- Gì mà đứa trẻ ba tuổi. Ít nhất cũng là 6 tuổi nha!
Mọi người: “.....................”
- Thiếu Tường, con muốn tranh cử Tổng thống mà lại như vậy còn ra thể thống gì nữa?
Tất cả mọi người đều im lặng sau câu nói của Tuyệt lão thái, riêng Trang lão gia âm thầm bĩu môi. Còn Trang phu nhân thì lắc đầu ngáo ngán, chồng bà rất yêu thương bà và con gái, nhưng nếu đem so sánh giữa Trang Thiếu Tường và Vũ Dạ Triệt. Có lẽ, tỉ số thiên về phía anh nhiều hơn
Kết thúc bữa ăn, Nhược Uyển đưa Vũ Dạ Triệt và Mộ Sa đi vào một vườn hoa kín phía sau Ảnh Huyên Các, Tân Yết bị ép buộc phải đi theo họ. Nhưng điều làm cho Nhược Uyển cả kinh đó là.... Từ trước đến giờ, Tân Yết chưa bao giờ gây sự với con gái, hay trêu chọc nữ nhân nào. Nhưng từ khi anh ta gặp Mộ Sa, hai người họ ngày nào cũng cãi nhau, cãi nhau giống như một sở thích. Điều này làm Nhược Uyển và Kim Long hơi ngớ người một chút
Vào trong vườn kín, nơi đây đa số là hoa Tulip, loài hoa mà Nhược Uyển thích nhất.
Trong nhà kín chia ra làm năm vùng với năm màu sắc khác nhau. Một, là một màu xanh của hoa Tulip. Hai, là một màu đỏ của hoa Hồng. Ba, là màu tím đầy mơ mộng của hoa Tử Đằng. Bốn, là màu hồng phấn của hoa Hồng. Năm, là một màu vàng của hoa Hướng Dương
Năm màu trắng hòa trộn vào nhau tạo nên một căn phòng kín rất đẹp.
Tuy nhiên, đều làm cho Mộ Sa ngạc nhiên chính là.... Những loài hoa kia đều có đặc tính thời tiết và khí hậu khác nhau, nhưng chúng vẫn có thể sinh trưởng tốt như vậy. Điều này thì Mộ Sa thật sự không nghĩ đến
- Mỗi căn phòng kín ở đây đều được đặt một thiết bị điều chỉnh khí hậu phù hợp với những đặc tính của hoa. Trong đó còn có máy tự phun sương khi cần. Mọi người thấy bảo bối của em có xinh không?
Vũ Dạ Triệt choàng tay ôm lấy eo cô, dịu dàng gật đầu
Mộ Sa thì không cần nói nhiều, lập tức gật đầu răm rắp
- Chị Uyển, có thể.... Có thể hay không để em chụp ảnh?
- Được chứ!
Mộ Sa vui mừng liền lôi chiếc điện thoại ra chụp 1001 tấm, rồi cô bé tự chọn ra một tấm ưng ý nhất để post lên Weibo với nội dung như sau
[Không như vẻ bề ngoài. Thì ra sở thích của Nữ vương thật lãng mạn nha (icon trái tim)]
Lập tức có nhiều người bắt tin nhanh chóng, liền vào bình luận
[Đáng ghét! Vì sao hoa Tulip có thể nở cùng hoa Hướng Dương? Nghịch thiên sao?]
[Ôi, Nữ vương bệ hạ xin nhận của thần một lạy]
[Oaaa, năm màu sắc thật quá bắt mắt!]
[Hoa Tulip nhiều nhất. Xem ra Nữ vương thích hoa này, sau này ta sẽ tặngggg a ~~ ]
Sau khi tham quan xong ngồi nhà đây màu sắc của Nhược Uyển, cả bốn người đi lên nhà chính. Lập tức bắt gặp một người quen thuộc... Đó là...
- Anh hai!!! Ụa lại la ~
Vâng, đó chính là Vũ tam thiếu lừng danh bốn bể - Vũ Dương!
- Tam thiếu, sao anh lại ở đây?
Mộ Sa ngạc nhiên nhìn cậu ta, Vũ Dương nhìn cô nàng rồi xoa xoa đầu cô bé một cái, cũng nhanh chóng nở một nụ cười dịu dàng
- Có việc. Tiểu Mộ Sa, xem ra hôm nay em rất vui nha?
Mộ Sa ngại ngùng gật đầu, bên kia... Tân Yết nhíu nhíu mày nhìn Vũ Dương, tuy Tân Yết biết Vũ Dương là người đàn ông trăng hoa, hay trêu hoa ghẹo nguyệt, luôn dịu dàng với nữ nhân... Nhưng mà, tại sao khi Tân Yết chứng kiến cảnh này, tâm can anh ta lại không yên. Lắc đầu một cái, Tân Yết xoay người đi vào trong
Vũ Dạ Triệt nói nhỏ gì đó với cô, Nhược Uyển gật đầu, gương mặt trở nên nghiêm túc hẳn. Anh ra hiệu với Vũ Dương, cả hai cùng nhau ra ngoài trước
- Tiểu Sa, em về phòng trước đi. Tối nay chị cho em xem điều thú vị!
Mộ Sa ngoan ngoãn gật đầu, cô bé ngó nghiêng nhưng không thấy Tân Yết đâu, bĩu môi một cái rồi liền quay về phòng
Nhược Uyển đi lên thư phòng của Tuyệt Khuyết, bên trong là Tuyệt Khuyết và bộ ba Tước - Yết - Long, ba người kia thấy cô liền đặt tay lên ngực cúi đầu chào hỏi. Nhược Uyển gật đầu rồi đi đến bên cạnh Tuyệt Khuyết, cô nói nhỏ vào tai ông gì đó. Sắc mặt của Tuyệt Khuyết trầm xuống
- Con gọi hai người họ vào đây.
[.....................]
Bên ngoài, Vũ Dạ Triệt đứng ở một góc khuất của Uyển Cơ Bảo, anh nghiêm mặt nhìn Vũ Dương
- Dạo gần đây, hôm nay Hạ Kim Thành đến Vũ Thị phỉ báng công ti chúng ta. Nếu em đoán không lầm thì phía sau ông ta còn có một chỗ chống lưng. Vì với tính cách hèn hạ của ông ta, sẽ không bao giờ dám đối đầu với Vũ Thị
- Xà?
- Không, em không nghĩ là tổ chức Xà. Vì lúc trước hai mươi tên tinh anh của Xà đã bị Tuyệt lão gia giam giữ và giết hại. Còn cho người giao xác đến tận cửa của tổ chức. Bây giờ, nội bộ của tổ chức Xà khá hỗn loạn. Nên chắc chắn không phải chúng
- Không lẽ....
- Dạ Triệt!
Vũ Dạ Triệt định nói gì đó thì có tiếng của Nhược Uyển vang lên. Anh ra hiệu im lặng một chút, kiểu như là nhắc nhở Vũ Dương không được nói gì. Anh quay lại khuôn mặt dịu dàng của mình tiến đến gần cô
- Gọi anh?
- Bác bảo anh và Vũ Dương vào thư phòng
Vũ Dương nhìn anh, anh chỉ gật đầu nhẹ rồi cả ba cùng đi vào. Tuyệt Khuyết nhìn thấy cả ba cũng gật đầu một cái
- Kim Long, gọi Trang Thiếu Tường và Tiểu Cơ sang đây!
- Có cần báo với Tuyệt lão thái không ạ?
- Không!
- Rõ, thuộc hạ đi ngay!
Một lúc sau, trong thư phòng mọi người đã có mặt đầy đủ. Trang Thiếu Tường vẫn giữ nguyên nét mặt mếu máo, ấm ức kia. Tuyệt Khuyết thầm khinh bỉ một cái, người ngạc nhiên nhất có lẽ là Vũ Dương. Anh ta từng nghe qua danh của Trang Thiếu Tường, ông nổi tiếng là người máu lạnh, nghiêm túc... Nhưng bây giờ thì...
- Vũ tam thiếu, cậu biết về Tổ chức Xà?
- Một chút!
Vũ Dương đáp lại câu hỏi của Tuyệt Khuyết. Ông ta gật đầu
- Anh hai, tổ chức Xà lại có hành động gì sao?
- Dạo gần đây nội bộ của tổ chức Xà khá hỗn loạn, nên cũng không hành động gì. Nhưng mà, theo điều tra của Chu Nhất hình như là tổ chức Xà chỉ là một phần nhỏ của một tổ chức nào đó ở Italy. Ngoài tổ chức Xà ở Diêm Thành, còn có Bạch Hổ ở Hiên Thành, Băng Long ở Vân Thành và... Tổ chức X ở Phong Thành. Tổ chức X hoạt động trong im lặng suốt nhiều năm. Mới hôm qua, Chu Tam theo dõi Hạ Kim Thành thì thấy được ông ta có qua lại với X-Lam là thành viên cấp cao của tổ chức X
Chu Tước đem tất cả thông tin mà Tuyệt Ảnh Quân thu nhập được nói ra, đương nhiên đối với họ ai cũng biết vì sao Tuyệt Khuyết lại nói ra... Vì họ, có chung một kẻ thù
- Vũ thiếu, nếu cậu biết thêm gì nên nói ra.... Chúng ta, có chung một kẻ thù!
Vũ Dương nhìn sang Vũ Dạ Triệt. Nét mặt của Vũ Dạ Triệt hơi thả lỏng, anh nhẹ nhàng gật đầu. Vũ Dương thấy vậy cũng nghiêm túc nói
- Vũ gia có nhờ đến Tiêu Sẫm là một thành viên bí mật do Tiêu gia đưa vào tổ chức Xà. Nghe anh ta nói, các tổ chức như Xà, Bạch Hổ, Băng Long và tổ chức X đều trực thuộc vào tổ chức Thất Sát... Do... Do Thất Uông Lang làm chủ. Dạo gần đây nghe nhiều nguồn tin cho thấy, Thất Uông Lang muốn trở về nước ta và nơi ông ta ở... Chính là trụ sở chính của Xà, ở Diêm Thành!
- Thất Uông Lang! Sao lại có thể... Anh hai không phải ông ta...
Tuyệt Ánh Cơ bị kinh ngạc khi nghe Vũ Dương nhắc đến cái tên này. Bà thật sự không nghĩ Thất Uông Lang vẫn còn sống, rõ ràng chính mắt bà ta nhìn thấy Thất Uông Lang bị chúng đạn, còn cùng người đàn bà của hắn nhảy từ trên máy bay xuống. Cho dù không chết cũng không thể nào đi lại được. Người im lặng nảy giờ chính là Trang Thiếu Tường, bỗng chốc nghe đến Thất Uông Lang, nét mặt đùa giỡn của ông liền biến mất, thay vào đó là nét mặt lạnh đến thấu xương
- Rất có khả năng khi chuẩn bị nhảy xuống, người đàn bà kia đã hi sinh đỡ cho ông ta viên đạn... Cũng hoặc là, do ông ta dùng thân thể của người đàn bà kia để đỡ đạn và làm bệ tiếp đất. Nên cho dù không chết, cũng có thể là bị hôn mê vài năm... Tính đến đây, cũng gần 10 năm rồi
Trang Thiếu Tường bỗng chốc nghiêm túc hẳn. Bây giờ có đánh chết Tân Yết cũng không dám tin, cái người lúc nảy ở dưới nhà ăn vạ, cùng người đàn ông suy nghĩ thấu đáo này là cùng một người. Có đánh chết cũng không thể không tin!
- Thất Uông Lang... Là ai vậy?
Nhược Uyển chỉ biết tổ chức Xà muốn nhắm vào cô. Còn Thất Uông Lang, thật sự cô không biết người này
- Thất Uông Lang... Tên chính xác là Vũ Tư Lang, là con riêng của ông nội. Sau khi nhận lại ông ta, Thất Uông Lang vẫn ôm mối hận với Vũ gia vì đã vũ nhục mẹ của ông ta đến đỗi bà ta phải tự tử trước mặt Thất Uông Lang. Khi ông ta 15 tuổi, ông nội đã đưa ông ta sang nước ngoài du học. Chỉ trong hai ngày, ông ta liền mất tích. Mãi đến khi 18 tuổi, Thất Uông Lang mới quay về.... Và liên tiếp hãm hại Vũ thị... Thật ra, người đàn ông được Tuyền Ân bao dưỡng... Chính là ông ta!
Vũ Dạ Triệt nói, tuy rất bình tĩnh nhưng ánh mắt của anh lại không thể giấu đi nổi tức giận
- Khi Vũ gia rơi vào bế tắc, Thất Uông Lang đã ra tay giết chết ông nội. Buộc bà nội phải tự tử, bà nội chứng kiến cảnh chồng mình bị giết hại trước mắt, shock đến nổi bệnh tim tái phát mà ra đi... Hôm đó, trên dưới Vũ gia đều là một màu đen của đau thương
Nhược Uyển nắm chặt lấy tay anh, Vũ Dạ Triệt nhìn cô rồi lắc đầu tỏ ý không sao. Nhược Uyển lại nhìn sang cha mình
- Thất Nguyệt, là con gái nuôi của Trang gia. Tuy bà ấy rất dịu dàng và nhẹ nhàng nhưng âm mưu rất lớn. Bà ta luôn muốn chiếm lấy tài sản của Trang gia. Khi bị cha phát hiện, bà ta đã đỗ tội cho mẹ con. Làm cho Trang gia hiểu lầm mẹ con sâu sắc. Đến khi con ra đời, thì Thất Nguyệt bị cưỡng hiếp, còn muốn đổ tội cho cha. Bà ta còn nói, Thất Uông Lang là con của cha bắt cha chịu trách nhiệm. Hôm đó, mẹ con chỉ dạy dỗ cô ta một trận. Khi cô ta tự tử, còn không quên đầu độc vào đầu của Thất Uông Lang một câu “Mẹ có chết cũng là do người của Trang gia và Vũ gia bức chết!” từ đó, Thất Uông Lang luôn nhắm đến con.
- Đáng chết! Bà ta quả thật đáng chết!
Nhược Uyển tức giận tột độ, đúng là vừa ăn cướp vừa la làng. Nhín sắc mặt của cô có vẻ không được tốt, Vũ Dạ Triệt liền ôm cô vào lòng. Dịu dàng vuốt tóc
- Không sao, anh sẽ không để em bị thương!
- Gì chứ? Thằng thối kia! Ai cho cậu ôm con gái tôi! Buông ra! Ai cho ôm! Né ra coi! Thằng nhóc thối tha này!!!
Vũ Dương: “............” Trang lão gia cao ngạo, khí chất lạnh lùng đâu rồi nhỉ?
Mọi người: “...............” Đây mới là Trang lão gia!