Có Chồng Là Thần Y

Chương 462: Chương 462: Ông cụ nhà họ Long




Sau khi Sở Quốc Thiên một chiêu đánh bại con cháu còn lại của nhà họ Long, không hề quay đầu lại mà đi về hướng Long Thiên Dưỡng “Anh... Anh đứng lại đó cho tôi! Nếu anh... Nếu anh tiếp tục tiến thêm một bước, tôi... Tôi sẽ giết ông già này ngay lập tức!” Cảm nhận được bên trong ánh mắt Sở Quốc Thiên là sát ý, Long Thiên Dưỡng lập tức luống cuống. “Nếu anh muốn toàn bộ nhà họ Long chôn cùng mình, cứ việc thử một chút.” Sở Quốc Thiên bước chân không ngừng tiếp tục đi tới.

Cách đó không xa Long Quyền Thái nhìn thấy cảnh này liền há to miệng, đáng tiếc, ông ta cũng không thể phát ra bất kỳ âm thanh nào.

Thấy Sở Quốc Thiên không bị hù sợ, ánh mắt Long Thiên Dưỡng hung ác, khi anh ta đang chuẩn bị làm gì đó, bỗng nhiên, ngoài cửa truyền tới một giọng nói già nua. “Dừng tay...

Đám người nghe vậy, tất cả đều chấn động. Cho dù là Sở Quốc Thiên cũng không nhịn được nhìn về phía phát ra âm thanh đó. Giọng nói này mặc dù già nua, âm lượng cũng không lớn nhưng dường như có thể xâm nhập lòng người, có một loại cảm giác huyền diệu không thể giải thích. Mọi người ở đây nhìn chăm chủ, chỉ thấy một thân hình còng xuống, một ông cụ cao không quá một mét năm mươi đang chống gậy, run run rẩy rẩy đi tới sảnh lớn. Dường như chỉ cần một cơn gió thổi qua ông cụ sẽ bị thổi đi mất, nhưng ở trong mắt của đám con cháu nhà họ Long lại là ý tứ mừng rỡ không thôi. “Lão gia chủ!” “Trời ạ, lão gia chủ, cụ rốt cuộc đã đến rồi!” “Được cứu rồi, được cứu rồi!” “Lão gia chủ, ngài nhất định phải trả lại công bằng cho chúng tôi đó!” “Lão gia chủ...

Một đám con cháu nhà họ Long mắt đều phát sáng, thậm chí có rất nhiều người còn vui đến phát khóc. Mắt Sở Quốc Thiên nhằm lại, rất nhanh đã hiểu ông cụ trước mắt chính là người mà trước đó đã gọi điện cho Long Quyền Thái.

Sau khi lão gia chủ nhà họ Long đi vào sảnh lớn đảo mắt một vòng, tiếp đó mới chậm rãi nhìn về phía Sở Quốc Thiên nói: “Cậu bạn trẻ, cậu muốn huỷ diệt nhà họ Long sao?” . Đọc truyện hay tại ( T RUMTRUYEN. or g )

Lão gia chủ nhà họ Long bình thản đến cực điểm nhưng lại có một loại uy nghiêm không thể khinh thường, nếu là người bình thường nghe xong lời này sẽ cảm giác có một loại áp lực vô cùng lớn. Nhưng Sở Quốc Thiên cũng không phải là người bình thường, sau khi anh nghe xong lại là không mặn không nhạt nói: “Ông cụ, Sở Quốc Thiên tôi đã sớm chán ghét cảnh chém giết, nếu không phải người họ Long tự gây nghiệt thì tôi cũng không cần phải làm như vậy “Ý của cậu là người nhà họ Long chúng tôi còn phải nhận lỗi với cậu hay sao?” Ông cụ nhà họ Long nói. “Đương nhiên. Sở Quốc Thiên từ chối cho ý kiến.

Ông cụ nhà họ Long nghe vậy, ánh mắt vốn đục ngầu càng thêm đục, ông cụ chậm rãi lắc đầu nói: “Cậu bạn trẻ, chuyện từ đầu đến cuối tôi đều đã biết được, nếu cậu là người có chừng mực thì không nói, nhưng bây giờ cậu lại động đến nhà họ Long chúng tôi, cái này có chút quá đáng rồi!” ТrцуeлАРР.cоm trang web cập nhật nh*anh nhất

Dứt lời, ông cụ nhà họ Long nghiêng đầu. Lập tức, có một đám người chạy vào trong nhà đưa đám con cháu nhà họ Long đi, không lâu sau, trong phòng chỉ còn lại Sở Quốc Thiên và vài người nhà họ Long ít ỏi. “Cậu bạn trẻ, việc đã đến nước này nhiều lời cũng vô ích, tôi hiện tại cho cậu một cơ hội, chỉ cần cậu có thể tiếp ba chiêu của tôi mà còn có thể đứng được, như vậy chuyện hôm nay cứ quên đi, cậu cảm thấy như thế nào?” Ông cụ nhà họ Long cười nhạt nói. “Không thể nào.”

Nào biết Sở Quốc Thiên lại khinh thường trả lời: “Người nhà họ Long các người ngay cả ký giấy sinh tử rồi mà vẫn còn có thể đổi ý, ông không cảm thấy nói lời này nghe rất buồn cười sao?”

Lời này vừa nói ra, đám người lập tức cứng đờ, cho dù là đám người Long Quyền Thái sắc mặt đều trở nên mất tự nhiên.

Ông cụ nhà họ Long lập tức liền hiểu rõ Sở Quốc Thiên cũng không có nói mò, ông cụ trầm ngâm hai giây tiếp tục nói: “Cậu bạn trẻ, con cháu nhà họ Long chúng tôi đúng là quá kém cỏi, nhưng cậu hoàn toàn có thể tin tưởng ông già là tôi đây, cùng thi đấu lần nữa, sao cậu lại không thử đem cuộc phân tranh này kết thúc trong tay tôi?”

Sở Quốc Thiên lẳng lặng nhìn ông cụ nhà họ Long mấy giày, cuối cùng gật đầu nói: “Được chứ, nhưng trước tiên chúng ta hãy bàn bạc một chút về phần thưởng dành cho người thắng cuộc đi?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.