Màn giới thiệu giáo viên mới kết thúc thì lớp nó cũng vào giờ học và giờ học này cũng là của cô gái kia dạy cô ta dạy rất dễ hiểu nhưng đối với nó thì dù bà cô này dạy dễ hiểu đến đâu thì nó cũng chẳng tiếp thu được tại vì tâm hồn nó đang ở một nơi rất xa và nó cứ đi xa mãi, xa mãi không quay về bên chủ
*Trong giờ học: nó im lặng
*Trong giờ ra chơi: nó vẫn im lặng
*2 tiết học tiếp theo của anh thầy mới đến dạy: cũng im lặng
*Giờ ra về
Sau một ngày học toàn im lặng của nó thì cũng đến giờ ra về, nghe tiếng chuông vang lên thì cả đám định quay qua hỏi nó sao từ lúc vào học đến giờ không nói câu nào thì nó đã đi trước tại có việc quan trọng cần làm
Ra khỏi trường học được một đoạn khá dài thì nó lôi từ trong cặp ra một tờ báo tuyển nhân viên và cứ thế nó nhìn tờ báo thấy nơi nào có tuyển nhân viên là nó chạy xe đến đó tất nhiên là lúc nào cũng nhận được câu trả lời nào là Em chưa 18, Em không có kinh nghiệm,..bla...bla. Một hồi chạy qua chỗ này, đi qua chỗ kia mà không được nhận việc làm thì nó chán nản dẫn xe đạp đi mà cứ nhìn xuống mặt đường nên đụng phải một người vừa đi vừa đọc sách, không nhìn đường giống nó (2 người bị zậy là đáng ahihi). Sau khi ngã một cú đau đớn thì nó lồm cồm đứng dậy một cách khó khăn và khi đứng lên được thì nó nhìn thấy một khuôn mặt hơi quen thuộc, cùng mái tóc xanh làm nó ngạc nhiên
-Nè anh có sao không?_Nó cất tiếng hỏi người con trai trước mặt rồi phủi phủi bộ đồ của mình
-Um không sao_Tên đó nói rồi cũng chống tay xuống đất định đứng lên thì mới chạm tay xuống đất thôi thì có cái gì đó nên tên đó ngước mắt nhìn xuống thì thấy một tờ báo rồi cầm luôn tờ báo đó đứng lên luôn
-Em muốn kiếm việc làm?_Hắn ta hỏi nó
-Ưm hihi, tại tôi đang cần tiền để mua một số thứ ấy, mà anh biết rồi thì đừng nói với tên hội trưởng trường này nha tai tôi nghe nói hắn ta cực khó tính luôn đó_Nó gãy đầu cười hì hì rồi nói, nghe câu nói hồn nhiên như cô tiên của nó thì tên đó mỉm cười dù nãy giờ người nó kêu đừng cho biết đang đứng đây và biết hết tất cả
-Em tìm được việc chưa?, nếu chưa thì nhà tôi có mở một tiệm cafe đang cần người em có thể đến đó_Hắn ta nói dù thật ra quán cafe nhà tên đó không hề thiếu nhân viên
-Thật hả?, cảm ơn anh nha vì đã giúp tôi nhân tiện tôi tên là Doanh Mộc Khuê_Nó nghe tên kia nói thì nhảy tưng tưng vui vẻ
-Ừ tôi là Thiên Thành Long, à chúng ta cũng nên đi xem thử quán ha_Thành Long nói rồi đi đến chiếc xe đạp đang ngã lăn lóc của nó đỡ lên rồi ngồi lên xe rồi chỉ vào ghế sau ý bảo nó lên còn nó thì cũng đi lên xe bình thường