Cô trừng mắt anh,anh mỉm cười nhún vai,Quỳnh quơ cái bình hoa bằng bạc cạnh cửa ném anh
-Em lại lên cơn à?_Lãnh Đắc Phong bắt được bình hoa ném qua một bên
-Đồ điên,anh thả tôi ra,tôi không rảnh như anh mà ngồi đây chơi ghẹo,Đồ thần kinh?_Quỳnh lườm anh rồi làm bộ giận dỗi
-Ok ok,giờ em muốn đi đâu?anh chở em đi_Phong đút tay vào túi quần,miệng cười nhan nhở,mắt không ngừng nhìn cô.
-Về trường học
-Trường học thì kệ trường học_Anh lơ đãng quăng một câu làm cô tức sôi máu
-Hơ,anh bị làm sao à? không học làm sao tôi lên được đại học rồi thực hiện ước mơ nghệ sĩ của tôi?làm sao tôi kiếm tiền để sống?
-Không học cũng có thể làm nghệ sĩ,em không cần kiếm tiền,anh vẫn đủ sức nuôi em đến già_Miệng anh nở nụ cười ôn hòa pha một chút gian tà đến mức từ khi sinh ra anh chưa từng có
-Đồ điên_Quỳnh rít qua kẽ răng rồi bơ anh đi,thấy môi cô mím chặt lộ rõ sự tức giận,anh kéo cong khóe miệng,lại chỗ con nhím đang tức giận,anh kéo cô đứng dậy,chưa ổn định được đã bị anh hôn điên cuồng làm cô có chút giận mình
Môi dán môi
Lưỡi quấn lưỡi
Làm mặt cô đỏ ửng lên,anh hôn điên cuồng,hơn 3 tháng anh chưa được nhấm nháp mùi vị này rồi,mùi son 3ce,mùi bạc hà và mùi kẹo dâu cô mới ăn vẫm còn phảng phất trong miệng bị anh quét sạch.....