Có Chồng Là Thần Y

Chương 452: Chương 452: Không sợ hãi




**********

Chương 452: Không sợ hãi

Nhìn nụ cười nhạt bên khoé môi Long Quyền Thái, Sở Quốc Thiên rốt cuộc cũng có chút kinh ngạc. Xem ra, người này muốn gài tang vật rồi!

Nhưng mà không đợi anh nói chuyện, lập tức nghe thấy Vương Trạch phẫn nộ quát: “Đợi lát nữa sao? Gia chủ Long, dù gì thì ông cũng là gia chủ của dòng họ giàu có lánh đời, đây chính là cái mà ông gọi là quang minh chính đại sao?”

Đối mặt với câu hỏi của Vương Trạch, Long Quyền Thái ngay cả phản ứng cũng không có, chỉ lẳng lặng nhìn Sở Quốc Thiên, ý lạnh trong mắt dường như vô cungg chân thực.

Vương Trạch nhướn mày, trong lòng càng thêm bất an, nói: “Cậu Sở... “Đừng hoảng loạn làm gì, nếu như gia chủ Long nói nhà họ Long lợi hại như vậy, thế thì chúng ta không ngại xem xem năng lực của bọn họ lớn mạnh như thế nào đâu. Sở Quốc Thiên cười nói.

Vương Trạch còn định nói gì đó, nhưng nhìn thấy Sở Quốc Thiên giống như không có hứng thú nói thêm, vì vậy ông ta chỉ có thể kiềm chế sự hoảng loạn trong lòng, yên lặng theo dõi diễn biến sự việc mà thôi.

Cứ như vậy, hai bên đội ngũ đứng đó nhìn nhau, ăn ý chờ đợi.

Đại khái khoảng mười lăm phút sau, bỗng nhiên, một tràng tiếng chuông điện thoại reo lên. Sở Quốc Thiên nhìn một cái, phát hiện là Quách Tiên Nhan gọi tới. Anh trầm ngâm hai giây, định nghe máy.

Nào ngờ ngay lúc này, Long Quyền Thái lên tiếng: “Người trẻ tuổi, nếu không thì cậu ấn loa ngoài cho tất cả mọi người nghe một chút?”

Sở Quốc Thiên chỉ liếc ông ta một cái, biết đối phương đang cố ý khiêu khích, hoặc là quá mức tự tin đối với năng lực của nhà họ Long rồi.

Nhưng mà bất kể thế nào, Sở Quốc Thiên anh đương nhiên là không biết sợ, cho nên không hề do dự, anh vẫn nhấn vào loa ngoài. “Anh Thiên, đã xảy ra chuyện!”

Kết quả cuộc gọi vừa được kết nối, bên trong lập tức truyền đến âm thanh hơi nghiêm trọng của Quách Tiên Nhan.

Sắc mặt Vương Trạch nháy mắt thay đổi, không chờ ông ta nói chuyện, Sở Quốc Thiên nhàn nhạt trả lời: “Nói đi. “Anh Thiên, mới vừa nãy tôi nhận được tin tức, rằng mấy nhà máy dược phẩm cấp dưới của Công ty Hữu hạn Y dược Thanh Di đột nhiên bị kiểm tra, hơn nữa còn phát hiện rất nhiều thuốc giả. Trừ chuyện này, còn có rất nhiều đơn vị hợp tác đơn phương huỷ hợp đồng hợp tác với chúng ta... “À?”

Sở Quốc Thiên kinh ngạc nhìn Long Quyền Thái một cái, sau đó nói: “Cây ngay không sợ chết đứng, những tang vật bị gài sớm muộn gì cũng sẽ được tra rõ, cậu đừng nóng nảy.” “Nhưng... có mấy người ở nhà máy dược phẩm chủ động thừa nhận chúng ta đã sản xuất thuốc giả!” Quách Tiên Nhan lúng túng nói.

Nếu chỉ là sát phạt ngấm ngầm thì cậu ta cơ bản sẽ không nhức đầu như vậy, chẳng qua chỉ là một lực đánh mười. Nhưng mà nếu liên quan đến chuyện lừa gạt trên thương trường, mặc dù cậu ta có rất nhiều cách, nhưng không được Sở Quốc Thiên cho phép, cậu ta cũng không dám tự tiện chủ trương. Cập nhật ch*ương mới nhất tại TгцуenАРР.cом

Nghe vậy, con người của Sở Quốc Thiên co rút một cái, không nghĩ đến động tác của nhà họ Long nhanh đến thế, thủ đoạn lại còn hèn hạ hơn so với tưởng tượng của anh nữa. “Anh Thiên, chuyện này ảnh hưởng rất nghiêm trọng đối với danh dự của Công ty Hữu hạn Y dược Thanh Di. Anh nói xem chúng ta nên làm gì bây giờ?” Thấy Sở Quốc Thiên không nói lời nào, Quách Tiên Nhan nôn nóng hỏi một câu.

Cậu ta đã nghĩ xong, nếu như Sở Quốc Thiên giao quyền cho cậu ta, cậu ta sẽ lập tức dùng cách của mình, lấy tốc độ nhanh nhất giải quyết chuyện này.

Sở Quốc Thiên không trả lời, anh chậm rãi nhìn về phía Long Quyền Thái, nói: “Gia chủ Long, thật là thủ đoạn!” “Ha ha, thần y Sở đã khen trật rồi, nhà họ Long chúng tôi mặc dù ở ẩn trong núi, nhưng mà cũng biết chuyện của thiên hạ, đặc biệt là danh tiếng của Công ty Hữu hạn Y dược Thanh Di và Y Đạo Môn của cậu lại như sấm bên tai, thực không dám giấu giếm, lúc Công ty Hữu hạn Y dược Thanh Di mới được thành lập, nhà họ Long cũng đã phải người trà trộn vào bên trong rồi.

Không chỉ chúng tôi, tin rằng các gia tộc lớn khác ít nhiều gì cũng đều phải người nằm vùng trong Công ty Hữu hạn Y dược Thanh Di, chỉ có điều, nhà họ Long làm dữ tương đối sớm mà thôi.”

Ánh mắt Sở Quốc Thiên run lên, mặc dù anh đã nghĩ đến tình huống này từ sớm, nhưng lại không nghĩ rằng Long Quyền Thái sẽ nói ra ngay trước mặt, ông ta cứ không hề sợ hãi như vậy sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.