Edit #Salim
Beta #Kumoe
Cửa phòng tắm có hoa văn điểm lên thủy tinh mờ, chiếu ra chút ánh đèn vàng bên trong.
Ở bên trong Cố Tinh Trầm đang tắm rửa, có tiếng nước chảy róc rách. Anh yêu sạch sẽ, sau khi nấu đồ ăn xong cảm thấy người có mùi khói dầu liền đi tắm.
Hứa Anh đứng ở ngoài cửa trong chốc lát, trong lòng có chút loạn.
Kỳ thật cô cũng biết, hai người hẳn là nên bảo trì khoảng cách, khống chế ở giới hạn bạn bè.
Chỉ là ~
Trong lúc kia cô liền xúc động.
Cố Tinh Trầm đi thật xa tới đây, nấu cơm cho cô, ở tới quá nửa đêm, lại để người ta một mình lái xe về nhà….
Hứa Anh nghĩ tới anh một mình một người tại căn phòng lạnh băng kia, thấy anh đứng ở ngoài hành lang, bóng dáng một mình rời đi, liền nhịn không được…. Mềm lòng.
- -- Thôi, coi như là đồng tình cho anh ở nhờ.
- -- Không nên nghĩ quá nhiều.
Hứa Anh vốn dĩ thích làm con cú, rạng sáng cũng không ngủ, chỉ dựa vào đầu giường chơi di động một bên nghe nhạc.
Sau đó không được bao lâu, Cố Tinh Trầm liền đi ra. Anh tới cửa phòng ngủ, cũng không vào.
“ Hứa Anh.” Tiếng nói anh hơi khàn.
Hứa Anh ngẩng đầu, hơi bị dọa. Trán đều là mồ hôi lạnh: “ Sao, sao vậy?” Cô nhìn tròng mắt đối phương băn khoăn.
Thoáng chút xấu hổ, Cố Tinh Trầm liếc mắt nhìn cô một cái: “ Có quần áo để tôi mặc không? Bằng không…. Tôi cũng chỉ mặc quần áo đi làm, khả năng có chút mùi thuốc lá, làm ảnh hưởng đến em.”
Hiện tại anh hút thuốc rất nhiều.
Thân hình Cố Tinh Trầm cao lớn, chỉ bọc một chiếc khăn tắm.
“ Quần áo đàn ông sao, sao tôi có thể có được…..”
Hứa Anh nhìn anh một cái nói thầm, sau đó mặt hơi nóng ho khan chuyển dịch ánh mắt: “ Anh thích làm gì thì làm, bình thường cũng có khi tôi hút thuốc, không sao đâu….”
Cuối cùng, Cố Tinh Trầm vẫn mặc áo sơ mi cùng quần tây, ăn mặc chỉnh tề quy củ mà nằm xuống ở mép giường.
Trên người anh cũng không có mùi gì, hơi thở rất sạch sẽ. Chỉ có thể nói rằng người đàn ông này đối với vệ sinh của mình có yêu cầu quá cao.
Hứa Anh thật ra hoài nghi có phải là mình không thể ngửi được mùi nữa hay không.
Cô ngửi quần áo của mình.
Mặc hai ba ngày, liệu có bị người cuồng ở sạch kia ngửi được mà ghét bỏ không?
“ Đã khuya rồi, ngủ đi, tôi tắt đèn.”
“ Ừm.”
Cố Tinh Trầm nói xong, Hứa Anh buông di động, nằm xuống.
Bọn họ dựa gần song song, giữa hai người có chút khoảng cách. Đèn tắt đi, chị còn chút ánh sáng từ cửa sổ tiến vào.
Hít sâu thật nhẹ, Hứa Anh lặng sẽ di chuyển sườn mặt nhìn Cố Tinh Trầm, nhớ tới những hồi ức xa xăm cùng nhau….
Thời điểm học cấp hai, cả nam lẫn nữ đều bắt đầu phát dục, đối với thân thể nhau đều có chút tò mò.
Bọn họ yêu đương từ sớm, có rất nhiều việc không còn cố kỵ. Sau khi tò mò, liền đi khách sạn nhìn cơ thể của nhau, còn làm chút việc thân mật.
Đó là lần đầu tiên bọn họ thấy cơ thể của nhau.
Cố Tinh Trầm còn…. Hôn cô, chỗ bí ẩn sâu nhất của con gái.
Sau đó, ở đêm kia, thiếu niên ôm cô từ bên tai rắc lên hô hấp nóng bỏng nói: “ Hứa Anh, từ giờ trở đi, cậu chính là người phụ nữ của Cố Tinh Trầm.”
Mười mấy năm, những sự ngây thơ, ký ức ấy vẫn còn mới mẻ.
Từ trong hồi ức rút ra, Hứa Anh nhìn về người bên cạnh, người đàn ông nằm thẳng, mũi, môi mỏng, còn có hầu kết có hình dáng rõ ràng.
Trong đầu Hứa Anh vừa hiện lên, Cố Tinh Trầm bọc khăn tắm đứng ở nơi đó, trùng lặp với hình ảnh anh lần đầu tiên thấy thân thể của cô, thiếu niên mười bốn mười lăm tuổi ngây thơ.
Thiếu niên của cô, thật sự đã trưởng thành.
Trở thành một người đàn ông thành thục cao lớn.
Hứa Anh dựa qua, trán dán vào bả vai người đàn ông, nhẹ nhàng vuốt ve, sau đó dần dần đi ngủ.
Nửa đêm.
Giữa cơn buồn ngủ mê mang, Hứa Anh cảm giác chăn hơi động, chỉ có cánh tay thô ráp vòng qua ôm eo cô, cô lặp tức trợn mắt, nhưng không hé răng.
Sau lưng, có thân thể cường tráng dán lên, cô cảm nhận được cơ bắp cùng sức mạnh của anh, kề sát theo đường cong cơ thể của cô từ sau lưng.
Kín kẽ.
Sau đó, có hô hấp nóng rực chôn ở cổ cô.
Làm người khác cảm thấy phát sốt.
“ Hứa Anh…”
Hứa Anh không dám thở mạnh: Cố Tinh Trầm, anh muốn làm gì. Nhớ phải suy xét rõ ràng….
May mà người đàn ông sau lưng chỉ lẩm bẩm một tiếng, liền im lặng, cũng không làm tiếp bước tiếp theo.
Hứa Anh nhẹ nhàng thở dài một hơi, không có động tĩnh, nhận lấy cái ôm từ người sau lưng.
Trong lòng có chút loạn, Hứa Anh nằm nghiêng thật lâu cũng không thể ngủ.
Từ nhỏ, đàn ông theo đuổi cô có thể nói là rất nhiều rất nhiều, người bị cô cự tuyệt, bị cô chơi chết cũng không ít.
Tựa như lần tụ họp bạn bè lần trước gặp phải Tân Thần, cô đều sắp không thể nhớ được tên của cậu ta.
Đối với đàn ông, cô đều có thể tùy tay xử trí, giơ tay chém xuống không hề lưu tình chút nào.
Chỉ là, duy độc Cố Tinh Trầm….
Bọn họ chia tay, hơn nữa hồi cấp hai đã từng một lần chia lìa, một lần, hai lần, ba lần…. Thật sự không thể nhớ rõ.
Nhưng mà mỗi lần, cô đều nhịn không được… Nhớ anh, đau lòng cho anh.
Chỉ là không thể nhìn được bộ dạng đau lòng khó chịu của anh.
Cho dù năm đó, anh lừa gạt như vậy, đối đãi với cô như vậy….
Làm sau bây giờ.
Trong lòng Hứa Anh rối bời không biết phải làm sao.
Người đàn ông này chính là một cái hố to!
Chỉ là, sao cô không thể nhẫn tâm được với anh?
Nhất định là do Cố Tinh Trầm quá ôn nhu.
- --
Tuy rằng ngủ rất muộn, nhưng thể lực của đàn ông còn trẻ rất tốt. Cố Tinh Trầm hừng đông đã tình dậy, nhìn Hứa Anh ngủ sớm đã không thành bộ dạng gì hết ở bên cạnh.
Anh nương theo tia nắng ban mai nhìn cô.
Gối tản ra tóc dài nồng đậm, cánh tay trắng như ngó sen, khuôn mặt xinh đẹp ngủ rất sâu.
Anh nhìn trong chốc lát, cầm lòng không đậu cúi người, thời điểm sắp hôn lên mặt cô liền dừng lại.
Anh nhớ tới gì đó, cố kỵ không dám hôn.
Cố Tinh Trầm xoay người, đi ra ngoài, đóng cửa phòng ngủ lại.
Hứa Anh ngủ quá khuya, rốt cuộc do ngủ cùng bạn trai cũ có thân phận bạn bè một đêm, trong lòng vẫn có chút phức tạp, tiện đà đó cũng ảnh hưởng tới chất lượng giấc ngủ.
Cho nên thời điểm cô rời giường Cố Tinh Trầm vẫn chưa đi.
Cố Tinh Trầm hơi kinh ngạc: “ Sớm thế.”
Hứa Anh mặc áo hai giây tóc mềm mại được cô xoa xoa, ngáp một cái, nhìn Cố Tinh Trầm đã ăn mặc chỉnh tề, người đàn ông tinh thần phấn chấn: “ Anh đi làm sao?”
“ Ừm, thứ hai công ty cần phải đi làm sớm.”
Cố Tinh Trầm đang đi giày, mắt nhìn Hứa Anh lại chôn xuống: “ Bằng không, ngày thường cũng không cần đi làm sớm như vậy.”
Hứa Anh gật gật đầu: “ Anh là CEO, đương nhiên anh tự do.”
“ Trên bàn có cơm sáng, nhớ ăn.”
“ Ồ.”
Cố Tinh Trầm đứng lên, vóc dáng cao cao, Hứa Anh đi dép lê đế bằng, hai người, một người nhìn xuống, một người ngước lên.
“ Đừng có nghĩ đến giảm béo nữa.”
Hứa Anh không nói gì, hiển nhiên trong lòng không muốn đồng ý.
Cố Tinh Trầm nhìn cô một cái, trong lòng biết rõ, cũng không dễ nói nhiều: “ Vậy, tôi đi đây.”
“ Ừm….”
“ Tạm biệt.”
“ Bye.”
Vừa mới ngủ dậy, đầu óc Hứa Anh còn có chút mơ hồ, dựa vào cửa nhìn Cố Tinh Trầm bước vào thang máy.
Hành lang âm u, có tiếng bước chân trầm thấp của người đàn ông.
Cố Tinh Trầm đi được vài bước, dừng lại, nhưng không xoay người.
Anh tựa hồ có việc, nhẹ nhàng kêu tên cô: “ Hứa Anh…..”
Hứa Anh đứng ở cửa hồ nghi: “ Hả?”
Buổi tối, tôi vẫn có thể tới sao.
- -- Những lời này, nghẹn ở yết hầu Cố Tinh Trầm, làm thế nào cũng không phun ra nổi.
Cuối cùng, anh che dấu sự mất mát, thấp tiếng nói: “ Không có việc gì…. Tôi đi đây.”
Hứa Anh chớp chớp mắt, đôi mắt đen láy, ngó bóng dáng Cố Tinh Trầm đánh giá trong chốc lát.
Sau đó, cô tươi cười có chút ý vị thâm trường: “ Ồ, chắc phải lâu lắm mới gặp lại.”
Bởi vì Cố Tinh Trầm không nhìn Hứa Anh, cho nên cũng không chú ý tới nụ cười xấu xa kia của cô.
Với lại, anh cũng không nhớ tới, người phụ nữ trước mặt anh thẹn thùng mặt đỏ này, đã biết qua rất nhiều đàn ông, cũng là người có tâm tư rất sâu.
Về điểm “ Muốn nói lại thôi”, cô sớm đã….
Thang máy tới.
Cố Tinh Trầm nhìn đồng hồ, chuẩn bị đi vào lại bị gọi lại:
“ Cố Tinh Trầm.”
Hứa Anh đi qua, cầm vạt áo gió của người đàn ông, mí mắt hơi nâng, cười cười:
“ Dự báo thời tiết nói, hôm nay trời rất nóng, cho nên…. Đừng mang theo áo khoác.”
Cố Tinh Trầm ngẩn người.
Hứa Anh tươi cười sáng lạn không hề giảm, trong ánh mắt đều là sự giảo hoạt.
Hứa Anh đi vào nhà, trong tay cầm áo khoác đàn ông, chân hơi nâng, đá cửa.
Giữa hành lang có tiếng mở cửa phòng, Cố Tinh Trầm đứng ngây ngốc ở cửa thang máy, thang máy đã bỏ lỡ, anh cũng không thèm quan tâm.
Anh đứng lẳng lặng vài giây, mới chống tường, cúi đầu.
Có nụ cười theo tiếng “ A” của anh nhẹ nhàng mà phát ra, lan tràn ở khóe miệng.
Cao Dịch nói không sai, Hứa Anh quả thực tâm tư rất sâu.
Anh vẫn chưa nói ra lời nói, cô đã hiểu.
Cho nên, cô ấy đồng ý sao.
Còn có đêm nay
A.
Bọn họ vẫn còn có đêm nay…..
“ Hứa Anh….”
Anh dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng phát ra tên cô, tự mình mà trộm vui mừng.
“ Thích”, có thể biến tên một người thành viên kẹo.
Ở trong miệng mà nhai.
Ngọt tới tận lồng ngực.
Hứa Anh, Hứa Anh……
Cố Tinh Trầm lắc đầu cười....thật sự là bại dưới chân em.