Ads
"Xem ra không có ai." Hoàng Mỹ Linh nhìn cửa phòng
đóng chặt thì kinh ngạc nói.
Khi biết Âu Y Tuyết thiếu chút nữa chết đuối thì cô đang ở
gian phòng đầu tiên kế bờ biển, nhưng được cho biết học sinh Y Tư Lai Đốn đã
mang cô ấy đi; cô chạy tới phòng của Mạc Dĩ Trạch còn có phòng y tế, không thấy
có người. Vì vậy cô chỉ có thể thử đi tới phòng của Âu Y Tuyết và Hạ Tuyết. . .
nhưng cũng không có ai.
"Có thể nào anh ta đã đưa Âu Y Tuyết đến bệnh viện rồi
không?" một nữ sinh tướng mạo bình thường, mặc quần áo thể thao bình thường
bên cạnh hỏi.
"Chắc là không" Hoàng Mỹ Linh lắc đầu một cái, bảo
vệ ở cổng nói chỉ nhìn thấy một nam sinh ôm nữ sinh đi vào, mà không thấy đi ra
ngoài. Bọn họ rõ ràng là còn ở chỗ này, nhưng nơi này cũng không có ai, vậy bọn
họ ở chỗ nào?
"Cô giáo hay thử đi ký túc xá khác tìm xem sao?" Nữ
sinh kia hỏi.
Hoàng Mỹ Linh có vẻ đăm chiêu nhìn cửa phòng đóng chặt, trầm
tư mấy giây, gật đầu : "Vậy chúng ta đi thôi."
Lúc Hoàng Mỹ Linh đang chuẩn bị theo nữ sinh kia sang nơi
khác tìm thì bên trong phòng truyền ra âm thanh nhỏ làm kinh động đến cô.
"Sao vậy?" Nữ sinh nhìn Hoàng Mỹ Linh dừng chân lại,
có chút khó hiểu.
“Hình như có tiếng gì đó" Hoàng Mỹ Linh trả lời, ngay
sau đó lui về cạnh cửa dán lỗ tai lên trên cửa, vừa nói: "Bên trong có người
nào đó không?"
"Đúng rồi, Hạ Tuyết ở bên trong" Nữ sinh vặn lông
mày suy nghĩ trong chốc lát, mắt lóe ra ánh sáng: "Nói không chừng bạn ấy
biết Âu Y Tuyết ở nơi nào!" Nhớ tới lúc trước Hạ Tuyết cùng cô mỗi người
đi một ngả trở về phòng thay quần áo, nữ sinh giải thích.
"Chúng ta hỏi một chút đi." Nói xong nữ sinh đó liền
nhấc tay lên gõ cửa.
Nhưng ngay trong tích tắc lại bị Hoàng Mỹ Linh ngăn lại:
"Không cần, cô có chìa khóa" Từ trong túi quần móc ra một xâu chìa
khóa, Hoàng Mỹ Linh nói xong liền đem chìa khóa cắm vào ổ.
‘Cạch’ một tiếng, cửa được mở ra.
Hoàng Mỹ Linh đẩy cửa phòng, một mùi máu tươi nồng nặc xông
vào mũi.
Hai người không hẹn mà cùng nhíu mày, muốn biết mùi đó đến từ
đâu, mắt mới nhìn thẳng phía trước lại thấy được...
Tiểu Tuyết té trên mặt đất bám vào mắt cá chân của một nữ
sinh, mà nữ sinh kia quay sang đá mạnh vào bụng của Tiểu Tuyết. Ở một bên, hai
má Âu Y Tuyết sưng đỏ bị hai nữ sinh khác đỡ giờ phút này đang chảy nước mắt liều
mạng muốn tránh thoát.
"Đáng chết, mày còn không mau buông tao ra!" Âu Xảo
Lệ không phát hiện hai người ngoài cửa, trong cơn giận dữ đá một cái mạnh nữa
vào Tiểu Tuyết đang ngăn trở mình.
Chẳng biết lúc nào, lúc cô ta đang chuẩn bị ra tay thì bị Tiểu
Tuyêt giữ lại.
"Các ngươi còn ngây ở nơi đó làm gì, còn không mau đến
kéo ả ra." Âu Xảo Lệ nhìn về phía hai nữ sinh bên cạnh Âu Y Tuyết hét lên.
Hai nữ sinh kia ngập ngừng, phân vân không chịu hành động.
Ánh mắt không tình nguyện lơ đãng nhưng nhìn về phía sau
lưng Âu Xảo Lệ.
"A ——" thét lên một tiếng ! Ngay sau đó đồng thời
buông Âu Y Tuyết ra.