tỉnh cũng thật khéo.
“Chị đã về.” Kỳ thật khi Giang Nam Ảnh tiến vào Cố Niệm Bắc đã có chút tỉnh, chỉ là vẫn không tài nào mở được đôi mắt, nhận thấy được Giang Nam Ảnh sắp rời đi mới nỗ lực mở miệng kêu người. “Sự tình xử lý xong rồi sao?”
“Xử lý một phần, còn lại phải về Việt Thị mới làm tiếp.” Giang Nam Ảnh nhớ lại tin tức buổi sáng thám thính được, lập tức ánh mắt nhìn đến Cố Niệm Bắc trở nên có chút kỳ quái.
“Ừm........”, Gọi lại người xong, ý thức của Cố Niệm Bắc lại bắt đầu khốn đốn, cơn buồn ngủ lần nữa xông lên, nàng nỗ lực nhích tới mép giường, muốn lấy gối đầu chống người dậy, nhưng gối đầu đã nằm trên mặt đất, cuối cùng Cố Niệm Bắc dứt khoát từ bỏ chống cự, nghiêng đầu tiếp tục hôn mê.
- --------------------
Tác giả có lời muốn nói: Đoán xem Đàm Việt muốn làm cái gì ~
Editor có lời muốn nói: Thật ra ý định của Sầm Diệc Thư thì tôi hiểu rồi, cũng khá là hợp tình hợp lý, dù sao nàng cũng là người trong cuộc, hiểu rõ tính cách Đàm việt hơn. Nhưng mà tôi vẫn cảm thấy có gì đó khá bứt rứt và không hợp lý... ¯(°_o)/¯ Chắc là do tín ngưỡng của tôi là Niềm tin ấy, một khi mất đi sự tín nhiệm vào nhau rồi thì rất khó hàn gắn, là những gì tôi nghĩ.
Chẹp chẹp, dù sao tác giả cũng đã đánh cờ hiệu là cặp Thư-Việt ngược, có đôi ngược cẩu như này cũng không tồi, màu sắc bộ truyện càng thêm sinh động, không cuộc tình nào giống cuộc tình nào cả. §(* ̄▽ ̄*)§
Giang Nam Ảnh: Ngủ say như chết vậy, không sợ nguy hiểm sao?
Cố Niệm Bắc: Tại vì là chị nên em mới như thế, chị có thể làm gì em a?
Giang Nam Ảnh:.... Em muốn thử không?
Cố Niệm Bắc:.... Em sai rồi! (つ﹏⊂)