- Nhất Miểu Miểu... Cô nên nhớ, người có tư cách dạy dỗ Hạ Linh Lam.... Chính là Trang Nhược Uyển này!
Nhất Miểu Miểu nghe như vậy liền đơ cả người, Mộ Sa một bên cười khúc khích. Riêng Nhược Uyển, cô đi đến bên cạnh Hạ Linh Lam, thì thầm vào tai cô ta, nhẹ nhàng nhưng sâu sắc
- Hạ Linh Lam, tiểu thư Hạ gia thì sao? Cháu gái Tổng thống thì sao? Phượng hoàng thì sao? Vai chính thì sao?... Tất cả của cô, đều thua tôi. Thua! Mà là thua một cách thảm hại!
Câu nói của Nhược Uyển dường như đã như một con dao nhọn đâm sâu vào lồng ngực của cô ta. Nhược Uyển nhếch mép nhìn thân thể cô ta đang run rẩy mà thầm vui mừng
- Dù sao thì cũng sắp đóng máy rồi. Mấy ngày nay, cô nên an phận một chút!
Dừng một chút, Nhược Uyển xoay người lại và đi nhẹ nhàng, rồi nói thêm
- Đừng để đến khi phim được phát hành, thì nữ chính lại mất tích!.
Hạ Linh Lam tức giận, cô ta liếc nhìn trên bàn có một con dao nhỏ. Cô ta dường như mất hết lí trí, đứng dậy thật nhanh lấy con dao và lao đến phía của Nhược Uyển. Mộ Sa thấy được liền hét lên
- Chị Uyển! Cẩn thận!!
Tân Yết và Kim Long ở bên ngoài nghe thấy liền hớt ha hớt hải chạy vào, nhưng họ tin là Trang Nhược Uyển sẽ không sao. Dù sao từ nhỏ đến lớn Trang Nhược Uyển đã được Tuyệt Khuyết đào tạo một cách nghiêm khắc. So với Chu Tước, cô còn tự tin chiến thắng anh ta cơ mà
Nghe Mộ Sa hét như vậy, Nhược Uyển nhanh chân né sáng một bên. Xoay người lại nắm lấy bàn tay đang cầm con dao của Hạ Linh Lam, gương mặt thay đổi một cách đáng sợ. Cô ra một chiêu nhẹ, đánh rơi con dao, rồi đá con dao sang một bên. Đôi mắt của Trang Nhược Uyển dần dần chuyển sang màu đỏ, cho thấy cô đã rất tức giận
- HẠ! LINH! LAM!
Cơ thể Hạ Linh Lam run lên một cái. Giọng nói của cô còn có thể đáng sợ hơn quỷ Satan đang hiện về. Giọng nói âm độ, lạnh đến run người, những người có mặt tại đây liền cảm thấy lạnh sống lưng
Trang Nhược Uyển hung hăng bóp mạnh cổ của cô ta, Hạ Linh Lam khó khăn thở dốc
- Hạ Linh Lam! Cô đang chê đời quá dài sao?
- Kh... Không... Không... Không... Có.... B.. Buôn.. Buông...
- Hạ Linh Lam, cô nên nhớ... Bản thân cô chỉ là một đứa con rơi! Tiểu thư Hạ gia gì chứ? Cháu gái Tổng thống thì sao chứ? Phượng hoàng thì sao chứ? Mộ Dung Ngân Yên thì sao chứ?... Trong mắt tôi, cô không khác gì một phế vật! Một vật bỏ đi không đáng thương tiếc! Cô thua tôi! Thua một cách thảm hại! Thua một cách nhục nhã! Hạ Linh Lam, nếu cô còn muốn bản thân có tí tiếng tăm. Thì tốt nhất..... Nên! An! Phận! Hừ!
Ba từ “Nên an phận” của Nhược Uyển rõ ràng là nhấn rất mạnh. Sau đó, Trang Nhược Uyển còn hung hăng hất cô ta sang một bên, đôi mắt của Hạ Linh Lam bây giờ chỉ toàn là nước mắt, bị Nhược Uyển bóp cổ lâu như vậy cô ta đang cố lấy lại hơi thở của mình.
Còn Nhất Miểu Miểu thì thầm cảm thấy may mắn khi chưa làm gì quá lớn đối với Trang Nhược Uyển
Riêng Mộ Sa đứng đó như trời trồng
Còn Tân Yết và Kim Long đã sớm quen rồi. Nói không phải khoe chứ... Lúc hai người họ mới gặp Nhược Uyển, cũng vì khinh cô là nữ... Nên hai chàng trai lực lưỡng của chúng ta đã bị treo trên cành cây 5 giờ đồng hồ. Sau đó, khi học võ với cô, còn bị cô đá một cái... Gãy hai cây răng sữa, cũng may là lúc đó vẫn còn nhỏ.... Nhưng khi lớn lên, Nhược Uyển chỉ chơi một trò... Đó là bóp cổ và ném mạnh xuống, có lần Tân Yết tặng quà sinh nhật là một bãi phân cho Nhược Uyển, và anh chàng đã bị xử một cách gọn gàng.... Đến nỗi, Tuyệt Khuyết còn phải bật cười
Hai chàng trai nghĩ đến quá khứ huy hoàng của mình liền lạnh sống lưng. Riêng Chu Tước thì chưa bao giờ bị, khi hai người hỏi làm cách nào để không bị như vậy. Thì Chu Tước trả lời
- Do các người không đẹp!
Và từ đó, chức danh “Thần tự luyến” chính thức trao tặng cho Chu Tước
Quay về với Mộ Sa, cô nàng chỉ biết há hốc nhìn Nhược Uyển... Tất cả mọi thứ lúc nảy diễn ra quá nhanh làm não của Mộ Sa chưa load kịp nha. Một lúc sau, Mộ Sa vẫn không hết bàng hoàng, Nhược Uyển nhìn thấy chỉ mỉm cười nhẹ
- Em theo chị lâu, sẽ còn có nhiều thứ thú vị hơn!
Mộ Sa ánh mắt sáng lên, cô bé ra sức gật đầu. Rồi cô xin phép chụp cùng Nhược Uyển để up lên Weibo, Nhược Uyển cũng không ngại... Tuy bây giờ cô chỉ dùng mỗi son, nhưng da mặt cô cũng rất đẹp... Nên cũng không cần trang điểm lại
Mộ Sa vui sướng khi chụp cùng Nữ Vương liền nhanh tay up lên Weibo với dòng Caption
[Hôm nay Nữ Vương lại bị ức hiếp, nhưng không sao... Nữ Vương mạnh nhất, xinh đẹp nhất, tài giỏi nhất, mạnh mẽ nhất... Nên chả có ai đấu lại được chị ~ Chiêu Cảnh Vi muôn năm~ Chiêu Hoàng Quý Phi vạn tuế ~ ]
Và rất nhanh sau đó, có rất nhiều người đã hưng phấn đến mất bão bình luận trong bài viết của Mộ Sa. Chưa đến năm phút, bài viết cùng bức ảnh của Mộ Sa đã đạt hơn hai nghìn lượt chia sẻ và hơn bốn nghìn lượt bình luận
[Oaaaaa, Tui muốn sinh con cho chị ấy! Chị ấy xinh quáaaaa]
[Hình như Nữ Vương không trang điểm nhaaaa]
[Lầu trên ơi, Nữ Vương là ai chứ? Là ảnh hậu đấy. Đâu cần phải trét cả tấn phấn lên mặt như “ai kia” nhaaa]
[Kiếp trước cô đã cứu thế giớiiii sao??? (Icon mặt khóc) ta không cam tâm!!!]
Và cứ như vậy, tin tức mà Mộ Sa đăng lên có rất nhiều người quan tâm. Mộ Sa còn thấy Vũ Dương cũng chia sẻ tin này
- Chị xem này... Nhiều người khen chị xinh đóoo ~
Nhược Uyển mỉm cười, sau đó Đạo diễn Doãn gọi mọi người tập trung lại để chuẩn bị quay phân đoạn cuối. Xong phân đoạn này là vai diễn của Nhược Uyển cũng như xong
Khi đó, Hoàng thượng đã ra sức cứu lấy Hoàng hậu và không may bị phục kích, Mộ Dung Ngân Yên đã dùng tiên khí của bản thân để cứu lấy Hoàng Thượng, ngay sau đó, từ trong Chung Túy cung phát lên tiếng hét của Chiêu Cảnh Vi, nàng ta dường như phát điên lên vì có một tên biến thái nào đó đã lẻn vào bên trong phòng của nàng
Phượng Kiễm bên ngoài lo lắng, định chạy vào xem nhưng lại bị người khác đánh lén sau lưng, nhưng Phượng Kiễm không bị sao cả, vì Mộ Dung Ngân Yên đã đỡ lấy một chưởng kia. Nàng ta đỡ lấy một chưởng liền thổ huyết, Phượng Kiễm tâm can đau nhói, người con gái từ trước đến giờ đều mạnh mẽ và tự lập, chưa bao giờ cầu cứu ai cả... Nhưng lần này lại cứu giúp Phượng Kiễm, làm cho y cảm thấy khó chịu trong lòng, mà quên mất đi Chiêu Cảnh Vi vẫn còn bên trong phòng la hét
Một lát sau, mái ngói của Chung Túy Cung liền thủng một lỗ to. Thân ảnh một màu đỏ tươi của một nữ nhân bay lên, đôi mắt sắc lạnh nhìn thân thể một nam một nữ đang ôm nhau, bàn tay siết chặt thành quyền... Chiêu Cảnh Vi vì bị người nam nhân kia truyền ma khí liền biến thành yêu phi
- Phượng Kiễm, xem ra các người rất yêu thương nhau...
Phượng Kiễm và Mộ Dung Ngân Yên giật mình ngước lên nhìn, thân ảnh màu đỏ kia chính là Chiêu Cảnh Vi, điều này làm cho Phượng Kiễm hoảng hốt
- Vi... Vi nhi... Nàng... Nàng bị làm sao vậy?
- Làm sao? Haha.... Ngươi hỏi ta bị làm sao à? Haha
Dừng một chút, Chiêu Cảnh Vi lại nói tiếp
- Lúc ta la hét ngươi ở đây! Lúc ta cố gắng gọi tên ngươi, ngươi ở đâu! Lúc ta tuyệt vọng ngươi ở đâu!
Nhưng câu nói này không phải là câu hỏi, mà là một câu trách móc. Từng câu, từng câu như những con dao nhọn đâm vào tâm can của Phượng Kiễm, y đỡ lấy Mộ Dung Ngân Yên đứng lên
- Ta... Ta....
- Không nói được? Haha, Phượng Kiễm ơi Phượng Kiễm, ta là ai? Là Chiêu Cảnh Vi! Là Chiêu Hoàng Quý Phi của nhà ngươi! Vậy mà... Vậy mà ta lại không bằng một Mộ Dung Ngân Yên yếu hèn hay sao?
Mộ Dung Ngân Yên thất thần, đúng hơn là Hạ Linh Lam thất thần... Câu nói kia giống như đang nhằm vào Hạ Linh Lam thì phải
- Không... Vi nhi, nàng đừng hiểu lầm... Ta... Ta...
- Ta hiểu lầm? Haha, Phượng Kiễm, ta ở trong la hét, ngươi bên ngoài ôm ấp nhân tình! Nếu ngươi đã bất nhân thì đừng trách ta bất nghĩa!
Dừng một chút, Chiêu Cảnh Vi còn nói tiếp
- Mộ Dung Ngân Yên, giờ Dậu hôm nay, đến đỉnh Âm Thiết... Chúng ta, cùng nhau... Bồi dưỡng tình cảm tỷ muội!!
Nói xong, thân ảnh của Chiêu Cảnh Vi biến mất với một làn khói đen. Phượng Kiễm muốn đuổi theo, nhưng Mộ Dung Ngân Yên lại thổ huyết, làm cho y không thể rời đi được
Sau đó, Mộ Dung Ngân Yên được tấn làm Yên Phi, đứng đầu tứ phi của Phượng Kiễm, sự sủng ái vốn có của Chiêu Cảnh Vi đã bị Yên Phi lấy mất. Phượng Kiễm cũng đã nói
- Chiêu Hoàng Quý Phi tẩu hỏa nhập ma, biến thành Yêu Phi. Từ nay về sau, không xuất hiện nữa!
[...........................]
Đến đây, Đạo diễn Doãn cho mọi người nghĩ ngơi một chút rồi quay tiếp cảnh cuối.
Nhược Uyển ở trên không quá lâu nên thân thể hơi mệt mỏi, cô ngồi nghỉ ngơi tại phòng thì có một người đưa thư đến, với nội dung như sau
“Darling ~ nhớ anh không?”
Khóe môi Nhược Uyển giật giật.....
Chiêu Cảnh Vi vì lòng đố kị Hoàng Hậu mà năm lần bảy lượt hãm hại Hoàng Hậu. Mộ Dung Ngân Yên không đồng tình, có hôm còn chứng kiến Chiêu Cảnh Vi sai thích khách ám sát Hoàng Hậu