Cô Ấy Là Phu Nhân Chủ Tịch

Chương 17: Chương 17




$ Từ chương này nữ chính từ Lý Thị Thanh Thủy sẽ thành Hoàng Hà Hạnh Quỳnh rồi nhé$

•GTNV:Hoàng Hà Minh Quân:Em trai của Hạnh Quỳnh,16 tuổil,tài năng,phong cách,____________________________

Ngủ một lúc lâu sau thì Hạnh Quỳnh tỉnh,gáy cô đau như búa bổ,cựa một chút là đau,Hạnh Quỳnh không xoay cổ được nên tay khươ khươ sang bên cạnh không thấy ai,cô còn nhớ lúc chuẩn bị làm cái gì gì đó thì Lâm Nhã Kiều xuất hiện,hình như đập mạnh vào gáy cô rồi vô thức cô kêu lên,bây giờ cái gáy mới đau vậy

•Mẹ oie_Hạnh Quỳnh kêu lên,giờ có ngu mới nằm im như vậy

•Gì?_Một giọng nói ở cửa vang lên,Hạnh Quỳnh nghiêng người một chút thấy một cậu nhóc đẹp trai,cao ráo,có phần hơi lạnh lùng thì phải,chắc ít tuổi hơn cô

•Này nhóc,em kêu mẹ chị hay ai ai trong nhà lại hộ chị cái_Hạnh Quỳnh không biết cậu là em trai mình nên không biết tên

•Nhóc?Nực cười?tên tôi là Hoàng Hà Minh Quân,16 tuổi nên không có nhóc cái gì ở đây,Ok?chị tìm người trong nhà à?Để tôi gọi_Cậu lườm cô một cái vì gọi cậu là nhóc rồi xoay đi mất,một lúc lâu sau bác quản gia bước vào cung kính:

•Dạ thưa tiểu thư

•Bác gọi bác sĩ hộ cháu với,cái gáy của cháu,chết mất_Cô không ngại mà than ngắn than dài

•Dạ,tôi lập tức đi ngay_Bác quản gia lui ra rồi Minh Quân bước vào ngồi ngay đầu giường cô

•Ngon chưa chị gái yêu dấu,đi cướp bạn trai người ta để rồi suýt bị bắt cóc_Minh Quân nhìn cô bằng ánh mắt khinh bỉ

•Này,Chị cho cậu nói lại đấy nhá,ai cướp bạn trai của ai hả?_Hạnh Quỳnh cốc vào đầu Minh Quân,câu la oai oái lên

•Bà chằn điên khùng_Minh Quân bỏ lại một câu rồi xoay gót đi mất,Hạnh Quỳnh xoay xoay cái cổ,đỡ đỡ một chút bác sĩ đi vào

•Tiểu thư_Bà bác sĩ cúi đầu ngoài cửa rồi mới đi vào

•Bác xem hộ cháu cái gáy,đau chết mất

•Dạ thưa tiểu thư_Bà bác sĩ bôi thuốc vào gáy cho Hạnh Quỳnh rồi đưa thuốc,đo huyêt áp,cặp nhiệt độ,... rồi mới buông tha cô

•Đã bôi thuốc,tiểu thư có thể xoay cổ rồi,tôi xin phép_Bà bác sĩ lủi đi mất,Hạnh Quỳnh đi xuống dưới nhà,thấy mọi người tất bật nấu ăn cô không khỏi thắc mắc,ít nhất cũng phải năm đầu bếp,bàn ăn to tướng đã được bày một nửa,cô vào túm lấy một cái chân gà nhưng bị giật lại,ngước mắt lên nhìn con người đáng ghét kia-Lãnh Đắc Phong hắn giật chân gà của cô,Hạnh Quỳnh lườm Đắc Phong,hắn che mắt cô lại

•Lườm nhiều cháy hết tóc anh_Hắn bỏ một câu rồi gặm cái chân gà mà hắn giật của cô.Trong khi đó,bốn phụ huynh ở phòng khách nhìn vào nhà bếp không khỏi buồn cười......

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.