Có Chồng Là Thần Y

Chương 382: Chương 382: Cút!






Hướng dẫn: Để tìm đọc các bộ truyện hot khác, các bạn lên Google Search gõ tên truyện + truyenapp và chọn kết quả đầu tiên. Xin cảm ơn

**********

Lâm Thanh Di mới nghỉ ngơi dưỡng thương một khoảng thời gian. Hơn nữa từ khi cô nhận chức đến nay vẫn chưa có cống hiến gì lớn cho Y dược Thanh Di. Vậy nên đối với Vạn Hào, cô vô cùng coi trọng.

Nếu không, cô cũng không vội vàng luống cuống chạy đến công ty làm việc, mục đích là đàm phán thành công với vị khách hàng này, mang đến lợi ích cho công ty.

Ai ngờ được, cô vất vả lắm mới có thể lấy được cơ hội này từ trong tay Quách Tiên Nhan, kết quả đến cuối cùng lại xảy ra sự việc như vậy. Đáng giận hơn là, Vạn Hào lại thẳng thắn uy hiếp cô.

Lâm Thanh Di là tổng giám đốc của Y dược Thanh Di, cô đương nhiên sẽ không làm những việc ảnh hưởng đến hình tượng của công ty như vậy. Nhưng việc khiến cô buồn bực là, Vạn Hào sao có thể từ bỏ cơ hội hợp tác với Y dược Thanh Di, đây chính là việc mà đôi bên cùng có lợi mà.

Trong lúc Lâm Thanh Di đang suy xét nên phản ứng như thế nào, Triệu Mai Hương ở bên cạnh rốt cuộc cũng không nhịn được, bà nhìn chằm chằm vào hai người Vạn Hào, tức giận nói: “Các người khinh người quá đáng, con gái tôi là tổng giám đốc của Y dược Thanh Di, dựa vào cái gì mà muốn nó lau váy cho con nhỏ này.”

“Bà già, bà mắng ai đó.” Tiểu Nhan nghe vậy thì càng tức giận hơn. App

Vạn Hào thấy vậy vội vàng trấn an Tiểu Nhan một hồi, sau đó lập tức quay ra quát tháo với Lâm Thanh Di: “Giám đốc Lâm, tố chất của mẹ cô cũng thật kém cỏi. Nếu các người đã như vậy thì chúng ta cũng đừng hợp tác nữa. Tạm biệt.”

“Tạm biệt thì tạm biệt, có gì ghê gớm chứ!” Triệu Mai Hương tức giận.

Thấy Vạn Hào thật sự sắp rời đi, Lâm Thanh Di cắn rằng một cái, cuối cùng cũng lên tiếng: “Anh Vạn, xin dừng bước.”

“Giám đốc Lâm, thời gian của tôi rất quý giá, cô có việc gì thì nói thẳng ra đi.” Vạn Hào cẩn thận cân nhắc rồi đáp.

Lâm Thanh Di lại mím mím đôi môi đỏ mọng mê người, ánh mắt của cô bình tĩnh, giọng nói kiên định: “Anh Vạn, tôi, tôi có thể lau váy cho cô Tiểu Nhan.

Lời nói vừa dứt, hai vợ chồng Triệu Mai Hương chấn động, không thể tin được mà nhìn về phía cô.

Nhưng Vạn Hào và Tiểu Nhan thì nhìn nhau một cái, sau đó phá lên cười.

“Ha ha, vừa rồi không phải là khí phách lắm sao? Sao bây giờ lại biến thành đồ đê tiện rồi?” Tiểu Nhan chua ngoa nói.

Vạn Hào cũng lắc đầu, vô cùng giễu cợt đáp: "Giám đốc Lâm, cô hà tất phải như vậy chứ?”

Viền mắt của Lâm Thanh Di đỏ lên. Cô không trả lời, chỉ yên lặng lấy ra một cái khăn giấy, chậm rãi đi đến chỗ Tiểu Nhan.

Tiểu Nhan cũng không khách khí, tùy tiện ngồi xuống một chiếc ghế bên cạnh.

Vốn dĩ vóc dáng của cô ta cũng không thấp, Lâm Thanh Di lau nước cho cô ta chỉ cần hơi cúi người xuống là được. Nhưng hiện giờ sau khi cô ta ngồi xuống, Lâm Thanh Di muốn lau cũng chỉ có thể ngồi xổm hoặc quỳ.

Thấy một màn vô cùng nhục nhã này, Triệu Mai Hương vội vàng ngăn cản Lâm Thanh Di: “Thanh Di, đừng lau."

“Không có gì đâu mẹ, mẹ đừng xen vào.” Mũi cô chua xót, cố nén cảm giác muốn rơi lệ, tiếp tục đi về phía Tiểu Nhan.

Mắt của Triệu Mai Hương cũng đỏ lên. Bà muốn khuyên Lâm Thanh Di, nhưng vừa nhấc chân lên thì lại ngừng bước. Bà biết, lúc này bà không khuyên nổi con gái.

Lâm Minh Quang yên lặng nhìn thấy tất cả, mặc dù trong lòng vô cùng chua xót khổ sở, nhưng cũng chỉ có thể trợ mắt nhìn con gái mình đi về phía Tiểu Nhan.

“Đồ què chết tiệt, cô không thể đi nhanh một chút hả?” Tiểu Nhan thấy Lâm Thanh Di đi đứng không tốt liền định châm chọc một phen.

Vạn Hào không hề có chút không nỡ, anh ta giễu cợt: “Giám đốc Lâm, Y dược Thanh Di của các người vô cùng coi trọng việc hợp tác với tôi. Nếu như lần này cô làm hỏng việc, e là cũng không còn mặt mũi ở lại đâu nhỉ?” App

Lâm Thanh Di không trả lời, cô tăng nhanh tốc độ, sau khi đứng trước mặt Tiểu Nhan liền chuẩn bị ngồi xuống.

Tiểu Nhan thấy vậy, ý cười trong mắt càng trở nên đắc ý. Phụ nữ ghen tị, cô ta không có năng lực mạnh mẽ như Lâm Thanh Di, càng không có giá trị nhan sắc cao như Lâm Thanh Di, ngay cả khí chất cũng bị Lâm Thanh Di vượt xa vài con phố.

Vậy nên khi cô ta phát hiện ánh mắt không thích hợp của Vạn Hào nhìn Lâm Thanh Di trong phòng họp, liền nghĩ đến việc nhằm vào Lâm Thanh Di. Không ngờ ông trời cũng giúp cô ta, ra ngoài liền gặp được bố mẹ của Lâm Thanh Di, hơn nữa kế hoạch còn tiến triển thuận lợi như vậy.

Thấy Lâm Thanh Di đang chuẩn bị lau chùi cho mình. Bỗng nhiên, một bàn tay to lớn mạnh mẽ ngăn cản động tác của cô.

Mọi người đều sửng sốt, vô thức nhìn về phía chủ nhân của bàn tay.

“Sở Quốc Thiên, anh làm gì vậy?” Sau khi Lâm Thanh Di phát hiện người đó là chồng mình, không khỏi cau mày hỏi.

Sắc mặt của Tiểu Nhan càng trầm xuống, lạnh giọng hỏi: “Anh là ai vậy?”

“Tôi là chồng của Lâm Thanh Di.” Sở Quốc Thiên đem Lâm Thanh Di bảo vệ ra phía sau mình, nhìn hai người Vạn Hào thản nhiên nói: “Chúng ta sinh ra là




Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.