Có Chồng Là Thần Y

Chương 501: Chương 501: Âm thầm thao túng




**********

Chương 501: Âm thầm thao túng

Hoan Châu, trụ sở chính của Y Đạo Môn.

Lúc này, Triệu Thiên Hoằng và Vương Trạch đang chờ một nhóm nhân viên cấp cao của Y Đạo Môn xử lý một nhóm bệnh nhân cuối cùng bị di chứng “Thanh Phế Linh”.

Mặc dù trên cơ bản việc trị liệu bệnh tình đã sắp kết thúc nhưng họ cũng không thả lỏng một chút nào.

Dù sao thì Sở Quốc Thiên cũng đã dặn dò muốn họ đối phó với nhà họ Sở, mà bây giờ đúng lúc chỉ mới bắt đầu thôi.

Mọi người đều biết, thế lực của nhà họ Sở khổng lồ, tất cả mọi người đều hiểu muốn đối phó với nhà họ Sở thì còn lâu mới có thể đơn giản được như bây giờ.

Trong phòng họp.

Toàn bộ nhóm nhân viên cao cấp của Y Đạo Môn đều đến đầy đủ.

Triệu Thiên Hoằng ho nhẹ một cái rồi nói: “Các vị, bây giờ trên phạm vi cả nước cơ bản đã chữa được di chứng bệnh, mà tiếng tăm của Y Đạo Môn chúng ta và Y dược Thanh Di cũng đạt đến độ cao chưa từng có, cho nên, tôi cảm thấy hẳn là bây giờ nên tiến hành bước tiếp theo trong kế hoạch của môn chủ!” “Cậu Sở có chỉ thị cụ thể gì không?” Nam Cung Thế ở bên cạnh cung kính hỏi thăm.

Triệu Thiên Hoằng phất phất tay, ngay lập tức có một nhân viên công tác phát tài liệu đã sớm chuẩn bị xong cho tất cả nhân viên cao cấp đang ngồi ở đây. Sau khi họ nhìn thấy nội dung được ghi trong tài liệu thì không khỏi khiếp sợ liên tục. “Trời ạ, đây đều là sản nghiệp dưới cờ của nhà họ Sở sao?” Có người kinh ngạc hô lên. “Không sai.”

Vẻ mặt của Triệu Thiên Hoằng cũng nghiêm túc, chỉ thấy ông ta nói một cách nghiêm nghị: “Đây đều là tài liệu thu thập được trước đó, chứa mấy trăm sản nghiệp to to nhỏ nhỏ của nhà họ Sở!” “Đây là do môn chủ dặn dò riêng để mọi người biết được, bởi vì bắt đầu từ giờ phút này Y dược sẽ có động tác lớn, đến lúc đó tất cả chúng ta đều sẽ lấy y dược làm cơ sở, rồi thâm nhập vào các ngành nghề khác!” “Cho nên, ý của môn chủ chính là muốn chúng ta chĩa mũi nhọn thâm nhập vào tất cả những sản nghiệp có liên quan đến nhà họ Sở, sau đó tích lũy lâu dài dùng một lần, tấn công nhà họ Sở một lần sao?” có người cẩn thận từng li từng tí mà hỏi. “Không sai!” Triệu Thiên Hoằng gật đầu thật sâu.

Trong lòng của mọi người lộp bộp một cái, dù như thế nào cũng không ngờ sẽ làm quyết liệt như vậy, một nhân viên cao cấp không nhịn được hỏi thăm: “Ông Triệu, cậu Sở thật sự định hoàn toàn cá chết lưới rách với nhà họ Sở sao?” “Ý của môn chú tôi vẫn chưa nhìn thấu được, nhưng mà mọi người cũng không cần phải lo lắng quá, bởi vì cũng không phải chúng ta muốn đối đầu với nhà họ Sở, chỉ là âm thầm chuẩn bị trước một chút mà thôi!”

Triệu Thiên Hoằng dừng một chút rồi lại tiếp tục nói: “Những người có thể ngồi ở nơi này đều là người được môn chủ lựa chọn tỉ mỉ, cho nên tiếp theo mọi người cần phải cố gắng phát triển các mối quan hệ của mình thật tốt. Sau đó chờ mệnh lệnh của môn chủ bất cứ lúc nào!” Nhớ đọc truyện trên* ТгцyeлАРР.cом để ủng hộ team nha!!!

Đám người im lặng, lúc họ đang tập trung đọc tài liệu thì bỗng nhiên cửa phòng họp bị người ở bên ngoài đột nhiên đẩy ra.

Chỉ thấy tên đệ tử Trần Tuấn mà Vương Trạch mang theo lo lắng vội vàng hốt hoảng chạy vào trong nói: “Các vị bác sĩ, xảy ra chuyện lớn rồi!” “Chuyện lớn gì mà khiến cho cậu hoảng hốt như vậy, nói đi!” Vương Trạch trầm giọng quát. “Ông Vương, vừa rồi đột nhiên có một đám người xông vào Y Đạo Môn của chúng ta, chỉ đích danh muốn gặp môn chủ của chúng ta, lúc đầu tôi nói với họ rằng môn chủ không có ở đây, kết quả họ lại ra tay đánh nhau với chúng ta, cho dù là nhân viên bảo vệ ở trong môn thì cũng không phải là đối thủ của họ... Trần Tuấn vội vàng báo cáo. “Cái gì?” “Rốt cuộc là ai to gan như vậy, dám gây chuyện ở Y Đạo Môn của chúng ta?” “Đã báo cảnh sát hay chưa?” “Đừng vội báo cảnh sát, đợi chúng ta làm rõ tình hình trước rồi báo cảnh sát cũng không muộn”

Một đám nhân viên cao cấp anh một câu tôi một câu, cuối cùng, vẫn là Triệu Thiên Hoằng gõ bàn nói: “Đi, chúng ta đi ra ngoài nhìn một chút xem xảy ra chuyện gì!”

Nói xong thì dẫn đầu rời khỏi phòng họp...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.