Edit #Salim
Beta #Kumoe
Đây là cuộc thi phân khu cuối cùng, mười người mạnh nhất sẽ được tiến vào thi đấu toàn quốc, địa điểm chính là thành phố C, nơi có “ Giải trí chi đô” được khen mọi nơi, màn hình trên đại học quảng trường đang phát sóng.
Truyền hình CTV ở kênh cả nước ratings xếp hạng hai, lại liên tục tăng, đều khuấy ra bọt nước.
Cho nên trận thi đấu tuyển mười người này, các tuyển thủ đều cực kỳ căng thẳng.
Gian phòng nghỉ ngơi hậu trường, ca sĩ vừa hoàn thành phần thi đẩy cửa tiến vào, bên ngoài rất nhiều người xem, fans hò hét reo hò, nháy mắt đã bẻ gãy yên tĩnh. Cửa đóng lại, lại mệt mỏi xuống.
Hứa Anh vừa móc di động ra, liếc mắt một cái, từ khe cửa mơ hồ thấy anh trai khiêng máy quay phim ở bên ngoài chạy vội, bắt giữ một chút cảnh đột phá ngoài lề.
Một lần nữa cô rũ mắt, ngón tay được sơn móng tay kỹ lưỡng ở trên màn hình di động, tìm được WeChat của Cố Tinh Trầm. Tin nhắn gần nhất đã là bốn ngày trước.
Sau khi rời đi, vậy mà Cố Tinh Trầm vẫn không hề liên hệ với cô. Thật kỳ quái, gần đây không phải cậu ấy rất chủ động hay sao? Sao lại đột nhiên lại giống như đang nhịn vậy.
Hứa Anh đoán không ra tên rầu rĩ kia đang nghĩ cái gì, ngón tay ấn xuống nút ghi âm, ngữ khí quyến rũ, làm người khác rất vui vẻ.
“ Chồng ngoan, làm gì vậy?”
Bên kia trả lời rất nhanh.
< Thi> Cố Tinh Trầm
Ha? Hứa Anh cảm thấy thú vị, lại nhắn thêm hai tin:
“ Đang thi cậu còn cùng tớ nhắn WeChat. Không ngoan đâu!”
“ Thi không được hạng nhất, tớ sẽ không để ý tới cậu nữa.”
< Đã nộp bài rồi> Cố Tinh Trầm
Hứa Anh quay đi, không để ý tới ánh mắt khác thường của những người khác đang nhìn chằm chằm vào cô sau tiếng “ Chồng ngoan” kia.
“ Được rồi chồng ngoan, bây giờ tớ phải lên đài rồi. Di động nhớ sạc đầy, chờ xem tớ lên hot search nha!”
Hứa Anh đem điện thoại cất vào, xoay người đối mặt cùng với mấy biểu tình của các tuyển thủ hoa hòe lòe loẹt.
Có người trang điểm, ánh mắt tương đối góc cạnh, bỡn cợt cô: “ Tâm thái cô vẫn thật tốt. Sắp lên đài rồi còn nói chuyện phiếm với bạn trai?”
Hứa Anh lấy mũ lưỡi trai đội lên, đem bím tóc đuôi ngựa từ sau mũ vuốt ra ngoài, hướng tới người nọ tỏ vẻ chẳng sao cười cười: “ Vẫn tốt. Có khẩn trương cũng vô dụng.”
Người chủ trì đã đọc tới tên cô, càng tới gần sân khấu, âm thanh fans hò hét tên cô càng lớn.
Hứa Anh đưa mắt quét tới, có người giơ bảng tên cô, biểu ngữ, vì cô hò hét trợ uy, có mấy nữ sinh thấy cô đi ra, chói tai thét lên: “ Hứa Anh cố lên” “ Yêu chị” linh tinh nói, phía sau những từ đó đều là nét bút đơn giản vẽ hoa.
Tất cả đều là cô đã hoang dại vẽ.
Hứa Anh cùng mọi người phất phất tay, bên đó lại kêu lên âm thanh lớn hơn nữa.
Cô hơi hơi giơ lên đuôi mắt, ý cười trên mặt càng thêm chắc chắn.
Có một loại khát vọng, ở trong mắt fans reo hò, nổ tung được pháo hoa mỹ lệ.
Minh tinh.
Cô phải làm minh tinh.
Loai được vạn chúng chú ý này, bị rất nhiều người nghiện.
Cô không nghĩ phải tiếp tục ở quanh trường học chỉ có mấy nghìn người, làm cái gì gọi là “ Nhân vật nổi tiếng”…….
Thính phòng thoáng chốc an tĩnh, nam MC đã đứng trên đài hữu lực mà giới thiệu cô.
“ Sau đây xin mời tuyển thủ số 9, Hứa Anh! Cho chúng ta mang đến bài hát << Gió lốc >>.”
Khẩu khí vừa đề ra ở ngực, Hứa Anh ngẩng đầu ưỡn ngực, nắm lấy microphone, hướng đôi mắt phản chiếu ánh sáng lóng lánh…….
- --
Thời gian không nặng không nhẹ, học kỳ một của năm ba sắp qua đi.
Bởi vì nghỉ Tết Nguyến Đán, cho nên buổi tối 31 không học tiết tự học. Chuông vừa reo, trong phòng học đều là âm thanh loạt xoạt thu thập sách vở đồ dùng học tập, hét to ăn uống, cùng các loại đề tài câu chuyện phiếm.
“ Oa, Hứa Anh đoạt quán quân của khu thi đấu rồI! Không thể nào lợi hại như vậy.”
“ Mấy ngày trước tin tức đã ầm ĩ rồi, phản xạ hình cung của cậu ở Nam Cực sao…..”
Nữ sinh lại đem tai nghe gỡ xuống bàn đưa cho bạn ngồi cùng bàn, cậu bạn nghe xong vài câu, “ Cải biên << Gió lốc >>, thanh âm Nice lại có chút khốc, hoàn toàn chính là phong cách của hoa hậu giảng đường!”
“ Hứa Anh sắp hỏa rồi phải không?”
“ Cảm thấy cậu ấy đang đi con đường khác với chúng ta. Học sinh năm ba chính là phải bước qua đường ranh giới nhân sinh, đúng là một chút cũng không sai.”
Phía trước thời điểm trước một mảnh người bát bát nháo nháo, Cố Tinh Trầm cũng đã thu dọn xong cặp sách của mình, cậu đang muốn đi, Từ Thiếu Khanh lại vội vội vàng vàng gọi cậu lại.
“ Tinh Trầm, việc ra nước ngoài của cậu đã chuẩn bị thế nào rồi?”
Các bạn học sinh khác đều rất kinh ngạc sôi nổi tới hỏi.
Cố Tinh Trầm nhàn nhạt trả lời bọn họ:
“ Không có chuyện xuất ngoại.”
Từ Thiếu Khanh kinh ngạc một chút.
“ Không có khả năng, toàn khối có hai người được cử đi du học Mỹ, cậu vừa chuyển tới trường này một năm luôn đứng hạng nhất, lại còn là hội trưởng hội học sinh, hơn nữa biểu hiện của cậu trong các hoạt động của trường cũng rất tốt, sao có thể không phải là cậu!”
Cậu ta thay Cố Tinh Trầm bất bình, cho rằng chắc chắn có tấm màn đen: “ Như vậy quá không công bằng, sao có thể không đến lượt cậu!”
Cố Tinh Trầm có chút ngoài ý muốn, không nghĩ tới còn có người quan tâm tới mình, sau đó nhợt nhạt cười nhìn Từ Thiếu Khanh: “ Không có gì, là tớ tự mình không muốn đi, từ bỏ cơ hội.”
Mấy người Từ Thiếu Khanh kinh ngạc, vài giây sau mới phản ứng lại.
Một đám người còn đang muốn bào thêm thông tin, Cố Tinh Trầm thông minh sớm đã đi ra khỏi phòng học, mấy đứa trẻ tò mò hai mặt nhìn nhau, không biết hỏi chỗ nào.
Sau đó lại có người nói: “ Là bởi vì Hứa Anh phải không! Đại học tốt như vậy, lại ở nước ngoài, hoa hậu giảng đường có tạp bao nhiêu tiền cũng không vào được đâu.”
Sau đó lại một trận thổn thức.
“ Cố Tinh Trầm nhìn lịch sự văn nhã, làm việc có thể quyết đoán như vậy!”
“ Đúng vậy đấy, học bổng toàn phần du học Mỹ! Điên rồi điên rồi…..”
“ Cho nên mới nói yêu sớm sẽ làm chậm trễ tương lai, cho nên các cậu đừng yêu đương.”
“ Không nghĩ tới Cố Tinh Trầm là người thông minh như vậy cũng phải vướng bận.”
Thành tích Tân Thần xuống dốc không phanh, giữa kỳ phải chuyển trường tới tỉnh ngoài, lúc ấy thông tin bát quái truyển khắp khối rất lâu, cho nên bọn họ đối với Cố Tinh Trầm cũng không cảm thấy lạc quan.
Loại nữ sinh như Hứa Anh này, hoạt bát xinh đẹp, biết làm việc, sẽ biết nịnh nọt, trong nhà lại có tiền, xác thật là sẽ khiến người ta yêu thích, chỉ là…… Hứa yêu tinh vô tâm, cô sẽ vì ai mà dừng lại sao?
Đường Thơ nhìn Trần Tinh Phàm đang nhai kẹo cao su liếc mắt nhìn bọn họ, liền sợ hãi đi qua hỏi: “ Hứa Anh thật sự muốn Cố Tinh Trầm ở bên nhau sao? Đừng lại bỏ người ta……”
Trần Tinh Phàm khinh thường mà “ Thích” một chút, “ Các cậu đều là phàm nhân, chỉ biết nhìn mặt…….”
Rõ ràng là Cố Tinh Trầm đang chơi đùa Hứa Anh, tuy rằng cô cũng chỉ là từ chỗ Kim Vũ mới biết được.
Giang Hoàn nhấc cặp sách: “ Đi thôi Trần Tinh Phàm, cậu xem kịch xong chưa? Còn muốn nói chuyện phiếm.”
“ Này tên mặt mịn cậu thu chút tính tình đi, dám quản tớ sao!” Trần Tinh Phàm trừng cậu.
Sau đó hai người lại cãi cọ ầm ĩ, dỗi nhau mỗi người một đường đi ra khỏi phòng học về nhà.
Thành phố S là thành thị dạng bình nguyên, vừa tới mùa đông gió thổi rất lớn, rất nhiều ngày rồi không rơi tuyết, chỉ có gió âm 7 bảy tám độ thổi tới, Cố Tinh Trầm quẹo vào ngõ nhỏ phó cũ mới cảm thấy tốt hơn một chút.
Mọi nơi trong thành phố đều có thanh âm của năm mới, chỉ có khu phố cũ tương đối bảo thủ, phải đợi tới nông lịch tân niên mới có động tĩnh.
Đến cửa nhà, Cố Tinh Trầm vừa đem xe đạp ngừng bên cạnh, liền nghe thấy sau lưng có âm thanh bánh xe hành lý lộc cộc lộc cộc chuển động. Thân hình cậu dừng một chút, cũng không quay đầu lại.
Bước chân khẽ nhẹ, ngừng ở sau lưng cậu.
Một dôi bàn tay trắng tinh tề từ sau lưng Cố Tinh Trầm trượt tới phía trước, đem cậu ôm lấy. Cô hít sâu chôn ở trên lưng cậu, nhiệt độ xuyên qua quần áo chạm vào da thịt, hơi nóng.
“ Bé ngoan, tớ đã trở về……” Một âm thanh mềm mại làm nũng.
Cố Tinh Trầm xoay người, Hứa Anh vẫn duy trì tư thế ôm cậu, từ trong lồng ngực Cố Tinh Trầm nâng mặt lên: “ Sao lại không nói câu nào?”
Gió có hơi lớn, thổi làm rối tung rối mù đầu óc Hứa Anh, Cố Tinh Trầm rũ mắt, duỗi tay thay cô vuốt vuốt sợi tóc loạn trên đỉnh đầu: “ Đang nhìn xem có phải cậu hay không.”
Tươi cười của Hứa Anh càng sán lạn, rương hành lý ngã sang một bên, cô nhảy dựng lên treo trên cổ cậu, nhiệt tình không cho kháng cự mà hôn, tay cũng không hề biết rụt rè, từ cổ áo thiếu niên thăm dò đi vào, cảm nhận được Cố Tinh Trầm hơi lùi bước khẩn trương.
“ Hứa Anh, đang ở trên phố……”
Hứa Anh mới thu lại một chút, hơi giơ lên đuôi mắt cong cong câu lấy cậu cười, cắn bên tai cậu nhỏ giọng nói vài câu, ba quang trong đôi mắt thiếu niên liền rung chuyển.
Cố Tinh Trầm nhìn Hứa Anh, gương mặt thanh lãnh, có chút hồng.
Hứa Anh lôi kéo cậu đi, cười tủm tỉm, có chút hư hỏng.
Ánh mắt Cố Tinh Trầm sâu thẳm, một tay túm Hứa Anh, ấn tới nơi u tối.
Đại bộ phận thời điểm thiếu niên là người thanh lãnh nhạt nhẽo, nhưng tuyệt đối đó không phải thời điểm ở bên cạnh Hứa Anh.
Trên đường phố ngẫu nhiên có tiếng chó sủa, đông một tiếng tây một tiếng, ngẫu nhiên truyền ra trong nhà lầu cũ tiếng ho khan hoặc là tiếng nói chuyện.
Cố Tinh Trầm đè lại sườn Hứa Anh cưỡng bách để cô hôn môi với mình, Hứa Anh cũng nhiệt liệt mà thuận theo.
U ám, thân thể non nớt của thiếu nữ phát run, tóc dài cô tán ở khuỷu tay cậu, vừa mềm vừa dài, trong cổ họng có âm thanh thở dốc nhàn nhạt, cặp mắt sâu thẳm nhìn chằm chằm cô giống như ngọn lửa nóng bỏng.
Cô ôm lấy cổ cậu, đôi tay sờ vào da thịt Cố Tinh Trầm, có mồ hôi nóng hôi hổi.
Vào mùa đông gió lạnh, từ khe hở cửa sổ giếng khoang có một tia sáng.
Sau đó Hứa Anh nghe thấy, cậu cúi sát bên tai cô hô hấp nóng rực đùa giỡn ---
“ Ngoan, lại kêu hai tiếng cho tớ nghe.”
……….
Đêm nay là đêm giao thừa, người tới quảng trường nghe năm tiếng chuông của năm mới rất nhiều, người đi lại trên đường cái liền chịu quản chế của giao thông, không qua được. Hứa Anh đi theo Cố Tinh Trầm từ xe taxi tới.
Trên đường người đi bộ rất nhiều, gió lại lạnh, du khách đều tay khoác tay ôm hoặc là ôm nhau, có tốp năm tốp ba bạn bè hoặc là các đôi tình nhân nhỏ. Trong đó xen kẽ bán các loại đồ chơi lung tung, người mua cũng rất nhiều.
Một buổi đêm vừa náo nhiệt, vừa lãng mạn.
Giống như du khách, Hứa Anh mặc áo khoác Cố Tinh Trầm, có chút không thể chống đỡ nổi thể lực mà dính trong lồng ngực cậu, uống trà sữa nóng, nhưng thật ra lại khó có được an tĩnh.
Thấy Hứa Anh héo rũ rượi, Cố Tinh Trầm có chút đau lòng, đem khăn quàng cổ gom lại: “ Trà sữa nguội rồi thì không được uống nữa.”
“ Ừm.” Hứa Anh lắc lắc: “ Vẫn chưa nguội.”
Vừa dứt lời một đôi tình nhân học sinh đi qua bọn họ, còn vẫn mặc đồng phục, cũng không biết là trường trung học nào, Hứa Anh theo đôi này nhìn chằm chằm một lúc lâu, cô ngẩng đầu nhìn Cố Tinh Trầm trong chốc lát.
Gương mặt Cố Tinh Trầm lớn lên rất đẹp, vừa tới ban đêm ánh đèn dừng trên mặt cậu soi xuống bóng, liền có một chút cảm giác cao ngạo lạnh băng, rất có hương vị đẹp trai lãnh khốc của đàn ông.
“ Cố Tinh Trầm.”
Cậu rũ mắt nhìn cô: “ Ừm.”
“ Tớ cảm thấy……” Hứa Anh cắn ống hút: “ Tớ cảm thấy chúng ta yêu đương một chút cũng không thuần khiết.”
“ Sao vậy.”
Chân cô hơi nhón, ghé bên tai Cố Tinh Trầm nói: “ Cậu không cảm thấy chúng ta…… Thân thiết có chút nhiều sao?”
Đôi mắt thiếu niên đen nhánh không hề nhiễm tạp sắc nhìn cô một chút.
Hứa Anh cắn ống hút trà sữa, hướng đôi tình nhân đằng trước giương giương cằm: “ Cậu nhìn người ta xem, thật thuần khiết.”
Phân tích: “ Tớ dám cược, hai người bọn họ khẳng định chưa từng ôm hôn. Cậu xem bọn họ tới tay cũng không dám nắm.”
“ Vậy sao.” Cố Tinh Trầm thuận miệng nói cho có lệ.
Hứa Anh ngẩng mặt cười, ôm lấy eo cậu: “ Chắc chắn không thể nào thân thiết như chúng ta, dính nhớp dính nhớp, như muốn nhập vào nhau.”
Cố Tinh Trầm cười một chút.
Cậu thật là có vận may, nhặt được một đứa nhóc vô tâm vô phổi, ngực lớn ngốc nghếch lại còn tự cho là một cô bạn gái thông minh.
Cố Tinh Trầm bỗng nhiên nghĩ, sớm muộn gì Hứa Anh cũng sẽ trưởng thành, cô có thể sẽ trở nên thông minh hay không, sau đó, cậu lại không thể khống chế được nữa…….
“ Nghĩ gì vậy? Chuyên tâm thế?”
Hứa Anh ở trước mặt vẫy vẫy tay, ánh đèn chỉ thấy từng đốt ngón tay cô, trắng nõn phát sáng, Cố Tinh Trầm bắt được tay cô, đan xen trong lòng bàn tay.
Vóc dáng cậu cao, tay cũng lớn hơn nhiều, Hứa Anh rất dễ dàng bị cầm lấy.
“ Tớ đang nghĩ, một ngày nào đó cậu sẽ rời tớ đi.”
Hứa Anh cho cậu một cái ánh mắt “ Không thể hiểu nổi”, sau đó mạnh mẽ mà niết lấy mặt cậu, xoa tới biến hình.
“ Đầu heo lớn! Ha ha, cậu thật xấu đó Cố Tinh Trầm. Xấu chết mất.”
“ Tìm được bạn gái xinh đẹp như tớ, chính là đại vận của cậu!”
Cố Tinh Trầm nhíu nhíu mày, không thích, nhưng cũng không phản kháng.
Vừa rồi sau lúc an tĩnh ngắn ngủi, Hứa Anh lại sinh động lên, ăn một lúc lại mua một lúc, Cố Tinh Trầm đảm đương làm một nhân vật tùy tùng, bảo vệ cùng với bỏ tiền, thuận tiện đem đồ vật cô mua về ôm lên trên người mình.
Cùng cậu ở bên nhau, Hứa Anh cái gì cũng không phải làm, tới bản thân mình cũng chẳng cần nhọc lòng, Cố Tinh Trầm đều sẽ sắp xếp tốt. Lời nói thiếu niên không nhiều, toàn bộ hành trình đều là cô nói không yên.
Cô không chê cậu chán, cậu cũng không chê cô ồn.
Hứa Anh ăn kẹo que đi vài bước liền quay đầu một lần, mỗi lần Cố Tinh Trầm đều đang đi phía sau, đáp lại ánh mắt của cô. Đôi mắt Hứa Anh tựa như bị đông lại một chút --- Thằng nhóc này trời sinh đã có một đôi mắt lạnh.
Hứa Anh bỗng nhiên cảm thấy thú vị, phụt cười lớn tiếng cười nhạo chế nhạo Cố Tinh Trầm: “ Cố Tinh Trầm, cậu thật sưc rất giống con cún lớn trước kia nhà tớ nuôi! Nó rất giống cậu, đi chõ nào nó cũng luôn đi theo tớ, nhất cử nhất động không thể trốn được đôi mắt của nó. Quá dính người!”
Cún sao…….
Sắc mặt Cố Tinh Trầm khó coi, cười lạnh với Hứa Anh một chút.
Hứa Anh không biết giới hạn, còn tiếp tục nói, ở thời điểm xác thật không thể nhịn nổi, Cố Tinh Trầm cong lưng, ở bên tai cô nói:
“ Hứa Anh, cậu thử nói một câu cún nữa xem nào.”
Hứa Anh đang uống nước uống nóng, đột nhiên không kịp phòng ngừa bị sặc một chút. Nghiêng mắt xem bên mặt Cố Tinh Trầm.
Cặp mắt đen nhánh thaanh triệt kia rất thanh tú, cũng rất sắc bén, cô hơi sợ một chút, lập tức thu lại tính tình.
Ngón tay từ trên chiếc áo khoác dài của thiếu niên vươn ra, kéo lấy áo cậu.
“ Đừng hung ác như vậy, để tớ dỗ cậu…….”
“ Cố Tinh Trầm cậu không phải là cún, cậu là sói, còn là cái loại sói răng sắc, còn nhỏ cả máu!”
Cố Tinh Trầm ngó cô liếc mắt một cái.
“ Cậu biết là tốt, đừng có chọc tớ!”
“ Hậu quả tớ tực giận rất nghiêm trọng.”
“ Cậu biết rồi đấy.”
Hứa Anh ngoan ngoãn gật đầu, tiếng nói Cố Tinh Trầm không lớn, vẫn luôn có hương vị an bình thâm trầm. Cô rất thích khí chất trầm ổn của cậu, thật đáng giá để dựa vào.
Hứa Anh đem Cố Tinh Trầm nhìn từ đầu tới đuôi một lần, bỗng nhiên cảm thấy bạn trai của mình rất không kém, nếu là……. Nếu là cậu mặc kệ cô, lực chiếm hữu nhỏ lại một chút, thì không thể bắt bẻ chỗ nào.
Sau khi năm tiếng chuông gõ lên, khí cầu lớn bay vào bầu trời đêm, reo reo hò hét như mây. “ xxx anh yêu em”, “ ooo, em muốn vĩnh viễn ở bên cạnh anh.” Linh tinh những lời thổ lộ hết lần này đến lần khác vang lên.
Hứa Anh kiên cường bắt Cố Tinh Trầm cùng cô hướng nguyện, sau đó lại không biến sắc mặt bắt cậu phải đem nguyện vọng nói ra.
Cố Tinh Trầm nhớ tới nguyện vọng của mình, kiên trì: “ Nói ra thì không linh nghiệm, Hứa Anh, không thể nói.”
“ Keo kiệt!” Hứa Anh bĩu môi: “ Cậu không nói, tớ cũng sẽ không nói cho cậu.”
Du khách bên tai vẫn đang hò hét ngày một to, bọn họ cùng nhau nhìn về phía trời đêm, lại cùng nhau cười.
Đôi tay Hứa Anh nắm trước ngực, lại yên lặng lặp lại một lần nguyện vọng đối với khí cầu đang bay lên.
Ông trời, mau nghe được nguyện vọng tôi đi……
Tôi phải làm minh tinh.
Làm người xuất hiện trong KFC được người khác phải nhìn mặt tôi ăn cơm, người xuất hiện trên poster tất cả các thang máy trong công ty! Trên bìa tạp chí phải có mặt tôi, đầu đề phải là tên của tôi……
- -- Phải làm minh tinh, phải làm minh tinh cực kỳ nổi tiếng!
Cố Tinh Trầm không biết Hứa Anh đang thầm thì mặc niệm gì, cậu chỉ thấy thiếu nữ trong bóng đêm giống như một đóa hoa hồng nở rộ, cậu nhịn không được cong lưng hôn đôi môi cô tùy hứng đỏ mọng của cô.
Sau đó trong lòng yên lặng lặp lại lời tâm nguyện của cậu ---
Hy vọng Hứa Anh thích tôi, vĩnh viễn.
Đêm giao thừa lại ầm ĩ tới rạng sáng mới yên.
Trở lại khách sạn đã tới rạng sáng hai giờ rưỡi, rửa mặt xong Hứa Anh nằm trong khuỷu tay Cố Tinh Trầm, ôm ôm, lại muốn nói chuyện phiếm.
Cô đem tất cả những việc thú vị trong lần thi đấu này kể lại, Cố Tinh Trầm đã mệt nhọc, cô vẫn không buông tha, càng nói càng hung phấn. Ôm lấy vạt áo thiếu niên thật hung phấn.
Hứa Anh: “ Papa Cố, bố mẹ tớ nói tớ có thể đi phía Nam tham gia thi đấu, nhưng phải được cậu đồng ý, hơn nữa cậu phải đi cùng tớ bọn họ mới yên tâm.”
Hứa Anh: “ Cậu đi cùng tớ, được không?”
Cố Tinh Trầm mở mắt ra: “ Thành phố C?”
“ Đúng đúng đúng, chính là thành phố C chỉ các thành phố N có 40 phút xe thôi. Rất gần đấy.”
Thấy Cố Tinh Trầm có bộ dạng như suy tư gì, Hứa Anh lại bổ sung: “ Năm học cấp hai chúng ta đã từng nghỉ đông ở đó.”
Mặt Hứa Anh hơi nóng: “ Chính là lần đi chơi lần đầu tiên chúng ta ở một phòng, cậu quên rồi sao?”
“ Đương nhiên là không.” Vứt bỏ những việc băn khoăn, ánh mắt Cố Tinh Trầm có chút ôn nhu dấu kín. Sao cậu có thể quên, lần đầu tiên bọn họ cùng nhau qua đêm, rất trúc trắc, chính là cho nhau nhìn nhìn. Sau đó đỏ mặt, đắp chăn, cả đêm không ai nói chuyện.
Hứa Anh cũng nhớ tới những hình ảnh đó, không cảm thấy lãng mạn, chỉ cảm thấy thật buồn cười đến muốn mạng.
Một năm kia lớp học có những đôi tình nhân khác. Bọn họ nghe được, hơi nữa đúng vào tuổi đang trưởng thành, là thời điểm tò mò nhất của thiếu nam thiếu nữ đối với những chuyện đó. Cho nên, bọn họ quyết định phải hiểu biết được thân thể của đối phương.
Đó là một cơ hội ngẫu nhiên, bọn họ đi thành thành phố C chơi. Vừa lúc muốn ở khách sạn, họ liền thuê một phòng. Không hẹn mà cùng, có ý tưởng này.
Bọn họ trúc trắc đến buồn cười, thời điểm Cố Tinh Trầm cởi quần áo cô còn khẩn trương tới một câu không nói nổi, sau đó, thiếu niên thông minh như vậy, vậy mà chân tay vụng về. Cậu nhìn chằm chằm cô, giống như lần đầu tiên thấy cảnh sắc kinh thế, đôi mắt đều không nháy, Hứa Anh cảm thấy có phải cậu sắp muốn quỳ xuống cúng bái hay không.
Sau đó Cố Tinh Trầm nhìn một hồi lâu, lại liếc mắt một cái cũng không dám nhìn cô. Chờ tới phiên Cố Tinh Trầm cởi, thiếu niên nắm chặt cổ áo sơ mi trắng, sau đó chậm rãi một viên lại một viên cúc cởi xuống…… Gương mặt trắng nõn, đỏ tới tận mang tai, đặc biệt đáng yêu.
Hứa Anh hiện tại nghĩ lại, còn cảm thấy quá khôi hài.
Cố Tinh Trầm, có một loại, khí chất thuần thiên nhiên.
Cho dù là, thời điểm cậu không muốn làm những việc thuần khiết.
Hứa Anh đẩy ngực Cố Tinh Trầm, bỡn cợt: “ Cố Tinh Trầm, lúc ấy cậu thật là là hài hước, ha ha ha….. Cười chết tớ, nắm chặt quần áo còn không cho tớ xem.”
“ Hứa Anh, đừng nói nữa…..”
“ Sao lại không nói, tớ càng muốn ---“ Sau đó Hứa Anh đụng phải một ánh mắt rất sắc, nụ cười ác liệt liền ngừng lại. Cố Tinh Tràma, chắc cũng đang hồi tưởng tới cô….. Cho nên, hiện tại trong đầu cậu ấy……
Dần dần, Hứa Anh bị Cố Tinh Trầm nhìn tới đỏ bừng mặt, rúc đầu vào lồng ngực cậu, thẹn thùng không nói gì.
Cố Tinh Trầm đem Hứa Anh ôm vào lồng ngực, trong lòng hư không, góc lạnh băng ngay lập tức được lấp đầy.
“ Cậu chỉ bắt nạt tớ.”
Nữ sinh chôn mặt trong lồng ngực cậu lắc đầu, sau đó lại do do dự dự gật đầu: “ Cậu là của tớ, không bắt nạt cậu tớ bắt nạt ai.”
Cố Tinh Trầm cười, hôn Hứa Anh một cái: “ Lý do này, miễn cưỡng chấp nhận……”
Cậu sao có thể rời cô ra nước ngoài?
Từ ngày nếm được lần đầu tiên của cô ấy.
Cố Tinh Trầm đã điên rồi.
Đời này, chỉ muốn trở thành hạ thần dưới váy cô……..
____
Bạn beta ( kiêm type) chưa học hết lớp 1, nên nếu có lỗi chính tả thì mọi người cứ bóc phốt thoải mái nha.¯_(ツ)_/¯