Chiều đến, theo lời căn dặn của Vũ Dạ Triệt, Vũ Dương phải đi theo Nhược Uyển 24/24, trong nội tâm của Vũ Dương đang gào thét một cách kịch liệt. Nhưng ngoài mặt chẳng dám làm gì, lại còn trưng khuôn mặt vui vẻ chấp nhận. Vì cậu ta biết, nếu bản thân trưng khuôn mặt bất mãn thì chắc chắn... Chuyến du lịch Bali trong một tháng sẽ biến mất. Nên đành ngậm ngùi chấp nhận vậy
Nhược Uyển cùng mọi người đến phim trường để xem tình hình trước. Vì phim nay do đạo diễn Hà chỉ đạo, ông là người đã có tuổi. Lại rất thích lối diễn xuất của Nhược Uyển, nên đã chỉ đích danh cô làm nữ chính
Còn nhưng vai khác dường như toàn là diễn viên mới ra trường.
Cô thủ vai nữ chính, có tên là Hình Trầm Y, là một cô nàng bá đạo, tính cách như con trai, lại còn hay ga lăng với các bạn nữ. Nên được nhiều hoa tươi trong trường theo đuổi
Còn vai nam chính, do một diễn viên khá điển trai - Nhiếp Vưu Chính thủ vai. Tên trong phim là Anh Cách.
- Tiểu Uyển, cô xem... Nam chính thế này ổn chứ?
- Cũng tạm. À, đạo diễn Hà... Tôi muốn vai nữ thứ là cho Hạ Linh Lam.
- Nhưng... Phí tiểu thư đã...
- Nếu không phải Hạ Linh Lam, tôi không diễn.
- Được được được. Hạ Linh Lam thì Hạ Linh Lam!
Nhược Uyển hài lòng cúi đầu chào ông, trước khi rời khỏi còn mỉm cười một cái. Bạn nam tên Nhiếp Vưu Chính kia lại “vô tình” nhìn thấy tiền bối mỉm cười, trong lòng có chút xao xuyến. Tuy nói Nhược Uyển lớn hơn cậu ta một chút, nhưng bề ngoài lại nhìn trẻ trung xinh đẹp dường như chỉ dừng ở tuổi 18
Nghĩ một chút, Nhiếp Vưu Chính lại bất giác mỉm cười. Cậu sẽ được đóng chính với Nhược Uyển, đến lúc đó... Tha hồ mà ngắm.
[........................]
Nhược Uyển từ phim trường trở về liền ghé vào siêu thị mua đồ. Lúc đầu là nguyên liệu nấu ăn, sau đó là quần áo, tiếp theo là mĩ phẩm, cuối cùng là đồ ăn vặt. Nhược Uyển mua nhiều đến nổi Vũ Dương và Tân Yết không xách hết, đành phải chia cho Lâm Âm và Mộ Sa vài phần. Riêng cô đang mang thai nên không phải xách, khi cô định mua nữa thì cả bốn người cùng hét lên
- CHỊ MUA VỀ BÁN ĐỒ HÀNG À?
Nhược Uyển bĩu môi có chút bất mãn về họ, nhìn cô như vậy... Vũ Dương là người lo sợ nhất, nếu như cô mách lại với Vũ Dạ Triệt... Vậy thì... Vậy thì cậu ta sẽ chết tươi... Đúng! Đúng! Là chết tươi... Huhu.. Số của Vũ Dương khổ quá mà
Cuối cùng, vì sợ chết chùm nên ai cũng không có ý kiến... Đành bỏ mặt cô muốn mua gì thì mua tiếp. Chỉ cần như vậy, Nhược Uyển liền mỉm cười vui vẻ, tung tăng đi mua đồ tiếp
Khi về đến Vũ Trạch thì cả bốn người kia tay xách nách mang đủ thứ. Còn Nhược Uyển trên tay chỉ cầm duy nhất một túi hạt hạnh nhân đang ăn, nhìn thấy cô về nhà... Vũ Dạ Triệt đã bớt lo lắng
Từ lúc cô bước ta phim trường thì trong lòng của anh đã không yên ổn, nên anh đã dùng tốc độ ma vương mà xử lí hết các công việc của mình. Để sớm về nhà cùng “Vợ”
Nhưng rồi khi anh về thì cũng không thấy cô đâu, tâm trạng của một ông bố trẻ thật sự rất phức tạp. Anh không gọi thẳng cho cô mà gọi cho Vũ Dương, rồi đến Lâm Âm, rồi Mộ Sa và cuối cùng là Tân Yết... Nhưng anh nào biết được, bốn người họ đang đăng đăng đê đê một đống đồ vì vợ anh cơ chứ
Khi nhìn thấy vợ yêu của mình vui vẻ về đến nhà thì Vũ Dạ Triệt thở phào một cái. Anh đi đến bên cạnh cô, ôm lấy cô rồi xoa nhẹ đầu cô và bắt đầu giở giọng trách móc
- Sao về muộn như vậy?
- Em đi siêu thị mua đồ nha ~
Vũ Dạ Triệt nhìn đống đồ trong nhà mà lắc đầu, vợ của anh đây là đi mua sỉ về bán lẻ chứ đi mua đồ dùng à? Nhưng không sao... Vì Nhược Uyển là vợ anh, nên bỏ qua tất cả
- Anh hai, anh nhìn đi! Chị ấy rõ ràng là mua đồ về bán mà!
- Hông có mà....
Nhược Uyển bĩu môi ủy khuất, rõ ràng cô mua đồ về dùng mà. Có bán đâu.... Nhìn thấy cô như vậy, tâm can của Vũ Dạ Triệt bắt đầu thấy đau nhói. Anh kéo cô ôm vào lòng, rồi trừng mắt với Vũ Dương
- Mặc kệ thế nào. Cô ấy là vợ anh... Cô ấy làm gì cũng đúng!
[..................còn.....................]