Vừa lúc đó thì tiếng chuông cửa bấm dồn dập...
-" Saly ra mở cửa ..."
Tiếng quát vừa vang lên thỳ có 1 chó to như con bò phi ra ngoài ....ờ rồi thỳ
-" Má ơi
...động đất...sắp sập nhà rồi... chạy đi... " Nó ôm lấy bịch
bánh to tỗ chảng , vừa nhắm mắt ,vừa chạy vừa la hét om
sòm...nhưng hình như là chân nó không có chạm đất...mà hình như nó bị nhấc bổng nên thì phải
-" Á...Người khổng lồ bắt người ...help me..." nó khua tay múa chân
-" Trí tưởng tượng của em phong phú thật đấy " có 1 tiếng nói vang lên ở sau lưng nó
-" Ồ ... Ai mà nghe quen quen vậy tar..." nó ngẩn ngẩn ngơ ngơ lấy tay gãi gãi đầu
Đột nhiên người nó quay 1 góc 90 độ....
-" ...A..." Nó ngẫng mặt lên nhìn chằm chằm hắn
-" A.. cái đầu e ấy " Hắn lấy tay cốc đầu nó 1 cái rõ đau
Nó lấy tay xoa xoa cho đau mồm lảm nhảm
-" Thầy là cái đồ không biết * thương hoa tiếc ngọc *..." nó nhìn hắn lườm lườm
-" Ồ... tôi có thấy bông hoa nào ở đây đâu... " Hắn ngó ngó xung quanh
-" Thầy... thật là tức chết mà " nó giận dỗi...
-" Mà thầy làm gì ở nhà em giờ này vậy ??? "
Nghe nó hỏi máu điên trong người hắn tuôn trào... thế là....
-" Em làm gì mà tắt máy??? có biết tôi gọi cho em bao nhiu lần không hả??? em có biết tôi lo cho em lắm không hả ..... vvv " Hắn nói 1 tràng lang đại hải...
-" Ồ..." Nó nghe 1 hồi ... rồi từ tai này nó truyền sang tai kia...và ik mất tiu
-" .... " Hắn không còn gì để nói với cái con be này nữa...hắn lắc đầu nguầy nguậy...
-" Thôi tôi về ..." Ánh mắt hắn buồn buồn quay đi..
-" ... " hình như nó nhìn ra dk cái zì đó...ánh mắt buồn ư... lẽ nào...
Vừa lúc ấy thì...
-" A... xem ai tới nhà ta này.." 1 giọng nói trầm ấm vang lên
-" Baba.. mới zìa " nó xoay người chạy lại ôm baba
-" Ôi ...cục cưng bé nhỏ of baba nhớ con qá " Ôm hôn thắm thiết
-" cậu thông cảm..cha con nó lúc nào cũng diễn trò tình cảm cha con ntn lắm " mama lên tiếng
-" hjhj vâng ạ " Hắn gãi gãi đầu.
-" giờ này cũng muộn rồi cậu ở lại ăn cơm với chung tôi lun đi." mama cười ma mị
-" Dạ!! " hắn ngoan ngoãn tuân theo...sự thật là mún còn không dk ấy chứ
-" Bà xã à đi tắm ..." baba nói vọng lại
-" Em biết rồi mình " mama đỏ mặt
(Tg: không dk làm như vậy trc mặt kon trẻ . )
Hắn tất nhiên là đỏ mặt với cái gia đình này rồi...còm nó
thì mặt trơ trán bóng , nó quá là chai mặt rồi..
Bất
chợt hắn quay ra nhìn nó, sao nó lại đáng yêu vậy nhỉ ??? Hắn
quyết định phải có dk nó bằng mọi cách, dù là cách gì đi
nữa... ánh mắt hắn sáng lên mỗi khi nhìn nó..
….............sau bữa cơm tối.......................
Mọi người cười nói vui vẻ, còn nó thỳ đang bị hắn tra tấn
-" em là đồ ngốc " Hắn tức giận mắng nó
-" Thầy mới ngốc ấy " Hắn đâu ngoan hiền gì , đáp lại hắn liền...
Phải chăng nơi chốn đây, để anh vội đến và rồi vội đi?
Phải chi anh thấu hiểu, rằng em đã yêu anh rất nhiều?
Nói đi anh người ơi giờ anh muốn em phải sống sao!
Hạnh phúc đâu dễ kiếm tìm, em vẫn đứng đây chờ anh đi tìm ...>
-" Alo...Đứa nào đấy " Nó quát to
-" Hả ??? " Hắn trợn con mắt nên nhìn nó
-" Coi chừng lòi tròng đó thầy " Nó cười nham nhở
-" Em không ăn nói đoàng đoàng dk sao ??? " Hắn tức giận
-" Tại sao??? sự thật là vậy mà " Nó đưa cái mặt ngay thơ vô số tội ra
-" Em... " Hắn im ru không biết nói zì thêm.. Rồi đột nhiên ...
-"....Tít ...tít...tít ..."
-" ...A..." Nó nhìn chằm chằm cái dt rồi...
-" Tắt rồi..." 2 từ vang lên trong trẻo như chưa từng có chuyện gì sảy ra...
Hắn té xỉu bất tỉnh nhân sự....
-" Tôi không biết em heavyheaded từ nhỏ hay là do luyện tập nữa " Hắn lắc lắc đầu nhìn nó
-" Chắc là do luyện tập " Nó trả lời tỉnh bơ
-" Hự ..."* phụt máu*
-" A ... thầy chết rồi ... cấp cứu ...cấp cứu " Nó la oai oái rồi năn ra cười nham nhở