Tuy rằng ba năm trước Cố Niệm Bắc đã cầu hôn, nhưng ba năm này hai nàng thật sự đều quá bận, hơn nữa cũng không tìm được thời gian thích hợp đi kết hôn, kết quả là vẫn luôn kéo dài tới hiện tại.
Cố Niệm Bắc ôm cái cúp vàng kia thật lâu, nếu không phải Tân Nhạc bên cạnh dùng chân ở phía dưới đá nàng, nàng thiếu chút nữa đã quên đem cúp trả lại cho Giang Nam Ảnh, nhưng mà nàng biết tin tức bản thân không thể đoạt giải nên thất thố này là trốn không thoát.
Cũng giống như ba năm trước đây, hai nàng ở lại khách sạn năm đó, chỉ là buổi tối hôm nay Cố Niệm Bắc cuối cùng cũng sẽ không bị cự tuyệt ở ngoài cửa.
“Kỳ thật em......”, Cố Niệm Bắc vừa mới nói một nửa Giang Nam Ảnh liền giúp nàng tiếp lời, “Không nghĩ tới chị sẽ làm như vậy sao? Ở lễ trao giải cầu hôn không phải là chuyện thường thấy sao? Chị cảm thấy nếu đã đoạt giải, luôn muốn khoe một chút.”
Cố Niệm Bắc phát hiện ba năm trôi qua, nàng chính mình không có biến hóa gì, nhưng mà Giang Nam Ảnh trước mặt nàng thế nhưng lại từ ngạo kiều biến thành muộn tao*, thời gian thật là quá thần kỳ!
*muộn tao: ngoài lạnh trong nóng, “lù khù vác cái lu mà chạy”, vẻ ngoài ngây thơ bên trong nham hiểm ( ̄y▽, ̄)╭
“Niệm Bắc.” Giang Nam Ảnh lại lần nữa từ trong túi móc ra chiếc nhẫn kia, đi đến trước mặt Cố Niệm Bắc, giúp nàng mang lên, “Chúng ta kết hôn đi.”
Giờ khắc này, Cố Niệm Bắc bên tai tựa hồ lại vang lên câu nói mà nàng đã nói với Giang Nam Ảnh vào đêm giao thừa ba năm trước đây: “Nam Ảnh, chúng ta kết hôn đi.”
Cuối cùng các nàng cũng kết hôn!
So với Cố Niệm Bắc, năng lực hành động của Giang Nam Ảnh có thế nói là kinh người.
Ngay sau hôm lễ trao giải thưởng Kim Lập, Cố Niệm Bắc liền thấy được một kế hoạch hôn lễ kỹ càng tỉ mỉ, kỹ càng tỉ mỉ đến mức Cố Niệm Bắc hoài nghi có phải Giang Nam Ảnh đã chuẩn bị kế hoạch này trong suốt 3 năm hay không.
Vào thời điểm hai nàng chuẩn bị kết hôn, Giang Nam Ảnh còn xử lý tốt chuyện nàng rời khỏi màn ảnh tiếp quản tập đoàn Tằng Thị, tuy rằng ngoại giới đều suy đoán giờ phút này bên trong tập đoàn Tằng Thị hẳn là máu tanh vũ bão, mỗi người trong lòng đều run sợ, nhưng trên thực tế là, nội tình tập đoàn tương đối bình tĩnh. So với thân phận tổng tài, thân phận nhà thiết kế của Tằng Dật càng có cảm giác tồn tại hơn. Đặc biệt là mấy năm nay, nếu nói Tằng Dật là tổng tài tập đoàn tằng Thị, không bằng nói hắn là linh vật của Tằng Thị.
Hôn lễ được sắp xếp ở Eshabia, nơi này đối với hai nàng mà nói đều có ý nghĩa đặc thù. Các nàng cũng không có mời quá nhiều người, ngoại trừ thân nhân, chỉ mời thêm một vài bạn thân.
Tiền biếu đến Cố Chu thật ra vẫn như hắn mong muốn là thu được, chẳng qua là phần lớn bằng hữu của hắn đều quá lười, không đi Eshabia liền trực tiếp đưa hắn tiền mừng.
Bó hoa cưới vậy mà có không ít người tranh đoạt, ví dụ như một lòng ham muốn kết hôn tựa Sầm Diệc Thư, Du Cốc còn có cả Diệp Quý, chỉ là cuối cùng cũng không có ai cướp được bó hoa đó, mà đảm nhận vai trò linh vật của hôn lễ bị bó hoa tung lên ném trúng vào người, Miêu đại gia nhìn nhìn bó hoa, lại nhìn sang đám nữ nhân kia đang nhìn mình, chậm rì rì gặm nhấm bó hoa.
“Tình yêu là cái gì, xem ra thật sự là có thể ăn được nha!” Miêu đại gia đón ánh mặt trời, nhịn không được cảm khái nhân sinh. Ánh mặt trời cũng chiếu vào mô hình Tiêu tâm tâm mà Tằng Dật đưa cho Cố Niệm Bắc và Giang Nam Ảnh làm quà cưới, trông có vẻ hết sức lóa mắt.
Hôn lễ qua đi, Cố Niệm Bắc cùng Giang Nam Ảnh liền bắt đầu tuần trăng mật của mình, các nàng lựa chọn địa điểm tương đối hẻo lánh, cho nên không cần lo lắng sẽ bị quấy rầy.
Địa điểm dừng chân đầu tiên của các nàng là Grias*, thành phố của biển, đó là một nơi tràn ngập Trái Tim Tình Ái, cái gọi là Trái Tim Tình Ái chính là viên đá quý hình trái tim, giống như trân châu, được giấu trong vỏ sò tình yêu. Grias lưu hành nhất là hoạt động đoán vỏ sò, tùy ý lựa chọn một vỏ sò, sẽ có khả năng đạt được Trái Tim Tình Ái có giá trị liên thành.
*Grias: gốc là Cách Lợi Á Tư [格利亚斯], địa điểm ảo nữa đó.
“Muốn đi thử thử xem sao không?” Giang Nam Ảnh nhìn bộ dáng tò mò của Niệm Bắc liền mang nàng đi đến nơi đoán vỏ sò.
Chỉ là cả hai mới vừa đến gần, liền nhìn thấy được một người quen hướng về phía các nàng mà chói lóa vẫy vẫy tay, cái người quen kia đúng thật là Lý Nhạc, trong nháy mắt khi nhìn thấy Lý Nhạc, phản ứng của hai người chính là bỏ chạy. Các nàng không nghĩ muốn có một lần hưởng thụ tuần trăng mật lại biến thành gameshow đâu.
“Đáng tiếc không được đoán vỏ sò.” Cố Niệm Bắc nhịn không được nói.
“Nhìn xem đây là cái gì?” Giang Nam Ảnh lấy ra một cái cái vỏ sò tình yêu.
“Chị mua khi nào vậy?”
“Lúc em vẫn còn đang khiếp sợ tại sao Lý Nhạc ở chỗ này.”
Giang Nam Ảnh tìm người ở khách sạn giúp các nàng mở nắp sò, mở ra được một viên ngọc Trái Tim Biển Cả, tuy rằng không phải giá trị liên thành, nhưng cũng xem như là đáng giá.
Ở những ngày tiếp theo, Cố Niệm Bắc và Giang Nam Ảnh đều dựa theo kế hoạch đã sớm định ra trước đó, chỉ là không biết vì sao mà các nàng đi đến nơi nào cũng có thể gặp phải người quen, không phải Tằng Dật thì là Hà Nghiêm, không phải Sầm Diệc Thư thì chính là Diệp Quý, đến địa điểm cuối cùng, hai người cảm thấy hẳn là sẽ không tái ngộ người quen nào nữa.
Kết quả là vừa ngẩng đầu lên, kia không phải là Diệp Bắc và Cố Chu sao?
Bị con gái bắt gặp được, Diệp Bắc và Cố Chu thật ngượng ngùng, dù sao thì đã lớn tuổi như vậy còn muốn tới ôn lại tuần trăng mật, nhưng thật ra Giang Nam Ảnh ở bên tai Cố Niệm Bắc nhẹ nhàng nói: “Em nhìn xem, đó chính là tương lai của chúng ta.”
Mặc cho năm tháng biến thiên, yêu nhau như cũ như lúc ban đầu.
- --------------------
Editor bung hoa: Hurayy~ Kết thúc phiên ngoại dài kỳ rồi. Còn lại 2 phiên ngoại nữa thôi.
Phiên ngoại sau là của Giang Nam Ảnh rồi đó:9 Sắp phải tạm biệt rồi:1